Edit: Kazuo

Không khí trong xe rất hài hòa, nghĩ đến việc Chu Lẫm sẽ luôn bên cạnh bồi hắn, cho nên tâm trạng Lý Hàn Phong rất tốt. Xe đi được nửa đường, Lý Hàn Phong hỏi Chu Lẫm, "Em muốn tổ chức đám cưới như thế nào?"

“Yêu trước rồi mới tính đến chuyện kết hôn.” Chu Lẫm tức giận đáp lại.

“Yêu?” Lý Hàn Phong hơi kinh ngạc, nhưng sau đó khẽ cười nói: “Có thể!"

Nhìn thấy Lý Hàn Phong giờ phút này nghe lời cậu, Chu Lẫm cắn răng lớn mật nói: "Muốn ở cùng tôi, cần phải đáp ứng ba điều kiện."

“Vậy em nói thử xem ba điều kiện là gì?” Lý Hàn Phong bật cười, biết Chu Lẫm sẽ cố gắng kiềm chế hắn, nhưng không thành vấn đề, chỉ cần Chu Lẫm cuối cùng cũng nguyện ý ở bên hắn, Lý Hàn Phong đương nhiên sẽ cam tâm tình nguyện tiếp thu các yêu cầu nhỏ này.

"Điều thứ nhất, đừng ép tôi làm chuyện đó nữa được không? Nếu không trực tiếp chia tay." Chu Lẫm vênh váo tự đắc nói, có lẽ là do ỷ vào Lý Hàn Phong thích cậu.

“Tôi đã từng cưỡng ép em sao?” Lý Hàn Phong nhướng mày cười xấu xa nói, “Em mỗi lần đều rất hưởng thụ, em không nhớ rõ sao?"

Chu Lẫm tức giận đến mức suýt nữa ói ra máu. “Lão tử đang đề cập đến lúc bắt đầu, không phải quá trình.” Nói xong, Chu Lẫm mới nhận ra mình đã trúng kế của Lý Hàn Phong. Cái gì mà quá trình a!

"Quên đi! Điều tiếp theo!" Chu Lẫm phát hiện mình không thể trông cậy vào miệng để chiếm tiện nghi khi đối thoại với Lý Hàn Phong. Vì vậy cậu chỉnh đốn lại cảm xúc rồi nói tiếp: "Điều hai, ngoài tôi ra thì anh không được phép cùng ai.... lên giường." Chu Lẫm khó khăn nói hai chữ cuối cùng, sau đó quay đầu nhìn Lý Hàn Phong. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, tên khốn đó nở nụ cười khinh thường nhìn cậu.

“Có cái gì mà cười?” Chu Lẫm tức giận lần thứ n nói, “Nếu muốn làm người của Chu Lẫm tôi, trung thành là điều cần thiết."

Lời nói của Chu Lẫm khiến Lý Hàn Phong cảm thấy đặc biệt thoải mái, cái loại cảm giác được Chu Lẫm quan tâm này khiến Lý Hàn Phong nhớ đến lời tỏ tình của Chu Lẫm dưới gốc cây.

Mặc dù rất hài lòng với điều kiện do Chu Lẫm đề xuất, nhưng Lý Hàn Phong vẫn là không nhịn được trêu chọc Chu Lẫm, "Điều kiện này chỉ sợ hơi khó thực hiện."

“Tại sao?” Chu Lẫm theo bản năng hỏi lại, hoàn toàn không phát hiện đến sự mưu mô trong mắt Lý Hàn Phong.


"Dựa theo như những gì em nói ở điều thứ nhất, tôi không thể cưỡng ép em khi em không muốn. Nhưng lúc tôi khao khát, em lại không chịu thỏa mãn tôi, chã lẻ em muốn tôi bị dục vọng thiêu cháy chết sao?" Lý Hàn Phong nhíu mày, nói như đúng rồi.

Chu Lẫm mặt đầy hắc tuyến, không biết nên trả lời như thế nào, Lý Hàn Phong nhân cơ hội nói: "Cho nên mới nói, chuyện trên giường vẫn là tôi làm chủ đi, tất nhiên là tôi vẫn nằm trên."

"........."

“Không phải còn điều cuối cùng sao?” Lý Hàn Phong cười nói.

“Tạm thời vẫn chưa suy nghĩ ra.” Chu Lẫm giận dỗi nói, nghĩ đến việc cậu nói như thế nào, nam nhân này vẫn luôn có thể đem sự tình thuận lợi phát triển đến cho hắn.

Nhìn thấy bộ dạng xù lông của Chu Lẫm, Lý Hàn Phong cười nhẹ, "Đêm nay tôi muốn hảo hảo khiêu vũ với em."

Chu Mặc hiển nhiên vẫn còn chưa hết giận, đôi mắt nhìn ngoài cửa sổ, lãnh đạm nói: "Hai đại nam nhân thì có gì mà khiêu vũ."

Lý Hàn Phong mỉm cười, "Em có thể coi mình là nữ nhân."

Chu Lẫm: "..."

Khi đến nơi, Lý Hàn Phong muốn Chu Lẫm ôm cánh tay của mình, nhưng Chu Lẫm sống chết cũng không muốn, Lý Hàn Phong đành phải từ bỏ. Nhưng mặc kệ Chu Lẫm giãy dụa như thế nào, hắn vẫn mạnh mẽ nắm chặt tay cậu bước vào.

Điều này tượng trưng rằng Chu Lẫm đã là người của Lý Hàn Phong hắn.

Vũ hội được diễn ra trên một con tàu du lịch sang trọng đang đậu ở cảng, không đủ từ để miêu tả đến không gian của bữa tiệc khiêu vũ xa hoa như thế nào, loại cảnh tượng này vẫn khá phổ biến đối với Chu Lẫm. Lúc trước còn ở Khoáng Dã phát triển, đủ các loại tiệc tùng Chu Lẫm đều đã gặp qua.

Chỉ là Chu Lẫm không biết ẩn dưới vũ hội như vậy lại che giấu bao nhiêu sóng gió.


Ngay khi Lý Hàn Phong vừa bước vào cửa, hắn đã thu hút sự chú ý của mọi người. Giống như Lý Cừu đã ra lệnh, Lý Hàn Phong bắt đầu dễ dàng đối phó với những cái gọi là tầng lớp thượng lưu này.

Khẩu khí của Lý Hàn Phong rất mạnh mẽ, hầu như khách nào bước tới trước mặt hắn cũng đều gật đầu tỏ vẻ kính trọng, mà thái độ không nóng không lạnh của Lý Hàn Phong khiến nhiều người cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.

Chu Lẫm rất may đã kịp thời thoát khỏi tay của Lý Hàn Phong, nếu không nhất định sẽ bị đám người này chỉ chỉ trỏ trỏ.

Lý Hàn Phong cũng không thích loại tình huống này, cho nên hắn tùy ý nói vài câu với vài người, sau đó theo bản năng tìm kiếm bóng dáng của Chu Lẫm. Mà Chu Lẫm đang nói cười bằng tiếng Anh với hai người phụ nữ rất ăn mặc hở hang cách đó không xa, hiển nhiên đã đắm chìm trong không khí vui tươi của vũ hội.

Lý Hàn Phong sắc mặt lạnh đi, hắn nhấc chân định đi về phía Chu Lẫm, nhưng đúng vào lúc này, Lý Hàn Uy mặc âu phục đen đột nhiên bước tới trước mặt Lý Hàn Phong, nâng ly cười nói: "Em trai gần đây thế nào?"

Lý Hàn Phong nhàn nhạt liếc nhìn Lý Hàn Uy, ngay sau đó lạnh lùng nói: “Rất tốt!” Nói xong liền nhìn về phía Chu Lẫm, nhưng người sớm đã không thấy bóng dáng.

Lý Hàn Phong hiển nhiên không muốn nói nhiều với Lý Hàn Uy, vừa định đi ngang qua Lý Hàn Uy, hắn ta đột nhiên thấp giọng cười, "Hãy nắm chắc đêm nay đi, bởi vì đây có thể là đêm ân ái cuối cùng giữa cậu và nam nhân đó. "

Lý Hàn Phong quay đầu lại, "Nếu như anh dám động vào Chu Lẫm, tôi cá là anh sẽ không sống nổi qua ngày mai."

“Cậu yên tâm, trước khi tôi lấy được thông tin từ miệng của tên nhóc đó, tôi sẽ không động đến cậu ta nếu không có lệnh của phụ thân.” Lý Hàn Uy nở nụ cười bước đến chỗ Lý Hàn Phong, nhìn thấy biểu hiện đột ngột nhẹ nhõm trên khuôn mặt của Lý Hàn Phong, khẽ cười nói: "Cậu đã thay đổi, cho nên cậu nhất định sẽ thua! Chính là đêm nay."

Sau khi Lý Hàn Uy rời đi, Lý Hàn Phong ra lệnh rằng Jason phái người âm thầm bảo vệ Chu Lẫm, sau đó lại bắt đầu đi ứng phó với những người khác. Lời nói của Lý Hàn Uy khiến Lý Hàn Phong rất bất an, mặc dù biết chắc chắn Chu Lẫm sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng Lý Hàn Phong vẫn luôn cảm thấy đêm nay sẽ không yên ổn như bề ngoài.

Con tàu du lịch này có nhiều tầng, mỗi tầng đều có chức năng khác nhau. Mà lúc này, ở trong một căn phòng, cuộc trò chuyện hợp tác giữa Lý Cừu và nhà buôn vũ khí Tang Điền đã hồi kết thúc.

Tang Điền là tay buôn vũ khí lớn nhất Nhật Bản. Ở tuổi 40, hắn ta sử xự khôn khéo, là người gian trá, trên cơ bản nếu không có lợi cho bản thân thì không nhận. Để hợp tác với Thượng Nguyệt Bang chỉ với hy vọng doanh nghiệp của hắn có thể có chỗ đứng ở Mỹ.


“Vậy thì Tang Điền tiên sinh, ​​hợp tác vui vẻ!” Lý Cừu mỉm cười cùng Tang Điền bắt tay, mà Tang Điền cũng nhiệt tình đáp lại. Hai bên đã đạt được các bước đầu hợp tác, nhưng mỗi bên đều có những tính toán riêng, chỉ để lợi dụng lẫn nhau.

Các giao dịch của băng đảng trước nay luôn là như vậy, chỉ có lợi nhuận, không có chính nghĩa.

Sau khi đạt được mục tiêu ban đầu, Lý Cừu cố gắng tăng thị phần giao dịch với Tang Điền, mà Tang Điền cũng nhận ra điều này, cho nên khuôn mặt hiện lên nét tươi cười về sự vô nghĩa này. Nếu không phải là vì muốn lợi dụng Thượng Nguyệt Bang để thế lực của hắn có chỗ đứng ở Mỹ, căn bản Tang Điền sẽ nghiêm thanh từ chối, hắn sẽ không bao giờ thực hiện những thương vụ không có lợi.

Đúng lúc này, Lý Hàn Phong gõ cửa bước vào, bởi vì lúc trước Lý Hàn Phong đã nhận lệnh của Lý Cừu muốn vào thời gian này tìm ông.

Ngay khi Lý Hàn Phong vừa bước vào cửa, một người yêu thích nam giới như Tang Điền cũng không thể rời mắt khỏi vẻ uy nghiêm mà người thường không thể sánh được. Gương mặt tuấn mỹ, dáng người thẳng tắp như lưỡi đao, khuôn mặt không chút cảm xúc, đôi mắt lạnh thấu xương như chim ưng.

Tang Điền nhếch lên khóe miệng vô cùng thích thú, nhìn chăm chú vào Lý Hàn Phong, giống như thú hoang nhìn thấy con mồi ngon, ánh mắt lộ ra một tia hưng phấn.

Lý Hàn Phong vô cảm gật đầu chào hỏi với Tang Điền, sau đó đi đến bên cạnh Lý Cừu, thấp giọng kêu một tiếng 'Phụ thân'.

Lý Cừu nhận thấy sự thay đổi nhẹ trong khóe mắt của Tang Điền, trong lòng không khỏi cười lạnh, mà đáy mắt cũng hiện một đạo tinh quang. Lý Cừu cầm tài liệu trên bàn đưa cho Lý Hàn Phong, tùy ý giải thích vài câu.

Mặc dù Lý Hàn Phong vẫn luôn giữ vẻ mặt không thay đổi, nhưng đối với hành vi của Lý Cừu, hắn ít nhiều cũng có vài phần nghi ngờ. Lý Cừu chỉ giao cho hắn một số tài liệu rất bình thường, căn bản không cần thiết kêu hắn làm một số chuyện đặc biệt.

Mục đích cơ bản rõ ràng là chỉ để bản thân hắn lộ mặt ở đây.

Nhưng nó có nghĩa gì? Lý Hàn Phong không nói gì thêm, gương mặt vô cảm cầm văn kiện rời khỏi phòng, Lý Hàn Phong chưa bao giờ nghĩ Lý Cừu sẽ tính kế gì với mình, cho nên những chuyện kỳ lạ này, Lý Hàn Phong không để vào mắt.

Sau khi Lý Hàn Phong rời đi, Tang Điền không khỏi khen ngợi: "Cái gọi là hổ phụ vô khuyển tử, con trai nhà tiên sinh thật đúng là tuấn tú a!"

Lý Cừu bưng tách trà nóng, hiểu ý tứ trong câu mỉm cười, “Tang Điền tiên sinh quá khen, khuyển tử bất tài, còn phải mong Điền tiên sinh chiếu cố nhiều hơn.” Lý Cừu có thâm ý, cố ý nhấn mạnh từ “Chiếu cố", sau đó bất động thanh sắt nhấp một ngụm trà trong tay.

Tang Điền cười như nhận ra điều gì đó, lập tức cười ha hả, sau đó lại nhướng mày "Đó là điều đương nhiên, tôi chỉ sợ tiểu tử..."

"Điền tiên sinh đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Vì lợi ích của Thượng Nguyệt Bang, khuyển tử điểm này vẫn phải có ý thức." Lý Cừu nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế nở nụ cười, Phó Tuyệt bên cạnh nhanh chóng nhận lấy tách trà từ bàn tay của Lý Cừu đặt nó trở lại trên bàn.


“Tốt” Tang Điền kích động vỗ tay, “Lý lão gia quả thật là người sảng khoái, đối với sự hợp tác của Thượng Nguyệt Bang, Tang Điền tôi xin bỏ thêm ba phần trăm lợi nhuận, thế nào?"

“Không!” Lý Cừu xoay viên ngọc trên ngón tay cái, chậm rãi nói: “Năm phần trăm!

Tang Điền suy nghĩ hồi lâu mới cắn răng lớn tiếng nói: "Cứ như vậy mà làm."

Edit: Kazuo

- -------------------------------------------------

Trong căn phòng khác, Lý Hàn Phong thản nhiên lật xem tài liệu mà Lý Cừu đưa cho, thật ra tài liệu đó không có gì quan trọng, nhưng ở trang cuối còn có thêm một đoạn chữ viết tay, mà đó chính là mệnh lệnh mà Lý Cừu đưa cho Lý Hàn Phong.

Lý Hàn Phong không khỏi cười lạnh, Lý Cừu cư nhiên lại muốn hắn đêm nay bồi Tang Điền, hơn nữa không được phản kháng lại yêu cầu của Tang Điền.

Đây có phải cái gọi là vì Thượng Nguyệt Bang mà hy sinh hay sao.

Lý Hàn Phong bước tới boong tàu, đem tài liệu trong tay xé từng mảnh nhỏ ném xuống biển, cười lạnh một tiếng, xoay người định quay lại tiệc khiêu vũ thì đột nhiên nhìn thấy Chu Lẫm từ bên trong vội vàng chạy ra ngoài, dựa vào lan can nôn mửa dữ dội, sau khi nôn xong còn dùng rượu vang đỏ súc miệng.

Lý Hàn Phong đi về phía Chu Lẫm, mơ hồ nghe được Chu Lẫm trong miệng lẩm bẩm nói: "Chết tiệt, gì mà không say không nôn, chẳng qua hai nữ nhân kia quá cứng cáp, không nghĩ đến có thể uống nhiều như vậy..."

Chu Lẫm dựa vào lan can, ngẩng đầu nhắm mắt lại, nghĩ đến gió biển có thể làm mình thanh tỉnh lại.

Sự xuất hiện của Lý Hàn Phong thực sự khiến Chu Lẫm giật mình, ước chừng nếu không có lan can bảo vệ, Chu Lẫm đã giẫm lên không trung mà ngã xuống.

Chu Lẫm đang định oán giận thì Lý Hàn Phong đột nhiên bước tới ôm lấy Chu Lẫm.

Chu Lẫm sững sờ, "Đừng tưởng rằng nếu anh làm như vậy thì tôi có thể tha thứ cho anh vì đã để tôi một mình giữa đám nữ nhân đó." Đầu của Chu Lẫm bị Lý Hàn Phong ấn nhẹ vào ngực hắn, những lời nói ra có vài phần oán giận, cũng có vài phần làm nũng.

Lý Hàn Phong đem đầu đặt lên tóc Chu Mặc, u ám trong lòng dần dần biến mất, hắn sủng nịch cười khẽ: "Em yêu, cùng tôi khiêu vũ ở đây đi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện