” Nhưng cái gì ? Đến lúc mất chồng thì đừng có khóc với bọn chị. Em giống y chang Tuệ An ngày trước hở ra là ngại , chị phải giáo huấn lắm mới được như vậy”
Cả hai đang ngồi nói chuyện với nhau nhưng không ai để ý đến khuôn mặt đen xì của Triệu Tuệ An lúc này .
” Hai người ngồi đây chơi nha , mình đi công việc một chút ” Triệu Tuệ An đứng dậy nói
” Chị 2 chị đi đâu vậy?”
” Chị đi giữ chồng” Triệu Tuệ An bỏ mặt hai người đó đi lên lầu thay đồ.
Trịnh Như Ngọc và Hoàng Y Nhung bật cười nhìn theo , Triệu Tuệ An sắp có con nhưng tính tình y con nít.
Triệu Tuệ An mặc đầm bầu màu đen và đeo kính đen , nhìn cô rất ngầu và ra dáng phu nhân tổng giám đốc . Tài xế vừa ghé trước cửa tập đoàn Hoắc thị thì đã có vệ sĩ đi theo sau mở cửa.
Triệu Tuệ An đi vào tiếp tân và bảo vệ liền cúi đầu chào. Cô đi lại thang máy dành riêng cho Tổng giám đốc và Phó tổng thì hai cô nhân viên mới ngăn cản lại
” Chị , thang máy này chị không được đi”
“Tại sao?” Triệu Tuệ An nói nhưng vẫn không tháo mắt kính xuống
” Thang máy này chỉ có Tổng giám đốc và Phó tổng được đi thôi ” Cô nhân viên hắt mặt liếc Triệu Tuệ An
” Ừ, nhưng tôi thích đi thang máy này ” Cô bước vào thì bị hai cô kia lôi ra
” Chị muốn chết sao? không phải chị có bầu thì muốn làm gì cũng được đâu”
“Tôi đi tìm chồng cũng không được luôn sao?”
” Aaa thì ra chị không phải khách hay đối tác của tập đoàn vậy chị càng không được lên , sao tiếp tân với bảo vệ hôm nay làm việc cẩu thả vậy, không sợ Tổng giám đốc sao?”
” Chị muốn tìm chồng thì ngồi ở sảnh hay ra ngoài rồi gọi chồng chị xuống chứ chị không được đi lên. Chị không phải nhân viên chị không có quyền được lên đó . Bảo vệ, bảo vệ đầu ” Cô nhân viên khác nói giọng lớn tiếng , khi dễ Triệu Tuệ An ra mặt
Bảo vệ và vệ sĩ Hoắc gia đi vào
” Có chuyện gì vậy thiếu phu nhân”
” Cái gì mà thiếu phu nhân , mau đuổi chị này ra khỏi tập đoàn đi , chị ấy đòi lên tầng để gặp chồng ,tập đoàn để làm việc chứ đâu phải cái chợ mà tìm chồng tìm con”
Bảo vệ mặt xanh lét nhìn Triệu Tuệ An còn vệ sĩ thì phì cười .Hai cô này là không sợ chết .
Triệu Tuệ An cười nhếch mép , có biết chắc hai cô gái này là nhân viên mới và không xem tạp chí , ty.
Vệ sĩ đẩy nhẹ hai cô nhân viên ra đứng thành hai đường thẳng để Triệu Tuệ An vào thang máy an toàn. Triệu Tuệ An gật đầu rồi bước vào.
“Nè các người bị điên sao? sao để chị đó lên tầng”
“Hai cô cũng lên tầng đi , tôi dẫn cô đi” Vệ sĩ kéo hai cô đó vào thang máy dành cho nhân viên rồi lên tầng cao nhất
Triệu Tuệ An đi vào phòng thì thấy Hoắc Kiến Vũ đang chăm chú vào văn kiện , cô mỉm cười rồi lên tiếng
“Ông xã ”
Hoắc Kiến Vũ nghe tiếng gọi ngọt ngào quen thuộc thì nhếch môi cười . Anh ngước lên quay ghế qua nhìn Triệu Tuệ An
” Sao lại đến đây?”
“Em đến không được sao ?” Cô đi lại ngồi lên đùi anh
“Được , nhưng quá nguy hiểm, sao này không được đi lung tung như vậy”
” Hazz có vệ sĩ đi theo mà , em cũng không có ghé đầu hết , em ở nhà rất buồn”
“Ừ” Anh hôn nhẹ lên môi cô
” Anh uống cafe sao?” Cô nhìn thấy tách cafa trên bàn mà nhăn mặt
“Ừ, khi nãy anh hơi mệt , uống chút cho tỉnh táo”
“Anh sao lại làm việc mệt như vậy ? mấy hôm nay có bỏ bữa không ?” Cô lấy tay xoa xoa thái dương cho anh
” Không có”
” Anh nói dối ,em hỏi thư ký Trường đó”
“Thật mà bã xã”
Cốc cốc cốc
“Vào đi ” Triệu Tuệ An lên tiếng