Dì Trương không hỏi nhiều về miếng gạc quấn trên trán Chu Lẫm, đây là nguyên tắc cơ bản của một người hầu. Nhìn thấy Chu Lẫm cùng bằng hữu yên lặng ăn cơm, liền lặng lẽ lui ra ngoài.

Chu Lẫm luôn cảm thấy có chút ngượng ngùng vì nụ hôn trong phòng ngủ vừa rồi, thật ra ngượng ngùng chính là không cự tuyệt hay bài xích nụ hôn kia.

Điều khiến Chu Lẫm đỏ mặt là bị Lý Hàn Phong bế xuống lầu theo kiểu công chúa dưới ánh mắt chăm chú của dì Trương.

Nhìn dì Trương kinh ngạc rồi bộ dáng bừng tỉnh chuyện gì đó, Chu Lẫm rất muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Thật là ném mặt mũi xuống dưới đất a.

"Tôi đã ra lệnh rút lại những tên côn đồ xung quanh Đổng Thắng Lôi." Lý Hàn Phong lịch sự cắt miếng bít tết trên đ ĩa, gương mặt vẫn vô cảm.

Chu Lẫm chỉ 'ừ' một tiếng, miệng lẩm bẩm, chuyện này thì liên quan gì đến mình.

Thật ra, Chu Lẫm rất muốn hỏi xem quán bar mà Đổng Thắng Lôi mở ra có phải do Lý Hàn Phong cho hắn hay không, nhưng khi lời nói vừa đến môi, Chu Lẫm đã thu lại.

Cái này quá đơn giản để hỏi, ngoài Lý Hàn Phong hắn, còn ai có thể cho một tên cặn bã như Đổng Thắng Lôi cả quán bar như vậy.

"Hoàng Ngụy đã chết." Lý Hàn Phong nói.


"Thật sao? Cho dù anh không động thủ, tôi sớm muộn gì cũng giết hắn." Chu Lẫm hung hăng nhai thức ăn, vẻ mặt hung tợn. Đối với một người đàn ông đã tra tấn hắn và Cố Phi, tất nhiên cậu sẽ không thể bỏ qua hắn ta.

Lý Hàn Phong ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Chu Lẫm, "Tôi còn tưởng rằng là cậu đã tìm người xử lý hắn."

Chu Lẫm chế nhạo, "Xem ra Hoàng Ngụy có không ít kẻ thù."

Lý Hàn Phong lập tức cau mày, híp mắt nguy hiểm.

Tuyệt đối không thể đơn giản như vậy được. Thế lực của Hoàng Ngụy rất cường đậi, Lý Hàn Phong biết điều đó, hơn nữa lần trước Hoàng Ngụy bị hắn đánh không nhẹ, theo lý thuyết hẳn là trước khi chết hắn vẫn còn nằm ở trên giường, hơn nữa còn được thủ hạ bảo hộ xung quanh, cho dù Thượng Nguyệt Bang phái người cũng phải yêu cầu rất lớn.

Rốt cuộc thế lực mạnh như thế nào? "Này! Đang suy nghĩ gì vậy?" Thấy Lý Hàn Phong ngơ ngác nhìn cái đ ĩa, Chu Lẫm lấy làm lạ hỏi.

"Tôi sẽ cử gấp đôi người âm thầm đến bảo vệ cậu, vì vậy cậu không cần phải lo lắng sẽ phát sinh tình huống như ngày hôm nay." Lý Hàn Phong thản nhiên nói.

Chu Lẫm siết chặt bộ đồ ăn trong tay, cúi đầu không nhìn Lý Hàn Phong.

Rốt cuộc Lý Hàn Phong đang nghĩ gì? Là một doanh nhân cũng là một thiếu gia, hắn có thể thu được gì khi dụng tâm bảo vệ cậu? Chẳng phải Lệ Hàn Phong hắn chưa bao giờ làm ăn thua lỗ sao?

Chu Lẫm cảm thấy sức lực gần như hồi phục, lập tức đặt bộ đồ ăn xuống.

"Anh ăn xong tự mình rời đi, không tiễn!" Chu Lẫm nói xong liền xoay người đi về phía phòng tắm, Chu Lẫm không ngừng ám chỉ chính mình nhất định phải đối xử lãnh đạm với Lý Hàn Phong.

Có lẽ chỉ có như vậy, Chu Lẫm mới cảm thấy sự tồn tại chán ghét của cậu đối với Lý Hàn Phong.

Nhưng điều khiến Chu Lẫm phát điên nhất là thời gian càng trôi qua, anh càng không tìm được lý do để hận Lý Hàn Phong.

Nhìn vẻ mặt rối rắm của Chu Lẫm khi cậu rời đi, Lý Hàn Phong nhếch khóe miệng cười xấu xa.

"Chết tiệt! Ai cho anh tiến vào!!" Chu Lẫm nhìn Lý Hàn Phong toàn thân chỉ quấn một cái khăn tắm, cuống quít lùi về phía sau, giống như lần trước dựa vào tường, nhìn Lý Hàn Phong đang đi tới chậm rãi, Chu Lẫm hung hăng trừng mắt.


"Cậu có thói quen không khóa cửa khi tắm sao? Thật là một cám dỗ kỳ lạ." Lý Hàn Phong cởi bỏ khăn tắm dưới người, nhìn Chu Lẫm cười như không cười.

"..." Chu Lẫm nắm chặt tay, không ngừng tự nói với chính mình, bình tĩnh, giữ bình tĩnh, nếu bực bội ngươi liền thua.

Tên Lý Hàn Phong này thực sự xem nơi đây như chính nhà của mình! Khốn nạn!

Phòng tắm rất lớn, Lý Hàn Phong mặc kệ sự tồn tại của Chu Lẫm, đứng dưới vòi hoa sen tắm rửa sạch sẽ.

Đứng bên cạnh Lý Hàn Phong, Chu Lẫm nhìn thân ảnh phủ đầy hơi nước trước mặt, trước khi đầu óc suy nghĩ lung tung, Chu Lẫm liền lao ra khỏi phòng tắm.

Cậu thực sự có phản ứng với cơ thể của Lý Hàn Phong. Khốn kiếp! Chu Lẫm một quyền nện vào tường.

Tất cả chỉ vì thân hình hoàn hảo của tên bi3n thái Lý Hàn Phong.

Bởi vì tức giận, Chu Lẫm quên không khóa cửa, vì vậy Lý Hàn Phong vừa tắm xong liền dễ dàng mặc áo choàng tắm đi vào, sau đó không để ý đến vẻ kinh ngạc của Chu Lẫm, phi thường tự nhiên nói "Đem quần áo cởi ra, tôi giúp cậu thoa rượu thuốc."

"Tôi tự mình làm là được." Chu Lẫm đang định lấy rượu thuốc trong tay Lý Hàn Phong, nhưng bị Lý Hàn Phong kéo đến trước mặt hắn, "Mau cởi ra!"

Đối mặt với tầm mắt lạnh thấu xương của Lý Hàn Phong, tích cách hoang dã trong Chu Lẫm lại bị đánh thức.

"Lão tử chính là không cởi." Chu Lẫm vừa dứt lời, Lý Hàn Phong liền vung tay, Chu Lẫm bị ném ở trên giường, Lý Hàn Phong không nói lời nào, cũng không cho Chu Lẫm một cái cơ hội phản kháng, Lý Hàn Phong nhanh chóng ngồi trên eo Chu Lẫm.

"Vậy tôi sẽ giúp cậu cởi ra!" Lý Hàn Phong lạnh lùng nói, vươn tay kéo áo ngủ của Chu Lẫm đến thắt lưng.


Chu Lẫm cảm giác được thắt lưng của mình sắp bị Lý Hàn Phong ép nát, cậu càng giãy dụa, Lý Hàn Phong càng dùng sức, cuối cùng khiến Chu Lẫm không thể không nằm yên.

Nhìn thấy Chu Lẫm rốt cuộc cũng thành thật, Lý Hàn Phong chậm rãi giúp Chu Lẫm thoa rượu thuốc, cuối cùng từ trên người Chu Lẫm đi xuống xoa hai bên hông Chu Lẫm.

Chu Lẫm đơn giản nằm im, giống như được xoa bóp, lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.

Bộp! Chu Lẫm đột nhiên xoay người nắm lấy bàn tay của Lý Hàn Phong đang trượt thẳng xuống từ eo.

"Đi xuống.. Phía dưới tôi không có bị thương." Chu Lẫm vừa tức giận vừa xấu hổ nói.

"Chỉ là phòng ngừa trường hợp."

"Con mẹ nó, cái gì mà phòng ngừa trường hợp. Lão tử... chỗ đó không cần phải thoa."

"Nơi đó cũng là lãnh thổ của tôi." Lý Hàn Phong cười xấu xa, "Nơi đó nhưng liên quan đến sự cảm thụ tình d*c của tôi, tôi đương nhiên phải hảo hảo bảo hộ."

".............." Bi3n thái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện