*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Hoàng huynh, không cần" - Văn Khương gương mặt ngấn nước, thút thít khóc lóc co cụm lại trong tấm chăn dày trốn tránh.

"Ngoan, hoàng huynh chỉ là ôm muội một cái, đừng sợ." Thế tử Trữ nheo cặp mắt lại, giọng nói vì tình dục mà trở nên trầm khàn khó nhịn.

"Hoàng huynh, a _ _ _ _"

Văn Khương ôm lấy thân thể nam nhân, lần nửa thừa nhận sự kìm hãm của hắn.

" Hoàng muội, Văn Khương hoàng muội.." - Thế tử Trữ khàn giọng rít lên cái tên đang chi phối lý trí mình.

Hai tay mảnh khảnh bị chế trụ, nhũ thịt Văn Khương bại lộ vì kích thích mà sớm trở nên phập phồng, xiêm y như lụa từ từ tuột xuống trên da thịt trắng nõn. Sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành của nàng luôn mang theo sự cám dỗ chết người.

"Hoàng huynh, không cần..."

Văn Khương thống khổ ngẩng đầu lên, cái lưỡi đinh hương bị Thế tử Trữ cường hãn hôn, tuyệt thế thân thể tao nhã kìm không được tản ra hương vị mị hoặc.

"Hoàng muôi ngoan, hoàng huynh chỉ là đang sủng ái muội."

Thế tử Trữ từ trong ngực mỹ ngân ngẩn lên, say đắm thưởng thức tư vị mềm mại ấy. Văn Khương tư tình mỹ tuyệt cảm giác dưới bụng có 1 dòng nước ấm làm cho ướt át, thân thể như bị điện giật xụi lơ trong lòng ngực hoàng huynh.

"Hoàng huynh, muội nóng quá."

Môi hồng của mỹ nhân nhẹ nhàng cong lên.

"Văn Khương hoàng muội, muội đúng là thực cốt trời sinh dâm đãng"

Thế tử Trữ hôn hôn cái cổ trắng nõn, hôn sâu uốn lượn hạ xuống, đi tới đôi tuyết nhũ cao ngất. Trên ấy có 2 quả anh đào ửng đỏ, kích thích tầm mắt Thế tử Trữ như muốn một ngụm nuốt trọn

Ngón tay hắn kẹp trụ 2 bên anh đào, không ngừng trêu chọc khuấy động lấy, vú bị vuốt vuốt làm nàng phát ra thanh âm rên rỉ thống khổ, bất lực giãy dụa trong lòng Thế tử Trữ tay nhỏ vụng về ve vuốt lồng ngực hoàng huynh. Rõ ràng được hoàng huynh sủng ái cực kỳ thoải mái, nhưng hiện tại như chưa đủ....

"A... ukmn... Ahh..."

Một hồi bị Thế tử Trữ nhàu nặn xoa nắn, 1 trận khoái cảm tê dại từ đầu v* lan đến toàn thân, Văn Khương ưỡn người như chim yến phát ra những thanh vừa âm hoang du vừa ma mị. Bên dưới hiện tại là mỹ nhân ngọt nước, Thế tử Trữ làm sao nhịn được mà không cúi xuống ngấu nghiến dây dưa với môi anh đào. Đầu lưỡi như rắn nước xâm nhập, khuấy đảo liều chết triền miên. Vốn chỉ muốn sủng ái nàng một chút cho thỏa lòng mong nhớ, nhưng mà ko nghĩ đến hắn càng muốn càng nhiều.

van-khuong-cong-chua-1-0

"Văn Khương hoàng muội"

Hắn gọi tên nàng, nhẹ nhàng hôn đôi mắt mê ly, ngón trỏ cùng ngón giữa trợt xuống giữa 2 chân Văn Khương, đẩy ra cánh hoa bị sớm bị dịch mật thấm ướt.

" Hoàng muội, muội ướt rồi"

Chống mở chân ngọc thon dài, hắn đem chính mình đã sớm căng cứng đặt trước mật động.

"A, không cần _ _"

Văn Khương trong nháy mắt tỉnh táo lại, đột ngột muốn đẩy Thế tử Trữ ra, thế tử tinh tế bắt lấy cổ chân nàng, chẳng cho nàng phản ứng đã ưỡn người thẳng lưng cắm sâu vào cửa động.

"A a a a a a a a a a a..."

hoa huy*t chặt chẽ trước giờ chưa từng bị khai phá nay lại bị nam nhân hung mãnh cắm vào, kịch liệt như muốn xé toang vách hang chật hẹp của nàng.

"Đau quá _ _ _ _ _ _ _ _" nàng thét lên, giãy giụa, nước mắt thuận theo gương gương mặt hoàn mỹ mà chảy xuống.

"Không cần _ _ a _ _ _ _" nàng thét lên, đổi lại hàng loạt cú thúc mạnh mẽ của thế tử.

"Văn Khương hoàng muội... Thật đẹp... Lại ướt lại chặt... Còn như thế hút nhanh như vậy... A... Trời ạ... Thực muốn thật mạnh thao muội...."

Phân thân cực đại cắm trong động hoa, cảm giác như là bị cái miệng nhỏ liếm láp, mút lấy, mút lấy, hắn thoải mái đến sống lưng căng cứng, dòng điện mạnh mẽ từ nơi giao hợp truyền đến toàn thân.

"Đau _ _ _ _ _ _ không cần, cầu xin huynh.. thả muội ra."

Văn Khương thống khổ trực rơi nước mắt, nàng hạ thân như bị xỏ xuyên qua, cứng rắn không ngừng hướng bên trong nàng mà trừu sáp. Văn Khương đau quá khóc rên từng hồi...

Máu tươi cùng dịch mật ồ ồ chảy, đệm gấm dưới thân 2 người bị mật thủy xâm liễm ướt át.

" Thế tử ca ca... Không cần đâm mạnh vào trong, ngta thật sự chịu ko được"

van-khuong-cong-chua-1-1

Mỹ nhân bên dưới mềm mại đung đưa thân thể, trước mắt Thế tử càng thêm kích thích.

"Aha... Văn Khương hoàng muội... Muội quá chặt, ta thật thoải mái, mau, mở ra chân, liền hết đau... ukwmn... Ngoan"

Hắn bắt lấy đôi tay không yên phận của Văn Khương, cự thú điên cuồng mà cắm rút, khuấy đảo d*m thủy đưa đến cho nàng 1 trận khoái cảm tê dại.

"Ahh, là như thế sao?" - Văn Khương sợ hãi mở ra chân thon dài.

"Đúng rồi."

Hắn bóp trụ eo thon, đột ngột đâm vào thật sâu, quy đầu gạt mở cái miệng nhỏ, chiều sâu ước chừng đã chạm đến cửa tử cung nhạy cảm bên trong.

" A....a....a.."

Tử cung bị đâm trúng, trong chốc lát, một cỗ dòng điện xuyên qua thân thể, tê dại ngay sau đó vọt lên, thuận theo sống lưng truyền lên đại não. Toàn bộ khí lực gần như bị Thế tử rút cạn. Thân thể nhỏ nhắn run lên, khoái cảm lan đến tứ chi Văn Khương mê loạn rên rỉ, hoa huy*t liều mạng mà co rút lại, dịch mật từng cỗ một tiết ra, làm cho nơi đang giao hợp một mảnh hoạt ánh sáng trong suốt. Hai chân nàng cũng càng ngày càng toan nhuyễn, khống chế không trụ mà rung động.

Quy đầu dũng mạnh tấn công tiểu tử cung, bị nó cường hãn hút vào như muốn bức Thế tử Trữ giao ra tinh hoa. Thế tử cảm thấy sống lưng như có dòng điện, phân thân vô pháp ức chế mà tại hoa huy*t chặt chẽ lay động, hắn cũng không cách nào chờ đợi, bàn tay lớn đè trụ hai chân, hoa huy*t Văn Khương đỏ hồng xinh đẹp, đồi gò rải rác mấy sợi lông tơ. hoa huy*t sít sao chặt chẽ hàm chứa cự thú,Thế tử Trữ nhìn đến một màng tiêu diễm mà huyết mạch sôi trào, hành động nhanh chóng cảm thụ cảm giác tuyệt vời khi được hoàng muội bao bọc, mút mát.

"A... ukm... a... A a a"

kịch liệt cắm rút làm thân thể Văn Khương liên tục nóng lên, sâu trong nội tâm dục vọng bắt đầu tăng trưởng. Kìm lại không được mà đón ý hùa theo động tác của hoàng huynh, mỗi lẫn thế tử xâm nhập lại ưỡn người nghênh hợp với hắn. Được hoàng muội chủ động phối hợp, Thế tử Trữ một lần so một lần thêm thần tốc.

"Ukmn a... Thế tử ca ca... a, thật tê" Hai đầu gối Văn Khương liên tục hiện lên tê dại cùng run rẩy, lâm vào bão táp tình dục, không thể tự thoát khỏi.

"Văn Khương hoàng muội... Ahh... Muôi cũng thật nôn nóng "

Chư Nhi xoa nắn nhũ thịt, đôi gò bồng trong tay hắn biến hóa thành đủ loại hình dạng...

van-khuong-cong-chua-1-2

Cả hai kích thích làm trong cơ thể nàng xuất phát ra tình dục kinh người, điên cuồng mà rên rỉ,

"A... Iukmn hừ... Aha... A a... Thật thoải mái a... Muốn a... Còn muốn... Nhanh lên... Nhanh lên nữa a..."

"A... Văn Khương hoàng muội........."

Thế tử Trữ gầm nhẹ, mỗi một lần đều vừa mạnh vừa nhanh, dẫn đến hoa huy*t nàng phun trào ra từng cổ dâm dịch. Nồng đậm hương vị như là tình dược tề. Bức hắn chạy nước rút càng thêm mãnh liệt cuồng dã.

Thân thể hai người bị dục hỏa sít sao quấn quanh, da thịt toát ra mồ hôi, nhưng mà lại ko thể ngăn cản bọn hắn khát vọng kết hợp dục vọng cùng nhau. Này điên cuồng kết hợp, để hắn đang không ngừng mà giao hoan đến dần dần mất đi lý trí.

Hắn bắt lấy đầu gối Văn Khương, đem chúng trái phải tách ra đến cực hạn, đè nén cặp mông tròn trịa, thân thể nghiêng về phía trước, không chút quy tắc mà đâm chọc vào.

"A... A, a, a... Không được... Không được a..."

Liên tiếp cực hạn khoái cảm truyền khắp tứ chi, huyết dịch văng tung tóe Văn Khương sắp bị loại khoái cảm chết người này tiêu hủy. Nàng cao triều đỏ mặt, lắc lắc mái tóc đen nhánh, rên rỉ hò hét. Trong cơ thể cao trào tình dục ko dứt, khoái cảm sắp lao ra trong cơ thể.

Trong nháy mắt, cực hạn cao triều đi tới, Văn Khương hét lên, toàn thân liên tục co rút, mật huyệt điên cuồng co lại, người uốn éo, nghĩ muốn chạy trốn nhưng lại không thể cưỡng lại thừa nhận bị khoái cảm nhấn chìm.

Thế tử Trữ dụng lực mà chế trụ nàng đang muốn chạy trốn, thêm mãnh liệt mà chạy nước rút:

"Dừng lại... A... A... Cầu xin huynh... A..."

Muốn chết, muốn chết, cao trào tựa như vĩnh viễn làm nàng thanh âm càng ngày càng khàn khàn.

Thâm nhập tử cung, cự vật bị gắt gao quấn trụ, hắn điên cuồng mà đung đưa thân thể của nàng, mắt không thấy đáy nhìn đôi tuyết nhũ đang run rẩy....

Cao triều cùng khoái cảm mãnh liệt mà vọt lên, một khắc cuối cùng, hắn đem nàng cố định thật chặt. Eo cường hãn cắm rút liên tục không ngừng nghỉ, rất lâu sau mới thỏa mãn mà trút hết tinh dịch vào nơi sâu nhất của Văn Khương...

P/s: Dạo này chuyển sang gu " loạn luân cổ đại" ???????????????? những đồng minh nào cùng sở thích thì nhảy hố chung..☺️☺️☺️☺️

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện