Nhưng mà không nghĩ tới mẹ anh lại quay đầu, xoa xoa hốc mắt đỏ rồi nói: "Cô bé này không nói sai, con quả thật còn có một chị gái, thật ra chị cả hiện tại của con kỳ thật là chị hai, trước đó chị cả đầu tiên của con bởi vì sinh ra thân thể yếu ớt sớm đã chết non, những năm này vẫn chưa từng nhắc qua với hai chị em các con."

Lần này đến phiên Triệu Chí Thành mở to hai mắt, không thể tin nổi nghe mẹ anh nói lời này, thì ra mẹ anh thật sự là có một đứa con gái đã mất sớm, nhưng mà cho dù là như vậy, Triệu Chí Thành vẫn có chút bán tín bán nghi.

"Đại sư, ngài đừng trách, đứa con trai này của tôi chính là như vậy, đúng rồi, ngài có thể nói tiếp nói với tôi chứng bệnh của lão già nhà tôi, ông ấy có thể khoẻ lại hay không." Bà Triệu vô cùng khẩn trương lại lo lắng hỏi.

Trì Xu Nhan dừng lại một chút, muốn nói lại thôi.

Triệu Chí Thành vừa nhìn bộ dáng do dự của cô, lập tức lại không tin lắm, đây là đang cân nhắc làm thế nào để gạt người khác đây mà? Trong lòng mơ hồ cảnh giác, cô bé này sẽ không nói đống lớn lời lẽ để lấy lòng tin mẹ anh, sau đó bán cho bọn họ một đống pháp khí đấy chư? "Qua đêm nay, sáng mai bác trai nhất định sẽ tỉnh lại, chỉ cần điều dưỡng thật tốt, sẽ không để lại di chứng gì." Trì Xu Nhan nhìn lướt qua hai người một cái, ánh mắt phức tạp nói: "Chỉ là cháu có một lời khuyên nhủ, em trai của vị bác trai này cùng một nhà các người không có quan hệ huyết thống gì, nhân phẩm không ra gì, tốt nhất là không cần qua lại nữa."



Trì Xu Nhan nói xong lời này, nhìn sắc trời một chút, cười nói: "Hai vị tâm thiện, hơn nữa lại là mối làm ăn đầu tiên hôm nay của cháu, một lá bùa hộ thân này vị tiên sinh này nhận lấy đi." Nói xong, Trì Kiều Nhan đứng dậy, mặt mày đạm nhiên còn có chút như là phong phạm của cao nhân, Triệu Chí Thành kinh ngạc nhìn cô, chẳng lẽ mình thật đúng là có mắt không nhìn thấy thái sơn?

Thẳng đến khi trơ mắt nhìn cô gái nhỏ này ôm lấy một bình kẹo sữa thỏ trắng lớn của mình, nhảy nhót rời đi.

Triệu Chí Thành:"..." Sao lại có loại cảm giác bị cô bé này lừa gạt, chẳng lẽ cô bé này thật sự là thầy bói?

Ngày hôm sau Triệu Chí Thành và mẹ anh đến bệnh viện thăm ba mình, điều khiến người ta kinh hỉ chính là, ba anh thật sự tỉnh lại, đã chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang phòng bệnh bình thường. Các bác sĩ cũng nói rằng chỉ cần bệnh nhân không còn bị kích thích gì, thì sẽ không có vấn đề lớn.

Triệu Chí Thành hiển nhiên còn nhớ rõ chuyện thầy bói ngày hôm qua, vì thế hỏi ba anh làm sao lại ngất xỉu, ba anh thở dài một hơi nói: "Chú hai con đầu tư cổ phiếu cơ hồ đem toàn bộ tiền vốn của vợ đều đầu tư vào, nên đến tìm ba mượn ba mươi vạn, nhưng ba nào có nhiều tiền như vậy cho cậu ta mượn, tranh chấp với cậu ta hai câu không cẩn thận lăn xuống cầu thang."

Triệu Chí Thành trong lòng thầm kinh hãi, anh biết rõ ba mình lăn xuống cầu thang, nhưng thật sự không biết nguyên nhân là bởi vì chú hai. Lời cô gái kia nói thật đúng là chuẩn xác kinh người, xem ra qua vài ngày phải đi xét nghiệm ADN chứng thực, chú hai này rốt cuộc có phải là chú hai ruột của anh hay không. Nếu thật sự không phải ruột thịt, vậy mấy năm nay ba anh lao tâm lao lực vì đại gia đình kia làm gì, đối với cha mẹ thiên vị hiếu thuận, đem con ruột của của chú hai nuôi như con đẻ, nhưng lại trở thành một chuyện cười lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện