Nhóm dịch: Phong Thần Tử
Ngu Ninh đã trang điểm xong, trợ lý đang chỉnh trang lại y phục cho cô: “Anh Cố, nếu em lấy được vai diễn đó thì nhất định là ai ai cũng biết ngay lập tức.”
Trong tích tắc, Cố Phi Ngang vẫn không phản ứng kịp.
Ngu Ninh nhìn vẻ đẹp và phong thái của bản thân ở trong gương: “Dù sao… bộ phim đó đã công bố danh sách diễn viên và ảnh tạo hình nhân vật rồi. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com E là chuyện quay đến một nửa rồi đổi diễn viên như vậy sẽ có không ít người đang theo dõi sát sao.”
Quả nhiên là hồng nhan họa thủy? Có được vẻ đẹp tuyệt thế như vậy, có phải ý trời đã định sẵn rằng mỗi một bước đi của cô đều phải đối diện với giông bão không?
Ngu Ninh thưởng thức khuôn mặt đẹp của mình: “Hơn nữa đạo diễn Lâm đã mời không ít người đi thử vai, em cũng chẳng chắc chắn.”
Là một người mới thì thái độ của cô phải khiêm tốn, nhưng cô cũng đẹp quá đi mất!
Ngu Ninh đột nhiên hiểu ra tại sao nam chính trong bộ “Tiên Giai” lại vừa gặp đã yêu Nguyệt Dao rồi. Với vẻ đẹp như vậy, dù là con gái như cô cũng sẽ sinh lòng yêu mến!
Cố Phi Ngang cũng trang điểm xong. Anh ta quay đầu nhìn Ngu Ninh, muốn nói gì đó thì đúng lúc Ngu Ninh cũng quay đầu cười với anh ta: “Nguyệt Dao?”
Ngu Ninh lập tức: “Ha ha ha ha ha, chị Phùng lợi hại quá đi!”
Nụ cười này khiến cho Cố Phi Ngang bừng tỉnh: “Không thể không nói, tạo hình này của em tuyệt vời thật đấy!”
Chị Phùng cũng không ngờ Ngu Ninh sẽ khiến người ta kinh ngạc vì vẻ đẹp của cô đến vậy: “Là do em đẹp sẵn rồi. Lúc nãy khi em không cười, chị còn tưởng là em bước ra từ trong tranh.”
Ngu Ninh cầm điện thoại lên, bắt đầu tìm các góc độ khác nhau để tự chụp hình: “Chị Phùng, chúng ta cùng chụp mấy tấm nhé?”
Chị Phùng cười đồng ý.
Cố Phi Ngang cũng tiến tới: “Để tôi. Tôi nói cho mọi người nghe, kỹ thuật chụp ảnh của tôi tốt lắm đấy.”
Ngu Ninh không hề cảnh giác, đưa luôn điện thoại cho Cố Phi Ngang. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Sau đó cô nhấc váy lên chạy đến bên cạnh chị Phùng, còn dặn dò: “Phải mở chế độ làm đẹp! Chụp bọn em cao hơn, chân dài hơn chút nhé!”
Cố Phi Ngang đáp: “Không thành vấn đề.”
Ngu Ninh một tay khoác lấy tay của chị Phùng, một tay khác giơ hình chữ V. Chị Phùng cũng rất phối hợp với Ngu Ninh, hình như lúc ở cạnh Ngu Ninh thì chị ấy cũng trẻ hơn rất nhiều.
Tư thế của Cố Phi Ngang vô cùng chuyên nghiệp. Anh ta ngồi xổm trên đất để tìm góc độ: “Tôi nói cho mọi người nghe này, từ vị trí này chụp lên chắc chắn sẽ khiến cho mọi người trông vừa cao, chân lại vừa thon vừa dài đấy!”
Ngu Ninh ừm ừm hai tiếng, cười rất tươi.
Cố Phi Ngang chụp liên tục mấy tấm, không ngừng bảo Ngu Ninh và chị Phùng thay đổi tư thế.
Những nhân viên khác cũng bắt đầu đến chụp ảnh. Cố Phi Ngang rất thích nhộn nhịp nên sau đó lại đưa điện thoại cho trợ lý của chị Phùng, còn bản thân thì cũng tham gia vào.
Khi Amy gõ cửa bước vào trong thì nhìn thấy các nhân viên đang chồng người lên nhau ở phía sau, còn Cố Phi Ngang và Ngu Ninh thì đứng ở phía trước bày tư thế hướng về phía trước, trông rất tấu hài: “Mọi người đang biểu diễn nghệ thuật gì đây?”
Ngu Ninh đùa giỡn đến mức đỏ ửng cả mặt, Cố Phi Ngang to giọng hỏi: “Chụp xong chưa?”
Trợ lý của chị Phùng liền đáp: “Chụp rồi, chụp cả mấy tấm luôn.”
Nhìn thấy bọn họ ở chung rất hòa hợp, Amy lại cảm thán rằng có một nghệ sĩ EQ cao thật sự rất đỡ phiền: “Đạo diễn Chung đang đợi ở bên ngoài, mau đi chụp ảnh tạo hình nhân vật đi.”
Trợ lý đưa lại điện thoại cho Ngu Ninh.
Cố Phi Ngang nói: “Tối nay gửi hết ảnh đã chụp vào nhóm chat của đoàn phim đi, em không được giữ làm của riêng đâu đấy.”
Ngu Ninh đồng ý. Cô đã vào nhóm chat của đoàn phim: “Yên tâm!”
Chị Phùng nhanh chóng trang điểm thêm cho Ngu Ninh, sau đó mới để Ngu Ninh và Cố Phi Ngang rời đi. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Chị ấy đi theo sau, không ngừng dặn dò: “Không được cười như vậy nữa. Phải phát huy diễn xuất của em, dọa đạo diễn Chung giật mình!”
Amy luôn cảm thấy mình vừa đi một lúc, hình như Ngu Ninh lại tìm được một chỗ dựa ở trong đoàn phim rồi.
Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt cong lại. Cô nở nụ cười, cứ như một tiên nữ nhỏ bé mới lỡ chân bước xuống phàm trần vậy.
Chị Phùng ôi chao một tiếng: “Chị nghĩ ra phải sửa kiểu trang điểm lúc sau của em thế nào rồi.”
Ngu Ninh rất là mong đợi: “Phải là kiểu vô cùng đẹp nhé chị.”
Nếu không phải sợ làm phai đi lớp trang điểm trên mặt Ngu Ninh, thế nào chị ấy véo má Ngu Ninh mới được: “Yên tâm.”
Ngu Ninh ừm ừm hai tiếng, vui vẻ bước theo bên cạnh Cố Phi Ngang để đi gặp đạo diễn Chung.
Nhìn thấy Cố Phi Ngang và Ngu Ninh cùng bước ra, đạo diễn Chung vỗ tay nói: “Đúng đúng! Đây chính là Nguyệt Dao mà tôi cần!”
Ngu Ninh đã trang điểm xong, trợ lý đang chỉnh trang lại y phục cho cô: “Anh Cố, nếu em lấy được vai diễn đó thì nhất định là ai ai cũng biết ngay lập tức.”
Trong tích tắc, Cố Phi Ngang vẫn không phản ứng kịp.
Ngu Ninh nhìn vẻ đẹp và phong thái của bản thân ở trong gương: “Dù sao… bộ phim đó đã công bố danh sách diễn viên và ảnh tạo hình nhân vật rồi. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com E là chuyện quay đến một nửa rồi đổi diễn viên như vậy sẽ có không ít người đang theo dõi sát sao.”
Quả nhiên là hồng nhan họa thủy? Có được vẻ đẹp tuyệt thế như vậy, có phải ý trời đã định sẵn rằng mỗi một bước đi của cô đều phải đối diện với giông bão không?
Ngu Ninh thưởng thức khuôn mặt đẹp của mình: “Hơn nữa đạo diễn Lâm đã mời không ít người đi thử vai, em cũng chẳng chắc chắn.”
Là một người mới thì thái độ của cô phải khiêm tốn, nhưng cô cũng đẹp quá đi mất!
Ngu Ninh đột nhiên hiểu ra tại sao nam chính trong bộ “Tiên Giai” lại vừa gặp đã yêu Nguyệt Dao rồi. Với vẻ đẹp như vậy, dù là con gái như cô cũng sẽ sinh lòng yêu mến!
Cố Phi Ngang cũng trang điểm xong. Anh ta quay đầu nhìn Ngu Ninh, muốn nói gì đó thì đúng lúc Ngu Ninh cũng quay đầu cười với anh ta: “Nguyệt Dao?”
Ngu Ninh lập tức: “Ha ha ha ha ha, chị Phùng lợi hại quá đi!”
Nụ cười này khiến cho Cố Phi Ngang bừng tỉnh: “Không thể không nói, tạo hình này của em tuyệt vời thật đấy!”
Chị Phùng cũng không ngờ Ngu Ninh sẽ khiến người ta kinh ngạc vì vẻ đẹp của cô đến vậy: “Là do em đẹp sẵn rồi. Lúc nãy khi em không cười, chị còn tưởng là em bước ra từ trong tranh.”
Ngu Ninh cầm điện thoại lên, bắt đầu tìm các góc độ khác nhau để tự chụp hình: “Chị Phùng, chúng ta cùng chụp mấy tấm nhé?”
Chị Phùng cười đồng ý.
Cố Phi Ngang cũng tiến tới: “Để tôi. Tôi nói cho mọi người nghe, kỹ thuật chụp ảnh của tôi tốt lắm đấy.”
Ngu Ninh không hề cảnh giác, đưa luôn điện thoại cho Cố Phi Ngang. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Sau đó cô nhấc váy lên chạy đến bên cạnh chị Phùng, còn dặn dò: “Phải mở chế độ làm đẹp! Chụp bọn em cao hơn, chân dài hơn chút nhé!”
Cố Phi Ngang đáp: “Không thành vấn đề.”
Ngu Ninh một tay khoác lấy tay của chị Phùng, một tay khác giơ hình chữ V. Chị Phùng cũng rất phối hợp với Ngu Ninh, hình như lúc ở cạnh Ngu Ninh thì chị ấy cũng trẻ hơn rất nhiều.
Tư thế của Cố Phi Ngang vô cùng chuyên nghiệp. Anh ta ngồi xổm trên đất để tìm góc độ: “Tôi nói cho mọi người nghe này, từ vị trí này chụp lên chắc chắn sẽ khiến cho mọi người trông vừa cao, chân lại vừa thon vừa dài đấy!”
Ngu Ninh ừm ừm hai tiếng, cười rất tươi.
Cố Phi Ngang chụp liên tục mấy tấm, không ngừng bảo Ngu Ninh và chị Phùng thay đổi tư thế.
Những nhân viên khác cũng bắt đầu đến chụp ảnh. Cố Phi Ngang rất thích nhộn nhịp nên sau đó lại đưa điện thoại cho trợ lý của chị Phùng, còn bản thân thì cũng tham gia vào.
Khi Amy gõ cửa bước vào trong thì nhìn thấy các nhân viên đang chồng người lên nhau ở phía sau, còn Cố Phi Ngang và Ngu Ninh thì đứng ở phía trước bày tư thế hướng về phía trước, trông rất tấu hài: “Mọi người đang biểu diễn nghệ thuật gì đây?”
Ngu Ninh đùa giỡn đến mức đỏ ửng cả mặt, Cố Phi Ngang to giọng hỏi: “Chụp xong chưa?”
Trợ lý của chị Phùng liền đáp: “Chụp rồi, chụp cả mấy tấm luôn.”
Nhìn thấy bọn họ ở chung rất hòa hợp, Amy lại cảm thán rằng có một nghệ sĩ EQ cao thật sự rất đỡ phiền: “Đạo diễn Chung đang đợi ở bên ngoài, mau đi chụp ảnh tạo hình nhân vật đi.”
Trợ lý đưa lại điện thoại cho Ngu Ninh.
Cố Phi Ngang nói: “Tối nay gửi hết ảnh đã chụp vào nhóm chat của đoàn phim đi, em không được giữ làm của riêng đâu đấy.”
Ngu Ninh đồng ý. Cô đã vào nhóm chat của đoàn phim: “Yên tâm!”
Chị Phùng nhanh chóng trang điểm thêm cho Ngu Ninh, sau đó mới để Ngu Ninh và Cố Phi Ngang rời đi. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Chị ấy đi theo sau, không ngừng dặn dò: “Không được cười như vậy nữa. Phải phát huy diễn xuất của em, dọa đạo diễn Chung giật mình!”
Amy luôn cảm thấy mình vừa đi một lúc, hình như Ngu Ninh lại tìm được một chỗ dựa ở trong đoàn phim rồi.
Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt cong lại. Cô nở nụ cười, cứ như một tiên nữ nhỏ bé mới lỡ chân bước xuống phàm trần vậy.
Chị Phùng ôi chao một tiếng: “Chị nghĩ ra phải sửa kiểu trang điểm lúc sau của em thế nào rồi.”
Ngu Ninh rất là mong đợi: “Phải là kiểu vô cùng đẹp nhé chị.”
Nếu không phải sợ làm phai đi lớp trang điểm trên mặt Ngu Ninh, thế nào chị ấy véo má Ngu Ninh mới được: “Yên tâm.”
Ngu Ninh ừm ừm hai tiếng, vui vẻ bước theo bên cạnh Cố Phi Ngang để đi gặp đạo diễn Chung.
Nhìn thấy Cố Phi Ngang và Ngu Ninh cùng bước ra, đạo diễn Chung vỗ tay nói: “Đúng đúng! Đây chính là Nguyệt Dao mà tôi cần!”
Danh sách chương