Phải đến một tuần sau tinh thần của cô mới bắt đầu ổn định hơn, việc cô làm mỗi sáng như một thói quen mới đều đứng trước di ảnh của anh, nói với anh những thứ mà cô mong ước, nói anh nghe mọi việc đang xãy ra



Tất nhiên những điều cô nói, ở đâu đó anh đều nghe thấy, có những lời làm anh bất ngờ đến rung cảm thì ra Lãnh Minh An đã chờ một hôn lễ trong mơ,  chờ cô và anh sinh ra những đứa con háo hĩnh, đáng yêu



Anh nhất định sẽ làm cho cô!



Lãnh Minh An đi lòng vòng trong nhà không biết phải bắt đầu làm gì, nên bất giác cô đến thư phòng của anh xem xem có gì để dọn dẹp lại hay không



Khi bước vào cô cảm nhận được ở đây được dọn dẹp khá sạch sẽ mặc dù những lao công ở đây không được vào khu vực cấm nhưng chắc là thuộc hạ của anh thay nhau dọn dẹp



Ánh mắt bỗng nhiên nhìn về phía bàn hơi chăm chú khi phát hiện ra trên đó có một lá thư được bộc trong tệp vàng, cô đi đến cầm lên nhận ra trong đây khá dày cộm



Lúc này tính cảnh giác của cô không biết tự lúc nào nổi lên, dùng đồ bấm tự động đóng cửa phòng, tắt luôn camera nhưng đâu phát hiện được trong phòng còn một camera nhỏ



Trong đó có một bức di thư được ghi bằng tay, nét chữ quen thuộc cô liền nhận ra là do anh viết, tệp thư này không chỉ có lá thư nhỏ mà còn một số hình ảnh, một cái USB,  Lãnh Minh An hơi bất ngờ khi đọc những dòng chữ của anh



Bức di thư :



" An An vài ngày sau sẽ có một hành động ở khu vực phía lăng mộ Bắc Thảo, anh cần em đến đó để vạch trần bộ mặt của tên Kha Cẩn, toàn bộ nội dung em cần làm, bằng chứng, hình ảnh anh đã chuẩn bị từ trước, Bộ Tứ Biệt Tề sẽ bảo vệ tốt cho em"



Ánh mắt cô có hơi phần ảm đạm, thì ra anh chưa kịp vạch trần sự thật đã ra đi, Lãnh Minh An thật khôg tin vào chính sự thật đang xãy ra trong tại căn nhà này



Đúng là nuôi ông tay áo, nếu như anh không qua đời vì căn bệnh thì cũng có mộ ngày nào đó không xa bị tên quản gia lên kế hoạch ám sát anh



Mà cho dù ám sát anh hắn ta cũng không thể thành công được, một kẻ chân lắm tay bùn như hắn được sống, được đối đãi tốt như vậy mà vẫn mưu lòng phản bội



Gia đình hắn ta điều là những kẻ đáng chết, không chết muộn thì cũng chết sớm có gì phải luyến tiếc, ân hận làm gì cơ chứ trong khi hắn không thể biết được sự thật của ba mẹ hắn



Cô đang trầm tư thì nghề được tiếng cửa phòng ting ting, ánh mắt sắc bén nhìn về phía cửa ra tư thế chuẩn bị tung đòn nhưng khi thấy bóng dáng quen thuộc cô thả lỏng tư thế



" Chị dâu"



Là Tề Phong và Tề Thịnh



" Tên Kha Cẩn đó bây giờ đang làm gì"



Lãnh Minh An sắp xếp lại mọi trình tự  trong tệp di thư của anh, liền thở dài sườn sượt, mọi điều thật là oái ăm cơ mà



" Tên đó vừa xin nghỉ vài hôm để đi cúng tế gì đó"



Tề Phong lịch sự đáp lại



Cúng tế ư? Hắn cúng tế việc mình làm thành công hay sao? Thật là đáng nực cười? Có vẻ như việc Hàn Thiên qua đời vì bệnh đã nằm ngoài dự tính của hắn rồi nhưng như vậy cũng có sao hắn không phải tốn công sức để ám sát



" Các cậu thu xếp ngày mai chúng ta đi đến nghĩa trang Bắc Thảo"



Tề Phong và Tề Thịnh nghe xong liền cúi đầu chấp hành, sau khi thấy Lãnh Minh An đã đi ra khỏi phòng, Tề Phong bấm cái gì trên lỗ tai trái



" Lão đại, chị dâu đã bắt đầu tiến hành rồi ạ"



" Nhớ an toàn với cô ấy là trên hết"



Hàn Thiên đang ngồi bàn chuyện gì đó với Vương Gia Uy nhưng cũng không quen theo dõi mọi hành động của cô, anh thật không ngờ Lãnh Minh An có thể ổn định lại tinh thần nhanh như vậy



Trong lòng có chút an tâm hơn nhưng việc có lỗi lại càng lớn hơn!



Việc vạch trần Kha Cẩn anh quyết định sẽ tự giải quyết nhưng ngoài dự tính, anh lại có việc quan trọng khác phải làm, công ty tuy là đã có Vương Gia Uy gánh vác dùm anh trong khoảng thời gian này nhưng không thể trì hoãn mọi tuyến đường sản xuất lô hàng, anh đành phải trao lại việc này cho cô vợ nhỏ



Nào là công việc, nào là nhà cửa, nào là lo lắng công ty khiến cô trong một tuần này đầu óc muốn nổ tung,  lúc này nghĩ lại cô thật khâm phục anh, anh vừa có thể lo mọi công văn trên công ty mà vẫn có thể hoàn thành mọi việc trong cả hai bang, kiêm luôn coi quản nhà đất này



Thật sự anh là một người đàn ông hoàn hảo!



Đôi mắt đen láy nhìn về phía giường lớn, nơi đó đã để lại rất nhiều kỉ niệm với cô, để lại dấu tích tình yêu nồng nàng của cô và anh, chuyện giường chiếu đối với cô mà nói cảm giác rất đau và thốn nhưng mà lại rất hạnh phúc, chỉ cần lên giườnh với người đàn ông mà cô yêu nhất trên thế gian này cho dù thân thể này bủn rủn, rã rời sau những trận ân ái cuồng nhiệt cô vẫn một lòng mãn nguyện



Nhưng bây giờ còn đâu chỉ có cô trên chiếc giường này, mình cô nằm cảm giác thật trống trải làm sao



" Hàn Thiên anh đồ xấu xa, tại sao bỏ em đi ngay lúc em cần anh nhất"



* Hắt xì *



Người nào đó đang hắt xì.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện