Edit: Kazuo

Tại đám cưới của Lý Hàn Phong và Chu Lẫm, người không thích uống rượu như Cố Phi lại uống rất nhiều, mỉm cười nói lời chúc phúc với Chu Lẫm. Nhưng khi nhìn thấy Lý Hàn Phong cùng Chu Lẫm ở trước mặt mọi người hôn nhau, nụ cười trên mặt cậu dần dần chuyển thành một tia bi thương. Cố Phi biết rất rõ, tình yêu của cậu dành cho Chu Lẫm sẽ mãi mãi chôn vùi trong trái tim, và cậu sẽ không bao giờ có thể ở bên Chu Lẫm nữa, cũng sẽ không bao giờ có thể nghe hai từ 'phu nhân' từ miệng Chu Lẫm phát ra được nữa.

Tất cả những gì cậu làm, chỉ có thể là chúc phúc...

Ánh mắt dịu dàng của Cố Phi không ngừng rơi trên người Chu Lẫm, khiến Lý Hàn Uy đứng cách Cố Phi không xa vô cùng khó chịu. Lý Hàn Uy đến dự đám cưới này, vốn dĩ để xem Cố Phi hết hi vọng với Chu Lẫm, nhưng bây giờ...

Cố Phi thất thần nhìn Chu Lẫm đang tiến hành nghi thức tuyên thệ trước mặt mình. Lúc này Chu Lẫm đã không còn vô tư cười nói vui vẻ giống như ngày xưa nữa, gò má ửng hồng, hơi cúi đầu xuống, khóe miệng lộ ra một nụ cười hạnh phúc, Cố Phi có thể nhìn ra, đó là nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng.

Trong những năm qua, hẳn đây là lúc Chu Lẫm hạnh phúc nhất. Cố Phi yên lặng nghĩ, lại cảm thấy hốc mắt nóng lên, liền lặng lẽ lui về hàng ghế phía sau ngồi, giờ phút này cậu rơi lệ, cậu không muốn bất luận kẻ nào nhìn thấy mình đang khóc.

Lý Hàn Uy không biết từ lúc nào đã ngồi vào chiếc ghế trống bên cạnh Cố Phi, thản nhiên giơ tay đưa khăn giấy, trong miệng khinh thường thì thầm một cậu: "Mất mặt!"

Cố Phi trừng mắt nhìn Lý Hàn Uy, tức giận không nói nên lời, cậu không cầm khăn giấy, gương mặt vặn vẹo, đứng dậy ngồi vào chiếc ghế trống bên cạnh. Lý Hàn Uy không để ý đến hành vi của Cố Phi, cơ thể nhẹ nhàng di chuyển, lại một lần nữa ngồi xuống bên cạnh Cố Phi. Thấy Cố Phi lại muốn đứng dậy, Lý Hàn Uy vội vàng vươn tay ôm lấy eo Cố Phi, đem Cố Phi giam ở trên ghế, thấp giọng uy hiếp: "Có tin tôi cưỡng hôn cậu trước mặt mọi người không?"


Cố Phi sửng sốt một chút, sau đó tức giận nói: "Ngoại trừ uy hiếp tôi, anh còn có thể làm cái gì?"

Lý Hàn Uy cười gian nhìn Cố Phi, thuận miệng nói: "Chơi cậu a!"

"Anh... Anh..." Cố Phi tức giận nói không nên lời, thấy Lý Hàn Uy vẫn như cũ đùa giỡn nhìn mình, cậu dứt khoát quay đầu nhìn về phía đài tuyên thệ, không thèm chú ý đến Lý Hàn Uy.

"Tối nay đến chỗ tôi mà ngủ." Lý Hàn Uy đột nhiên nói.

Cố Phi không chút nghĩ ngợi liền buột miệng nói: "Không có khả năng!"

"Thế thì ôi qua chỗ cậu ngủ vậy."

"Nghe này, Lý Hàn Uy." Cố Phi quay đầu nhìn về phía Lý Hàn Uy, nghiêm túc nói: "Quan hệ của chúng ta đã kết thúc, về sau xin anh đừng quấy rầy tôi nữa."

Sắc mặt Lý Hàn Uy lạnh xuống, "Xem ra tôi thật sự không nên giao công thức V70 cho Lý Hàn Phong. Sao nào? Hiện tại Chu Lẫm đã kết hôn, an ổn một đời, cậu liền không coi trọng tôi?"


Nói đến việc đem công thức của V70 giao cho Lý Hàn Phong, Lý Hàn Uy vô cùng hối hận, hắn vốn định lợi dụng điều này để khống chế Cố Phi trong tay, nhưng vì để cải thiện quan hệ giữa mình và Cố Phi, hắn đặc biệt không đưa ra bất kỳ yêu cầu nào với Cố Phi, chỉ vì muốn Cố Phi có nhận thức mới về mình, để hai người có thể hòa giải. Chỉ là hắn không ngờ tới, vào ngày thứ hai sau khi đưa công thức được, Cố Phi không nói lời nào thu dọn đồ đạc rời khỏi biệt thự, tựa hồ như muốn trốn tránh hắn, cả ngày cứ ru rú ở trong Hồng Viêm Đường. Hoặc mỗi khi ra ngoài liền có mấy vệ sĩ núp trong bóng tối bảo hộ cậu.

Lý Hàn Uy biết Cố Phi coi việc có quan hệ với hắn là sự sỉ nhục, vì vậy hắn sẽ không công khai mối quan hệ này, hắn thậm chí sẽ không nói với Cố Bắc Thanh biết. Chính vì điều này, Lý Hàn Uy mới cảm thấy không cam lòng, vô luận ngoại hình và địa vị đều không hề kém hơn Chu Lẫm, tại sao cậu ta lại khinh thường hắn, tại sao cậu luôn không thèm để ý đến hắn.

"Trước kia ở bên anh chính là biện pháp cuối cùng, nhưng hiện tại tôi đã không còn gì băn khoăn, giá trị của anh đối với tôi cũng không còn, cho nên..."

"Câm miệng!" Lý Hàn Uy đột nhiên gầm nhẹ.

Cố Phi tựa hồ rất sợ người khác phát hiện mình đang ngồi nói chuyện với Lý Hàn Uy, vội vàng nhìn đám người trước mặt, phát hiện sự chú ý của mọi người vẫn đang tập trung vào lễ đài tuyên thệ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Thấy Cố Phi như vậy, Lý Hàn Uy càng thêm tức giận, hận không thể lập tức tóm lấy nam nhân trước mặt.

"Cậu thật tàn nhẫn!" Lý Hàn Uy tàn nhẫn nói.


Cố Phi biết mình lại chọc giận người đàn ông trước mặt, lập tức ngậm miệng, tiếp tục nhìn lên sân khấu, chỉ cầu xin Lý Hàn Uy lúc này đừng làm chuyện gì quá khích, đồng thời, cậu cũng âm thầm bực mình, biết tính nhẫn nại của Lý Hàn Uy kém, chính mình như thế nào lại mất bình tĩnh nói ra những lời không hay.

Gương mặt của Lý Hàn Uy dần dần áp sát tai Cố Phi, tim Cố Phi dâng lên tận cổ họng, sợ Lý Hàn Uy giờ phút này thật sự sẽ đối với cậu làm ra chuyện gì đó.

"Tôi ở khách sạn A đợi cậu." Lý Hàn Uy lạnh lùng nói bên tai Cố Phi: "Tối nay nhớ đến, nếu cậu tự tin có thể trốn mãi ở Hồng Viêm Đường không ra, hoặc là tin tưởng mấy con chó bám đuôi có thể bảo vệ, cậu không cần phải xuất hiện, nếu không, chỉ cần tôi tóm được cậu, cậu sẽ c**ng hi3p cậu ngay tại chỗ!" Nói xong hắn nhếch khóe miệng cười một cái, sau đó đứng dậy rời đi.

Cố Phi sững người ngồi trên ghế, lúc này trong lòng tràn đầy hối hận, lẽ ra ngay từ đầu cậu không nên chọn chọc tức Lý Hàn Uy.

Nhìn Lý Hàn Phong lại ôm hôn Chu Lẫm trên đài tuyên thệ, Cố Phi chỉ cảm thấy người của Lý gia thật đáng ghét. Người yêu mà cậu bảo vệ bao nhiêu năm đã bị Lý Hàn Phong cướp lấy, còn hiện tại cậu chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình lại bị Lý Hàn Uy quấy rầy.

Tuy nhiên, Cố Phi nhìn Chu Lẫm được bao quanh bởi hạnh phúc, nghĩ thầm, chỉ cần Lẫm hạnh phúc, tất cả mọi thứ khác gì quan trọng, không quan tâm người ở bên cạnh hắn là ai, cũng không quan tâm chính mình đau lòng bao nhiêu, chỉ cần hắn có một kết thúc có hậu, những thứ khác đều không quan trọng...

Lý Hàn Uy hình như rời đi, mỗi ngóc ngách quanh hôn lễ đều không thấy bóng dáng hắn ta, Cố Phi cuối cùng cũng buông bỏ trái tim đang treo lơ lửng của mình, cậu còn tưởng rằng Lý Hàn Uy sẽ phái người đến bắt cậu lại, xem ra là do cậu suy nghĩ quá nhiều.

Cố Phi cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ Lý Hàn Uy thật sự rời đi, về khách sạn chờ đợi cậu?
Những người phụ trách bảo vệ Cố Phi đều là những sát thủ hàng đầu của Hồng Viêm Đường, Cố Bắc Thanh lo lắng Lý Hàn Phong sẽ vì chuyện của Cố Thâm Mục mà gây khó dễ Cố Phi, cho nên đã cử đám người tinh anh của mình bí mật bảo vệ Cố Phi.

Mà cũng vì điểm này, Cố Phi cuối cùng vẫn không đến khách sạn nơi Lý Hàn Uy đang ở...

Kết thúc hôn lễ, trời bắt đầu mưa nhẹ, Cố Phi lịch sự từ chối lòng tốt giữ cậu lại của Chu Lẫm, nhìn thấy ánh mắt hận không thể xé nát mình của Lý Hàn Phong, Cố Phi không có hứng thú hay tình cảm gì với biệt thự xa hoa nhất trên đảo XX. Vì vậy, cậu trực tiếp bắt taxi về một khách sạn nhỏ đơn giản lúc cậu mới đến đây.

Đảo XX là một hòn đảo du lịch nổi tiếng thế giới, Cố Phi dự tính sẽ ở lại đây vài ngày, vừa lúc đám Diệp Văn Lâm, Kiều Tiến cũng ở lại... Đã lâu rồi bọn họ chưa tụ tập chơi đùa.

(Truyện chỉ đăng trên Wattapad và TYT)

...................................................

Ở một nơi nào đó, bên ngoài cửa sổ bất đầu xuất hiện sấm chớp, Lý Hàn Uy ngồi một mình bên bàn, trước mặt là một bàn đầy ắp đồ ăn dưới ánh nến được bài trí tinh xảo, bữa ăn sang trọng, trang trí ấm áp...

Một giờ... hai giờ.... một lúc lâu sau...

Rầm một tiếng, cả cái bàn bị Lý Hàn Uy lật úp, mọi thứ trên bàn đều vỡ vụn. Sắc mặt của Lý Hàn Phong trở nên hung ác, hai mắt cơ hồ muốn bốc lên ngọn lửa, nhìn mặt đất một đống hỗn độn, tàn nhẩn lẩm bẩm một mình: "Là do cậu ép tôi, cũng đừng trách tôi vô tình."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện