Hạ An Nhiên thấy những gì Tôn quản gia nói cũng hợp lý.

Nếu như cô không biết nội tình bên trong thì suýt nữa cô cũng đã tin rồi.

Hạ An Nhiên: “Tôn quản gia, ông đừng ngụy biện cho anh ta nữa, anh ta dạy dỗ người xấu tôi còn có thể chịu đựng, nhưng anh ta sao có thể làm bị thương ân nhân cứu mạng của tôi, đến bây giờ cậu ấy còn không biết sống chết ra sao.”

Tôn quản gia: “

Cỏ vẻ như họa lần này thiếu gia gây nên hơi to rồi.

Ân nhân cứu mạng và bạn bình thường, vẫn là khác biệt rất lớn.

Tôn quản gia chỉ có thể hóa thân thành người chu đảo, “ Thiếu phu nhân, gần Lăng trạch không có xe taxi, để tôi bảo lái xe đưa cô đến bệnh viện.”

Hạ An Nhiên nhìn con đường vắng vẻ trước mắt.

Có lẽ không có tài xế lái xe taxi nào sẽ tự tin đến đường ở cửa Lăng trạch đón khách đầu.

Hạ An Nhiên cũng không già mồm, ngồi trên xe đi đến bệnh viện.

Bùi Kỳ có lúc sẽ ầm ĩ một chút.

Nhưng lần này Hạ An Nhiên cảm nhận được, Bùi Kỳ sắp sụp đổ rồi.

Có nghĩa là tình hình của Cố Ngôn Duy thực sự không tốt.

Trong lòng Hạ An Nhiên xuất hiện một nỗi bất an lớn, sau khi lên xe liền không ngừng thúc giục tài xế lái nhanh một chút.

Bệnh viện mà Cố Ngôn Duy đang nằm là bệnh viện lần trước Bùi Kỳ khám chấn.

Hạ An Nhiên gọi cho Bùi Kỳ, hỏi vị trí cụ thể, liền vội vàng xông vào cửa phòng cấp cứu.

Khuôn mặt Bùi Kỳ lo lắng đang nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng cấp cứu đóng chặt.

Hạ An Nhiên đi đến bên cạnh Bùi Kỳ.

Bùi Kỳ nhìn thấy Hạ An Nhiên đi tới, đôi mắt sưng đỏ, vô cùng ân hận.

Mình không nên lo chuyện bao đồng, làm mối cho các cậu, để Ngôn Duy đến Buổi triển lãm hoạt hình gặp cậu, nếu không, cậu ấy sẽ không gặp phải chuyện này! Diêm vương sống ra tay rất độc ác Lúc mình nhìn thấy Ngôn Duy, cả người cậu ấy đều là máu...”

Hạ An Nhiên nắm tay, “ Cậu chắc chắn, là người của Lắng Mặc động thủ không?"

Khuôn mặt Bùi Kỳ nôn nóng, “ Mình sẽ lừa cậu loại chuyện này sao?”

Móc điện thoại ra, mở một đoạn video, một bên để Hạ An Nhiên xem, một bên lên tố cáo.

Trước đó không lâu, Ngôn Duy có gọi điện thoại cho tớ, nói là trong phòng khách sạn xảy ra chuyện rồi." “ Lúc mình chạy tới, liền nhìn thấy cậu ấy bị đánh đến mức chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, cả người đều rơi vào trạng thái hôn mêu.….....

Mình lập tức bảo Khách sạn trích xuất camera, phát hiện ngoại trừ cậu, Ngôn Duy và Diêm vương sống ra, còn có một người khác cũng tiến vào.”

Trong video.

Sau khi Lăng Mặc ôm Hạ An Nhiên ra khỏi phòng, thực sự có một người tiến vào.

Bùi Kỳ vội vàng chỉ lên màn hình, “ Người này là vệ sĩ Diêm vương sống đưa cho cậu, mình biết hắn! Trước đó mình từng gặp qua hắn ở chùa Mãn Nguyệt!”

Hạ An Nhiên khó khăn trả lời, “đúng, hắn tên Quý Phong." Sau khi người này đánh Ngôn Duy gần chết, nghênh ngang rời đi cũng thôi đi, lại còn báo cảnh sát! Nói là Ngôn Duy hạ thuốc cậu, ý đồ muốn động tay động chân với cậu. May mà lúc cảnh sát đến mình cũng có mặt ở đó, liền giải thích với người cảnh sát đó, nổi hai người vốn là quan hệ người yêu

Bùi Kỳ càng nói càng căm ghét, mặt mày đầy tức giận.

Hừ,mình thật là đã đánh giá thấp sự độc ác của Diêm vương sống, sau khi cho người đánh Ngôn Duy, còn muốn tổng Ngôn Duy vào tù... Cậu nghe xem, lại còn vụ khống Ngôn Duy hạ thuốc, đây không phải là rất buồn cười sao?"

Hạ An Nhiên đồng ý gật đầu, “Thuốc không phải là do Ngôn Duy hạ.”

Bùi Kỳ không kịp phản ứng, vẻ mặt không thể hiểu nổi, “ cậu nói cái gì thực sự có thuốc?"

Hạ An Nhiên gật đầu, “ Trong phòng có mê tình hương.”

Bùi Kỳ ngơ ngác, “ Mê tình hương cái gì?”

Hạ An Nhiên đem tình hình lúc đó thuật lại gắn gọn một lần.

Sau khi mình và Ngôn Dụy gặp nhau, trên người bị vòi phun nước làm ướt hết, liền đi vào phòng thay quần áo... nhưng trong phòng đó có mê tình hương, sau khi người hít phải sẽ bị mất không chế, sẽ ý loạn tình mê.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện