Bùi Kì hơi sững sờ, "Trong phòng làm sao dùng mê tình hương được? Hơn nữa, tôi cũng vào phòng đó, tại sao lại không có cảm giác gì?"

Hạ An Nhiên: "Sau đó, cửa phòng bị mở, mê tình hương có thể đã biến mất trong không khí."

Nếu nồng độ của mê tình hương dưới một mức nhất định, nó sẽ không ảnh hưởng nhiều đến cơ thể con người.

Đây có thể là lý do tại sao Bùi Kì vẫn ổn. Mà Bùi Kì nghe xong trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Nếu mê tình hương không bị tán đi trong không khí, và cô ấy lại đến tìm Cố Ngôn Duy, có lẽ tình hình sẽ tệ đi.

Bùi Kì lúc này mới đột nhiên hiểu ra, "Cô bị Lăng Mặc bề ra khỏi phòng, là bởi vì cô trúng mê tình hương"

Bùi Kì nhìn Hạ An Nhiên lo lắng, "Cô và Ngôn Duy không có chuyện gì xảy ra đúng không?"

Hạ An Nhiên: "Khi đó, Cổ Ngôn Duy đã mất kiểm soát, tình hình của tôi cũng rất tồi tệ, may mắn Lăng Mặc xuất hiện đúng lúc..."

Bùi Kì tâm tình có chút phức tạp.

Mặc dù cô ấy hy vọng rằng Cổ Ngôn Duy và Hạ An Nhiên sẽ ở bên nhau, nhưng cô không nghĩ đến chuyện bọn họ rối loạn lên vì mễ tình hưởng.

Cho nên, còn may là nhờ Diêm Vương sống đó mà An Nhiên đã được cứu thoát khỏi chất độc của mề tình hương? Bùi Kì nhìn Hạ An Nhiên, " Diêm Vương sống đó cho rằng Cổ Ngôn Duy đã dùng thuốc với cô, nên mới nổi giận cho người xuống tay với Cổ Ngôn Duy? Không phân biệt trắng đen rõ ràng mà đánh người, cũng không đúng"

Hạ An Nhiên gật đầu: “... Là anh ấy làm chuyện đó”

Bùi Kì thấy rằng Hạ An Nhiên cũng nhận ra rằng tên gian ác đó đã làm nên một chuyện xấu, Bùi Ki cũng cảm thấy thoải mái hơn.

Nhưng mà, Bùi Kì lại nghi hoặc, "Trong phòng làm sao có mê tình hưởng được? Chẳng lẽ có người muốn tính kế cho cô và Cố Ngôn Duy ở cùng nhau? Người nào lại vô sĩ bỉ ổi, dùng cách này như vậy?"

Hạ An Nhiên nghiêm mặt, "Tôi cũng không biết."

Cảm hứng của Bùi Kì lóe lên, "Chẳng lẽ là kẻ thù của tên gian ác đó sao? Bọn họ đã biết anh ấy có một người vợ xinh đẹp như cô, nên đã cố ý cho Lăng Mặc một cái sừng trên đầu, muốn làm cho anh ấy mất mặt sao?"

Hạ An Nhiên: “...”

Không thể không thừa nhận rằng bộ não của Bùi KÌ một khi hoạt động thì thực sự rất lợi hại.

Khi Hạ An Nhiên đang không nói nên lời, điện thoại di động của Bùi Kì vang lên.

Bùi Kì bực dọc kết nối điện thoại.

Không nghĩ, đó là một cuộc điện thoại của cảnh sát.

Mặc dù Bùi Kì đã giải thích rằng Cổ Ngôn Duy và Hạ An Nhiên là người yêu của nhau, mọi thứ chỉ là hiểu lâm.

Nhưng cảnh sát vẫn đem chuyện này lập hồ sơ, và tiến hành điều tra.

Để hợp tác với cảnh sát, Bùi Kì đã để lại số điện thoại cho cảnh sát.

Sau khi cảnh sát nói với Bùi Kì một số điều, liền cúp máy.

Và khuôn mặt của Bùi Kì hoàn toàn tái đi, "Những tên khốn chết tiết đó, chúng đang chơi gì trong khách sạn, nên bắt lại và bắn chết đi"

Hạ An Nhiên nhìn Bùi kì tức giận mà không hiểu lí do: “ Làm sao vậy?”

Bùi Kì nghiến răng nghiến lợi nói: " Là cảnh sát gọi. Họ nói với tôi rằng đã tìm thấy người thả mê tình hương".

Hạ An Nhiên: “Ai?”

Bùi Kì giọng hằn học, "Đó là người thuê phòng cuối cùng! Là một tên biến thái nặng. Hắn ta thích chơi một số trò chơi kịch thích. Nên cho một số loại thuốc vào máy tạo độ ẩm và chơi cùng với một số phụ nữ trước đó, nhưng sau khi rời đi, hắn ta lại không làm sạch máy tạo ẩm 11

Hạ An Nhiên hơi bất ngờ khi nghe kết quả này, mọi chuyện có chút ngoài ý muốn.

Bùi Kì vẻ mặt tức giận, "Loại chuyện không hay họ này, như thế nào hai người lại gặp phải... Hơn nữa, còn hại Cố Ngôn Duy vô duyên vô cớ bị tên Diêm Vương sống kĩa hiểu lầm, liền bị đánh."

Bùi Kì tức giận đến mức muốn bóp chết tên thuê phòng biến thái đó.

Đúng lúc này, cửa phòng cấp cứu mở ra.

Một bác sĩ bước ra đầu tiên.

Bùi Kì nhanh chóng kìm nén sự đau buồn và tức giận, hỏi: "Bác sĩ, tình hình thể nào rồi?" Bác sĩ vẻ mặt trịnh trọng, "Cũng may là kịp thời đưa tới, nếu không tình hình sẽ càng tệ hơn..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện