“Kiến Văn anh có biết bao nhiêu năm qua em đau khổ thế nào không?” CốYY mếu máo

nói

“YY xin lỗi em”

Hoắc Kiến Văn ép người cô vào lòng ngực mình cúi xuống hôn lấy môi cô , Cố YY bị bắt ngờ mà mắt mở to hết cỡ, chiếc ô trên tay cũng rớt xuống đất . Cả hai dây dưa với nhau dưới trời mưa to.

Trên phòng Cổ Minh Tề và Hoàng Y Nhung đã chứng kiến cảnh ngọt ngào này.

” Thấy chưa ? tôi nói có bao giờ sai đâu”

“Ừ, em giỏi rồi , đóng cửa lại đi ngủ , nhìn một hồi đau mắt”

” Haha , ngủ thôi ông xã” Hoàng Y Nhung đóng cửa lại lên giường cười tươi . Cuối cùng con gái bà cũng hạnh phúc .

Hoắc Kiến Văn rời môi Cố YY, cả hai bây giờ ướt sũng. Cố YY ngại ngùng buông tay ra khỏi eo anh quay mặt sang hướng khác . Hoắc Kiến Văn nhếch môi cười ôm chầm cơ thể có ở phía sau

“Làm sao đây ? cả hai chúng ta đều bị ướt “Anh kế mặt vào tai cô nói

“Em lên nhà , anh …anh về đi”

“Trời mưa lái xe rất nguy hiểm , anh chưa muốn chết”

Hoắc Kiến Văn cúi xuống bế bổng cố lên đi vào nhà , Cố YY ngựng ngùng úp mặt vào ngực anh . CốYY thở phào vì cả nhà ai cũng đi ngủ.

Hoắc Kiến Văn bế cô vào trong phòng tắm thì bị cô đuổi ra ngoài Anh đành ngậm ngùi chờ cô thay đồ xong mới tới lượt mình

* Cạch *

Cố YY bước ra mặt nhăn nhó nói lí nhí

” Không có đồ cho anh , vậy phải làm sao?”

” Anh đã gọi nhà chính sáng mai đem đồ qua cho anh rồi”

” Nhưng bây giờ không có đồ ” Cô cúi mặt xuống

” Bây giờ anh không cần , em mau lại sấy tóc đi” Hoắc Kiến Văn cười nói

Cố YY rất ngoan ngoãn đi sấy tóc cho mình nhưng khi Hoắc Kiến Văn bước ra cô bị ngớ người ngay lập tức . Trên người anh chỉ quấn khăn tắm còn đang tiến lại gần cô.

“Sao vậy ?”

” Sao anh không mặc đồ vào ?” mặt cô đỏ ửng lên

” Không có đồ , anh cũng chỉ trong phòng đều có ra ngoài”

Cố YY cắn cắn môi, Hoắc Kiến Văn nhìn thấy bộ dạng đáng yêu này thì ghét mình kinh khủng, biết vậy anh đã chấp nhận lời tỏ tình của cô khi anh mới du học về rồi.

Hoắc Kiến Văn cầm máy sấy , sấy tóc cho cô ” Xong rồi em lên giường ngủ đi”

“Để em sấy tóc cho anh ”

” Không cần đâu, anh tự làm được”

Cố YY cũng không nói gì thêm mà trèo lên giường đắp chăn lại. Qua 15 phút Hoắc Kiến Văn tắt đèn đi lại nằm xuống kéo cô ôm vào lòng.

” Aa anh …”

” Sao? chúng ta là vợ chồng, anh ngủ trên giường rất là hợp lí nhé”

” Không phải đêm tân hôn anh bỏ qua phòng khác sao?” Cô bắt đầu trách

“YY xin lỗi”

” Không sao, chỉ cần bây giờ anh yêu em là đủ , quá khứ hay sau này có như thế nào em cũng chấp nhận ” Cô vòng tay qua ôm eo anh mỉm cười

“YY sau này em muốn gì cũng được , anh đều nghe theo em” Anh hôn vào đỉnh đầu cô

“Anh nói đó nha”

“Ừ, thì cỡ như Âu Minh Nhân là cùng thôi ” cả hai cùng bật cười rồi nhắm mắt ngủ .Đêm nay là đêm hạnh phúc nhất của CốYY vì được nằm trong vòng tay của anh ngủ . Còn Hoắc Kiến Văn thì không ngủ nỗi với mùi hương cơ thể của cô nhưng cũng đành nhắm mắt ngủ.

Sáng hôm sau , Đã hơn 8h sáng mà cả hai vẫn ôm nhau ngủ ngon lành, Vì quá mệt mỏi nhiều đêm không ngủ lại uống nhiều rượu nên giờ anh ngủ say như chết . Còn Cố YY thì buồn bã hơn 1 tháng nên cũng say giấc nồng

Hoàng Y Nhung thấy cả hai chưa xuống mà mỉm cười suốt còn điện cho Triệu Tuệ An báo tin vui . Cả hai bà cười như điên như dại vì sắp được bế cháu .

Cố YY bị thức giấc do ánh sáng mặt trời quá gắt , cơ mơ màng mở mắt nhìn thấy gương mặt của anh sáp gần cô . Cố YY liền không chịu nỗi mà đưa tay chạm nhẹ vào sống mũi cao và chân mày đen rậm đó

Hoắc Kiến Văn bị cô làm cho thức giấc mà đánh vào mông cổ .

“Đừng phá , cả tuần anh chưa được ngủ đó” Anh nói rồi siết chặt cô lại

“Buông em ra đi , em gọi mẹ bảo người mang quần áo cho anh”

” Ngủ đi ,anh chưa cần đồ bây giờ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện