Cơn đau từ cổ lan ra, cô nằm trên sàn đau đớn lăn qua lăn lại.
"Tôi sợ em không nhớ được lâu."
Nhậm Bình Sinh đi đến trước mặt cô khom người xuống, trong tay cô ta cầm thứ gì đó đang phát sáng, đó là máy điều khiển, Giang Uyển Thư khóc nhìn cô ta.
"Đừng làm như vậy...Xin cô mà..."
Nhìn Giang Uyển Thư đang khóc, Nhậm Bình Sinh nhếch miệng cười, sau đó kéo cô đứng dậy, bước lên bục giảng, ngón tay mò mẫn khắp cơ thể cô, Nhậm Bình Sinh cắn vào cổ và xương quai xanh của cô một cách thèm khát, hai tay tháo bỏ đồ lót của cô ra, qua lớp áo liếm đầu nhũ đang nhô ra.
"Đừng, đừng mà! Đợi một chút...! Sẽ có người nhìn thấy mất!"
"Bởi vì sợ bị người khác nhìn thấy nên càng cao hứng sao? Hừm..." Nhậm Bình sinh vén áo cô lên, cởi bỏ áo ngực ,"Đầu v* cứng rồi, chỉ mới vậy mà đã có cảm giác rồi sao?"
"Không phải ! Sẽ có người ưmmm___"
Nhậm Bình Sinh lấy tay sờ vào môi cô, sau đó hôn lên, ngay lúc này cả không gian tràn ngập mùi dục vọng, ngay lúc Giang Uyển Thư động tình, Nhậm Bình Sinh đã cởi bỏ quần của cô, lộ ra chiếc quần lót màu hồng, Giang Uyển Thư xấu hổ vội vàng lấy tay che đi, nhưng lại bị Nhậm Bình Sinh bắt lấy, tay còn lại của cô ta mò vào mép quần lót, cô ta sợ được thứ gì đó ướt.
"Bạn học Uyển Thư, em ướt thật đấy ~" Nhậm Bình Sinh mỉm cười nói nhỏ bên tai cô, "Có phải em bây giờ rất muốn tôi cho tay vào không? Chỉ cần em lên tiếng___"
"Em bảo không, không muốn mà!"
Giang Uyển Thư muốn đẩy Nhậm Bình Sinh ra, tay còn đang kéo quần lên, động tác còn chưa xong một nửa, thì cổ cô lại lan ra cảm giác đau đớn, cô ra sức ôm lấy cổ mình, mở to mắt không dám nhìn thẳng vào Nhậm Bình Sinh.
"Tốt nhất em đừng làm phiền những lúc tôi đang có hứng thú như vậy, hai chữ 'nghe lời' này em không biết có nghĩa gì sao?"
"Đừng, đừng, đừng mà aaa___"
Tay chân Giang Uyển Thư bất lực khụy xuống đất lại bị Nhậm Bình Sinh ôm lên, lần này cả người cô nằm trên bục giảng, đồ lót bị lột xuống hết, Nhậm Bình Sinh đứng sau cô thưởng thức tư thế này.
"Đừng, đừng như vậy. Xin cô mà, cô giáo..."
'Chát!'
"A!"
Mông của Giang Uyển Thư bị vỗ một cái thật mạnh, cô bất giác kêu lên thành tiếng, nhưng loại cảm giác đau đớn này dần dần trở thành một cảm khác kì lạ, cô cảm thấy hạ bộ của mình nóng lên từng cơn, sau đó nơi bí mật ấm dần rồi cảm giác như nó đang từ từ tràn ra.
Tay của Nhậm Bình Sinh lần theo mông của cô mò xuống phía dưới, vừa bị đánh một cái, mông đã đỏ lên hết, nhưng ngược lại càng làm cô có cảm giác thèm khát, ngón tay của cô ta đã mò đến nơi hai cánh thịt mềm kia, ngón tay từ từ đưa vào trong.
"A..."
Giang Uyển Thư rên lên, cảm giác nơi riêng tư được lấp đầy, cô thở dốc, cô nằm sấp trên bục giảng không thể động đậy, quần áo đều đã bị cởi sạch, đầu v* chạm vào bục giảng lạnh băng, càng lúc càng cương cứng.
Ngón tay bắt đầu vừa ra vừa vào,chuyển động nhịp nhàng bên trong tiểu huyệt của cô, mỗi lần tiến vào đều thăm dò điểm mẫn cảm của cô, có thể là vì trước đã đã bị làm quá nhiều lần, nên Giang Uyển Thư cũng đã quen với kích thước ngón tay của Nhậm Bình Sinh, một lúc sau, lí trí của Giang Uyển Thư mất dần, lại thêm việc có thể bị người khác nhìn thấy cô và cô giáo làm tình bất cứ lúc nào, tình cảnh như thế này càng làm cô cao hứng.
" Ưm a...a...ưmm..."
"Quay sang đây."
Nhậm Bình Sinh ôm lấy cô để cô ngồi lên bục giảng, mái tóc đã được cột gọn gàng của Giang Uyển Thư lúc nãy cũng đã rối bời, quần áo của cô xộc xệch, bầu ngực ưỡn lên, Nhậm Bình Sinh hơi khom người là có thể ngậm vào miệng, nơi riêng tư như phát hỏa, thủy d*m chảy ướt cả bục giảng.
"Cô Nhậm...a...."
Hai mắt Giang Uyển Thư mơ hồ nhìn Nhậm Bình Sinh trước mắt, đầu óc cô choáng, cả người đều đang ngứa, cứ cảm thấy thiếu thiếu, thế nào cũng không đủ, hai chân cô bám chặt vào eo của đối phương, giống như một người sắp chết đuối với được một khúc gỗ, cô ôm chặt lấy Nhậm Bình Sinh, ngón tay của đối phương tiên vào bên trong càng lúc càng sâu hơn, cô chỉ muốn nhiều hơn thế.
"Ưm...ưmm..."
Có phải sẽ có người nhìn thấy dáng vẻ xấu xí đê tiện này của cô không, đã không còn quan trọng nữa, Nhậm Bình Sinh lúc mạnh lúc nhẹ xâm nhậm vào bên trong tiểu huyệt của cô, cô chỉ có thể theo động tác của Nhậm Bình Sinh hết lần này đến lần khác thở dốc.
Đầu v* bị Nhậm Bình Sinh cắn đến rách da, không chỉ phía trên ngực, trên cổ trên xương quai xanh của cô đều là vết tích ác ma do kẻ khốn nạn Nhậm Bình Sinh này để lại, không chút kiêng dè mà đánh dấu chủ quyền của ta, xem ra, cô ta muốn làm cả người đầy những vết tích này.
Sau khi Giang Uyển Thư bị Nhậm Bình Sinh cho lên đỉnh, cô bất lực nằm trên bục giảng, rên lên những âm thanh yếu ớt, trên đùi dính đầy dâm dịch, từng giọt từng giọt rơi xuống bục giảng chảy xuống đất.
"Em nhanh như thế đã thỏa mãn rồi sao?" Nhậm bình Sinh liếm chất dịch còn dính trên ngón tay, quỳ xuống, nhìn vào tiểu huyệt của Giang Uyển Thư, "Tôi vẫn chưa chơi xong."
"Đừng, đừng mà.....a! Ưm..."
Đầu lưỡi của Nhậm Bình Sinh lướt nhẹ qua âm đạo của Giang Uyển Thư, đã kích thích đến mức khiên cô run rẫy, hai mép tiểu huyệt của cô, đã chuẩn bị sẵn sàng cho lần tiếp theo.
300 sao cho chương 18+ cuối nha
Edit: Linh
Beta: Mèo Mập
"Tôi sợ em không nhớ được lâu."
Nhậm Bình Sinh đi đến trước mặt cô khom người xuống, trong tay cô ta cầm thứ gì đó đang phát sáng, đó là máy điều khiển, Giang Uyển Thư khóc nhìn cô ta.
"Đừng làm như vậy...Xin cô mà..."
Nhìn Giang Uyển Thư đang khóc, Nhậm Bình Sinh nhếch miệng cười, sau đó kéo cô đứng dậy, bước lên bục giảng, ngón tay mò mẫn khắp cơ thể cô, Nhậm Bình Sinh cắn vào cổ và xương quai xanh của cô một cách thèm khát, hai tay tháo bỏ đồ lót của cô ra, qua lớp áo liếm đầu nhũ đang nhô ra.
"Đừng, đừng mà! Đợi một chút...! Sẽ có người nhìn thấy mất!"
"Bởi vì sợ bị người khác nhìn thấy nên càng cao hứng sao? Hừm..." Nhậm Bình sinh vén áo cô lên, cởi bỏ áo ngực ,"Đầu v* cứng rồi, chỉ mới vậy mà đã có cảm giác rồi sao?"
"Không phải ! Sẽ có người ưmmm___"
Nhậm Bình Sinh lấy tay sờ vào môi cô, sau đó hôn lên, ngay lúc này cả không gian tràn ngập mùi dục vọng, ngay lúc Giang Uyển Thư động tình, Nhậm Bình Sinh đã cởi bỏ quần của cô, lộ ra chiếc quần lót màu hồng, Giang Uyển Thư xấu hổ vội vàng lấy tay che đi, nhưng lại bị Nhậm Bình Sinh bắt lấy, tay còn lại của cô ta mò vào mép quần lót, cô ta sợ được thứ gì đó ướt.
"Bạn học Uyển Thư, em ướt thật đấy ~" Nhậm Bình Sinh mỉm cười nói nhỏ bên tai cô, "Có phải em bây giờ rất muốn tôi cho tay vào không? Chỉ cần em lên tiếng___"
"Em bảo không, không muốn mà!"
Giang Uyển Thư muốn đẩy Nhậm Bình Sinh ra, tay còn đang kéo quần lên, động tác còn chưa xong một nửa, thì cổ cô lại lan ra cảm giác đau đớn, cô ra sức ôm lấy cổ mình, mở to mắt không dám nhìn thẳng vào Nhậm Bình Sinh.
"Tốt nhất em đừng làm phiền những lúc tôi đang có hứng thú như vậy, hai chữ 'nghe lời' này em không biết có nghĩa gì sao?"
"Đừng, đừng, đừng mà aaa___"
Tay chân Giang Uyển Thư bất lực khụy xuống đất lại bị Nhậm Bình Sinh ôm lên, lần này cả người cô nằm trên bục giảng, đồ lót bị lột xuống hết, Nhậm Bình Sinh đứng sau cô thưởng thức tư thế này.
"Đừng, đừng như vậy. Xin cô mà, cô giáo..."
'Chát!'
"A!"
Mông của Giang Uyển Thư bị vỗ một cái thật mạnh, cô bất giác kêu lên thành tiếng, nhưng loại cảm giác đau đớn này dần dần trở thành một cảm khác kì lạ, cô cảm thấy hạ bộ của mình nóng lên từng cơn, sau đó nơi bí mật ấm dần rồi cảm giác như nó đang từ từ tràn ra.
Tay của Nhậm Bình Sinh lần theo mông của cô mò xuống phía dưới, vừa bị đánh một cái, mông đã đỏ lên hết, nhưng ngược lại càng làm cô có cảm giác thèm khát, ngón tay của cô ta đã mò đến nơi hai cánh thịt mềm kia, ngón tay từ từ đưa vào trong.
"A..."
Giang Uyển Thư rên lên, cảm giác nơi riêng tư được lấp đầy, cô thở dốc, cô nằm sấp trên bục giảng không thể động đậy, quần áo đều đã bị cởi sạch, đầu v* chạm vào bục giảng lạnh băng, càng lúc càng cương cứng.
Ngón tay bắt đầu vừa ra vừa vào,chuyển động nhịp nhàng bên trong tiểu huyệt của cô, mỗi lần tiến vào đều thăm dò điểm mẫn cảm của cô, có thể là vì trước đã đã bị làm quá nhiều lần, nên Giang Uyển Thư cũng đã quen với kích thước ngón tay của Nhậm Bình Sinh, một lúc sau, lí trí của Giang Uyển Thư mất dần, lại thêm việc có thể bị người khác nhìn thấy cô và cô giáo làm tình bất cứ lúc nào, tình cảnh như thế này càng làm cô cao hứng.
" Ưm a...a...ưmm..."
"Quay sang đây."
Nhậm Bình Sinh ôm lấy cô để cô ngồi lên bục giảng, mái tóc đã được cột gọn gàng của Giang Uyển Thư lúc nãy cũng đã rối bời, quần áo của cô xộc xệch, bầu ngực ưỡn lên, Nhậm Bình Sinh hơi khom người là có thể ngậm vào miệng, nơi riêng tư như phát hỏa, thủy d*m chảy ướt cả bục giảng.
"Cô Nhậm...a...."
Hai mắt Giang Uyển Thư mơ hồ nhìn Nhậm Bình Sinh trước mắt, đầu óc cô choáng, cả người đều đang ngứa, cứ cảm thấy thiếu thiếu, thế nào cũng không đủ, hai chân cô bám chặt vào eo của đối phương, giống như một người sắp chết đuối với được một khúc gỗ, cô ôm chặt lấy Nhậm Bình Sinh, ngón tay của đối phương tiên vào bên trong càng lúc càng sâu hơn, cô chỉ muốn nhiều hơn thế.
"Ưm...ưmm..."
Có phải sẽ có người nhìn thấy dáng vẻ xấu xí đê tiện này của cô không, đã không còn quan trọng nữa, Nhậm Bình Sinh lúc mạnh lúc nhẹ xâm nhậm vào bên trong tiểu huyệt của cô, cô chỉ có thể theo động tác của Nhậm Bình Sinh hết lần này đến lần khác thở dốc.
Đầu v* bị Nhậm Bình Sinh cắn đến rách da, không chỉ phía trên ngực, trên cổ trên xương quai xanh của cô đều là vết tích ác ma do kẻ khốn nạn Nhậm Bình Sinh này để lại, không chút kiêng dè mà đánh dấu chủ quyền của ta, xem ra, cô ta muốn làm cả người đầy những vết tích này.
Sau khi Giang Uyển Thư bị Nhậm Bình Sinh cho lên đỉnh, cô bất lực nằm trên bục giảng, rên lên những âm thanh yếu ớt, trên đùi dính đầy dâm dịch, từng giọt từng giọt rơi xuống bục giảng chảy xuống đất.
"Em nhanh như thế đã thỏa mãn rồi sao?" Nhậm bình Sinh liếm chất dịch còn dính trên ngón tay, quỳ xuống, nhìn vào tiểu huyệt của Giang Uyển Thư, "Tôi vẫn chưa chơi xong."
"Đừng, đừng mà.....a! Ưm..."
Đầu lưỡi của Nhậm Bình Sinh lướt nhẹ qua âm đạo của Giang Uyển Thư, đã kích thích đến mức khiên cô run rẫy, hai mép tiểu huyệt của cô, đã chuẩn bị sẵn sàng cho lần tiếp theo.
300 sao cho chương 18+ cuối nha
Edit: Linh
Beta: Mèo Mập
Danh sách chương