Khuôn mặt Hạ An Nhiên hùng hổ, hung hãn chất vấn, Anh ta đang ở đâu?” Quý Phong dứt khoát đem tung tích của Thiếu gia nhà mình nói ra, “Ở dưới lầu.”

Hạ An Nhiên vỗ vỗ vai Bùi Kỳ, Cậu đợi mình ở đây, mình đi gặp tên khốn đó, anh ta lại gầy rồi cái gì ở đây!”

Khí thế hừng hực đi tìm anh ta tính sổ.

Bùi Kỳ kéo cánh tay của Hạ An Nhiên, “ Anh ta làm 66 vậy không sai..... Những chuyện này mình nên biết.”

Nếu không cô căn bản không biết được, rốt cuộc bản thân đã gây ra nhiều chuyện nghiêm trọng, càng không biết được mắt nhìn người của mình kém thế nào.

Hạ An Nhiên không muốn Bùi Kỳ vẫn luôn đắm mình trong đau khổ.

Nhìn Đỗ Hiểu Vũ đang mềm nhũn ở một bên, lập tức tức giận nói,” Đều là lỗi của tên cặn bã này, không thể cho tên cặn bã này được.”

Bùi Kỳ nhìn về phía Đỗ Hiểu Vũ.

Cảm xúc buồn khổ dần dần thay đổi, trong mắt đầy lửa giận, “ Tên cặn bã này có thể giao cho mình trước không?”

Hạ An Nhiên nhìn cảm xúc thay đổi thành công, vội vắng gật đầu, " Anh ta đã không còn giá trị với mình.

Sau đó, liền ném cho Bùi Kỳ phát tiết.

Bùi Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói, " Vậy được, cậu đi xử lý chuyện của cậu đi, chỗ này để mình xử lý

Đỗ Hiểu Vũ rùng mình khi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lẽo của Bùi kỳ lúc này. * Cô, cô muốn làm cái gì?”

Bùi Kỳ lạnh lùng nói, “ Không làm gì cả, chính là muốn tính sổ rõ ràng với anh thôi.”

Hạ An Nhiên vỗ vai Bùi Kỳ một cái, “ Vậy mình đi trước đây.”

Đỗ Hiểu Vũ nhìn Hạ An Nhiên sắp rời đi, vội vàng nói, “Đưa thuốc giải cho tôi!”

Hạ An Nhiên suýt nữa quên mất còn có vụ thuốc giải này.

Đem nửa viên thuốc giải còn lại giao cho Bùi Kỳ, “ cậu xem CCTV rồi, chắc biết đây là cái gì rồi chứ?”

Bùi Kỳ cười lạnh, gật đầu, “ biết, huyết mạch của hắn ta!"

Hạ An Nhiên nhìn thấy, tự giác kéo theo Quý Phong rời khỏi phòng bao. Sau khi đóng chặt cửa lại, vẻ mặt nghiêm túc giao cho Quý Phong, “ Anh bảo vệ ở đây đi Sau khi giao phó xong, liền nén giận đi xuống dưới lâu.

Hừ, Lăng Mặc tên điên này, anh tìm chết à! Xe của Lăng Mặc đỗ ở bên ngoài quán ăn. Hạ An Nhiên vừa ra khỏi cửa là nhìn thấy.

Lao thẳng lên xe, nhìn thấy Lăng Mặc thanh cao, cấm dục đang ngồi ở vị trí phía sau tây lái.

Dáng vẻ ung dung lạnh nhạt lúc này, giống như người ta căn bản không hề gây họa.

Hạ An Nhiên trợn trừng mắt, nhìn anh chẳm chẳm.

Chính là muốn nhìn xem anh ta có ý định chủ động xin lỗi hay không.

Nhưng, một phút trôi qua........ ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh* nhất

Lăng Mặc bị nhìn đã lâu, mới quay đầu lạnh nhạt mở miệng, “ Tôi biết cô thèm muốn tôi từ lâu, nhưng cũng đừng nhìn tôi với ánh mắt khát khao như vậy.”

Hạ An Nhiên gào lên, “ Tôi thèm vào cái mặt nhà anh!”

Tên điên này căn bản là không nhận thức được lỗi sai của mình.

Lúc nãy cô đợi chính là sự cô đơn lạnh lẽo.

Hạ An Nhiên khuôn mặt hùng hổ, “ Anh xem chuyện 66 tốt anh làm, tại sao lại để Bùi Kỳ xem cái đó!”

Lăng Mặc lý do chính đáng nói, “ Tôi không muốn bên cạnh cố có một yếu tố bất ổn định mọi lúc mọi nơi đều sẽ phát nổ, lần này không dằn mặt nhắc nhở, sau này sẽ còn gây cho cổ phiền phức lớn hơn.”

Hạ An Nhiên: “ Cô ấy gây chuyện cho tôi, thì liên quan gì đến anh, anh lo việc bao đồng làm gì?”

Đôi mắt Lăng Mặc thâm trầm, “ Cô là vợ của tôi, chuyện của cổ không phải chính là chuyện của tôi à?"

Hạ An Nhiên không còn gì để nói.

Lời Lăng Mặc nói, nhất thời cô không phản bác lại được!

Có điều, nhớ đến dáng vẻ đau khổ của Bùi Kỳ, Hạ An Nhiên vẫn là vô cùng tức giận, “ Nhưng anh không thể dùng phương thức nhẹ nhàng một chút sao?” Ánh mắt Lăng Mặc sâu sắc nhìn con mèo hoang nhỏ, * Phương thức nhẹ nhàng của cô trước đây có tác dụng không?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện