ở trung tâm sân khấu, giọng nói lạnh lùng và từ tính của Lăng Mặc giống như một dòng băng, mỏng và trầm, tràn đầy khí chất của đẳng bề trên.

Bài phát biểu mở đầu của Lăng Mặc chính là sự thể hiện cho việc anh đã trở lại Anh ấy đã trở lại! Lăng Mặc, mới chính là người cầm quyền ở Lăng Thi

Lăng Mặc liếc mắt nhìn những người có mặt, từ từ đưa ra quyết định, "Sau ngày hỗm nay, tôi sẽ điều hành lại tập đoàn Lăng Thị

Lời nói vừa dứt, ngay lập tức có một tràng pháo tay nhiệt liệt nổ vang. Đó là các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Lăng Thị do Triệu Phó Tổng đứng đầu, và đại diện các gia tộc lớn.

Các vị khách khác đều sững sờ khi nhìn thấy trận chiến này.

Lăng Mặc đã hôn mê suốt nửa năm, thậm chí những người khác còn cho rằng anh sẽ trở thành đứa con trai bị bỏ rơi của Lăng gia, còn đề một cô gái xấu xí đến xung hỉ mục đích đề sỉ nhục anh.

Nhưng khi tỉnh lại, Lăng Mặc vẫn được kỳ vọng, và sự tín nhiệm của hầu hết các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Lăng Thị và các gia tộc lớn.

Đây sao có thể gọi là sự bỏ rơi? Nó là sự trở lại của hoàng đế. Như vậy có nghĩa là, sự đấu tranh giành vị trí cầm quyền ở Lăng Thị của Lăng Minh Chí và Lăng Minh Hải đến bây giờ là vô nghĩa sao? Những người ủng hộ ông Lăng Minh Chí đối diện với tình huống này trông vẻ mặt ai cũng tràn trề thất vọng.

Không hiểu Lăng Mặc đã hôn mê nửa năm, tại sao lại có nhiều người ủng hộ như vậy, một bên bất mãn nói: " Mặc tổng không phải chỉ sống chưa đầy hai tháng nữa sao? Nhưng bây giờ làm như vậy là có ý gì?

Vẻ mặt của Lăng Minh Chí tệ đi, ông không ngờ hôm nay Lăng Mặc sẽ tham gia lễ kỷ niệm.

Hơn nữa... từ khi nào anh ấy đã đi lại bình thường? Anh ấy không cần phải ngồi trên xe lăn sao?

Một người sắp chết, tại sao lại không để mọi thứ yên lặng?

Khuôn mặt Lăng Minh Chí có một tia tức giận, trong mắt hiện lỗn vẻ lạnh lùng. " Uy quyền là một thứ gì đó rất đáng sợ, cho dù sắp chết, cũng không muốn ủy quyền cho bất cứ ai. "

Những người xung quanh Lăng Minh Chỉ nghe xong đều gật đầu nói: "Đúng vậy, Lăng thiếu gia rất có thực lực!" "Người như vậy sao có thể cho phép mình trở thành đứa con trai bị bỏ rơi? Cho dù là chết cũng muốn chết ở đỉnh cao của quyền lực. " "Nhưng điều này không đáng sợ bằng việc sau khi trở lại tập đoàn, anh ấy gây bất lợi cho chúng ta, thậm chí còn hợp sức với Lăng Minh Hải"

Nghe vậy, Lăng Minh Chí ở một bên, thật sâu nhìn

Lặng Minh Hải, ông ta nhìn thấy em trai của mình vẫn duy trì một nụ cười ôn hòa khiêm tốn, coi như đối mặt với Lắng Mặc một lần nữa, Lăng Minh Hải vẻ mặt vô cùng bình thản không để ý gì cả.

Khi nhìn thấy điều này, Lăng Minh Chí khịt mũi, “Vẫn là đạo đức giả.

Người em trai này căn bản là con người nham hiêm.

Cậu em trai này luôn tỏ ra vui vẻ cả ngày, như thể chân thành và khiêm tốn, nhưng sau lưng luôn làm những trò nham hiểm.

Lăng Minh Chí vẻ mặt không yên, " Vẫn nên coi chừng bọn họ, kẻo hai tên quỷ quyệt này hành động sau lưng mình"

Lăng Minh Hải chẳng phải tốt lành gì, Lăng Mặc lại càn không phải, cả hai bọn họ đều nham hiểm, Lăng Minh Chí rất tức giận. Hà Ngạn đứng bên cạnh uy nghiêm nhìn Lăng

Minh Hải cười lạnh " Lắng Mặc thật sự có thể gây sức ép

Lăng Minh Hải cười dịu dàng, "Đứa cháu trai này từ trước đây giờ luôn thích gây sức ép" "Dù sắp chết thì vẫn vậy ….....

Hà Ngạn “Có chắc rằng, sắp chết không?"

Lăng Minh Hải "Còn không tới hai tháng nữa"

Mặc dù Lăng Minh Hải không ở thành phố Lô Hải một thời gian nhưng ông luôn theo dõi tình hình ở Lăng gia

Hà Ngạn nhìn Lăng Minh Hải thật sâu, "Chắc chắn 100%?"

Lăng Minh Hải do dự một chút, dưới mắt lóe lên một tia uy nghiêm, "Tôi sẽ điều tra lại."

Mọi người đều đang nhìn Lăng Mặc, đang ở trên sản khẩu hào quang nổi bật.

Lăng Mặc mang theo mỹ nữ bên cạnh, cô ấy lặng lẽ liếc nhìn quang cảnh của bữa tiệc. Nhưng chủ yếu là nhìn chằm chằm vào các cô gái ở đây. Sau khi nhìn một hồi, gằn giọng: “Tên điên này đang nuôi nhân tình, rốt cuộc là đứng ở đâu”Chương 107: Chính là cô ấy

Cô gái xinh đẹp này chính là Hạ An Nhiên.

Sáng sớm hôm nay, Hạ An Nhiên nhìn thấy Lăng Mặc có thái độ bất thường, lúc này liền đoán anh ấy có khả năng đi gặp nhân tình bên ngoài.

Tên điên đó cũng im lặng chấp thuận!!!

Hạ An Nhiên đã buồn bực cả buổi sáng vì chuyện này.

Vào giữa trưa, Lăng Mặc đến phòng nói rằng anh ấy sẽ đi ra ngoài.

Còn muốn nói gì nữa chứ? Lăng Mặc rõ ràng muốn ra ngoài gặp nhân tình.

Hạ An Nhiên cảm thấy rằng cô ấy thực sự chỉ đơn thuần là tò mò xem nhân tình của anh ấy là ai, nên cô ấy đã đi theo.

Và cô chắc chắn rằng nhân tình của Lăng Mặc có mặt trong bữa tiệc.

Nhưng khi đến bữa tiệc, cô nhìn xung quanh một lúc, cũng không thể tìm ra người nào là nhân tình của anh

Hạ An Nhiên rất buồn, cô thực sự không có cái đầu của một thám tử.

Hạ An Nhiên không biết rằng khi cô ấy đang tìm ai đó, ánh mắt của những vị khách nữ trong bữa tiệc cũng rơi vào cô ấy một cách vô thức.

Sự chú ý của đàn ông đổ dồn vào Lăng Mặc. Còn những người phụ nữ quan tâm nhiều hơn đến sự xuất hiện của người phụ nữ bên cạnh Lăng Mặc

Mọi người đều biết, trước đây đừng nói là đứng bên cạnh Lăng Mặc, thậm chí còn không có cô gái nào có thể đứng gần anh ấy. Lăng Mặc chính là một sát thủ, nhưng hôm nay Hạ An Nhiên khoác tay anh ấy cùng xuất hiện.

Tình huống này thật khó tin và gây sốc, một số người tụ tập thành từng nhóm, nhỏ giọng nói: "Người phụ nữ này là ai? Cô có biết không?" “Lăng Mặc sắp chết một lần lại bị cô gái xấu xí xung hỉ, hiện tại chắc đã cảm nhận được vẻ đẹp của phụ nữ”

Đúng vậy, xưa nay không có cô gái nào được phép ở bên cạnh anh ấy" “Hừ, người phụ nữ này hẳn có mưu đồ gì đó " 'Không, nhìn bộ váy mà cô ta mang đi, chắc chắn là để dụ dỗ đàn ông"

Những người phụ nữ này không kiêng nể gì dùng những lời thẩm độc để nói về Hạ An Nhiên, họ bắt đầu so đó tính toán, nhưng rốt cuộc họ đều không biết Hạ An Nhiên là ai.

Lúc này, có một người phụ nữ đi về phía Hạ An Nhiên.

Mọi người đều dồn sự chú ý về phía Hạ An Nhiên và cô gái đó, chắc là sắp có chuyện hay để xem

Nhưng... khi người phụ nữ còn cách Hạ An Nhiên hai bước, cô ta đã lao tới, trực tiếp ôm lấy cánh tay của Hạ An Nhiên, khiến nhiều người sửng sờ.

Còn Hạ An Nhiên đang nghiêm túc tìm nhân tình của Lăng Mặc thì đột nhiên bị ai đó giữ chặt, trong tiềm thức cô lui lại.

Nhưng cô lại nghe thấy giọng nói đầy phấn khích, "Cuối cùng tôi cũng nhìn thấy cô còn sống."

Hạ An Nhiên nhìn nghiêng, thấy Bùi Kì nhìn "thèm thuồng" muốn ngả vào trong vòng tay cô, không tự chủ được vươn tay đẩy đầu người kia ra, cực kỳ chán ghét, "Đừng lợi dụng tôi."

Bùi Kì vẫn nắm chặt cánh tay Hạ An Nhiên không buông. "Nếu không để cho tôi lợi dụng, chẳng lẽ lại để cho người khác lợi dụng cô sao?"

Hạ An Nhiên nhất thời chột dạ, lập tức trừng mắt nhìn

Bùi Kì "Loại bí mật này, cô có thể tùy tiện nói ra sao?"

Bùi Kì che miệng thích thú, thì thào nói: "Đúng vậy, nếu chuyện này lộ ra, tên điên đó sẽ giết tôi sao?"

Tuy nhiên, Bùi Kì lại nghi ngờ, “Tôi thấy cô nhìn xung quanh, đang nhìn cái gì vậy?”

Hạ An Nhiên thật sự không tìm được nhân tình của Lăng

Mặc. Nghĩ rằng Bùi Kì rất quen thuộc ở đây, có thể có một chút.

Hơi lúng túng hỏi: "Cô biết không, có một người phụ nữ có quan hệ tốt với Lăng Mặc ở đây?"

Bùi Kì phải lắc đầu trong tiềm thức, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó mắc cô sáng rực lên” Thành thật mà nói, đúng là có một người”

Nhìn xung quanh một hồi, cô đưa tay ra, lặng lẽ chỉ vào một người phụ nữ trang nhã và trí thức đứng cách đó không xa, "Chính là, Giang Nhụy Nghiên, nhị tiểu thư nhà họ Giang."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện