Dương Mộc Tây vừa nghe cô nói muốn quay lại làm việc đã cười mồm muốn ngoác tận mang tai rồi.

“Thiếu phu nhân của tôi ơi, lần này xem ra cậu đã có một quyết định đúng đắn rồi đó!” Dương Mộc Tây mở tủ lạnh lấy một lon nước ngọt của Tiểu Quai đưa cho Cố Thiên Tầm. Tiểu Quai là con trai của Dương Mộc Tây, năm nay đã 3 tuổi rồi, hiện giờ đang sống cùng bà ngoại, chỉ cuối tuần Dương Mộc Tây mới đón nó về nhà ở cùng. Bao nhiêu năm rồi, Cố Thiên Tầm cũng không biết bố của Tiểu Quai rốt cuộc là nhân vật như thế nào, mỗi lần con hỏi đến thì Dương Mộc Tây chỉ trả lời rằng bố nó là người ngoài hành tinh.

Cố Thiên Tầm đồ rằng có khi đến chính Dương Mộc Tây cũng không biết đứa bé là con ai. Nhưng nhìn từ gương mặt đẹp trai và trí thông minh nghịch ngầm của nó thì có thể biết được rằng gene của bố nó không phải dạng thường đâu.

“Công ty xây dựng Lan Điền bây giờ còn cần người nữa không? Tớ muốn về lại nơi cũ làm, mọi người đều biết nhau cả, lại có cậu nữa, dù gì cũng có người quen. ” Cố Thiên Tầm vừa uống nước ngọt vừa nói.

“Cần chứ. Dạo này bộ phận dự án đang hỗn loạn vì thiếu người. Người thì nhiều nhưng những người có tài làm được việc thì lại rất thiếu. Gần đây đang chuẩn bị chạy dự án xây dựng khu vui chơi giải trí với khách sạn Hoàn Vũ, gói thầu này lại cực lớn, nếu như công ty Lan Điền chúng ta mà trúng thầu thì số tiền thưởng nửa năm có khi phải bằng tiền lương của mấy năm ý chứ! Tiểu Quai nhà mình lại có thêm đồ chơi rồi! Cậu nên chớp cơ hội lần này quay về, cố mà kiếm lấy một khoản!” Dương Mộc Tây nói mà mặt mày rạng rỡ.

“Khách sạn Hoàn Vũ?” Cố Thiên Tầm lẩm bẩm nhắc lại 4 chữ này, bất giác nghĩ về người đàn ông đó.

“Sao thế? Làm gì mà ngây người ra vậy?” Dương Mộc Tây dùng mũi bàn chân huých nhẹ cô. Cô nói: “Không có gì. Đang nghĩ nên nói như thế nào với sếp.”

“Không cần nói. Vừa hay tối nay phòng dự án của chúng ta tụ tập ăn uống, cậu đi với mình, đến lúc đó nhắc việc đi làm của cậu với sếp, mình đảm bảo là với năng lực của cậu sếp sẽ lập tức đồng ý. Hồi cậu nghỉ việc sếp còn muốn giữ cậu lại ý chứ.”

Cố Thiên Tầm gượng cười, “Hai năm rồi không làm công việc này nữa, mình còn không chắc quay lại mình có làm được không.”

“Đừng tự hạ thấp bản thân mình nữa, tối nay cứ quyết định vậy đi. Cậu chuẩn bị một chút đi.”

..........

Đến tối, nhân viên công ty xây dựng Lan Điền đặt phòng tại club “F10” uống rượu. Lúc Dương Mộc Tây và Cố Thiên Tầm đến thì đã ngồi một hàng rồi, đều là đồng nghiệp cũ, trông thấy Cố Thiên Tầm đến, mọi người liền ríu rít hỏi thăm, rót rượu, ồn ào náo nhiệt. Nghe cô nói muốn quay về làm việc, các đồng nghiệp nữ bắt đầu tám chuyện.

Chị Hoành hỏi “Làm thiếu phu nhân họ Cảnh không vui à, lại muốn đi làm hành xác vậy?”

“Chứ còn gì nữa, đi làm cùng mọi người vui biết bao nhiêu, còn có thể đi tụ tập uống rượu.” Cô cười khổ, lại uống thêm một ngụm nữa.

“Tình cảm vợ chồng thế nào? Cảnh thiếu gia không phải là người dễ phục tùng, anh ta lên báo đài không ít đấy.” Người khác hỏi.

Mặt Cố Thiên Tầm hơi tái, nắm chặt ly rượu trong tay. Vừa nãy cô bị đồng nghiệp chuốc cho không ít, lúc này đầu hơi quay quay rồi.

Dương Mộc Tây đang hát karaoke, thấy sắc mặt cô không tốt, định ra giải vây thì đồng nghiệp Bối Bối vừa đi vệ sinh quay về mở cửa phòng ra nói.

“Thiên Tầm, tớ vừa nhìn thấy chồng cậu xong.”

Mặt Bối Bối có vẻ lúng túng, mặt Cố Thiên Tầm nóng ran lên, quả không ngoài dự đoán của cô, Bối Bối nói tiếp: “Anh ta đang ôm một người phụ nữ khác! Cậu mau đi xem đi!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện