Show thực tế ghi hình tập thứ tám, Ảnh Đế vì eo bị thương nên vắng mặt. Trước đó hắn đã đặc biệt tìm một người thay thế, là nghệ sĩ của Phong Thải Entertainment, có hợp tác với công ty của hắn, cũng là bạn học của hắn.
Nghệ sĩ thay thế tên là Giang Mộ Nam, phát triển theo hướng nam thần khí chất, gần đây có diễn một bộ phim truyền hình rất hot, đang kỳ lên hương. Hắn vừa ló mặt vào trường quay đã thu hút biết bao ánh mắt, chẳng mấy chốc đã hòa nhập với tổ quay phim.
Có vẻ hắn quen Đường Hâm Thành, thấy em họ cũng có mặt ở đây thì ngạc nhiên một thoáng, sau đó còn chủ động đi tới bắt chuyện, hoa tay múa chân nói chuyện như thân thiết lắm.
Minh Tinh hút trà sữa Đường Hâm Thành cho, ngồi dưới dù che nắng nghỉ ngơi. Giang Mộ Nam và Đường Hâm Thành đang nói chuyện cách đó không xa, hai người anh anh em em, rất chi là hòa hợp.
Minh Tinh bĩu môi, cúi đầu gõ phím.
Thật ra Đường Hâm Thành và Giang Mộ Nam chỉ gặp nhau một lần, vốn cũng chẳng thân thiết gì cho cam. Mà Giang Mộ Nam vẫn chưa biết Đường Hâm Thành đã nói chuyện được, một mình nói mãi chẳng ngừng, khiến hắn không có cơ hội hô cắt.
Đúng lúc điện thoại rung, Đường Hâm Thành làm bộ vội vàng như có người gọi đến, vẫy tay ý bảo mình bận rồi.
Giang Mộ Nam thấy vậy lập tức nói không sao, cậu cứ đi đi. Đợi đối phương đi được một khoảng xa xa hắn mới nhỏ giọng nói thầm: “Không phải không nói được sao, nhận điện thoại là nhận thế nào?”
Đường Hâm Thành vừa đi vừa nhìn điện thoại, quả nhiên là tin nhắn của Minh Tinh.
Bé Thiểu Năng: Tiểu Vương ơi, Giang Mộ Nam có nổi tiếng không?”
Im Lặng Là Vàng: Cũng tạm, cơ mà phải xem là so với ai, nếu với Trịnh Tây Xuyên thì không bằng.
Bé Thiểu Năng: Vậy hắn có nhiều anti không? Im Lặng Là Vàng: Không nhiều lắm.
Giang Mộ Nam rất biết làm người, hơn nữa còn mới debut cách đây hai năm, vốn chẳng có gì để hắc.
Minh Tinh đọc tin nhắn trả lời xong lập tức đắc ý vô cùng.
Minh Tinh: Anh chỉ không nổi bằng hắn thôi, chứ mà so về lượng anti làm gì hắn có cửa với anh.
Từ khi Minh Tinh chậm rãi nổi tiếng, người anti hắn cũng ngày càng nhiều. Họ nói hắn không biết xấu hổ, nói hắn ồn ào thích giỡn mặt, thậm chí còn nói hắn không biết galăng với nữ khách mời.
Hắn cũng có phải người yêu của mấy bà cô đó đâu, galăng là gì, có ăn được không?
Vua Đào Hố: Giang Mộ Nam chọc gì anh rồi?
Minh Tinh ngẩng đầu nhìn nơi lúc nãy vốn có hai người đang đứng, lúc này mới phát hiện không còn ai nữa.
Minh Tinh: Đâu có chọc gì anh đâu, nhưng anh với hắn có cùng hướng phát triển, cũng coi như đối thủ cạnh tranh rồi. Hiểu thêm một phần nắm chắc một phần, lỡ đâu sau này anh với hắn giành nhau một vai diễn, biết người biết ta một kích tất thắng!”
Vua Đào Hố: Từ từ, anh nói anh với hắn cùng hướng phát triển gì?
Minh Tinh: Khí chất nam thần
Người trẻ tuổi nhìn vào bốn chữ này thật lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh, bỗng chốc như biến thành người mù chữ.
Vua Đào Hố: Cái gì nam thần?
Minh Tinh: Khí chất!
Vua Đào Hố: Khí chất gì?
Minh Tinh: Nam thần chứ gì!!
Vua Đào Hố: Em nói cái này anh đừng buồn, anh cái gì cũng tốt, chỉ là hoang tưởng quá nhiều.
Minh Tinh: …
Nghệ sĩ thay thế tên là Giang Mộ Nam, phát triển theo hướng nam thần khí chất, gần đây có diễn một bộ phim truyền hình rất hot, đang kỳ lên hương. Hắn vừa ló mặt vào trường quay đã thu hút biết bao ánh mắt, chẳng mấy chốc đã hòa nhập với tổ quay phim.
Có vẻ hắn quen Đường Hâm Thành, thấy em họ cũng có mặt ở đây thì ngạc nhiên một thoáng, sau đó còn chủ động đi tới bắt chuyện, hoa tay múa chân nói chuyện như thân thiết lắm.
Minh Tinh hút trà sữa Đường Hâm Thành cho, ngồi dưới dù che nắng nghỉ ngơi. Giang Mộ Nam và Đường Hâm Thành đang nói chuyện cách đó không xa, hai người anh anh em em, rất chi là hòa hợp.
Minh Tinh bĩu môi, cúi đầu gõ phím.
Thật ra Đường Hâm Thành và Giang Mộ Nam chỉ gặp nhau một lần, vốn cũng chẳng thân thiết gì cho cam. Mà Giang Mộ Nam vẫn chưa biết Đường Hâm Thành đã nói chuyện được, một mình nói mãi chẳng ngừng, khiến hắn không có cơ hội hô cắt.
Đúng lúc điện thoại rung, Đường Hâm Thành làm bộ vội vàng như có người gọi đến, vẫy tay ý bảo mình bận rồi.
Giang Mộ Nam thấy vậy lập tức nói không sao, cậu cứ đi đi. Đợi đối phương đi được một khoảng xa xa hắn mới nhỏ giọng nói thầm: “Không phải không nói được sao, nhận điện thoại là nhận thế nào?”
Đường Hâm Thành vừa đi vừa nhìn điện thoại, quả nhiên là tin nhắn của Minh Tinh.
Bé Thiểu Năng: Tiểu Vương ơi, Giang Mộ Nam có nổi tiếng không?”
Im Lặng Là Vàng: Cũng tạm, cơ mà phải xem là so với ai, nếu với Trịnh Tây Xuyên thì không bằng.
Bé Thiểu Năng: Vậy hắn có nhiều anti không? Im Lặng Là Vàng: Không nhiều lắm.
Giang Mộ Nam rất biết làm người, hơn nữa còn mới debut cách đây hai năm, vốn chẳng có gì để hắc.
Minh Tinh đọc tin nhắn trả lời xong lập tức đắc ý vô cùng.
Minh Tinh: Anh chỉ không nổi bằng hắn thôi, chứ mà so về lượng anti làm gì hắn có cửa với anh.
Từ khi Minh Tinh chậm rãi nổi tiếng, người anti hắn cũng ngày càng nhiều. Họ nói hắn không biết xấu hổ, nói hắn ồn ào thích giỡn mặt, thậm chí còn nói hắn không biết galăng với nữ khách mời.
Hắn cũng có phải người yêu của mấy bà cô đó đâu, galăng là gì, có ăn được không?
Vua Đào Hố: Giang Mộ Nam chọc gì anh rồi?
Minh Tinh ngẩng đầu nhìn nơi lúc nãy vốn có hai người đang đứng, lúc này mới phát hiện không còn ai nữa.
Minh Tinh: Đâu có chọc gì anh đâu, nhưng anh với hắn có cùng hướng phát triển, cũng coi như đối thủ cạnh tranh rồi. Hiểu thêm một phần nắm chắc một phần, lỡ đâu sau này anh với hắn giành nhau một vai diễn, biết người biết ta một kích tất thắng!”
Vua Đào Hố: Từ từ, anh nói anh với hắn cùng hướng phát triển gì?
Minh Tinh: Khí chất nam thần
Người trẻ tuổi nhìn vào bốn chữ này thật lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh, bỗng chốc như biến thành người mù chữ.
Vua Đào Hố: Cái gì nam thần?
Minh Tinh: Khí chất!
Vua Đào Hố: Khí chất gì?
Minh Tinh: Nam thần chứ gì!!
Vua Đào Hố: Em nói cái này anh đừng buồn, anh cái gì cũng tốt, chỉ là hoang tưởng quá nhiều.
Minh Tinh: …
Danh sách chương