Ông xã đã buồn ngủ, mơ mơ màng màng nói: “Đừng nói bừa… Táng gia bại sản cũng phải trị!”

Cô nói: “Nếu như đó là anh?” Ông xã: “Vậy không điều trị nữa.”

Cô hỏi: “Vì sao lại thế?” Ông xã: “Còn lại một mình em, kiếm tiền cho anh thực không dễ dàng.”

(Bạn vĩnh viễn không biết, khi bạn gặp nguy hiểm, người ấy sẽ quan tâm lo lắng cho bạn như thế nào.)

--- ------ ------ ------ ------ ------ ---
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện