Trì Xu Nhan cùng mấy người Dương Hoành Thịnh vội vàng đi tới một căn biệt thự.
Vừa đi vào cửa lớn thì đã nghe thấy tiếng ồn ào lẫn vào tiếng khóc của mấy người phụ nữ.
"Rốt cuộc Côn Hùng làm sao vậy?"
"Lần trước không phải vị đại sư trừ tà kia nói sắp ổn rồi sao?"
"Phi, tôi thấy tất cả những người đó đều là hạng người mua danh chuộc tiếng, tôi nhất định phải tống những kẻ lừa đảo này vào tù."
Cha Chu tức giận đến không thể kìm được, xoay người muốn đi ra ngoài, quay đầu liền nhìn thấy một đám người Dương Hoành Thịnh tiến vào.
Mẹ Chu vừa nhìn thấy Dương Hoành Thịnh liền tức giận không có chỗ phát tiết, hận không thể đi lên đấm anh, tức giận nói:
"Cậu còn tới làm gì? Lúc trước tôi đã sớm nói với Côn Hùng không được giao du với một đám hồ bằng cẩu hữu, bây giờ thì tốt rồi, cậu mau chóng…"
Còn chưa nói xong mấy chữ cút ra ngoài cho tôi thì cha Chu đã cắt ngang lời mẹ Chu trước: "Hoành Thịnh, cậu đừng trách bà ấy."
Tuy cha Chu cũng có chút oán giận Dương Hoành Thịnh, nhưng rốt cuộc vẫn còn giữ lại vài phần lý trí, bùa chú lần trước cũng là do cậu ta đưa tới, hơn nữa lúc trước Dương Hoành Thịnh cũng bị quỷ nhập thân.
Nếu cậu ta đưa thuật sĩ đã giúp mình trừ quỷ tới thì có lẽ chuyện này có thể dễ dàng giải quyết, ánh mắt sắc bén của ông chuyển đến phía sau Dương Hoành Thịnh.
Nhưng sau khi phát hiện chỉ có Tô Diệp Nhiên và một cô gái trẻ tuổi xa lạ, cha Chu nhất thời có chút thất vọng.
"Không phải cậu đã đi mời đại sư sao?"
Đổng Tuấn Minh cũng lo lắng hỏi.
Dương Hoành Thịnh ngượng ngùng đối mặt với ánh mắt căm hận như nhìn kẻ thù của người nhà Chu gia, trong lòng khổ sở, vội vàng đẩy Trì Xu Nhan ở phía sau ra:
"Đây chính là đại sư vẽ bùa lần trước."
Người nhà Chu gia cùng Đổng Tuấn Minh đều lộ ra vẻ kinh ngạc, trong mắt tràn ngập sự đánh giá và hoài nghi.
Trì Xu Nhan không để ý đến ánh mắt đánh giá từ bốn phương tám hướng của bọn họ, cũng lười đi tìm hiểu, chỉ là luôn bị nhìn chằm chằm cũng rất khó chịu, trên mặt lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
"Bác trai, bác gái, quỷ trên người cháu là do vị đại sư này đuổi đi." Dương Hoành Thịnh nhanh chóng giải thích.
Quả nhiên anh vừa giải thích, ánh mắt của những người khác lập tức không giống như trước.
Mặc dù vẫn còn một số nghi ngờ.
Cha Chu trầm ngâm một lát, dù sao bây giờ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy ngựa chết xem như ngựa sống, lập tức đưa đám người Dương Hoành Thịnh chạy tới phòng của Chu Côn Hùng ở trên lầu ba.
Vừa đi vào cửa lớn thì đã nghe thấy tiếng ồn ào lẫn vào tiếng khóc của mấy người phụ nữ.
"Rốt cuộc Côn Hùng làm sao vậy?"
"Lần trước không phải vị đại sư trừ tà kia nói sắp ổn rồi sao?"
"Phi, tôi thấy tất cả những người đó đều là hạng người mua danh chuộc tiếng, tôi nhất định phải tống những kẻ lừa đảo này vào tù."
Cha Chu tức giận đến không thể kìm được, xoay người muốn đi ra ngoài, quay đầu liền nhìn thấy một đám người Dương Hoành Thịnh tiến vào.
Mẹ Chu vừa nhìn thấy Dương Hoành Thịnh liền tức giận không có chỗ phát tiết, hận không thể đi lên đấm anh, tức giận nói:
"Cậu còn tới làm gì? Lúc trước tôi đã sớm nói với Côn Hùng không được giao du với một đám hồ bằng cẩu hữu, bây giờ thì tốt rồi, cậu mau chóng…"
Còn chưa nói xong mấy chữ cút ra ngoài cho tôi thì cha Chu đã cắt ngang lời mẹ Chu trước: "Hoành Thịnh, cậu đừng trách bà ấy."
Tuy cha Chu cũng có chút oán giận Dương Hoành Thịnh, nhưng rốt cuộc vẫn còn giữ lại vài phần lý trí, bùa chú lần trước cũng là do cậu ta đưa tới, hơn nữa lúc trước Dương Hoành Thịnh cũng bị quỷ nhập thân.
Nếu cậu ta đưa thuật sĩ đã giúp mình trừ quỷ tới thì có lẽ chuyện này có thể dễ dàng giải quyết, ánh mắt sắc bén của ông chuyển đến phía sau Dương Hoành Thịnh.
Nhưng sau khi phát hiện chỉ có Tô Diệp Nhiên và một cô gái trẻ tuổi xa lạ, cha Chu nhất thời có chút thất vọng.
"Không phải cậu đã đi mời đại sư sao?"
Đổng Tuấn Minh cũng lo lắng hỏi.
Dương Hoành Thịnh ngượng ngùng đối mặt với ánh mắt căm hận như nhìn kẻ thù của người nhà Chu gia, trong lòng khổ sở, vội vàng đẩy Trì Xu Nhan ở phía sau ra:
"Đây chính là đại sư vẽ bùa lần trước."
Người nhà Chu gia cùng Đổng Tuấn Minh đều lộ ra vẻ kinh ngạc, trong mắt tràn ngập sự đánh giá và hoài nghi.
Trì Xu Nhan không để ý đến ánh mắt đánh giá từ bốn phương tám hướng của bọn họ, cũng lười đi tìm hiểu, chỉ là luôn bị nhìn chằm chằm cũng rất khó chịu, trên mặt lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
"Bác trai, bác gái, quỷ trên người cháu là do vị đại sư này đuổi đi." Dương Hoành Thịnh nhanh chóng giải thích.
Quả nhiên anh vừa giải thích, ánh mắt của những người khác lập tức không giống như trước.
Mặc dù vẫn còn một số nghi ngờ.
Cha Chu trầm ngâm một lát, dù sao bây giờ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy ngựa chết xem như ngựa sống, lập tức đưa đám người Dương Hoành Thịnh chạy tới phòng của Chu Côn Hùng ở trên lầu ba.
Danh sách chương