Edit: Kazuo

Thời điểm Lý Hàn Phong trở về biệt thự là lúc trời đã tối, vừa bước vào phòng khách, Tang Thứ trong bộ đồ ngủ đã chạy tới, ôm lấy Lý Hàn Phong.

“Hàn Phong, em đã đợi anh rất lâu rồi.” Tang Thứ mỉm cười ngọt ngào ôm eo Lý Hàn Phong, một tia không hài lòng hiện lên giữa lông mày của Lý Hàn Phong, chuyện buổi chiều, Jason đã kể toàn bộ cho hắn biết, người hầu Tiểu Mỹ là bị giết bởi Tang Thứ.

Tang Thứ dám động thủ với người của Lý Hàn Phong, cho dù như thế nào, Lý Hàn Phong cũng sẽ không bỏ qua chuyện này.

Lý Hàn Phong đẩy Tang Thứ ra, quay đầu hỏi Jason: "Em ấy đâu?"

Em ấy trong miệng Lý Hàn Phong hiển nhiên là muốn nói đến Chu Lẫm, Jason do dự một hồi mới nói: "Đổng thiếu gia buổi chiều đã rời đi, thiếu gia nói rằng trước bảy giờ tối sẽ trở về. Tôi đã phái người âm thầm bảo hộ thiếu gia. "

“Đi ra ngoài?” Lý Hàn Phong hơi nhíu mày, nhưng không có hỏi thêm câu nào.

Tang Thứ nhìn Lý Hàn Phong đầy quyến rũ, "Em đã yêu cầu người hầu nấu một bữa tối thật thịnh soạn, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."

“Vừa lúc tôi cũng có rất nhiều chuyện muốn nói với cậu.” Lý Hàn Phong lạnh lùng nói xong. Ngay sau đó hắn bước vào phìng ăn và ngồi xuống chiếc bàn dài. Ở giữa bàn có một giá nến cầu kỳ, rõ ràng Tang Thứ muốn có một bữa tối dưới ánh nến.

Sau khi các món ăn đầy màu sắc được dọn ra, Tang Thứ ra lệnh tắt đèn, rồi đuổi mọi người trong phòng ăn đi, được sự đồng ý của Lý Hàn Phong, tất cả người hầu rời đi, chỉ còn lại Tang Thứ và Lý Hàn Phong.

Tang Thứ trông rất hào hứng, tay cầm ly rượu vang đỏ, dưới ánh nến lung linh nở nụ cười rất đẹp.

"Chỉ khi anh có chuyện cầu em, anh mới có thể chăm chú nhìn em."


Lý Hàn Phong nhấp một ngụm rượu, lãnh đạm trả lời: "Thật sao? Tôi hiện tại không nghĩ cầu xin cậu."

Hai tay Tang Thứ đan nhau chống cằm nhìn Lý Hàn Phong trìu mến, "Em nói với người yêu bé nhỏ của anh rằng hai người nhất định sẽ chia tay trong vòng một tháng tới, nhưng hắn không tin. Anh nói xem, là do hắn ta quá ngu ngốc, hay là do anh quá lợi hại."

Lý Hàn Phong đặt ly rượu trong tay xuống, ánh mắt sắc bén nhìn Tang Thứ, "Cậu đã nói với em ấy cái gì?"

“Ha hả, có chuyện gì mà Hàn Phong anh không muốn hắn biết sao?” Tang Thứ cười đầy ẩn ý hỏi.

"Tôi không có thời gian lòng vòng với cậu, nói thẳng cho cậu biết, bất kể cậu định tính toán làm gì với cái chết của Tang Điền, tốt nhất đừng đem chuyện tính lên đầu của Lý Hàn Phong tôi, nếu không, tôi sẽ khiến gia tộc Kiến Ngộ ở Nhật Bản biến mất mãi mãi."

“Gia tộc Kiến Ngộ có biến thành cái dạng gì, cũng không hề liên quan gì đến tôi.” Nụ cười của Tang Thứ dần biến mất, “Từ năm mười hai tuổi, lúc tôi được đưa tới gia tộc Kiến Ngộ đã bị đám lão già kia coi như món đồ chơi mà đùa giỡn. Anh cho rằng tôi liều mạng muốn kế thừa chuyện kinh doanh vũ khí của gia tộc là vì ý gì?"

“Gia tộc Kiến Ngộ là phòng thủ cuối cùng của cậu. Nếu cậu hủy hoại nói, đám kẻ thù kia sẽ từng người tìm đến cậu.” Lý Hàn Phong cắt miếng bít tết, nhàn nhạt nói.

“Vậy cùng lắm tôi cùng gia tộc Kiến Ngộ đồng quy vu tận đi.” Tang Điền mỉm cười, “Cho nên tôi không ngại đối đầu với anh. Tôi đã muốn chết từ lâu. Nếu có thể chết trong tay anh, tôi cảm thấy rất mãn nguyện.” Tang Thứ đứng dậy đi đến trước mặt Lý Hàn Phong, hắn vươn cánh tay trắng nõn dịu dàng ôm lấy cổ Lý Hàn Phong, thuận thế ngồi trong lồng ngực hắn ta.

“Anh biết không?” Tang Thứ vuốt ve khuôn mặt không chút biểu cảm của Lý Hàn Phong, “Trên đời này người tôi yêu nhất chính là anh, tôi nghĩ chính anh biết tôi thích anh, cho nên mới an tâm mười phần nhận nhiệm vụ đàm phán với tôi, đúng không?"

Lý Hàn Phong khẽ nhếch khóe miệng, một tay kéo khăn trải bàn trên bàn trước mặt. Những chiếc đĩa đựng đầy những món ăn với nhiều màu sắc khác nhau kêu răng rắc và vỡ vụn trên sàn. Ngay lập tức, cơ thể mảnh mai của Tang Thứ bị Lý Hàn Phong đè lên bàn.

"Đúng vậy! Tôi biết anh sẽ không từ chối tôi." Ngón tay mảnh khảnh của Lý Hàn Phong trượt vào giữa chiếc cổ trắng ngần của Tang Thứ, khuôn mặt tà cười khiến Tang Thứ như chìm đắm trong mộng tưởng tình yêu ba năm trước.


"Anh tự tin vào bản thân mình quá! Chẳng qua, anh tưởng làm như vậy thì có thể giữ được người yêu bé nhỏ kia sao?" Tang Thứ một tay ôm cổ Lý Hàn Phong, tay kia luồn vào quần của Lý Hàn Phong, "Đây không phải là phong cách làm việc của anh, nhưng tôi cũng đã thay đổi, bây giờ trong mắt tôi, ai cho tôi lợi ích lớn hơn, tôi liền theo người đó."

“Vậy thì đưa ra điều kiện đi!” Lý Hàn Phong ở bên tai Tang Thứ nhẹ giọng đe dọa: “Đừng giở trò quái quỷ gì với tôi.”

"Vẫn là câu nói lúc trước, giết nam nhân đó, gia tộc Kiến Ngộ vẫn sẽ tiếp tục hợp tác với Thượng Nguyệt Bang, nếu không, người duy nhất gia tộc Kiến Ngộ chịu hợp tác chỉ có Hồng Viêm Đường!"

Ngay khi Tang Thứ nói xong, Lý Hàn Phong dí súng vào bụng Tang Thứ, phun ra âm thanh trầm thấo: "Đừng thử thách lòng kiên nhẫn của tôi."

“Anh muốn giết tôi sao?” Tang Thứ cười khúc khích, “Kỹ thuật trên giường của người đàn ông đó không bằng tôi.”

Đầu súng trên tay Lý Hàn Phong càng đè lên bụng của Tang Thứ, lạnh lùng nói: "Cậu cũng xứng so với em ấy sao."

"Tại sao không xứng? Thủ đoạn anh dùng với tôi cũng dùng trên hắn ta, ví dụ như mặt dây chuyền đó!"

“Cậu nói cho em ấy biết?” Lý Hàn Phong sắc mặt tối sầm lại, xem ra buổi chiều Chu Lẫm là do tức giận mới rời đi. Nghĩ đến đây, Lý Hàn Phong phát hiện đã gần bảy giờ mà Chu Lẫm vẫn chưa trở về.

Lý Hàn Phong vẫn chưa có thời gian giải quyết hiểu lầm giữa hắn và Chu Lẫm, nên việc đầu tiên hắn phải làm bây giờ là giải quyết nhiệm vụ mà Lý Cừu giao cho hắn, bởi vì ngày mai, Tang Thứ và Thượng Nguyệt Bang phải ký kết thỏa thuận hợp tác.

Trận chiến với gia tộc Kiến Ngộ, ở trong lòng Lý Hàn Phong đã sớm nắm chắc.

“Tôi biết cậu muốn gì?” Lý Hàn Phong khẽ cười, nắm lấy cằm Tang Thứ, “Mặc dù gia tộc Kiến Ngộ có quyền lực rất lớn ở Nhật Bản, nhưng mấy năm gần đây đều bị liên minh của những người buôn bán vũ khí Nhật Bản liên tục chèn ép. Cậu muốn tôi giúp cậu tiêu diệt các thế lực đó đi."


Tang Thứ cười rạng rỡ, "Quả nhiên là người đàn ông mà tôi ngưỡng mộ."

Lý Hàn Phong đưa tay vào quần của Tang Thứ, nắm chặt như đang trừng phạt. Tang Thứ biểu tình như đang hưởng thụ, bàn tay không khỏi vén nửa vạt áo của Lý Hàn Phong lên.

Lý Hàn Phong cười lạnh, cúi đầu ngậm lấy vành tai của Tang Thứ, "Vậy thì cậu có biết ai là kẻ chủ mưu đứng sau liên minh chống lại gia tộc Kiến Ngộ không?"

Tay của Tang Thứ đột ngột dừng lại, tròn xoe mắt nhìn Lý Hàn Phong không thể tin được, “Không thể nào, tôi đã điều tra ra những thế lực đó rồi, căn bản không thể nào liên quan đến Thượng Nguyệt Bang.” Dừng lại một chút, Tang Thứ ngạc nhiên nói, “Chẳng lẽ là anh?"

“Cho nên có thể nói là do cậu quá coi thường tôi.” Lý Hàn Phong cười nhẹ đến gần khuôn mặt của Tang Thứ, một tay cọ xát môi Tang Thứ, “Chỉ cần cậu làm như lời tôi nói, tôi có thể chuyển tất cả công việc làm ăn của những thế lực đó bàn giao cho gia tộc Kiến Ngộ."

Lý Hàn Phong biết rất rõ mục đích của Tang Thứ không phải hủy hoại gia tộc Kiến Ngộ, mà là để trả thù cho những người đã làm tổn thương hắn ta trước đây.

Tang Thứ từng bị gia tộc coi như một con búp bê trên sàn giao dịch để những người đàn ông thích nam sắc tùy tiện đùa giỡn. Tang Thứ đã tìm mọi cách để kế thừa gia tộc Kiến Ngộ, chính vì mong sẽ có một ngày trả thù đám người hại mình, nhưng quyền lực của gia tộc Kiến Ngộ chỉ có giới hạn trong nước, muốn giết những người đó thì chỉ có cách là đem quyền lực của gia tộc vươn ra bên ngoài.

Vì vậy, điều kiện mà Lý Hàn Phong đưa ra không thể nghi ngờ là điều mà Tang Thứ mong muốn nhất.

“Không thể nghĩ tới, anh vẫn luôn lừa Lý Cừu âm thần phát triển thế lực riêng sau lưng.” Tang Thứ mỉm cười, “Nói cách khác, thế lực kia của anh sớm đã có thể cùng Lý Cừu đối kháng."

Lý Hàn Phong nhếch khóe miệng, "Đúng vậy!"

"Anh đúng là một người đàn ông đáng sợ. Thảo nào anh dám thể hiện tình yêu của mình với nam nhân đó một cách rõ ràng như vậy. Sớm muộn gì cũng có một ngày, anh sẽ thua người đàn ông đó."

"Có tôi ở đây, bất luận kẻ nào cũng đừng nghĩ đến việc tổn thương em ấy. Còn cậu chỉ cần lựa chọn có nguyện ý hợp tác với tôi hay không. Mấy thứ khác, chỉ có tôi mới có thể quyết định!" Giọng nói uy nghiêm của Lý Hàn Phong lộ ra khí phách lạnh đến thấu xương, không phải giống như một lời tuyên bố, mà giống như tuyên thệ hơn.

Tang Thứ thản nhiên trên môi Lý Hàn Phong hôn một cái, "Được rồi! Liền như lời anh nói, tôi sẽ tiếp tục hợp tác với Thượng Nguyệt Bang, cũng duy trì việc chia lợi nhuận trước đây, nhưng anh cũng phải thực hiện lời hứa của mình, nếu không thì... Ô..." Tang Thứ còn chưa kịp nói xong, vòng eo nhạy cảm cong lại, một ngón tay của Lý Hàn Phong vùi vào cơ thể hắn.

“Không có vụ nếu không, Lý Hàn Phong tôi trước giờ luôn giữ lời.” Lý Hàn Phong tà cười vuốt ve khuôn mặt của Tang Thứ, “Có phải hay không rất muốn?"


Mặc dù hiện tại Lý Cừu sẽ không gây khó dễ với Chu Lẫm, nhưng Lý Hàn Phong cũng biết rõ thế lực của mình đã giảm đi rất nhiều, lúc này, hắn cần Tang Thứ bí mật hợp tác để chống lại Thượng Nguyệt Bang, cho nên phải âm thầm dẫn dắt Tang Thứ đi theo con đường mà hắn vạch ra, mà hợp tác chỉ có thể đi đôi bên cùng có lợi, nhưng thông qua sự cố ngoài ý muốn này, hắn phát hiện mình thật sự hao tổn quá nhiều.

"Ân... Hàn Phong..." Tang Thứ ôm chặt lấy Lý Hàn Phong, trong miệng phát ra âm thanh thật nhẹ nhàng.

Sự do dự trong đáy mắt Lý Hàn Phong nhanh chóng lướt qua, hắn cất khẩu súng trong tay rồi giật phăng áo ngủ của Tang Thứ, ngón tay khẽ khuấy động.

Phụt! Đèn trong phòng ăn đột nhiên bật sáng, Lý Hàn Phong theo bản năng ngẩng đầu lên. Sau đó hắn nhìn thấy Chu Lẫm đứng ở cửa với vẻ mặt kinh ngạc.

Một giây tiếp theo, Chu Lẫm khôi phục lại vẻ mặt vô cảm, mím môi sải bước lên lầu. Ngay sau đó còn truyền đến âm thanh đóng cửa thật mạnh.

Lý Hàn Phong nhanh chóng rời khỏi Tang Thứ, một giây trước còn tính toán làm sao để Tang Thứ chịu hợp tác cùng mình, còn bây giờ trong đầu hắn tràn ngập hình ảnh kinh ngạc của Chu Lẫm.

Tang Thứ nhặt áo ngủ tùy tiện khoác lên người, mỉm cười vươn tay vẽ một vòng quanh hạ thân của Lý Hàn Phong, "Tôi ở trong phòng đợi anh!"

Lý Hàn Phong không để ý đến Tang Thứ, mà bước nhanh lên lầu.

Vẻ mặt vô cảm của nam nhân kia khiến hắn ta phát điên.

Hắn không được phép, Chu Lẫm không được phép tức giận với Lý Hàn Phong hắn.

Nhìn thấy Lý Hàn Phong đi lên lầu, nụ cười trên mặt Tang Thứ nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi, trên gương mặt bình tĩnh hiện ra tia âm trầm.

Tang Thứ bước tới bàn ăn, cẩn thận duỗi tay lấy một thiết bị thu nhỏ dán ở dưới bàn, sau đó nhìn thiết bị cười nói "Lý lão hia, tôi tin là ngài đã nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi, vậy thì xin ngài nhanh chóng thực hiện lời hứa với Tang Thứ tôi."

Vòng này lồng vào vòng kia, lại là một cuộc chiến khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện