Dưới đất được đào thông, năng lượng tiết ra ngoài.

Đông Phương Hiển lập tức bắt lấy cơ hội, tinh thần lực của y tràn ra, mang theo tính chất phá huỷ.

Vì vậy, năng lượng thể nhanh chóng suy yếu.

Sau đó, Thẩm Tu Lâm cũng nhân cơ hội này gia nhập thêm công kích.

Nhẹ nhàng “Oanh” một tiếng, năng lượng thể nhất thời chia năm xẻ bảy, sau đó chiếc lồng cũng biến thành lồng phổ thông, Long Thành Uyên ở bên trong phóng ra một luồng tinh thần lực liền phá hỏng chiếc lồng.

Tiếp đó, sinh vật đen thùi lùi từ trong lồng nhảy ra.

Trốn ra được, đối phương liền lên tiếng. Không sai, chính là nói ra, mà không phải dùng tinh thần lực để giao tiếp.

“Đa tạ hai vị.”

Kình Thương cùng Lô Thuỷ ngẩn ngơ, không nghĩ tới bây giờ động vật đã tiến hoá thành có thể nói chuyện rồi. Đây là muốn biến thành nhân loại sao? Thế giới này… Cũng đúng thôi, mạt thế đã tới rồi, còn có cái gì là không thể chứ.

Thẩm Tu Lâm tựa hồ cũng hơi hơi kinh ngạc “Ngươi có thể nói chuyện?”

“Vừa nãy là ở trong lồng, tinh thần lực bị hạn chế, cho nên cũng chỉ có thể miễn cưỡng dùng tinh thần lực để giao tiếp, bây giờ ra khỏi cái lồng, ta có thể nói chuyện rồi.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu “Hoá ra là như vậy, ngươi có thể nói chuyện thì càng tốt, chúng ta giao tiếp cũng có thể thuận tiện hơn.”

Đông Phương Hiển nói “Phía dưới này còn có thông đạo gì, ngươi biết không?”

“Biết một cái, từ bên kia có thể đi xuống.” Long Thành Uyên chỉ một phương hướng.

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển liếc mắt nhìn nhau, cùng đi tới bên đó.

Long Thành Uyên lúc này lại nói “Chờ đã, tuyết lang này… Nó đối với các ngươi cũng không có ý xấu, chỉ là sợ các ngươi tổn thương ta, ta có thể cứu nó không?”

Thẩm Tu Lâm nhìn về phía Đông Phương Hiển “Đông Phương, ngươi nói xem?”

“Không sao, chỉ là một cái tuyết lang biến dị mà thôi.” Đông Phương Hiển nhàn nhạt nói.

Long Thành Uyên thở phào nhẹ nhõm “Đa tạ.”

Sau đó, thân thể nho nhỏ của Long Thành Uyên nhảy đến trước mặt tuyết lang, tuyết lang nhìn thấy Long Thành Uyên, con mắt màu trắng toát ra sắc thái thân mật.

Tinh thần lực Long Thành Uyên tràn ra, phá huỷ xích sắt trên người tuyết lang.

Xích sắt đứt từng đoạn nằm trên mặt đất.

Tuyết lang từ dưới đất bò dậy, vừa nãy nằm nghỉ một lát, lại không bị xích sắt trói buộc nên trạng thái tinh thần của nó có vẻ khá hơn một chút.

Tuyết lang bò dậy, Long Thành Uyên nhảy tới trên đỉnh đầu tuyết lang, tinh thần lực lại lan tràn ra, nửa phút, trạng thái tinh thần tuyết lang càng tốt hơn trước.

Long Thành Uyên sau đó từ đỉnh đầu tuyết lang nhảy tới phía trên lưng, sau đó nhìn Thẩm Tu Lâm bọn họ.

“Chúng ta đi thôi.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu, cùng Đông Phương Hiển đứng ở một chỗ.

Long Thành Uyên cùng tuyết lang dùng tinh thần lực trao đổi, sau đó hai sinh vật đi tới phía trước.

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đi theo sau.

Cuối cùng là Kình Thương cùng Lô Thuỷ.

Long Thành Uyên dẫn Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đến trước thông đạo, huých vào một vách tường.

Đừng nhìn qua bề ngoài của bức tường này, nó thật ra là một cơ quan.

Bọn họ đụng vào liền bị mở ra, sau đó, Long Thành Uyên cùng tuyết lang đi vào trước, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển cũng theo vào.

Sau khi đi vào trong, cảm giác lạnh như băng ngày càng rõ ràng hơn.

Đông Phương Hiển nói “Có thể mức độ lạnh ở nơi này không giống bình thường, ngươi cẩn thận một chút.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu, nhìn về phía Kình Thương và Lô Thuỷ “Trong này rất lạnh, chúng ta dị năng giả có thể đều không chịu được, các ngươi nếu như không muốn đi vào, có thể ở lại nơi này chờ.”

Kình Thương lắc đầu “Chúng ta từng huấn luyện qua, lạnh chút này không lo lắng.”

Thẩm Tu Lâm nghĩ tới thân phận quân nhân của họ, cũng không nói gì thêm nữa.

Vì vậy, đoàn người tiếp tục đi vào bên trong.

Long Thành Uyên đi được một khoảng liền nói “Nơi này dường như đã thay đổi, trước đây khi ta bị đưa đi khỏi nơi này thì không giống.”

Thẩm Tu Lâm nói “Đi trước rồi nói.”

Long Thành Uyên không nói gì nữa, đi tiếp một đoạn, mọi người phát hiện ra hai gian phòng song song cạnh bên nhau, Long Thành Uyên chỉ vào trong đó một phòng, nói “Ta từng ở trong đó, thế nhưng hiện giờ ở bên trong có tình huống thế nào ta cũng không dám hứa chắc.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu, liếc nhìn sang Đông Phương Hiển bên cạnh.

Đông Phương Hiển nói “Ta thăm dò một chút.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu, Đông Phương Hiển dùng tinh thần lực điều tra tình huống của căn phòng kia.

Một lát sau, Đông Phương Hiển nhíu mày nói “Chỉ cảm thấy lạnh, không nhận ra được bên trong có sinh vật hay năng lượng thể hay không.”

Thẩm Tu Lâm suy nghĩ một chút, nói “Lạnh như bây giờ, là do căn phòng này?”

“Không biết.”

Thẩm Tu Lâm híp mắt một cái, nói “Đây là N thị, đại bản doanh của Thẩm gia chúng ta đều ở đây, không cần biết nơi này là địa phương nào, không thể để lại uy hiếp.”

Đông Phương Hiển nghe vậy gật đầu “Ừm, vậy thì đi vào xem xét một chút.”

Thẩm Tu Lâm nói “Đông Phương, ta đi mở cửa.”

Đông Phương Hiển hơi nhíu lại lông mày.

Kình Thương nói “Chúng ta có thể dùng súng mở cửa.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu “Cũng được, các ngươi cẩn thận một chút, đừng tới quá gần, nếu như súng không dùng được, các ngươi lập tức lùi về phía sau.”

Kình Thương nghiêm túc gật đầu “Tôi biết, cảm ơn Thẩm thiếu quan tâm.”

Dứt lời, Kình Thương đi về phía trước, cách cánh cửa khoảng bảy bước chân, rút súng lục trên người ra bắn về phía cửa hai phát.

Khả năng bắn súng của Kình Thương rất chuẩn, hai phát súng bắn ra, tay cầm cánh cửa rớt xuống.

Sau đó, Kình Thương giơ chân đá một cái, cửa liền mở ra.

Kình Thương lùi về phía sau, Thẩm Tu Lâm tiến lên, trực tiếp dùng tinh thần lực chém vào cánh cửa, chẻ nó thành hai nửa. Cánh cửa ầm ầm đổ xuống.

Kình Thương cùng Lô Thuỷ lui về phía sau hai bước.

Mà Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đã bước tới gần, đập vào mắt, là mấy cái tủ lạnh.

Những tủ lạnh này rõ ràng còn đang sử dụng, cho nên nhiệt độ căn phòng mới có thể thấp như vậy.

Hơn nữa, cửa của mấy tủ lạnh này đều đang mở, hơi lạnh chính là từ trong đó tản ra.

Thế nhưng, trừ hơi lạnh ra, tựa hồ còn có những thứ khác…

Nếu như chỉ là hơi lạnh của tủ lạnh, hẳn không thể khiến cho người khác có cảm giác thấu xương như vậy.

Đặc biệt là, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đều là tinh thần hệ dị năng giả, hơn nữa, tinh thần lực rất mạnh.

Hai người liếc nhau, Đông Phương Hiển nói “Có chút không ổn, ta đi vào trước xem xét.”

“Cùng nhau đi thôi.” Thẩm Tu Lâm nói.

Đông Phương Hiển im lặng một chút, đồng ý.

Hai người cùng nhau đi vào bên trong, Thuỷ Bạch Sắc lúc này bắt đầu la hét.

“A, thật là ghê tởm, thật là ghê tởm a.”

Thẩm Tu Lâm cau mày “Cái gì ghê tởm?”

“Chính là quá ghê tởm, nơi này thật là dã man. Nơi này mỗi một thứ đều buồn nôn a.”

Thuỷ Bạch Sắc gào lên, thân thể cũng động đậy xoay chuyển trên người Thẩm Tu Lâm.

Thẩm Tu Lâm mắng “Ngươi nói rõ ràng, thứ gì ghê tởm?”

Thuỷ Bạch Sắc vô tội chỉ vào mấy cái tủ lạnh “Chính là đồ vật ở bên trong a.”

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển nhìn về phía bên trong tủ lạnh, bọn họ tới đây, vốn là kiểm tra tình huống căn phòng, chỉ là vừa nãy tinh thần lực của bọn họ không cảm nhận được cái gì, mà cửa tủ lạnh tuy rằng mở, nhưng do góc độ tầm mắt cho nên bọn họ cũng không thể nhìn thấy tình huống cụ thể bên trong.

Lúc này, nghe Thuỷ Bạch Sắc nói, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương bước chân đều nhanh hơn hai phần.

Bọn họ đi tới trước tủ lạnh, thấy được mấy thứ bị đông lạnh trong ngăn tủ, lông mày hai người đều nhíu lại.

Mấy thứ bị đông cứng… Mấy khối, có vẻ như là ấu trùng.

Có chút… giống như là nội tạng động vật, hoặc là trứng…

Nói chung, mấy thứ này, thoạt nhìn đích xác rất buồn nôn.

“Ngươi nói chính là những thứ này?” Thẩm Tu Lâm nhấp khoé miệng, hỏi Thuỷ Bạch Sắc “Ngươi biết mấy cái này là gì không?”

Thuỷ Bạch Sắc phi thường chán ghét nói “Đều là phụ năng lượng ghê tởm.”

“Phụ năng lượng?” Thẩm Tu Lâm nhíu mày “Ngươi đang nói, mấy thứ này đều là sinh vật? Hơn nữa còn là năng lượng thể, nhưng là năng lượng tà ác?”

“Ừm, chính là năng lượng tà ác. Nếu để cho đám phụ năng lượng này đều được thả ra, như vậy sẽ có rất nhiều người gặp xui xẻo.”

Thẩm Tu Lâm nghe vậy, sắc mặt ngưng trọng một chút.

Đông Phương Hiển nói “Những thứ này, nhất định phải toàn bộ phá huỷ.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu “Ta cũng nghĩ như vậy.”

Đông Phương Hiển nói “Dùng lửa đốt, tinh thần lực dị hoả.”

“Được.” Thẩm Tu Lâm trịnh trọng gật đầu “Vậy thì nhờ vào Đông Phương.”

Đông Phương Hiển không nói gì, trực tiếp bắt đầu hành động.

Trong phòng có tổng cộng bốn cái tủ lạnh, Đông Phương Hiển bắt đầu thanh lý từ cái tủ lạnh thứ nhất trước mặt.

Tinh thần lực dị hoả đốt từ cái tủ lạnh đầu tiên, mỗi khi đốt, người đều phảng phất có thể nghe thấy thanh âm chin chít của mấy thứ bị thiêu đốt.

Thanh âm kia, nghe rất khó chịu, càng nghe càng không nhịn được muốn bịt tai lại.

Thẩm Tu Lâm chau mày.

Rất nhanh, bốn cái tủ lạnh bị Đông Phương Hiển dùng phương thức giống nhau tiêu trừ hết sạch mấy cái trứng hay trùng bên trong.

Thẩm Tu Lâm nhìn hoả diễm đang không ngừng thiêu đốt băng ở bên trong tủ, sau đó, hắn chậm rãi đi tới bên Đông Phương Hiển.

“Đông Phương.”

Đông Phương Hiển quay sang, nhìn về phía đối phương “Sao vậy?”

Thẩm Tu Lâm khẽ mỉm cười một cái “Đông Phương, cảm ơn ngươi.”

Đông Phương Hiển nhướn mày “Sao lại cảm ơn ta?”

“Đương nhiên là phải cảm ơn ngươi, nếu không, nơi này không xử lý, không biết sẽ tạo thành hậu hoạn thế nào.”

Đông Phương Hiển nhấp môi, không lên tiếng.

“Ta cũng không muốn nói cảm ơn, quá xa cách rồi.” Thẩm Tu Lâm bỗng nhiên cúi đầu nhẹ nhàng nói, sau đó ở bên tai Đông Phương Hiển hôn một cái “Thế nhưng, ta lại không nhịn được muốn nói cảm ơn. Xin lỗi.”

Đông Phương Hiển nhàn nhạt liếc mắt một cái “Được rồi, chúng ta đi một cái phòng khác.”

Thẩm Tu Lâm nghe vậy lập tức gật đầu cười “Được.”

Sau đó, hai người rời khỏi phòng đi tới phòng còn lại, Đông Phương Hiển trước đó lại dùng tinh thần lực dò xét.

Vẫn là hơi lạnh, ngoài ra cũng không có cảm giác được cái gì khác.

Vì vậy, mấy người lại dùng phương pháp cũ để mở cửa phòng, sau đó Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển vào trong.

Đến bên trong, vẫn như cũ phát hiện bốn cái tủ lạnh.

Thế nhưng, lần này, Thẩm Tu Lâm bọn họ phát hiện bên trong phòng này không chỉ có mỗi tủ lạnh, còn có những thứ đồ khác.

Mà những đồ vật này, dĩ nhiên lại là… Người máy.

Không sai, chính là người máy. Chỉ là những người máy này dáng dấp có chút quái dị.

Người máy không cao, chỉ có thể cao tầm tới eo người, thế nhưng, thân thể lại rất linh hoạt.

Hơn nữa, áp dụng cũng là công nghệ tự động. Khi Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển vào phòng, nó liền triển khai tấn công bọn họ.

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đương nhiên là đánh lại, chỉ là vỏ ngoài của người máy này rất cứng, cũng không biết làm từ vật liệu gì, dù là tinh thần lực của Đông Phương Hiển công kích cũng không phá vỡ được.

Mà Thẩm Tu Lâm cũng là như vậy.

Hai người nhất thời cùng người máy đánh lên.

Kình Thương cùng Lô Thuỷ lúc này cũng tiến vào, dùng súng hỗ trợ.

Kình Thương nhắm vào đầu người máy, bắn mấy lần súng, hơn nữa đều đánh vào sau gáy đối phương.

Hệ thống điều khiển của người máy đều được lắp đặt ở đó.

Kình Thương chọn đúng, người máy này toàn thân từ trên xuống dưới chỉ có nơi đó là nhược điểm duy nhất.

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển cũng phát hiện vấn đề này, vì vậy cũng tập trung công kích vào chỗ đó.

Người máy này bề ngoài tuy rằng cực kỳ cứng rắn, thế nhưng không chịu nổi mấy người công kích vào cùng một nơi.

Rốt cuộc người máy ngã xuống đất, phát ra một tiếng “Oành” nổ tung.

Người máy ngã xuống, trực tiếp vỡ thành nhiều mảnh, Thẩm Tu Lâm nói “Đông Phương, cũng thật không nghĩ tới người máy này công kích đều có thể mạnh như vậy a.”

Đông Phương Hiển nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, sau đó nói “Để ta giải quyết đồ vật bên trong tủ lạnh.”

Trong căn phòng này, đồ vật trong tủ lạnh không khác biệt gì nhiều so với căn phòng thứ nhất, thế nhưng, nhiều hơn một chút.

Bởi vì tủ lạnh trong căn phòng này còn có một vài thi thể của tang thi.

Thẩm Tu Lâm nhíu mày, nói “Bọn họ đến cùng muốn làm cái gì? Nghiên cứu thứ gì?”

Đông Phương Hiển lắc đầu “Bắt được người mới có thể biết được.”

Long Thành Uyên nói “Phải tìm được Trương trạm trưởng mới có thể biết bọn họ đến cùng đang nghiên cứu thứ gì.”

Thẩm Tu Lâm nhíu mày, Đông Phương Hiển đốt cháy hết những đồ trong tủ lạnh.

Sau đó, đoàn người đi ra ngoài.

Thuỷ Bạch Sắc nói “Vật kia còn ở phía dưới.”

Đông Phương Hiển đến nơi này, đối với cảm ứng lúc trước trái lại không được rõ ràng nữa.

Hơn nữa, nơi này rất quỷ dị.

Thẩm Tu Lâm hỏi Long Thành Uyên “Ngươi biết cách xuống dưới không? Nơi này còn có tầng dưới.”

Long Thành Uyên lắc đầu “Ta không biết.”

Thẩm Tu Lâm nói “Vậy tự chúng ta tìm đường đi xuống.”

Đông Phương Hiển gật đầu.

Rời khỏi căn phòng, Thẩm Tu Lâm bọn họ tiếp tục đi về phía trước.

Rất nhanh đã đi tới cuối, đối mặt với một vách tường.

Thẩm Tu Lâm nhíu mày “E rằng cơ quan ở trên vách tường.”

Kình Thương nói “Vậy chúng ta thử tìm ở xung quanh xem.”

“Ừm.” Thẩm Tu Lâm biểu thị tán thành.

Vì vậy, mấy người chia ra, tìm cơ quan trên vách tường xung quanh. Kình Thương cùng Lô Thuỷ tìm kiếm trên mặt đất.

Thẩm Tu Lâm hỏi Thuỷ Bạch Sắc “Ngươi có thể cảm giác được đồ vật ở phía dưới, có biện pháp nào có thể biết cách đi xuống không?”

Thuỷ Bạch Sắc di chuyển “Không biết, ta chỉ biết nó ở phía dưới.”

Thẩm Tu Lâm nhíu mày, lúc này, bên phía Lô Thuỷ truyền ra một tiếng thét kinh hãi.

Đám người Thẩm Tu Lâm nhìn lại, thấy dưới chân Lô Thuỷ không biết đạp phải cái gì, cả người rớt xuống.

Kình Thương cách nàng gần nhất, nhanh chóng đưa tay kéo lại.

Thế nhưng, Kình Thương không phải dị năng giả, Lô Thuỷ rớt xuống rất nhanh, cho nên Kình Thương không kéo được nàng.

Sau đó, Lô Thuỷ cứ như vậy rơi xuống.

Nhưng cũng bởi vì Lô Thuỷ rơi xuống, cho nên Thẩm Tu Lâm bọn họ xem như là tìm được thông đạo phía dưới, vì vậy, bọn họ cũng nhảy xuống theo.

Cuối cùng, Long Thành Uyên cùng tuyết lang cũng cùng nhảy xuống…

Sau khi mấy người đều nhảy xuống, thông đạo chậm rãi khép kín lại. Tiếp đó, không biết từ đâu truyền đến thanh âm răng rắc vang lên, hai bóng người xuất hiện…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện