Có đám bạn cùng phá Arthur cùng Elsa giúp đỡ, cả bản kế hoạch làm sao để tán đổ kỵ sĩ trưởng nhanh chóng được đưa tới trước mặt Đỗ Cửu, y đọc xong vừa lòng mà đóng dấu sai người đi làm.
Thoáng cái hôm nay đã là tiết Uyển Úc Hương, Đỗ Cửu dậy sớm hiếm thấy, y bò dậy từ người kỵ sĩ trưởng sau đó đánh thức hắn, duỗi tay để hắn hầu hạ mình mặc quần áo.
Chuyện này vốn nên để hầu gái tới làm nhưng kỵ sĩ trưởng nghĩ buổi sáng vừa dậy để người ngoài bước vào nhìn thấy tình hình của hắn và Đỗ Cửu thì không được tiện, vậy nên đa phần đều do hắn tự làm.
Gì? Ngươi bảo Đỗ Cửu tự làm à? Cậu Tiểu Cửu bày tỏ không đời nào, đúng vậy, y chính là một đồ bỏ boy áo tới đưa tay cơm tới há mồm.
"Cục cưng của mẹ." Hệ thống khịt mũi coi thường dáng vẻ bị chủ nghĩa tư bản làm mục nát này của y.
Đỗ Cửu không thèm để ý tới nó, tự động coi sự châm chọc kia là do ghen tị, khó lắm mới tới được thế giới bước vào giai cấp thống trị làm cậu ấm, không hưởng thụ đã đời thì chả phải uổng công y "làm lụng vất vả" ngày đêm à.
Xớ, hệ thống thua trận trước sự mặt dày vô sỉ của y, nói xem là ai làm lụng vất vả hả!
"Hôm nay cậu chủ có gì sai bảo không?" Kỵ sĩ trưởng giúp y cài cúc áo.
Đỗ Cửu ngồi trên mép giường, mũi chân đong đưa cọ tới cọ lui trên đùi kỵ sĩ trưởng, qua loa đáp: "Lát nữa ăn sáng xong đi tới bờ hồ Kính lượn vài vòng, tới trưa thì liên hoan với mấy người Arthur, chiều thì..." Y ngừng một lát, "Đi dạo đâu đó thôi, buổi tối đương nhiên là đi dự vũ hội rồi."
Kỵ sĩ trưởng kìm lại cái chân đang lộn xộn của y, đặt lên đầu gối giúp y mang vớ vào sau đó lại tròng thêm chiếc ủng ngắn: "Hôm nay cậu chủ nên ở cạnh tôi, đừng chạy lung tung một mình."
Theo tin tức mà tam vương tử báo lại thì hôm nay ngũ thiếu gia nhà Hollins sẽ về tới kinh đô, rất có thể sẽ chạy thẳng đến trường học tìm Alsace.
Không chắc hắn ta thật sự muốn lấy mạng Alsace hay không, nếu Alsace chết thật thì bản thân hắn ta sẽ gặp phiền phức không nhỏ, nhưng làm ra chút chuyện khiến y bị thương để trả thù thì vẫn có thể.
"Ta biết rồi." Đỗ Cửu thuận miệng đáp, trong lòng lại nghĩ không biết đám người Arthur sắp xếp xong chưa nữa.
Ăn sáng xong, dựa theo trình tự Đỗ Cửu đã nói, y dẫn theo kỵ sĩ trưởng cùng với hai cấp dưới, lại gọi thêm Reid và Claymont đang rảnh rỗi không có chuyện làm cùng tới hồ Kính đi dạo.
Thân thế của Reid và Alsace giống nhau, đều là cháu nội của đại ma đạo sư, khác nhau là cha mẹ cậu ta không qua đời, còn có hai người anh và một người chị gái ruột, cả nhà trừ cậu ta ra thì đều là con cưng của trời, loại chênh lệch này khiến cậu vừa tuổi dậy thì bắt đầu sinh ra tâm lý chống đối, ba năm trước bỏ nhà ra đi trốn tới học viện Ma Võ này, thề rằng phải làm ra thành tích mới trở về, hiệu trưởng và ông nội cậu là chỗ quen biết nên cũng đành cho cậu ở lại, nhưng thiên phú kém vẫn hoàn thiên phú kém, có một người cha là đại ma pháp sư và một người mẹ là ma pháp sư cao cấp cũng không thể khiến cậu mạnh lên thì trường học làm sao có thể chứ.
Vì vậy cuối cùng cậu chỉ có thể bỏ cuộc đi tới lớp E, chỉ là bị đả kích trở nên sa sút buồn bực, cả ngày chui trong tầng hầm không biết đang nghiên cứu thứ gì.
Đỗ Cửu đọc trước cốt truyện đương nhiên biết được cậu đang làm gì, thằng nhãi này nghiên cứu ma thuật đen, nếu đã không đi được đường ngay thì bèn chọn tà đạo vậy, nhưng mà đúng thật là cậu đã nghiên cứu ra được mấy cái, còn xém chút nữa to chuyện.
Ba từ ma thuật đen này nghe xong thì đã hiểu không phải thứ hay ho gì, mảnh lục địa này rất bao dung, trừ ma tộc ra thì ai cũng có thể chung sống hòa bình nhưng riêng ma thuật đen này người người đều phản đối.
Cái loại nghiên cứu khoa học này của Reid không kém cạnh mấy với nghiên cứu virus xác sống, bị phát hiện ra thì được bỏ qua mới là lạ đấy.
May mà ngay lúc quan trọng thì nam chính thụ Luther tới, đều ôm bí mật nên chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể nhìn thấu được khí đen trên người Reid, trải qua kha khá khó khăn mới cứu vớt được thiếu niên sa đọa đang đứng bên bờ vực, hơn nữa còn đào ra được năng khiếu lý hóa của Reid, dẫn đường cho cậu trở thành nhà phát minh vĩ đại.
Đỗ Cửu: Thật thú vị.
Mà Claymont là con riêng của thần kỵ sĩ Diều Hâu, cũng coi như là kẻ duy nhất có thân thế không mấy vẻ vang trong đám người bọn họ, nhưng mà trong đó lại có ân oán phức tạp, hơn nữa mẹ đẻ cậu ta còn mất sớm nên từ nhỏ cậu đã được ngài Diều Hâu nuôi lớn, tính đi tính lại cũng không khiến ai quá vướng mắc.
Arthur và cậu ta khá thân thiết, dù gì thì từ nhỏ đã ở cùng một tầng lớp lại cảm thông vì thiên phú của nhau, cộng thêm Theodore vào, ba người tạo thành một nhóm nhỏ, cho tới khi Alsace vào trường thì lại trở thành bộ tứ, dần dần mới phát triển thành lớp E như hiện giờ.
Học viện Ma Pháp Hoàng Gia rất lớn, gần như chiếm một nửa thị trấn nhỏ, phía bắc dựa núi phía nam có nước, phía Tây là học viện Võ Chiến, tình huống của lớp E đặc biệt nên hiệu trưởng dứt khoát cho riêng bọn họ một tòa lâu đài nhỏ bên cạnh rừng rậm làm phòng học, tuy rằng mỗi năm không được mấy người nhưng ít ra còn có chỗ đặt chân.
Ngoài bìa rừng có một cái hồ, mặt hồ bóng loáng như gương nên được mọi người đặt tên là hồ Kính, hồ Kính được bày thêm ma pháp trận khiến bờ hồ cỏ xanh mơn mởn, muôn hoa khoe sắc, trong hồ chim cá tung tăng, chính là nơi hẹn hò lý tưởng của học sinh trong trường.
Đặc biệt hôm nay là tiết Uyển Úc Hương, trai gái trẻ tuổi có đôi có cặp bên bờ hồ ăn uống dã ngoại đùa giỡn, trên đường Đỗ Cửu đi qua bắt gặp không ít đôi không coi ai ra gì ôm ấp hôn hít, còn có cả mấy đôi anh anh em em mùi mẫn tay trong tay đi vào rừng cây nhỏ nữa, đừng tưởng là người khác không biết mấy người làm gì nhé!
"Cái thế giới dâm loạn này đúng là không coi chó độc thân là người mà!" Thiệt sự chưa từng thấy luôn.
Hệ thống đồng tình sâu sắc: "Thói đời ngày sau, haiz."
Kỵ sĩ trưởng vẫn dán mắt chăm chú nhìn cậu chủ nhà mình, thấy y dừng chân bèn hỏi: "Cậu chủ?" Trông theo ánh mắt y thấy được một đôi nam nam hôn nhau tới vô cùng thích chí xa xa, hắn khẽ ho nhẹ một tiếng nhanh chóng nhìn về, "Người quen của cậu chủ sao?" Trong lòng lại thoáng nổi lên một gợn sóng nhỏ tới chính bản thân hắn còn không cảm thấy được.
"Không quen." Đỗ Cửu dời mắt, dĩ nhiên y sẽ không nói trong hai người đằng kia có một người chính là Lông Vũ Nhỏ mà Arthur yêu thầm.
Nhưng Claymont tinh mắt lại có thể nhận ra đó là ai: "Kia không phải lớp trưởng lớp A khối ma pháp Ivan à? Còn người bên cạnh..."
"Là Miles, lớp trưởng lớp B khối võ chiến." Reid tiếp lời, cậu ta ngáp một cái như chưa tỉnh ngủ hẳn, quầng thâm dưới hốc mắt có hơi đáng sợ, còn may là mặt mũi đủ dùng nếu không chắc chắn sẽ hù người khác.
Đỗ Cửu lo cho Arthur nên bèn xua xua tay: "Là ai thì cũng kệ, đi thôi." Sau đó không nói thêm tiếng nào dẫn người đi mất.
Chờ vòng một vòng lại ăn trưa xong, mãi tới buổi chiều mặt trời ngả về Tây nhưng Victor vẫn không xuất hiện, Đỗ Cửu không nhịn được châm chọc mỉa mai mấy câu, sau đó kéo kỵ sĩ trưởng bị y dẫn đi dạo một ngày tới tham gia vũ hội.
Y cố tình ăn mặc lộng lẫy, từ đầu tới chân nhìn còn ra vẻ hoàng tử hơn cả Arthur, dưới sự dụ dỗ của y kỵ sĩ trưởng cũng thay quần áo chỉnh tề, lúc này nhìn đặc biệt anh tuấn.
Vũ hội được tổ chức tại hội trường lớn nên bắt buộc phải đi qua quảng trường trung tâm, cũng là nơi học sinh tụ tập diễn thuyết cùng tổ chức một ít hoạt động linh tinh, lúc hai người đi tới giữa quảng trường, phía ngoài rìa lập tức túa ra mưa hoa cao hơn 10 mét, hoa hồng màu đỏ ngập trời từ từ đáp xuống đỉnh đầu hai người.
Sau đó là pháo hoa lóa mắt, trời vừa chập tối nên pháo hoa vốn không mấy rõ ràng nhưng nhờ có ma pháp hỗ trợ mà hiện rõ trước mắt mọi người:
I LOVE YOU!
Còn kèm cả icon mặt cười.
Đỗ Cửu dang tay đứng dưới dòng chữ "I LOVE YOU", ra vẻ ta là vua ta là số một, ánh mắt nhìn kỵ sĩ trưởng toát ra vẻ đắc ý cùng kiêu ngạo.
Kỵ sĩ trưởng:??? Đỗ Cửu chìm vào hào nhoáng do chính bản thân mình tạo ra, tự cho rằng vẻ mặt của kỵ sĩ trưởng chính là vui mừng, bèn búng tay một cái với không trung.
Reid và Claymont đã đợi ám chỉ từ trước, lập tức bưng quà tặng chạy ra từ hai bên.
Đỗ Cửu nhận lấy cái hộp dài từ tay Reid trước, bước mấy bước tới trước mặt kỵ sĩ trưởng rồi mở ra, bên trong là một cái vòng cổ, nói đúng hơn là một cái mặt dây chuyền đá quý hình bầu dục lớn cỡ trứng bồ câu.
"Đây là ma thạch năm sao, tặng ngươi."
Ma pháp sư của thế giới này cần ma tinh để tu luyện còn chiến sĩ lại cần ma thạch, gọi chung là ma tinh thạch, dựa theo cấp bậc chia là 5 loại, viên ma thạch năm sao lớn cỡ trứng bồ câu này của y đã coi như cực phẩm, người bình thường có khi cả đời đều chưa nhìn thấy được nhưng đối với Alsace mà nói thì cùng lắm chỉ là viên bi ném chơi mà thôi, đương nhiên lớn cỡ trứng bồ câu thì y cũng không có nhiều lắm.
Cho nên y có thể lấy ra một viên tới tặng cho kỵ sĩ trưởng đã coi như cực kỳ có lòng rồi.
Mưa hoa đầy trời còn chưa ngớt, thậm chí còn có thêm nhạc nền triền miên bay tới nữa, có ma pháp ảo giác hỗ trợ khiến hoa văn xinh đẹp bắt đầu nở rộ dưới chân, lan ra bốn phía vẽ nên hoa lá cây cối, sau đó là tinh linh nhỏ tay cầm tay vây quanh bọn họ mà vui vẻ bay múa cổ vũ.
Kỵ sĩ trưởng hoàn hồn lại mới thấy trong lòng rối rắm, bỗng dưng cũng không biết nên bày ra vẻ mặt gì.
Thấy hắn chậm chạp mãi không trả lời, Đỗ Cửu nhíu mày, chẳng lẽ là kỵ sĩ trưởng không thích thứ này sao?
Không sao cả, cũng may là y còn có kế hoạch B, sau đó lại búng tay thêm một cái, Claymont nhìn tình hình hiểu ý tiến tới đổi lấy hộp ma thạch trên tay y.
Đỗ Cửu mở ra nhìn trường kiếm bên trong nở nụ cười hài lòng, thanh kiếm này chính là Claymont lấy được từ kho chiến lợi phẩm của cha cậu, chắc chắn là đồ tốt rồi, y không tin kỵ sĩ trưởng sẽ không thích cái này.
"Đây thì sao, thích chứ?"
Y tự mình nâng kiếm đưa tới trước mặt kỵ sĩ trưởng.
Kỵ sĩ trưởng nhìn thiếu niên trước mắt đang ngẩng đầu nhìn mình, trên mặt đong đầy kiêu ngạo và mong chờ, đôi mắt tím còn lộng lẫy hơn cả ma thạch quý giá nhất mà hắn từng thấy, pháo hoa sau lưng y lấp lánh khiến cả người y tựa như được phủ thêm một tầng ánh sáng, chói lòa mắt hắn, cũng rọi tỏ lòng hắn.
"Thích."
Trong tình cảnh này hắn chọn thật với lòng mình.
Đỗ Cửu không biết kỵ sĩ trưởng đang nghĩ gì, chỉ tưởng rằng hắn thích thanh kiếm trong tay mình bèn hưng phấn lấy ra khỏi hộp nhét vào tay kỵ sĩ trưởng: "Thử xem xem, nếu không thuận tay thì ta lại đổi cho ngươi thanh tốt hơn nữa!" Dù sao có Claymont ở đây thì cứ tùy thích lấy đồ từ kho của ngài Diều Hâu.
Ngài Diều Hâu bài tỏ là do ông đen đủi nên mới chọc tới người ta!
Sau khi nhận lấy kiếm kỵ sĩ trưởng mới phát hiện thanh kiếm này hắn đã từng thấy, là quà sinh nhật mà thầy hắn đã đưa cho ngài Diều Hâu bạn mình, còn là do chính hắn mang đi tặng.
Hắn nhìn thoáng qua Claymont, cũng lờ mờ đoán được thanh kiếm này ở đâu ra, trong lòng bất đắc dĩ nhưng vẫn còn thừa chút hơi đi đồng cảm với ngài Diều Hâu, có đứa con trai hố cha như vậy xem ra cũng khá là cực khổ.
"Cảm ơn, thanh kiếm này thật tốt, tôi rất thích."
Hắn nhìn Đỗ Cửu, đôi mắt màu xanh lá thâm trầm tựa như muốn nhìn thấu lòng y.
Đỗ Cửu thành công tự mình chìm đắm trong thỏa mãn, bị hắn nhìn như vậy bỗng dưng có hơi choáng váng, bốn mắt nhìn nhau cảnh vật bốn phía dường như nhạt nhòa, ngay cả nhạc nền cũng trở nên xa xôi không rõ, đầu óc chếnh choáng mơ hồ, mặt nóng bừng bừng.
Trong lòng y chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất là rõ ràng: Đè kỵ sĩ trưởng xuống! Đè hắn!
Muốn hắn, ngay bây giờ ngay lập tức muốn có hắn!
Môi hắn lưỡi hắn đầu ngón tay hắn, ngực hắn eo hắn bụng hắn trường kiếm của hắn, mỗi nơi mỗi chỗ trên người hắn!
Muốn hôn môi muốn vuốt ve, muốn xé nhỏ nuốt hắn vào bụng!
Cảm giác này ập tới mãnh liệt hơn so với trước đây nhiều, chỉ cần nhìn thấy kỵ sĩ trưởng thôi y đã lập tức cứng lên.
Ngàn lời vạn ý sau này nói tiếp!
Thoáng cái hôm nay đã là tiết Uyển Úc Hương, Đỗ Cửu dậy sớm hiếm thấy, y bò dậy từ người kỵ sĩ trưởng sau đó đánh thức hắn, duỗi tay để hắn hầu hạ mình mặc quần áo.
Chuyện này vốn nên để hầu gái tới làm nhưng kỵ sĩ trưởng nghĩ buổi sáng vừa dậy để người ngoài bước vào nhìn thấy tình hình của hắn và Đỗ Cửu thì không được tiện, vậy nên đa phần đều do hắn tự làm.
Gì? Ngươi bảo Đỗ Cửu tự làm à? Cậu Tiểu Cửu bày tỏ không đời nào, đúng vậy, y chính là một đồ bỏ boy áo tới đưa tay cơm tới há mồm.
"Cục cưng của mẹ." Hệ thống khịt mũi coi thường dáng vẻ bị chủ nghĩa tư bản làm mục nát này của y.
Đỗ Cửu không thèm để ý tới nó, tự động coi sự châm chọc kia là do ghen tị, khó lắm mới tới được thế giới bước vào giai cấp thống trị làm cậu ấm, không hưởng thụ đã đời thì chả phải uổng công y "làm lụng vất vả" ngày đêm à.
Xớ, hệ thống thua trận trước sự mặt dày vô sỉ của y, nói xem là ai làm lụng vất vả hả!
"Hôm nay cậu chủ có gì sai bảo không?" Kỵ sĩ trưởng giúp y cài cúc áo.
Đỗ Cửu ngồi trên mép giường, mũi chân đong đưa cọ tới cọ lui trên đùi kỵ sĩ trưởng, qua loa đáp: "Lát nữa ăn sáng xong đi tới bờ hồ Kính lượn vài vòng, tới trưa thì liên hoan với mấy người Arthur, chiều thì..." Y ngừng một lát, "Đi dạo đâu đó thôi, buổi tối đương nhiên là đi dự vũ hội rồi."
Kỵ sĩ trưởng kìm lại cái chân đang lộn xộn của y, đặt lên đầu gối giúp y mang vớ vào sau đó lại tròng thêm chiếc ủng ngắn: "Hôm nay cậu chủ nên ở cạnh tôi, đừng chạy lung tung một mình."
Theo tin tức mà tam vương tử báo lại thì hôm nay ngũ thiếu gia nhà Hollins sẽ về tới kinh đô, rất có thể sẽ chạy thẳng đến trường học tìm Alsace.
Không chắc hắn ta thật sự muốn lấy mạng Alsace hay không, nếu Alsace chết thật thì bản thân hắn ta sẽ gặp phiền phức không nhỏ, nhưng làm ra chút chuyện khiến y bị thương để trả thù thì vẫn có thể.
"Ta biết rồi." Đỗ Cửu thuận miệng đáp, trong lòng lại nghĩ không biết đám người Arthur sắp xếp xong chưa nữa.
Ăn sáng xong, dựa theo trình tự Đỗ Cửu đã nói, y dẫn theo kỵ sĩ trưởng cùng với hai cấp dưới, lại gọi thêm Reid và Claymont đang rảnh rỗi không có chuyện làm cùng tới hồ Kính đi dạo.
Thân thế của Reid và Alsace giống nhau, đều là cháu nội của đại ma đạo sư, khác nhau là cha mẹ cậu ta không qua đời, còn có hai người anh và một người chị gái ruột, cả nhà trừ cậu ta ra thì đều là con cưng của trời, loại chênh lệch này khiến cậu vừa tuổi dậy thì bắt đầu sinh ra tâm lý chống đối, ba năm trước bỏ nhà ra đi trốn tới học viện Ma Võ này, thề rằng phải làm ra thành tích mới trở về, hiệu trưởng và ông nội cậu là chỗ quen biết nên cũng đành cho cậu ở lại, nhưng thiên phú kém vẫn hoàn thiên phú kém, có một người cha là đại ma pháp sư và một người mẹ là ma pháp sư cao cấp cũng không thể khiến cậu mạnh lên thì trường học làm sao có thể chứ.
Vì vậy cuối cùng cậu chỉ có thể bỏ cuộc đi tới lớp E, chỉ là bị đả kích trở nên sa sút buồn bực, cả ngày chui trong tầng hầm không biết đang nghiên cứu thứ gì.
Đỗ Cửu đọc trước cốt truyện đương nhiên biết được cậu đang làm gì, thằng nhãi này nghiên cứu ma thuật đen, nếu đã không đi được đường ngay thì bèn chọn tà đạo vậy, nhưng mà đúng thật là cậu đã nghiên cứu ra được mấy cái, còn xém chút nữa to chuyện.
Ba từ ma thuật đen này nghe xong thì đã hiểu không phải thứ hay ho gì, mảnh lục địa này rất bao dung, trừ ma tộc ra thì ai cũng có thể chung sống hòa bình nhưng riêng ma thuật đen này người người đều phản đối.
Cái loại nghiên cứu khoa học này của Reid không kém cạnh mấy với nghiên cứu virus xác sống, bị phát hiện ra thì được bỏ qua mới là lạ đấy.
May mà ngay lúc quan trọng thì nam chính thụ Luther tới, đều ôm bí mật nên chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể nhìn thấu được khí đen trên người Reid, trải qua kha khá khó khăn mới cứu vớt được thiếu niên sa đọa đang đứng bên bờ vực, hơn nữa còn đào ra được năng khiếu lý hóa của Reid, dẫn đường cho cậu trở thành nhà phát minh vĩ đại.
Đỗ Cửu: Thật thú vị.
Mà Claymont là con riêng của thần kỵ sĩ Diều Hâu, cũng coi như là kẻ duy nhất có thân thế không mấy vẻ vang trong đám người bọn họ, nhưng mà trong đó lại có ân oán phức tạp, hơn nữa mẹ đẻ cậu ta còn mất sớm nên từ nhỏ cậu đã được ngài Diều Hâu nuôi lớn, tính đi tính lại cũng không khiến ai quá vướng mắc.
Arthur và cậu ta khá thân thiết, dù gì thì từ nhỏ đã ở cùng một tầng lớp lại cảm thông vì thiên phú của nhau, cộng thêm Theodore vào, ba người tạo thành một nhóm nhỏ, cho tới khi Alsace vào trường thì lại trở thành bộ tứ, dần dần mới phát triển thành lớp E như hiện giờ.
Học viện Ma Pháp Hoàng Gia rất lớn, gần như chiếm một nửa thị trấn nhỏ, phía bắc dựa núi phía nam có nước, phía Tây là học viện Võ Chiến, tình huống của lớp E đặc biệt nên hiệu trưởng dứt khoát cho riêng bọn họ một tòa lâu đài nhỏ bên cạnh rừng rậm làm phòng học, tuy rằng mỗi năm không được mấy người nhưng ít ra còn có chỗ đặt chân.
Ngoài bìa rừng có một cái hồ, mặt hồ bóng loáng như gương nên được mọi người đặt tên là hồ Kính, hồ Kính được bày thêm ma pháp trận khiến bờ hồ cỏ xanh mơn mởn, muôn hoa khoe sắc, trong hồ chim cá tung tăng, chính là nơi hẹn hò lý tưởng của học sinh trong trường.
Đặc biệt hôm nay là tiết Uyển Úc Hương, trai gái trẻ tuổi có đôi có cặp bên bờ hồ ăn uống dã ngoại đùa giỡn, trên đường Đỗ Cửu đi qua bắt gặp không ít đôi không coi ai ra gì ôm ấp hôn hít, còn có cả mấy đôi anh anh em em mùi mẫn tay trong tay đi vào rừng cây nhỏ nữa, đừng tưởng là người khác không biết mấy người làm gì nhé!
"Cái thế giới dâm loạn này đúng là không coi chó độc thân là người mà!" Thiệt sự chưa từng thấy luôn.
Hệ thống đồng tình sâu sắc: "Thói đời ngày sau, haiz."
Kỵ sĩ trưởng vẫn dán mắt chăm chú nhìn cậu chủ nhà mình, thấy y dừng chân bèn hỏi: "Cậu chủ?" Trông theo ánh mắt y thấy được một đôi nam nam hôn nhau tới vô cùng thích chí xa xa, hắn khẽ ho nhẹ một tiếng nhanh chóng nhìn về, "Người quen của cậu chủ sao?" Trong lòng lại thoáng nổi lên một gợn sóng nhỏ tới chính bản thân hắn còn không cảm thấy được.
"Không quen." Đỗ Cửu dời mắt, dĩ nhiên y sẽ không nói trong hai người đằng kia có một người chính là Lông Vũ Nhỏ mà Arthur yêu thầm.
Nhưng Claymont tinh mắt lại có thể nhận ra đó là ai: "Kia không phải lớp trưởng lớp A khối ma pháp Ivan à? Còn người bên cạnh..."
"Là Miles, lớp trưởng lớp B khối võ chiến." Reid tiếp lời, cậu ta ngáp một cái như chưa tỉnh ngủ hẳn, quầng thâm dưới hốc mắt có hơi đáng sợ, còn may là mặt mũi đủ dùng nếu không chắc chắn sẽ hù người khác.
Đỗ Cửu lo cho Arthur nên bèn xua xua tay: "Là ai thì cũng kệ, đi thôi." Sau đó không nói thêm tiếng nào dẫn người đi mất.
Chờ vòng một vòng lại ăn trưa xong, mãi tới buổi chiều mặt trời ngả về Tây nhưng Victor vẫn không xuất hiện, Đỗ Cửu không nhịn được châm chọc mỉa mai mấy câu, sau đó kéo kỵ sĩ trưởng bị y dẫn đi dạo một ngày tới tham gia vũ hội.
Y cố tình ăn mặc lộng lẫy, từ đầu tới chân nhìn còn ra vẻ hoàng tử hơn cả Arthur, dưới sự dụ dỗ của y kỵ sĩ trưởng cũng thay quần áo chỉnh tề, lúc này nhìn đặc biệt anh tuấn.
Vũ hội được tổ chức tại hội trường lớn nên bắt buộc phải đi qua quảng trường trung tâm, cũng là nơi học sinh tụ tập diễn thuyết cùng tổ chức một ít hoạt động linh tinh, lúc hai người đi tới giữa quảng trường, phía ngoài rìa lập tức túa ra mưa hoa cao hơn 10 mét, hoa hồng màu đỏ ngập trời từ từ đáp xuống đỉnh đầu hai người.
Sau đó là pháo hoa lóa mắt, trời vừa chập tối nên pháo hoa vốn không mấy rõ ràng nhưng nhờ có ma pháp hỗ trợ mà hiện rõ trước mắt mọi người:
I LOVE YOU!
Còn kèm cả icon mặt cười.
Đỗ Cửu dang tay đứng dưới dòng chữ "I LOVE YOU", ra vẻ ta là vua ta là số một, ánh mắt nhìn kỵ sĩ trưởng toát ra vẻ đắc ý cùng kiêu ngạo.
Kỵ sĩ trưởng:??? Đỗ Cửu chìm vào hào nhoáng do chính bản thân mình tạo ra, tự cho rằng vẻ mặt của kỵ sĩ trưởng chính là vui mừng, bèn búng tay một cái với không trung.
Reid và Claymont đã đợi ám chỉ từ trước, lập tức bưng quà tặng chạy ra từ hai bên.
Đỗ Cửu nhận lấy cái hộp dài từ tay Reid trước, bước mấy bước tới trước mặt kỵ sĩ trưởng rồi mở ra, bên trong là một cái vòng cổ, nói đúng hơn là một cái mặt dây chuyền đá quý hình bầu dục lớn cỡ trứng bồ câu.
"Đây là ma thạch năm sao, tặng ngươi."
Ma pháp sư của thế giới này cần ma tinh để tu luyện còn chiến sĩ lại cần ma thạch, gọi chung là ma tinh thạch, dựa theo cấp bậc chia là 5 loại, viên ma thạch năm sao lớn cỡ trứng bồ câu này của y đã coi như cực phẩm, người bình thường có khi cả đời đều chưa nhìn thấy được nhưng đối với Alsace mà nói thì cùng lắm chỉ là viên bi ném chơi mà thôi, đương nhiên lớn cỡ trứng bồ câu thì y cũng không có nhiều lắm.
Cho nên y có thể lấy ra một viên tới tặng cho kỵ sĩ trưởng đã coi như cực kỳ có lòng rồi.
Mưa hoa đầy trời còn chưa ngớt, thậm chí còn có thêm nhạc nền triền miên bay tới nữa, có ma pháp ảo giác hỗ trợ khiến hoa văn xinh đẹp bắt đầu nở rộ dưới chân, lan ra bốn phía vẽ nên hoa lá cây cối, sau đó là tinh linh nhỏ tay cầm tay vây quanh bọn họ mà vui vẻ bay múa cổ vũ.
Kỵ sĩ trưởng hoàn hồn lại mới thấy trong lòng rối rắm, bỗng dưng cũng không biết nên bày ra vẻ mặt gì.
Thấy hắn chậm chạp mãi không trả lời, Đỗ Cửu nhíu mày, chẳng lẽ là kỵ sĩ trưởng không thích thứ này sao?
Không sao cả, cũng may là y còn có kế hoạch B, sau đó lại búng tay thêm một cái, Claymont nhìn tình hình hiểu ý tiến tới đổi lấy hộp ma thạch trên tay y.
Đỗ Cửu mở ra nhìn trường kiếm bên trong nở nụ cười hài lòng, thanh kiếm này chính là Claymont lấy được từ kho chiến lợi phẩm của cha cậu, chắc chắn là đồ tốt rồi, y không tin kỵ sĩ trưởng sẽ không thích cái này.
"Đây thì sao, thích chứ?"
Y tự mình nâng kiếm đưa tới trước mặt kỵ sĩ trưởng.
Kỵ sĩ trưởng nhìn thiếu niên trước mắt đang ngẩng đầu nhìn mình, trên mặt đong đầy kiêu ngạo và mong chờ, đôi mắt tím còn lộng lẫy hơn cả ma thạch quý giá nhất mà hắn từng thấy, pháo hoa sau lưng y lấp lánh khiến cả người y tựa như được phủ thêm một tầng ánh sáng, chói lòa mắt hắn, cũng rọi tỏ lòng hắn.
"Thích."
Trong tình cảnh này hắn chọn thật với lòng mình.
Đỗ Cửu không biết kỵ sĩ trưởng đang nghĩ gì, chỉ tưởng rằng hắn thích thanh kiếm trong tay mình bèn hưng phấn lấy ra khỏi hộp nhét vào tay kỵ sĩ trưởng: "Thử xem xem, nếu không thuận tay thì ta lại đổi cho ngươi thanh tốt hơn nữa!" Dù sao có Claymont ở đây thì cứ tùy thích lấy đồ từ kho của ngài Diều Hâu.
Ngài Diều Hâu bài tỏ là do ông đen đủi nên mới chọc tới người ta!
Sau khi nhận lấy kiếm kỵ sĩ trưởng mới phát hiện thanh kiếm này hắn đã từng thấy, là quà sinh nhật mà thầy hắn đã đưa cho ngài Diều Hâu bạn mình, còn là do chính hắn mang đi tặng.
Hắn nhìn thoáng qua Claymont, cũng lờ mờ đoán được thanh kiếm này ở đâu ra, trong lòng bất đắc dĩ nhưng vẫn còn thừa chút hơi đi đồng cảm với ngài Diều Hâu, có đứa con trai hố cha như vậy xem ra cũng khá là cực khổ.
"Cảm ơn, thanh kiếm này thật tốt, tôi rất thích."
Hắn nhìn Đỗ Cửu, đôi mắt màu xanh lá thâm trầm tựa như muốn nhìn thấu lòng y.
Đỗ Cửu thành công tự mình chìm đắm trong thỏa mãn, bị hắn nhìn như vậy bỗng dưng có hơi choáng váng, bốn mắt nhìn nhau cảnh vật bốn phía dường như nhạt nhòa, ngay cả nhạc nền cũng trở nên xa xôi không rõ, đầu óc chếnh choáng mơ hồ, mặt nóng bừng bừng.
Trong lòng y chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất là rõ ràng: Đè kỵ sĩ trưởng xuống! Đè hắn!
Muốn hắn, ngay bây giờ ngay lập tức muốn có hắn!
Môi hắn lưỡi hắn đầu ngón tay hắn, ngực hắn eo hắn bụng hắn trường kiếm của hắn, mỗi nơi mỗi chỗ trên người hắn!
Muốn hôn môi muốn vuốt ve, muốn xé nhỏ nuốt hắn vào bụng!
Cảm giác này ập tới mãnh liệt hơn so với trước đây nhiều, chỉ cần nhìn thấy kỵ sĩ trưởng thôi y đã lập tức cứng lên.
Ngàn lời vạn ý sau này nói tiếp!
Danh sách chương