"Muốn kêu dừng không?" Diêm Nhạc nhíu mày, nhìn Tả Mạc trong trường nhếch nhác bất kham. Trước hắn cảm giác La Ly tuy có chút tâm cao khí ngạo, nhưng tổng thể còn tương đương tốt, trận tỷ thí hôm nay lại khiến hắn có cảm quan rất tồi về La Ly. Hắn tuy không mạnh như Tân Nham, nhưng tốt xấu cũng là tu giả kim đan kỳ, làm sao không minh bạch? La Ly rành rành chiếm hết ưu thế, lại như mèo vờn chuột, không ngừng đùa giỡn đối phương.

Song phương dù có nhiều oán khích hơn nữa, nhưng chung qua là sư huynh đệ đồng môn, loại tràng cảnh trước mắt này, có chút quá phận.

Hắn cũng thầm trách Tả Mạc sính cường, hắn rành rành tặng cho Tả Mạc một bộ linh giáp, Tả Mạc lại không mặc trên người. Hắn nào biết, Tả Mạc lúc trước ở sông luyện kiếm, linh giáp tự nhiên cởi xuống, lúc trở lại, lại quên mặc.

Liếc nhìn Thi Phượng Dung mặt đã xanh đen, Bùi Nguyên Nhiên cười nói: "Không vội không vội." Lập tức tràm ngâm nói: "Ngày sau quy củ còn phải sửa chút."

"Đúng." Diêm Nhạc đồng ý: "Trước kia sư huynh đệ cảm tình tốt, chưa tình phát sinh chuyện tình này. Hiện any bản môn tình huống phức tạp, vẫn là sửa quy củ tốt hơn."

Trong sân, Tả Mạc thở gấp, toàn bộ ngoại âm bất giác bị hắn bỏ qua. Hắn sít sao coi chừng La Ly nơi không xa, La Ly chỉ cách hắn 10 bước.

Hắn bắt được!

Bắt được một chút rung động nhỏ bé chí cực!

"Không kiếm quyết" như độn hư không, khó mà tìm được phi kiếm ở đâu.

Nhưng, La Ly vì cho Tả Mạc nan kham, cố ý để lộ ra một chỗ hở, cấp Tả Mạc thời gian tránh né. Nhưng mà hắn tuyệt không nghĩ tới, một điểm hổng cố ý lưu lại, lại khiến Tả Mạc tìm ra một đặc trưng của "không kiếm quyết"!

Không thể không nói "không kiếm quyêt" không hổ là cực phẩm trong kiếm quyết cấp 3, đến trước mắt, Tả Mạc y nguyên không phát hiện phi kiếm của La Ly ở chỗ nào. Đây là chỗ thần kỳ của "không kiếm quyết", nó có thể khiến phi kiếm trốn vào hư không, rồi đâm phá hư không thương người, mang tới cho người cảm giác vô kiếm.

Nhưng là, La Ly xa xa không có tới kiếm giới kiếm ý như không.

Một rung động cực nhỏ, chỉ cần trước khi phi kiếm hiện sẽ có một cỗ linh lực chấn động cực nhỏ. Linh lực chấn động cực kỳ nhỏ bé, lại trong hoàn cảnh không ổn định, cực dễ bị xem nhẹ.

Nhưng mà, La Ly lần lượt bỡn cợt, cũng khiến Tả Mạc đang tập trung cao độ bắt được điểm đặc trung này!

Tả Mạc tu vi kém La Ly rất nhiều, nhưng thần thức lại xa xa vượt quá La Ly, đây cũng là mấu chốt hắn có thể bắt được một tia chấn động này.

Chỉ cần bắt tới phần chấn động, không kiếm không tái vô tích khả tìm!

Khuôn mặt cương thi mồ hôi dính đầy đất, hai con ngươi phản phất nhưu có hai ngọn lửa đỏ cuồng dã đang bốc cháy!

Vẻ mặt đắc ý của La Ly dần dần tan biến, trước, hắn mỗi khi phát một kiếm, mô dạng Tả Mạc nhếch nhách đều có thể dẫn phát không ít tiếng cười vang. Nhưng càng về sau tiếng cười càng ít, đến hiện tại toàn trường an tĩnh như tử địa, vô luận Tả Mạc nhếch nhác bất kham thế nào, cũng không có một chút thanh âm.

Điều này khiến La Ly cảm giác rất không thoải mái, hắn quyết định trận tỷ thí vô vị này, dùng chiêu thức hắn mới ngộ ra.

Vẻ cười nhạo biến mất, vẻ mặt chăm chú, linh lực toàn thân vận chuyển.

Không khí tựa hồ biến trầm ngâm, tiêu điều túc sát. Tất cả ngoại môn đệ tử vây xem đều biến sắc, một loại áp lực đè nặng, như thực, khiến bọn hắn không thể tránh né!

Sư huynh La Ly, đã tới cảnh giới này sao? Ngay cả vài vị nội môn đệ tử, mặt cũng lộ vẻ kinh hãi. Tu vi sư huynh La Ly mạnh hơn bọn họ, nhưng bọn hắn thật không nghĩ tới, sư huynh La Ly đã mạnh tới bước này.

"Di!" Diêm Nhạc mắt bạo ra hai luồng tinh mang. Một số người khác, sắc mặt ngưng trọng nhìn vào sân.

"Sư đệ, chú ý rat ay." Bùi Nguyên Nhiên trầm giọng nói với Tân Nham. Mắt hắn coi chừng La Ly, ẩn hiện vẻ kích động, bằng nhãn lực của hắn, sao không nhìn ra đây là kiếm chiêu được trùng tổ từ "không kiếm quyết" cùng "vô hình kiếm quyết"?

"Không kiếm quyết" cùng "vô hình kiếm quyết" dị hệ đồng nguyên. Năm xưa, "vô không kiếm quyết" chia làm hai bộ kiếm quyết, một bộ "không kiếm quyết", một bộ "vô hình kiếm quyết". Nhiều năm như vậy, rất nhiều người đều mong trùng tổ hai kiếm quyết này, nhưng một mực không có kẻ thành công.

Nếu như năm đó Tân Nham không tu luyện "băng ly kiếm quyết", hắn tất nhiên cũng sẽ làm chuyện này. Trên cơ bản, chỉ cần là đệ tử bản môn tu luyện một trong hai bộ kiếm quết này, đều sẽ nghĩ tất cả biện pháp trùng tổ hai bộ kiếm quyết/

Cho nên khi nhìn thấy một chiêu này của La Ly, Bùi Nguyên Nhiên bốn gnuwwofi tân thần lập tức bị hấp dẫn.

"Vô không kiếm quyết", không người biết phương pháp tu luyện, nhưng ghi chép về bộ kiếm quyết này rất nhiều, toàn bộ ghi chép đều đề tới một câu: Ý động thế lên.

Bằng tu vi của La Ly, trừ phi hắn lĩnh ngộ kiếm ý, nếu không tuyệt đối không cách nào dẫn lên uy thế mức này. Nhưng trong mắt hành gia như Tân Nham, La Ly phải chăng lĩnh ngộ kiếm ý, vừa xem hiểu ngay. Chỉ có một khả năng – kiếm quyết trùng tổ!

Điều này sao không khiến bọn họ kích động?

Tả Mạc tịnh không biết chuyện này, trong mắt hắn chỉ có La Ly, chỉ có chấn động! Uy thế của La Ly cực kỳ hãi người, nhưng trong mắt Tả Mạc, lại xa xa không khiến hắn sợ hãi như trước – chấn động quá mạnh!

Linh lực lần này chấn động mãnh tới mức cơ hồ hắn khoogn cần lao lực, có thể chuẩn xác đoán ra phương vị cụ thể của nó, rõ hơn bât cứ lần nào trước đây.

Kiếm chiêu trước, tuy uy thế xa xa không bằng, nhưng chấn động cực nhỏ, nếu không pahri Tả Mạc thần thức cường đại, không thể phát giác.

Đến đi!

Một mực khốn khổ chờ đợi cơ hội, Tả Mạc con mắt phút chốc co lại, băng tinh kiếm đang bồng bênh trước mặt hắn rơi vào tay hắn.

Nửa khom nửa ngồi, thân thể hơi gập, mũi kiếm chỉ đất, con người khép hờ, toàn bộ hỏa diễm, toàn bộ dục vọng chiến đấu, toàn bộ tín niệm, toàn bộ đều từng chút một thu súc nội liễm.

Tả Mạc như một thạch nhân được điêu khắc ra, bẩn thỉu, không chút động đậy.

La Ly nhìn thấy mô dạng của Tả Mạc, khóe miệng nổi lên nụ cười lạnh.

Trước lực lượng tuyệt đối, bất kỳ phản kháng đều là uổng công! Mà, hắn muốn cho chưởng môn bọn họ nhìn thấy, tiềm lực của hắn, nhìn đến hắn so với Vi Thắng càng ưu tú, hắn muốn lầy về thứ vốn thuộc về hắn!

Hắn không có chú ý tới, lúc này, lực chú ý của sư thúc Tân Nham, từ trên người hắn chuyển sang Tả Mạc. Khuôn mặt xưa nay lãnh tuấn như nham thạch, lộ ra vẻ kinh nhạ hiếm thấy.

La Ly không chú ý tới, nếu như hắn chú ý tới, có lẽ sẽ thấy khó hiểu.

Hắn hất tay phải lên, biến chỉ thành kiếm, linh lực vận chuyển!

Có chút ngoại môn đệ tử tỉ mỉ, lập tức chú ý tới chung quanh thân băng tinh kiếm của Tả Mạc đang chúc xuống, thân kiếm bị bao phru bởi một tầng hơi nước màu trắng nhàn nhạt, xem lên, Tả Mạc như xách một đám hơi nước.

La Ly cảm giác thời cơ vừa đúng, hắn không chút do dự phát động, biến chỉ thành kiếm khẽ vạch hướng Tả Mả.

Toàn bộ uy thế tích lũy được, rất giống như tìm được đột phá khẩu, điên cuồng theo phương hướng ngón tay La Ly khẽ vạch ra vọt tới.

Nhưng lúc này, Tả Mạc phút chốc mở mắt!

Như một tượng đá tử khí âm trầm, đột nhiên sống lại, trong đôi mắt trong sáng kia, một mảnh xích hồng, mắt đỏ như máu, lửa cháy hừng hực,chính là chiến ý cùng tín niệm của hắn bốc cháy! Chớp mắt khi hắn mở mắt, toàn bộ lực lượng đã thu súc nội liễm chém ra mạnh mẽ!

"Ly!"

Thanh âm khàn khàn xen lẫn bạo liệt, tựa như đám lửa, ầm ầm nổ tung!

Súc thế rất lâu, chỉ vì một chiêu này, toàn bộ linh lực, toàn bộ thần thức, Tả Mạc không chút keo kiệt, toàn bộ rót vào chiêu "ly thủy phần thiên" này!

Mắt lửa trợn tròn, khóe mắt muốn nứt ra, khuôn mặt cương thi trước nay không đỏi, nanh ác như một ngọn lửa bừng lên!

La Ly biến sắc, đây là cái gì?

Hắn nhìn rõ vô số hỏa diễm vọt lên, vô số hõa diễm muốn nổ tung, nhưng là vì cái gì? Chúng nó rõ rành rành là nước!

Không có khả năng!

Tuyệt không khả năng!

Cương thi đáng chết kia rõ ràng dùng thủy hành kiếm quyết! làm sao có thể biến áo thành hỏa?

Không thể không nói, "ly thủy kiếm quyết" là một bộ kiếm quyết hết sức đặc biệt, loại đặc biệt này không chỉ thể hiện tại ngự thủy như hỏa, ngay cả kiếm chiêu của nó cũng hết sức đặc biệt. Tổng cộng bảy chiêu, tiền sáu chiêu, toàn bộ đều là thủy hành kiếm quyết điển hình. Chỉ riêng một chiêu sau cùng, lại đột nhiên chuyển ngoặt, ngự thủy như hỏa>

Không luyện thành một chiêu "ly thủy phần thiên", đồng nghĩa không có khả năng lĩnh ngộ "ly thủy kiếm quyết". "Ly thủy kiếm quyết", toàn bộ tinh hoa, đều ở trong một chiêu sau cùng này, ngay cả người tu luyện đều rất khó nghĩ tới, huống hồ là người đối chiến?

Hơn nữa, kiếm chiêu Tả Mạc sử ra trước đó, tuy nhiên tinh diệu dung hợp, nhưng mỗi một chiêu, đều không lộ ra chút kiếm ý.

Tả Mạc nghĩ rất rõ ràng, kiếm ý là thứ duy nhất giúp hắn thắng trận, một khi đối phương phòng bị, mình ngay cả chút hi vọng xa vời cũng không có. Cho nên trước đó, vô luận là "thuận thủy", hay là "thất qua" "tầng lan", hắn đều không có rót vào kiếm ý.

Mãi tới hiện tại!

Trước mặt Tả Mạc, đột nhiên xuất hiện một khe nứt, phát ra uy thế khủng bố, tựa như viễn cổ cự thú muốn chọn người để cắn nuốt.

Mấy người Bùi Nguyên Nhiên mặt hiện vẻ kinh hỉ, chỉ riêng Tân Nham nhìn chằm chằm Tả Mạc.

Bên trong khe nứt xuất hiện cái gì? Phi kiếm sao?

Tả Mạc cả người đều hừng hực bốc cháy, hai mắt đỏ hồng, gào thét, không chút tránh né, nghích thế toàn lực huy động băng tinh kiếm,, tạo nên một tầng thủy hình hỏa diễm trong suốt mà quỷ dị.

Toàn bộ đệ tử, vô luận là ngoại môn hay nội môn, không có người có thể bảo trì trấn định! Ngay cả trầm ổn như Tần Thành, cũng không khỏi biến sắc!

Kiếm ý!

Đó là kiếm ý!

Trong mắt bọn họ, Tả Mạc cả người như một đám lửa, một đám lửa nước quỷ dị mà trong suốt.

Uy thế! Uy thế nóng nảy bùng nổ, lấy Tả Mạc làm trung tâm, ầm vang tán xạ.

La Ly cuôi sucngf kinh sợ, cũng không quản được cái khác, toàn thân linh lực điên cuồng chuyển vận!

Băng tinh kiếm nặng tựa thiên quân đột nhiên nhẹ đi, lửa nước qury dị, rời kiếm mà đi, huyễn hóa thành một thủy hình hỏa kiếm thiêu đốt, chuẩn xác kích trúng khe nứt!

Oanh!

Trước mắt chúng nhân một mảng trắng mênh mông, cái gì cũng không thấy, trong tai ầm ầm, cái gì cũng không nghe được. đệ tử đứng gần chỉ cảm thấy như bị người khác đẩy mạnh, lui liền byar tám bước mới nừng lại.

Không biết bao lâu, tầm nhìn mọi người mới khôi phục như thường, đợi khi nhìn rõ, mọi người đều triệt để kinh ngạc.

Một hô sâu khổng lồ nơi quảng trường, trong hố, Tả Mạc nửa thân trên trần, y phục tan biến, vẫn bảo trì tư thế vung kiếm không chút động đậy, trong mắt ánh sáng trôi đi, như tượng điêu khắc bằng đá.

Bên cạnh hố, sư huynh La Ly khóe miệng tràn máu tươi, đầu tóc bù xù, y phục cũng bất kham, hai mắt trừng trừng nhìn Tả Mạc.

Phốc!

Sư huynh La Ly đột nhiên phun ra một búng máu, ngửa mặt ngã về sau!

Đồng thời, Tả Mạc vẫn đang bảo trì tư thái vung kiếm, đột nhiên té ngã.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện