Chương 5183

Nhưng mà đến sáng hôm sau khi mặt trời mọc thì cảm giác này lại đến đúng giờ.

Vòng tuần hoàn cứ như vậy đã dần dần hạ gục anh ta.

Khúc Thương Ly nhìn gương mặt tái nhợt của Tống Chỉ Manh, lòng đau như dao cắt.

Đột nhiên anh ta rất muốn hỏi ông trời thử, người con gái trong lòng anh ta lúc này đơn thuần thiện lương như vậy, tại sao số phận lại đáng thương đến thế chứ?

Nếu như có thể thì anh ta thà người bị bệnh là mình.

Bệnh của Tống Chỉ Manh như thế nào, dù người ngoài không hiểu rõ nhưng mà anh lại năm rõ trong lòng bàn †ay.

Từ mấy năm trước, khi bác sĩ nói về bệnh của Tống Chỉ Manh với anh ta đã nhấn mạnh nhắc đi nhắc lại với anh ta rất nhiều lần.

Nếu như bệnh của cô ấy cứ theo đà này phát triển tiếp thì cùng lắm là chỉ còn thời gian ba năm hoặc năm năm.

Bây giờ đã qua năm năm, tuy là bệnh của Tống Chỉ Manh không chuyển biến nặng hoặc quá xấu, nhưng mà cũng hoàn toàn không có dấu hiệu chuyển biến tốt.

Vì vậy trong những năm này, tuy Khúc Thương Ly vẫn ở bên cạnh Tống Chỉ Manh nhưng mà gần như anh ta không lúc nào là không lo lắng đề phòng.

Nên anh ta mới hết lần này đến lần khác mềm lòng, đồng ý để cô ấy tiếp tục đóng phim, để cô ấy tiếp tục bận rộn như trước đây.

Gần đây vì thời tiết ngày càng lạnh, nửa tháng trước Tống Chỉ Manh còn vừa đóng xong một cảnh đánh nhau, sau đó bị cảm lạnh.

Bình thường nếu như cô ấy bị cảm thì chỉ cần uống thuốc nghỉ ngơi ba đến năm ngày là đã đỡ rồi.

Nhưng mà lần này cô ở bệnh viện cả gần một tuần lễ.

Dù nói là chỉ cần uống thuốc và nghỉ ngơi là được.

Nhưng mà Khúc Thương Ly lại nhận ra một tình trạng vô cùng kinh khủng.

Đó chính là sau khi bị cảm nặng lần này, triệu chứng quên của Tống Chỉ Manh cũng ngày càng rõ ràng.

Bởi vì xảy ra tình trạng này nên Khúc Thương Ly vô cùng lo lắng.

Anh ta gân như là hoãn lại tất cả các công việc của mình.

Vốn là định đưa Tống Chỉ Manh đến bệnh viện làm kiểm tra, nhưng mà vì lần này vai diễn của Tống Chỉ Manh rất bận rộn.

Nhất thời vốn không có cách nào thay đổi được nên mới bị trễ lần trễ lượt như vậy.

Có trời mới biết đến giờ Khúc Thương Ly đã sống hơn ba mươi tuổi rồi, nhưng mà anh ta chưa bao giờ sợ hãi như lúc này.

Năm đó dù Tống Chỉ Manh quyết tâm muốn chia tay với anh ta, thậm chí còn quên mất cả chuyện sinh con cho hai người, Khúc Thương Ly cũng không có cảm giác kinh khủng như bây giờ.

Nhưng bây giờ thì sao, tuy là gần như môi giây mỗi phút anh ta đều ở cạnh Tống Chỉ Manh.

Nhưng mà cái cảm giác không biết bao giờ bệnh của cô ấy lại chuyển biến xấu, có thể bỗng nhiên mãi mãi rời xa mình này khiến lòng anh ta như siết lại.

Cảm giác đề phòng lo lắng này, là cảm giác mà cả đời này anh ta chưa từng cảm nhận được.

Đến tận lúc này Khúc Thương Ly mới hiểu rõ ràng.

Thật ra chỉ cân Tống Chỉ Manh còn sống khỏe mạnh, sống yên ổn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện