-Chào Xưởng trưởng!

-Xưởng trưởng, chào buổi sáng!

Liên tiếp những câu chào hỏi có vẻ lấy lòng, sắc mặt Uý Trì Anh có vẻ trầm ngâm đến văn phòng của anh ta, thư kí của anh ta đã đến rồi, đang quét dọn vệ sinh. Uý Trì Anh bước vào phòng, trong này, rõ ràng có một phòng ngủ nhỏ, có lúc Uý Trì Anh nhiều việc, lười về nhà, thì sẽ ngủ ở đây.

-Tết âm lịch năm này của Uý Trì Anh trôi qua không có nghĩa lý gì!

Về đến nhà, cái mà anh ta nhìn thấy chính là vẻ mặt nhăm nhó của cha, và khuôn mặt đầy nước mắt của mẹ. em dâu cũ đã ly hôn với Uý Trì Nhân, cũng gọi điện thoại đến hỏi tình hình ngọn ngành sự việc.

Tuy nói, Uý Trì Nhân không đắc tội gì trong sở, nhưng dưới mối quan hệ mật thiết của Quan Trọng Sơn, Uý Trì Anh cũng không biết thay đổi được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn. Những chứng cớ bất lợi của Uý Trì Nhân bị Quan Trọng Sơn lật ra, điều này khiến cho Uý Trì Anh ngầm hận Quan Trọng Sơn đến cắn răng chịu đựng!

Cả tết âm lịch, Uý Trì Anh đều vắt não khai thác nhiều mối quan hệ thấy người sang bắt quàng làm họ, muốn đưa Uý Trì Nhân ra khỏi trại giam. Nhưng, điều khiến Uý Trì Anh cảm thấy tuyệt vọng, một số cán bộ kết giao trước kia với cô ta, ai nấy cũng bình thường như La Nguyên Thánh. Sau khi hỏi han tỉ mỉ qua điện thoại, thì từng người muốn lui lại. Kết quả cô ta mất tiền, mà chẳng được gì, cuối cùng lại không được việc! Điều càng khiến cô ta tuyệt vọng là, trong những người này, không ngờ không có ai để lộ ra điều gì, đển cô ta biết, đối phương rốt cuộc là nhân vật như thế nào, không ngờ có thể phát động Bí thư Đảng ủy Công an thành phố Đồng Xuyên thấy hảnh diện vì điều đó!

Trong lúc này, cô ta cũng không phải chưa thử liên hệ với Vu Nhị, nhưng, ngạo trừ lần này, Vu Nhị nhận điện thoại của cô ta, sau khi biết được là cô ta, thì lập tức gác máy. Căn bản không cho cô ta cơ hội cầu xin. Mà sau đó lại gọi tiếp, không phải không có người nhận, chính là Vu Nhị không có trong văn phòng. Cô ta cũng từng thử tìm Vu Nhị ở đại lầu trong Đài truyền hình, nhưng cô ta lớn bé gì cũng là một nhân vật trong huyện Đồng Nghi, ở đó, ngay cả cửa cũng khó vào. Cho nên sau vài lần giằng co, Uý Trì Anh cũng có chút nhụt chí!

-Người thanh niên kia, rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Đã không biết bao nhiêu lần Uý Trì Anh suy nghĩ về thân phận của Phương Minh Viễn! Cô ta có một cảm giác, về sự việc của em trai, người thanh niên này có lẽ chính là điểm mấu chốt!

Nhớ lại ngày đó, tuy Lý Quang Sáng khách khí với Vu Nhị thật đấy, nhưng anh ta lại có vẻ một mực cung kính với người thanh niên đó, hơn nữa xét về lời nói giữa Vu Nhị và anh ta, trong hai người, người thanh niên đó cũng có vị trí chủ đạo.

Hơn nữa, Vu Nhị là cán bộ của Đài Truyền hình, Đài truyền hình không thể sắp xếp một xe BMW sang trọng như vậy cho cô ta. Mà bản thân cô ta cũng không đủ tiền để mua xe BMW, huống hồ dù là có đi chăng nữa, chỉ cần Vu Nhị không bị làm cho mê mẫn đầu óc, cũng không thể làm ra cái việc tự hủy hoại tương lại như vậy!

Vậy thì, không còn nghi ngờ gì nữa, chiếc xe BMW đó, chính là sở hữu của người thanh niên đó rồi!

Họ Phương, lại có xe BMW, người thanh niên đó chẵng nhẽ là người nhà họ Phương ở Bình Xuyên? Ý nghĩ này, Uý Trì Anh đã nhiều lần nghĩ đến, nhưng lần nào, cô ta cũng cảm thấy điều này hoàn toàn không thể! Nói về góc độ tuổi tác, trong nhà họ Phương e là chỉ có Phương thiếu thần bí mới phù hợp, mà đường đường là Phương thiếu, làm sao có thể bay lượn như chim từ huyện này sang huyện khác như vậy? Còn kéo gần quan hệ với nhà họ Ninh! Điều này thật quá vô nghĩa!

-Bộp bộp!

Trên cửa truyền đến hai tiếng gõ, tiếp theo đó là giọng nói của người thư kí:

-Xưởng trưởng, Phương thiếu huyện Mễ gọi điện tới, muốn khoảng 10h ngài đến Uỷ ban nhân dân huyện gặp hắn!

-Biết rồi!

Úy Trì Anh nói với vẻ bước bội. Trong lòng không ngừng mắng thầm.

-Tên quỷ háo sắc này, lại có việc gì nữa rồi?

Chủ tịch huyện Mễ trong miệng người thư kí, kỳ thực là Mễ Kỷ Lâm Phó chủ tịch huyện của doanh nghiệp huyện chủ quản huyện Đồng Nghi, một người đã qua tuổi 50, con gái ông ta cũng lớn hơn tuổi mình! Đối với Uý Trì Anh, ông ta từ lâu them nhỏ dãi cô ta từ khi cô ta là con dâu của chủ tịch Huyện. mà sau này, Uý Trì Anh sở dĩ lao vào vòng tay của La Nguyên Thánh, cũng có nguyên nhân rất lớn là để nhân cơ hội này mà tránh sự quấy rầy của Mễ Kỷ Lâm!

Tuy nối trong lòng rất ghét đi gặp Mễ Kỷ Lâm, nhưng lần này không phải nhất định phải đi. Bây giờ mất đi sự sủng ái của La Nguyên Thánh----La Nguyên Thánh đã không nhận điện thoại của cô ta một thời gian rất dài, mà Uý Trì Anh cũng không dám đến nhà và cơ quan tìm anh ta. Mối quan hệ hiện tại của hai người, dường như đang hướng đến mặt phản diện mà Uý Trì Anh đã không ngờ tới!

Hơn nữa sự việc này của em trai, trong lòng Uý Trì Anh rất rõ, địa vị của cô ta trong huyện Đồng Nghi đã bị khiêu chiến nghiêm trọng! có lẽ một ngày nào đó, một tờ giấy chuyển đổi công tác sẽ khiến cô ta bị điều từ vị trí của nhà máy rượu của huyện xuống vị trí không quan trọng! mà đến lúc đó, e rằng tự mình kêu trời trời không thấu, kêuy đất đất không hay! Cho nên, lúc này, càng không thể cho những người như Mễ Kỷ Lân nắm được bất kỳ điểm yếu gì!

Úy Trì Anh ngồi dậy, lại nhìn cô ta chăm chú từ trên xuống dưới, lúc này mới bước ra cửa, và không đem theo thư ký, mà là tự mình lái xe đến Hội đồng nhân dân huyện.

Sau khi bước vào Hội đồng nhân dân huyện, Uý Trì Anh có chút phát hiện bất ngờ, không ngờ bên trong nhà Hội đồng nhân dân huyện đều đông đủ người từ lúc nào, dường như tất cả mọi người đều đi làm rồi? Điều này khiến cô ta có vẻ lấy cảm kỳ quái!

Con dâu trước là Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện, là là Xưởng trưởng của xưởng rượu của huyện, Uý Trì Anh tự nhiên không khó để gặp được Mã Hữu Tĩnh.

Sắc mặt Mã Hữu Tĩnh trầm ngâm lại nhìn Uý Trì Anh nói:

-Hôm nay có lãnh đạo của Uỷ ban nhân dân tĩnh xuống thị sát, có việc gì thì cô cứ nói ngắn gọn lại!

-Lãnh đạo của Uỷ ban nhân dân tĩnh đến thị sát?

Trong lòng Uý Trì Anh khônbg khỏi kinh ngạc, làm sao cô ta không hề nghe chút phong thanh gì. Đây có thể là việc rất hiếm gặp, lãnh đạo tỉnh đi thị sát ở Đồng Xuyên không thấy làm lạ, nhưng đối với huyện Đồng Nghi mà nói, lần trước cán bộ trong tĩnh đến thị sát là trước đó ba năm!

-Nhưng Phó chủ tịch huyện Mễ, vẫn bảo tôi khoảng 10h đi đến Uỷ ban nhân dân huyện gặp anh ta ư?

Úy Trì Anh có chút nghi ngờ nói. Không ngờ có lãnh đạo của Uỷ ban nhân dân tĩnh đến thị sát, Mễ Kỷ Lân là Phó chủ tịch huyện vẫn có khả năng để triệu kiến mình?

Sắc mặt của Mã Hữu Tĩnh bỗng chốc trở nên đen sạm, thấp giọng than thở mấy câu. Uý Trì Anh lại chưa nghe rõ ràng.

-Nếu nói cô vì việc của Uý Trì Nhân mà đến tìm tôi, tôi có thể nói cho cô biết, tôi cũng bất lực thôi. Hơn nữa, tôi mới biết được thông tin, Phòng cảnh sát tỉnh đã quyết định, bổ nhiệm Chu Đại Quân Cục trưởng Cục cảnh sát Bình Xuyên đảm nhận Cục trưởng Cục cảnh sát huyện Đồng Nghi!

Mã Hữu Tĩnh nói:

-Tôi khuyên cô một câu, cứ để cậu ta ngoan ngoãn nhận tội đi, tốt cho cậu ta, và cũng tốt cho mọi người!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện