Khoảng giờ dậu, hoàng hôn, trong viện vừa vặn râm mát xuống.

Mọi thứ cần dùng ngày mai đều đã rửa sạch, Hà nhị thẩm đã dẫn những thôn phụ bán rau ấy tới cửa, “Thực sự là xin lỗi nha Tân Đồng, xế chiều trong nhà thương thảo chuyện sinh ý, vẫn quên thời gian, nếu không để mấy tẩu tử mang rau dưa tới thì ta mới nhớ, thực sự xin lỗi a Hòe Hoa tẩu tử buổi chiều để một mình ngươi bận rộn.”

“Không có gì, cũng không phải đại sự gì.” Tạ thẩm chỉ là ngẩng đầu nhìn bà một cái lại vùi đầu xử lý ốc nước ngọt trong tay, tốc độ cực nhanh lấy kéo cắt bỏ đuôi ốc nước ngọt.

Hà nhị thẩm là một người tâm tư linh lung, đoán ra có thể bà có chút bất mãn, chẳng qua có mặt mọi người không tiện nói thêm cái gì, chỉ là giới thiệu cùng Tống Tân Đồng, “Mấy vị thẩm tử này mấy ngày nay đều đưa rau dưa cho ngươi, đều là người thành thật chịu khó, các nàng trồng rau lại tốt, rửa cũng sạch.”

Dừng một chút lại nói: “Hà thẩm ngươi các nàng đoán chừng bận quá không thu được, cũng chỉ có thể để các nàng đưa qua đây.”

Tống Tân Đồng lau tay vào trên tạp dề, “Mấy vị thẩm tử, vậy các ngươi vào nhà, ta vào trong cân cho các ngươi.”

“Được được được.” Mấy đại thẩm đại nương này đó đều là người tốt.

Sau khi cân xong, Tống Tân Đồng sảng khoái ấn giá định trước trả tiền, “Mấy vị thẩm nương đại nương, mấy ngày nữa các ngươi có thể đổi thời gian đưa rau dưa qua đây không?”

Tống Tân Đồng suy nghĩ một chút, “Các ngươi có thể đưa qua đây buổi sáng từ giờ thìn tới giờ tỵ canh ba.”

Mấy người gật đầu.

Một người trong đó lo lắng hỏi: “Có phải ta đưa qua đây vào lúc khác sẽ không thu hay không?”

“Cũng thu, chính là ta lo lắng ta không ở nhà, buổi chiều giờ thân hẳn là ở nhà, chẳng qua cái này nói không chính xác, cũng có thể đưa qua đầy buổi tối, buổi tối nhất định là ở nhà.” Tống Tân Đồng giải thích.

“Nếu như thực sự nhà ta không co sai, các ngươi đợi không kịp có thể đưa đến nhà Thu bà bà, cũng chẳng qua cách đây một cáu quẹo.” Tống Tân Đồng lại nói.

Mấy người thở phào nhẹ nhõm, “Vậy được, chúng ta sẽ tận lực đưa qua đây cho ngươi sớm chút.”

Tống Tân Đồng gật gật đầu, “Không có gì, chính là sợ ta không ở nhà, để cho các vị thẩm nương đại nương đến một chuyến tay không.”

“Cái này có gì, dù sao cũng không xa.”

“Nha đầu có thu giá đỗ cùng đậu hủ không? Ta nghe trưởng tức Hà gia nói các nàng sẽ không có thời gian ủ giá đỗ cho nên hỏi một câu, ta cũng biết làm giá đỗ.” Một phụ nhân quần áo giặt mài đến trắng bệch thấy rõ có chút ngượng ngùng nói.

Tống Tân Đồng liếc mắt nhìn bàn tay rửa sạch sẽ của bà, gật gật đầu, “Có thể.” Nói xong lại nói cùng các vị đại thẩm đại nương khác: “Chỉ cần không phải các loại rau dưa quá giống nhau, các loại rau khác cũng có thể đưa qua đây.”

Sở dĩ Tống Tân Đồng nói một câu như vậy cũng bởi lo lắng sẽ đưa qua đây nhiều loại đồng dạng, chủng loại cũng ít.

“Đây là tất nhiên, Tống gia nha đầu ngươi yên tâm.” Mấy vị thẩm tử đều gật đầu.

Thấy những người này đích thực là người thành thật phân rõ phải trái, Tống Tân Đồng hài lòng gật đầu, còn nghĩ kế cho các bà, “Nếu mọi người đưa rau dưa đã hái xong, nhà khác lại có, mấy nhà các ngươi có thể đổi nhau đưa qua, đừng câu nệ.”

“Vậy được, đa tạ Tống gia nha đầu.” Mấy người trước lúc đến sợ Tống gia cô nương này giống như bên ngoài đồn thô bạo hung ác, đâu nghĩ đến lại nói chuyện ôn nhu dịu dàng, làm cho người ta cảm giác cực thoải mái.

Toại nguyện, mọi người vô cùng cao hứng rời đi.

Hà nhị thẩm cũng giúp đỡ cắt đuôi ốc nước ngọt không nhịn được hỏi: “Tân Đồng, đây là lấy để làm cái gì?”

“Nếm thử vị một lần, đến lúc đó xem có thể làm đồ nhắm hay không.” Tống Tân Đồng cũng không có giấu giếm mà nói thẳng.

“Tỷ, có ăn được không?” Cặp song sinh ngồi xổm bên mép lều gỗ có lá thông treo tôm hùm không nhịn được hỏi.

Tống Tân Đồng cười cười, “Còn chưa có làm đâu, tỷ cũng không biết có ăn được không, hẳn là ăn ngon đi.” Nói xong lại nói với Hà nhị thẩm và Tạ thẩm, “Chờ một chút ta liền làm hai món này, lúc sau các thẩm đều mang một chút trở về để người trong nhà nếm thử, xem chúng nó có hợp đi làm đồ nhắm hay không?”

“Được.” Hà nhị thẩm lập tức đồng ý.

Tống Tân Đồng về phòng bếp, đem hành, gừng, tỏi các loại gia vị đều chuẩn bị ra một chén lớn, lại đem quả thù du phơi khô đem ra, toàn bộ vò nát cắt thành khối nhỏ để dự phòng.

“Tỷ, đệ giúp người nhóm lửa.” Đại Bảo chạy tới ngồi ở trước bếp lò, không ngừng nhóm lửa vào bên trong.

“Tỷ, đệ cũng giúp tỷ xem.” Tiểu Bảo nhón chân nhìn vào trong nồi, kỳ thực là hai người các cậu muốn biết tôm hùm này sẽ biến thành bộ dáng gì a, thật có thể ăn sao? Lúc các cậu ăn nó có thể bị kẹp lưỡi hay không? Tống Tân Đồng không biết chuyển động trong lòng hai cậu, nhìn chảo sắt đã bắc nóng vội bỏ dầu cải vào, chờ dầu nóng nhẹ liền trực tiếp cho vào hành, gừng, tỏi, sau đó lại cho vào thù du, hoa tiêu, bát giác các loại hương liệu, đảo mấy cái sau đó lại cho vào lượng lớn muối cùng tương thù du.

Ngay sau đó cho vào bốn năm cân, chỉ chốc lát sau, tôm hùm vốn còn sinh long hoạt hổ đều bị bỏng chết, sau đó lại cho năm cân xuống, lại xào qua lại đến khi nó chết, lại đem năm cân còn lại toàn bộ cho vào.

Vốn hẳn là đun nước luộc nó, nhưng nàng chỉ bắc một cái nồi lớn cho nên lười làm.

Theo sát đó lại cho vào rượu cùng giấm gạo và đường trắng các loại gia vị, tiếp tục đảo đảo mấy cái, lại thêm hơn nửa nồi nước, cuối cùng đậy nồi lại.

Chờ sau khi làm xong một loạt, Tống Tân Đồng vừa quay đầu lại đẫ nhìn thấy hai đệ đệ ngẩn người, “Đây là thế nào? Bị dọa?”

“Tỷ, lúc trước chúng không đỏ như vậy, vì sao biến đỏ như thế?” Tiểu Bảo đầy bụng nghi hoặc.

Bởi vì tôm có các sắc tố.

Nhưng Tống Tân Đồng tự nhiên sẽ không nói cùng các cậu như vậy, chỉ là thuận miệng bịa chuyện: “Chúng nó sợ nóng giống như các đệ vậy, bị nước nóng làm nóng tay sẽ đỏ.”

Hai cậu đồng thờ gật đầu, lộ ra biểu tình ‘thì ra là thế’.

“Vậy ốc nước ngọt kia có thể đỏ như vậy không?” Đại Bảo nhìn hơn phân nửa chậu ốc nước ngọt đã được Tạ thẩm rửa sạch rồi bưng vào, nhịn không được hỏi.

“Bọn chúng không sợ.” Tống Tân Đồng nhìn nhìn ốc nước ngọt trong chậu, đều được rửa rất sạch sẽ, nếu như trong sông có nhiều cát, có khả năng sẽ phải ngâm một hai ngày.

Tống Tân Đồng lại đem nồi đốt nóng lên, dựa theo cac bước trước đó làm một phần ốc nước ngọt nấu cay, cuối cùng thêm nước trong vào ngập ốc nước ngọt, mở vung nồi ra.

Chờ ốc nước ngọt làm nước nồi ốc bên này nóng không sai biệt lắm thì tôm hùm bên này cũng khá được.

Dọn hai nồi hai bên ra.

Tống Tân Đồng dùng hai cái chậu canh lớn mới bày được tôm hùm ra, mà ốc nước ngọt bên này chỉ có ba bốn cân, xếp ra ba chén lớn.

“Đây… Cái con tôm hùm này màu thật đẹp, đỏ au, so với mây phía tây còn đẹp hơn.” Hà nhị thẩm kích động nói không nên lời, nghe hương thơm nuốt nước miếng, “Mùi nghe thật thơm.”

“Lúc ta vừa rửa chén nghe thấy được không ít mùi (tanh) nha, thế nào hiện tại làm ra liền một chút cũng không có đâu?” Hà nhị thẩm lại nói

Tống Tân Đồng cười cười chưa nói, “Mau nếm thử vị thế nào?” Tống Tân Đồng đơn giản dạy mấy người thế nào ăn tôm hùm cùng ốc nước ngọt.

Sau khi Hà nhị thẩm và Tạ thẩm ăn vào trong miệng mắt đều sáng, “Các nam nhân khẳng định thích ăn cái này nhắm rượu, cũng không cần lấy về hỏi.”

Tống Tân Đồng cười cười, đem tôm hùm đã bóc vỏ cho hai đệ đệ, “Ăn ngon không?”

Cặp song sinh ăn như hổ đói giương đôi môi hồng vù vù lên, gật đầu lia lịa: “Ăn ngon, đệ còn muốn ăn.”

“Tay nghề của Tân Đồng ngươi thật sự là quá tốt, ăn rất ngon.” Tạ thẩm lại khen lần nữa.

Tống Tân Đồng có chút không biết nói sao cười cười, cách làm của nàng đây chính là việc nhà, cùng đại trù chân chính không cách nào so sánh được, cũng là Tạ thẩm các nàng cam tâm tình nguyện phủng nàng lên cao.

Tống Tân Đồng phân biệt xếp cho hai người hơn nửa tôm hùm, “Hai vị thẩm nhi, các ngươi cầm về nhà nếm thử, người trong nhà có ý kiến gì đều nói cùng ta một câu.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện