Có lẽ là do trong lòng có một sợi dây căng chặt, biết chiến tranh còn chưa kết thúc, Lê Hân chỉ hôn mê hai giờ, khi các chiến sĩ dọn dẹp chiến trường hắn liền tỉnh, có chút sững sờ nắm tay Nghiêm Sí.
Có 8,73 triệu fans, chỉ cần thêm hơn 1 triệu fans nữa là đủ để thăng lên cấp 7 rồi, chỉ cần đạt đến cấp 7, hắn liền không cần dùng phương thức này để chiến đấu, cũng không cần dựa vào hình thức tự cứu và thuốc tăng tinh thần lực nữa. Nhưng việc này hiện tại không thể làm được, giờ chỉ mới ở tập đoàn quân Đệ Nhất, vẫn còn chiến trường tiếp theo.
Sau khi hắn tỉnh lại Nghiêm Sí lập tức cảm nhận được, nắm chặt tay Lê Hân thấp giọng nói: "Chiến tranh đã kết thúc, thương vong không nặng, em có thể nghỉ ngơi rồi."
Lê Hân chậm rãi lắc đầu nói: "Còn có ba tập đoàn quân, ít nhất để ta đến giúp tập đoàn quân Đệ Tứ."
"Vừa nhận được chiến báo, tập đoàn quân Đệ Tứ vẫn ổn." Giọng nói trầm ổn của A Mộc trấn an Lê Hân. "Phong Liệt Vân đi tinh hệ Tây Phong, chỗ Thẩm Uyển Như có đ ĩa CD em lưu lại bảo vệ mọi người, phía bọn họ chỉ có hơn 50 con trùng dị hình, đã bị Phong Liệt Vân giải quyết, thương vong cũng không lớn."
Phong Liệt Vân... Lê Hân thở phào, lúc trước hắn đã nghĩ qua Phong Liệt Vân có khả năng lên chiến trường hay không. Tinh thần lực Phong Liệt Vân không mạnh, nhiều nhất chỉ ở mức cấp 4, nhưng tinh thần lực của y là hệ công kích, sức mạnh bản thân cũng mạnh. Sự bảo vệ của tinh thần lực giúp Phong Liệt Vân không bị những con trùng dị hình kia khống chế, dị năng hệ không gian có thể khiến y xuyên qua đàn trùng vũ trụ như vào chỗ không người. Lê Hân muốn giết trùng dị hình cần phải tốn một lượng lớn tinh thần lực, đánh đàn từ xa là chiêu duy nhất g iết chết đám trùng dị hình kia, còn nhất định phải trước lúc vũ trụ trùng phá vỡ phòng tuyến nữa. Mà Phong Liệt Vân không cần như vậy, y có thể một mình lái cơ giáp xuyên qua chiến trường, tiếp xúc gần với trùng dị hình. Y thậm chí không cần dùng tinh thần lực, mà trực tiếp bóp ch ết loại trùng có thể chất yếu ớt này.
Đúng là người so với người chỉ muốn chết, hàng so với hàng chỉ muốn ném. Lê Hân nỗ lực cố gắng sống đến bây giờ, rốt cục cũng có chút vốn để kiêu ngạo, kết quả Phong Liệt Vân vừa thức tỉnh tinh thần lực liền miểu sát hắn.
Tuy xét đến điểm này, nhưng không có ai tìm đến Phong Liệt Vân, bao gồm cả Lê Hân, mọi người đều biết Phong Liệt Vân không thèm để ý đế quốc, trải qua 20 năm thực nghiệm, y không hận đế quốc đã là tốt lắm rồi, ai cũng không nghĩ tới chuyện dùng đại nghĩa bức y đi hỗ trợ.
Bạn cũng sẽ thích
Không có truyện nào.
Nhưng một lần nữa, không ai ngờ rằng Phong Liệt Vân lại bước đến ngay lúc này.
"Nhưng bản thân tinh thần lực Phong Liệt Vân cũng tiêu hao rất nghiêm trọng, dị năng không gian càng hao hụt hơn, không có khả năng tiếp tục chiến đấu ở trận tiếp theo." Ánh mắt Nghiêm Sí có chút nặng nề, hai chiến trường đại thắng, nhưng vẫn còn hai chiến trường, bất kể trùng vũ trụ công kích bên nào, đều sẽ đột phá phòng tuyến, tiến vào đế quốc.
"Đến tập đoàn quân Đệ Nhị!" Lê Hân giãy dụa đứng dậy khỏi vòng tay Nghiêm Sí. "Dù thế nào đi nữa, có thể cứu một bên hay một bên. Phong Liệt Vân và ta chủ động xuất kích, chiến tranh sẽ sớm kết thúc, tập đoàn quân Đệ Nhị, Đệ Tam chỉ sợ còn đang giằng co."
Mỗi người đều là sinh mệnh, không quản đi đến trú địa nào, đều đại biểu cho việc sẽ bỏ qua một trú địa khác. Lê Hân không phải thánh nhân cũng vô pháp làm được toàn năng, hắn chỉ có thể dốc toàn lực bảo vệ một cái trong đó. Mà bất kể khi nào, hắn đều không muốn gặp mặt Lê Viêm, nghĩ đến quan hệ giữa Nghiêm Sí cùng Grant, quan hệ giữa Sarah và chính mình, không quản trong lòng lão Grant nghĩ như thế nào, hắn vẫn lựa chọn tập đoàn quân Đệ Nhị.
Đây là tư tâm* của Lê Hân, cũng là một sự lựa chọn đau đớn.
*Tư tâm: lòng tư lợi.
Nghiêm Sí nhìn Lê Hân hư nhược nắm chặt tay, ôm người vào trong lòng buồn bã nói: "Ta quá vô năng."
Dẫu y có một chút tinh thần lực thôi cũng tốt, ít nhất có thể thay Lê Hân lên chiến trường. Đế quốc gặp phải nguy cơ, mà giải quyết nguy cơ này, cố tình lại là hai người từng bị đế quốc vứt bỏ, bị thương tổn. Mà người yêu mà mình muốn bảo vệ dù cả thế giới có chết đi, giờ phút này lại không thể không kéo cơ thể mỏi mệt tiến vào trận chiến khốc liệt tiếp theo.
Lê Hân cười cười, lắc đầu hôn lên trán Nghiêm Sí: "A Mộc, anh nghe ta nói. Đây không phải lỗi của anh, cũng không phải lỗi của ta, càng không phải vấn đề ai vô năng. Anh là thiên tài song S dị năng hỏa hệ của đế quốc, mười mấy năm qua đã tiêu diệt hàng trăm triệu trùng vũ trụ. Mà ta, nói khoác không biết ngượng một chút, thì cũng là người đầu tiên thức tỉnh tinh thần lực của đế quốc, có thể chiến đấu chống lại nhiều trùng vũ trụ như vậy, chúng ta đều không phải kẻ vô năng. Chẳng qua, dù là anh hay ta, chúng ta đều là những người bình thường. Chúng ta sẽ tư lợi sẽ tiếc mạng cũng sẽ yếu đuối. Nhưng chính bởi vì ta là một người có tâm lý mềm yếu, nên không thể nào thừa nhận sinh tử của 6 triệu, thậm chí 25 triệu chiến sĩ. Rõ ràng ta có thể cứu mạng bọn họ nhưng vì mỏi mệt mà không đi, ta sẽ áy náy cả đời.
Ta chỉ là một thể carbon yếu ớt nhiều nhất chỉ nâng được vật nặng một ngàn cân, không có cách nào gánh nổi sức nặng của nhiều sinh mệnh như vậy."
1Hai mắt Nghiêm Sí giăng đầy tơ máu, nhưng không ngăn cản Lê Hân, mà hôn lên mu bàn tay hắn một cách kiên quyết, giống như một kỵ sĩ.
Y không nói lời nào, nhưng tín niệm của y đã được truyền đến trái tim Lê Hân.
Ta sẽ bảo vệ em, cho đến khi sinh mệnh kết thúc.
Lê Hân mỉm cười, nhẹ nhàng ôm thắt lưng Nghiêm Sí. Hắn biết, vừa rồi bản thân có thể gảy hết khúc nhạc giữa hàng tỷ con trùng vũ trụ, là người này đã giúp hắn chống lại mọi thương tổn.
Angel cũng biết chuyện quá khẩn cấp, xét tình hình chiến đấu hiện trường, nếu như hôm nay không có Lê Hân, 6 triệu người của tập đoàn quân Đệ Nhất này và thậm chí cả quân đồn trú ở ba tinh hệ xung quanh đều sẽ xong đời. Một chiến trường đã đáng sợ như thế, còn có ba chiến trường nữa, ít nhất cũng phải cứu thêm một nơi! Hơn nữa tin tức tốt lành của tập đoàn quân Đệ Tứ vừa gửi khiến mọi người đều rất phấn chấn, tuy rằng Angel thắc mắc không biết ai đã ra tay tương trợ, vì sao thoạt nhìn còn lợi hại hơn cả Lê Hân, bất quá hiện tại không phải lúc để tìm hiểu chuyện này, mà là lập tức đi đến hai tập đoàn quân còn lại, có thể cứu thêm một mạng hay một mạng.
Nghiêm Lẫm đang ngăn cản quân lính thu dọn chiến trường(?), thấy Angel, Nghiêm Sí cùng Lê Hân rời đi, ông biết rằng chiến trường khác đang cần thiếu niên tàn nhang nên cũng không ngăn cản gì. Chỉ là trước khi Nghiêm Sí đi, có nói vài câu ngắn gọn cùng Nghiêm Lẫm.
"Phụ thân, sau khi đến tập đoàn quân Đệ Nhị, chúng ta sẽ giấu cổ cầm đi, dáng vẻ khi em ấy chiến đấu không thể để bất cứ kẻ nào nhìn thấy. Người hãy phân phó với tất cả chiến sĩ của tập đoàn quân Đệ Nhất, đây là vũ khí bí mật, không được để bất kỳ ai, kể cả những người trong quân bộ biết về vũ khí của mình, được chứ?" Nghiêm Sí nghiêm túc nói, y không gọi Nghiêm Lẫm là nguyên soái, mà là phụ thân.
Nghiêm Lẫm vỗ vỗ bả vai Nghiêm Sí: "Ta hiểu ý của con, đứa nhỏ này đã làm chỉnh hình rồi đi? Tàn nhang quả thực rất bắt mắt. Đừng lo lắng, tập đoàn quân Đệ Nhất cũng không biết hôm nay phát sinh chuyện gì. Chúng ta chỉ biết Angel mang theo vũ khí bí mật dạo qua một vòng trước trận chiến, trùng dị hình liền chết hết."
"Cảm ơn!"
Nghiêm Sí nói xong, liền theo Lê Hân lên tinh chiến hạm lưỡng dụng. Nghiêm Lẫm mỉm cười nhìn theo bóng dáng y, xem ra nhi tử đã tìm được người mệnh trung chú định* của mình rồi.
*Mệnh trung chú định: Số định sẵn trong cuộc đời.
Ách... Hi vọng tàn nhang không phải trời sinh, là do chỉnh hình làm ra.
-
Lê Hân tiến vào tinh chiến hạm lưỡng dụng liền lập tức ngủ, Nghiêm Sí cùng Angel thương thảo đối sách kế tiếp.
"Ta vừa liên lạc với Grant, đám trùng vũ trụ còn đang thăm dò bên ngoài tinh hệ. Sau khi đội tuần tra được cử đi trước đó bị trùng dị hình khống chế, chúng ta đã lập tức liên lạc với các tập đoàn quân khác không thể hành động hấp tấp. Tinh hệ Hải Lan mãi không chủ động xuất kích, đám trùng dị hình đó không thể khống chế được nhân loại trước, hành động đặc biệt cẩn thận, vẫn đang chầm chậm tiến lên."
Angel suy nghĩ nói: "Xem ra trùng dị hình muốn có sát thương quy mô lớn thì phải ký sinh vào cơ thể người mới phát huy được hết sức mạnh, loại công kích quy mô lớn này, thông thường chiến đội đều sẽ sử dụng vũ khí hạng nặng tầm xa để tấn công. Nếu như vừa bắt đầu đã có quá nhiều trùng vũ trụ bị tiêu diệt, thì dù trùng dị hình có lợi hại đến đâu cũng không thể làm được gì. Cho nên chúng nó đang chờ đợi, chờ trùng dị hình ký sinh vào nhân thể để phát huy sức mạnh đến cực hạn, như vậy mới có thể xuất kích."
"Không sai, lúc trước sở dĩ 6 triệu chiến sĩ ở tinh hệ Bắc cương bị thảm sát cùng một lúc là vì bị trùng dị hình ký sinh. Sau khi ký sinh vào cơ thể người tinh thần lực của trùng dị hình sẽ tăng lên gấp bội, trong 1 tỷ trùng vũ trụ chẳng sợ chỉ có 100 triệu con kiên trì vượt đến phạm vi cận chiến, sức mạnh của những con trùng dị hình còn lại có thể được phát huy tối đa, chúng nó có thể tiêu diệt hết 6 triệu trú binh ở tinh hệ Hải Lan."
"Không sai, nếu như trước đó không ký sinh được, thì dù trong vòng phạm vi cận chiến, sức mạnh của trùng dị hình chưa ký sinh cũng không đủ để khống chế tinh thần mọi người, chỉ cần mọi người quyết tâm một chút, vẫn có khả năng thắng trận." Angel nói "Đương nhiên, cơ hội chiến thắng lúc này là 50-50, đám trùng dị hình này cũng không muốn đánh một trận mà còn chưa nắm chắc, cho nên vẫn luôn quan sát, đúng là một đám gia hỏa có thực lực lại có chiến lược!"
Đôi mắt nàng sáng lên: "Nếu cứ tiếp tục giằng co như vậy, sau khi chúng ta giải quyết trùng vũ trụ ở tập đoàn quân Đệ Nhị, nói không chừng vẫn còn thời gian để đến tập đoàn quân Đệ Tam a!"
"Không còn kịp rồi." Nghiêm Sí ngồi trước khoang ngủ của Lê Hân, nhìn khuôn mặt đang ngủ say trong cabin, nói "Em ấy không phải vạn năng, cũng sẽ mệt mỏi, và đang không ngừng trả giá để giúp đỡ các chiến sĩ biên cảnh. Kỳ thật tập đoàn quân Đệ Nhất đã vượt qua phạm vi năng lực của em ấy, sau khi trợ giúp tập đoàn quân Đệ Nhị, em ấy sẽ không thể tiếp tục dùng tinh thần lực ít nhất mười ngày."
Lòng Angel trầm xuống, vừa rồi nàng đem chuyện nghĩ đến quá mức lý tưởng, quên rằng Lý Hâm bất quá chỉ là một thiếu niên gầy yếu, liền tính có được tinh thần lực cường đại, vẫn không thay đổi được sự thật rằng hắn rất yếu ớt. Huống hồ, ngay cả một chiến sĩ song S như nàng sau khi trải qua một hồi ác chiến chỉ sợ cũng sẽ không còn sức để tái chiến, trước đó Lý Hâm đã một mình chiến đấu với trùng dị hình mà 6 triệu chiến sĩ đều không thể chống lại. Hắn có thể lập tức đi đến chiến trường kế tiếp, đã là cực hạn.
"Như vậy tập đoàn quân Đệ Tam..." Angel cắn răng nói "Vô luận thế nào cũng không thể để trùng vũ trụ đột phá phòng tuyến! Một khi trùng dị hình tiến vào bên trong đế quốc, dù chỉ một tiểu tinh cầu thôi, e rằng cũng sẽ xâm nhập vào đám đông và ký sinh, rất khó tìm ra. Đến lúc ấy chúng sẽ tàn sát bừa bãi trong đế quốc, đó thực sự sẽ là tận thế."
"Miễn là ngay từ đầu đảm bảo bọn họ không bị trùng dị hình ký sinh, sử dụng vũ khí hạng nặng bắn phá thì cơ hội chiến thắng ít nhất là 50-50." Nghiêm Sí trầm tĩnh nói, trên mặt nhìn không ra chút biểu cảm nào.
Cũng chính là nói... Angel thở dài, thật hy vọng có vô số Lý Hâm, dù là bốn người cũng tốt, sẽ không đến mức đối mặt với loại cảm giác vô lực này.
"Lần này ta không định để Lý Hâm tiến vào tinh hệ Hải Lan." Nghiêm Sí nói "Ta không tin tưởng người của tập đoàn quân Đệ Nhị, không muốn chuyện của Lý Hâm bị lộ trước mặt bọn họ. Trùng vũ trụ còn chưa đáp xuống tinh cầu, nên sẽ giải quyết đám trùng dị hình đó ở trong vũ trụ luôn!"
Tập đoàn quân Đệ Nhất là địa bàn của Nghiêm Sí, còn có Nghiêm Lẫm làm hậu thuẫn, các chiến sĩ cũng đều trở thành fans Lê Hân, Nghiêm Sí tự tin có thể bảo vệ bí mật của Lê Hân. Nhưng ở tập đoàn quân Đệ Nhị, nghĩ đến những nghi ngờ của Lê Hân đối với lão nguyên soái Grant trước đó, Nghiêm Sí biết mình không thể lấy an nguy của Lê Hân đi mạo hiểm. Chỉ cần không tiến vào tập đoàn quân Đệ Nhị, cho dù có người muốn điều tra, cũng chỉ tra được thiếu niên mặt tàn nhang rời khỏi Thủ Đô tinh cùng Angel, mà không biết thiếu niên tàn nhang này đã làm gì và dùng phương pháp nào để tiêu diệt trùng dị hình.
Chỉ cần không lộ ra cổ cầm cùng âm nhạc cổ điển, danh tính của Lý Hâm sẽ không bị lộ tẩy.
"Như vậy cũng được ..." Angel cũng hiểu được thân phận Lý Hâm rất quan trọng, mối quan hệ giữa tập đoàn quân Đệ Nhị cùng viện nghiên cứu vẫn luôn mờ ám không rõ, không thể tùy tiện mạo hiểm. Nàng đã chịu khổ vì thuốc, nên không có bao nhiêu hảo cảm với viện nghiên cứu cùng tiến hóa phi tự nhiên, cho nên không có khả năng khiến Lý Hâm bị viện nghiên cứu mang đi. Hơn nữa dù Nghiêm Sí không giải thích, nhưng sự việc ở tập đoàn quân Đệ Tứ đã chứng minh, lời Lý Hâm nói trước đó là đúng, chỉ cần cho hắn thời gian, sẽ có càng nhiều người Emir thức tỉnh tinh thần lực. Chỉ cần có nhiều người hơn, trùng dị hình trên chiến trường liền không còn là vấn đề, và bọn họ có thể bắt đầu cải cách.
Lý Hâm quyết không thể lộ danh tính vào lúc này!
"Nhưng làm như vậy, hai chúng ta sẽ phải đối đầu với hàng tỷ con trùng vũ trụ." Angel nói.
"Cô sợ à?" Khuôn mặt than của Nghiêm Sí vẫn không có biểu cảm gì, một mảnh bình tĩnh, chỉ khi nhìn Lê Hân trong cabin ngủ y mới lộ ra một chút thần sắc ôn nhu.
"Làm sao có thể?" Angel mỉm cười vui vẻ, khuôn mặt xinh đẹp của nàng tựa như được bao phủ bởi một tầng hào quang thánh khiết . "Loại cơ hội có thể buông thả chiến đấu này, ta cầu còn không được."
Nghiêm Sí khẽ gật đầu, tinh chiến hạm lưỡng dụng hướng tinh hệ Hải Lan chạy tới. Lúc này lão nguyên soái Grant đã nhận được tin tức Angel dẫn viện binh đến, cũng nghe được tiệp báo* từ tập đoàn quân Đệ Nhất và Đệ Tứ, lộ ra thần sắc bình tĩnh lạ thường. Lão vẫn luôn áp chế thủ hạ, quan sát vùng ngoại vi của tinh cầu, một khi trùng vũ trụ có xu thế tiến vào Hải Lan tinh - 3, sẽ lập tức phóng tên lửa tinh tế, khiến đàn trùng vũ trụ không thể không lui về sau, chờ đợi thời cơ.
*Tiệp báo: tin tức thắng trận.
Mà phản ứng của Lê Viêm sau khi nghe tiệp báo của hai tập đoàn quân lại có khác biệt rất lớn, người khác có lẽ còn có thể mong chờ vũ khí bí mật này, Lê Viêm lại cho rằng, Nghiêm Sí tuyệt đối không có khả năng để Lý Hâm đến nơi này của gã.
"Xem ra chỉ có thể tử chiến đến cùng." Lê Viêm nói. "Nếu như lần này có thể sống sót..."
Như vậy đại ca, ngươi cũng sắp có thể khôi phục sức khỏe rồi.
-
Lê Hân được Nghiêm Sí đánh thức lúc gần đến Hải Lan tinh - 3, lần này hắn học thông minh, vừa đứng dậy khỏi khoang ngủ liền mở miệng, Nghiêm Sí uy hắn một viên kiện vị tiêu thực. Hệ thống đưa tặng thuốc kiện vị tiêu thực có tác dụng khá tốt, Lê Hân chỉ hơi khó chịu một chút, liền nhịn xuống không nôn, tuy nhiên trạng thái vẫn không được tốt lắm.
Hắn có chút lo không biết tình trạng thể chất của mình có trụ được đến cùng hay không, nghĩ nghĩ, liền dứt khoát bỏ ra hai triệu hoa tươi mua một viên —— thuốc trị thương dùng cho carbon.
Bởi vì trước đây chưa từng sử dụng thuốc này, khi thương định đổi mới thuốc này đã không được làm mới, không có thực thể hóa, người khác không có biện pháp sử dụng. Bất quá thuốc trị thương cho carbon phỏng chừng cũng không có tác dụng gì đối với silicon, Lê Hân quyết đoán chọn sử dụng, cơ thể hắn nhẹ nhõm ngay lập tức, mọi cảm giác khó chịu trên người đều biến mất.
Thuốc trị thương dùng cho carbon được hệ thống đưa tặng, chỉ cần hắn còn một hơi cũng có thể cứu sống, hiện tại không có bệnh tật không có tai nạn, chỉ có chút mệt mỏi buồn nôn, trạng thái không tốt dùng thì hơi lãng phí, nhưng tình hình cấp bách không quản được nhiều như vậy.
Nghe xong kế hoạch của Nghiêm Sí, Lê Hân gật đầu nói: "Chỉ cần máy khuếch thanh có thể truyền âm thanh đến toàn bộ đàn trùng vũ trụ, bên này ta liền không thành vấn đề. Bất quá... Nếu ở trong vũ trụ, ta phải gảy đàn trong tinh chiến hạm lưỡng dụng sao?"
"Không đâu." Nghiêm Sí một tay bế Lê Hân lên. "Ở trên cơ giáp của ta."
Y ôm người vào trong cơ giáp Khởi Hàng, đặt Lê Hân lên ghế phụ, sắc mặt Lê Hân có chút trắng: "Cái kia A Mộc, anh xác định ta có thể đánh đàn lúc anh đang chiến đấu sao? Đây là cơ giáp a, một khi chiến đấu với cường độ cao, cơ thể ta căn bản không chống đỡ được!"
"Sẽ không chiến đấu ở cường độ cao, chúng ta thậm chí sẽ không động." Nghiêm Sí xoa xoa đầu Lê Hân, nhẹ nhàng nói. "Sau khi em và ta tiến vào trung tâm đàn trùng vũ trụ, em cứ đàn tấu tùy thích, trước khi tiếng nhạc của em ngưng lại, sẽ không có một con trùng vũ trụ nào đột phá được phòng tuyến của ta."
A Mộc đây là định dùng man lực* chống đỡ sao? Vì không để mình có thương tổn nào, không né cũng không tránh, cứ như vậy để ngọn lửa đáng sợ bùng cháy giữa đàn trùng vũ trụ hàng tỷ con, vẫn kiên trì cho đến khi hắn đàn tấu xong.
*Man lực -蛮力: brute force - lực lượng vũ phu (?).
Vì bảo vệ hắn, không chọn chiến đấu trên đất bằng, đó là cách chiến đấu dễ dàng với sự giúp đỡ của đồng đội, thay vào đó mang theo hắn một mình chiến đấu trên không trung ...
Lê Hân cụp mắt, ôm chặt cổ cầm trong lòng, ngón tay dùng sức nắm lấy thân đàn, Nghiêm Sí đặt tay mình lên tay hắn, bàn tay to lớn bao trọn lấy tay Lê Hân.
Lê Hân ngẩng đầu, mỉm cười nói: "Lưu lại một ít hỏa lực, nếu thật sự không thể chống cự, ta không muốn chúng ta bị trùng vũ trụ ăn đâu."
Bàn tay Nghiêm Sí càng siết chặt hơn, y hiểu được ý của Lê Hân.
Nếu đến cuối cùng thể lực chống đỡ hết nổi, ta tình nguyện chết trong hỏa diễm của anh. Được ôm chặt bởi hơi ấm của anh, cho dù là tử vong cũng sẽ không cảm thấy tịch mịch, rét lạnh.
"Được."
Vừa dứt lời, cơ giáp Khởi Hàng không hề do dự lao thẳng vào đàn trùng vũ trụ cách đó không xa, Angel cũng bước vào cơ giáp Song Tinh của mình, nhìn thấy hai người xông ra ngoài, lập tức liên hệ với căn cứ nói: "Đã có người đi giải quyết trùng dị hình, trước khi nhận được tín hiệu hoặc trùng vũ trụ tấn công mạnh mẽ vào Hải Lan tinh - 3, tuyệt đối không được phép công kích bằng vũ khí hạng nặng!"
Không thể để bọn họ bị ngộ thương.
Sau khi hạ mệnh này này, ở phía xa, cơ giáp Khởi Hàng đã đứng giữa đàn trùng vũ trụ, Angel khẽ mỉm cười, cuồng phong gào thét, lưỡi kiếm gió xẻ bầu trời đem toàn bộ trùng vũ trụ quanh người chém thành nhiều đoạn. Cơ giáp Song Tinh cách ngọn lửa bên kia không xa, cùng cơ giáp Khởi Hàng đồng thời mở máy khuếch âm làm vật môi giới, vặn âm lượng đến mức lớn nhất, chỉnh phạm vi truyền đi đến xa nhất.
Lần này Angel vẫn mở ra một khe hở trên nút tai, nàng cần âm nhạc của Lê Hân. Trải qua mấy giờ trước chiến đấu trước đó, âm nhạc bình thường đã không thể thỏa mãn Angel, thứ nàng muốn chính là loại sức mạnh kinh thiên động địa, gần như có thể xé nát cả thế giới này. Chỉ có loại lực lượng ấy, nàng cùng tỷ tỷ mới có thể nhấc lên làn sóng trong chính giới đế quốc, thực hiện cải cách đến cùng!
Vẫn là《Phong Lôi Dẫn》, cuồng phong cùng mưa to buông xuống, chỉ là lần này, có nhiều thêm một loại cảm giác không giống lúc trước.
Lần trước là Lê Hân một mình phiêu bạt trên chiến hạm, tuy rằng dũng cảm, tuy rằng rất tin tưởng vào mặt thủ hộ của Nghiêm Sí, nhưng vẫn có chút cô đơn.
Một mình đối mặt với thiên địa chi uy, một mình đối mặt với mưa rền gió dữ, một mình kêu gọi kinh lôi thiểm điện, thật sự quá mức cô đơn, cũng quá mức bất an.
Lần này thì không giống, hắn không còn cô đơn cũng sẽ không sợ hãi, bởi vì không quản như thế nào, đều có ngọn lửa hừng hực làm bạn với hắn.
Cơn mưa xối xả kéo đến, lần này cơn mưa không chỉ đơn giản là mưa, sấm sét trên bầu trời bổ toang cây khô trên vùng đất hoang nguyên thủy, ngọn lửa đã thiêu rụi toàn bộ vùng đất hoang trong mưa rền gió dữ, ngay cả gió mạnh và mưa to cũng không thể dập tắt được ngọn lửa cuồng nộ. Ánh lửa chiếu sáng thế giới đã bị mây đen bao phủ, trở thành màu sắc sáng nhất trong vũ trụ trống rỗng này.
Ngọn lửa cháy bừng bừng, không quản gió có lớn thế nào, sấm có chấn bao nhiêu, ngọn lửa vẫn thiêu đốt như trước. Gió chỉ có thể góp phần đốt lửa, sấm sét chỉ có thể trợ lực mồi lửa, ở thời khắc lôi phong xuất hiện, ngọn lửa thiêu rụi toàn bộ vùng đất hoang, tất cả những kẻ lạc lối sẽ bị thiêu rụi trong ngọn lửa này.
Âm nhạc lần trước thật tuyệt vời và hoành tráng, lần này lại nóng bỏng nồng cháy, hỏa diệm giữa lôi phong, khiến trùng dị hình chịu thêm một phần nỗi đau bỏng rát trước khi chết. Đương nhiên, tất cả những điều này chỉ là ảo giác do đối kháng tinh thần mang đến, nhưng dưới sự ảnh hưởng tinh thần lực của Lê Hân, thật sự có thể nảy sinh loại cảm giác này, không chỉ bị lưỡi gió cắt rời, sấm sét chém xuống, cho dù có sống sót sau hai đòn tấn công này thì cuối cùng vẫn sẽ bị ngọn lửa thiêu cháy.
Không có khả năng sống sót, đối mặt với loại tinh thần lực áp đảo, trùng dị hình chưa ký sinh nhân thể lúc này ngay cả cơ hội đối kháng cũng không có. Trước khi chết chúng không ngừng phát ra sóng tinh thần thảm thiết, chúng nó có thể cảm nhận được trong cơ giáp có phản ứng của hai người, dù không đối phó được người có tinh thần lực cường đại thì chúng vẫn phải khống chế được người kia.
Nhưng Lê Hân làm sao có thể để cho những con trùng vũ trụ này thừa cơ, hắn đã sớm dùng tinh thần lực bảo vệ đại não Nghiêm Sí, thậm chí còn chia cho Angel một chút sức mạnh, trấn áp tinh thần lực không ngừng k1ch thích trong đầu Angel. Bởi vì hắn biết, lần này Nghiêm Sí ở ngay bên cạnh hắn, người khác có thể dùng nút bịt tai ngăn ảnh hưởng của tiếng nhạc, nhưng Nghiêm Sí ở cạnh hắn trực tiếp thừa nhận sức mạnh tinh thần lực, chỉ dựa vào việc cách âm là không thể chống đỡ lại loại sức mạnh này, cần phải có tinh thần lực của hắn bảo hộ.
Tinh hệ Hải Lan có gần 200 trùng dị hình, còn nhiều hơn ở tinh hệ Nam Tự, nhưng chúng dễ đối phó hơn. Dưới sự nhắc nhở của Nghiêm Sí trùng dị hình vẫn chưa có ký sinh, không thể phát huy sức mạnh cường đại nhất. Lần trước Lê Hân giết chúng, đầu tiên phải hủy đi phòng ngự ký sinh của trùng dị hình, bây giờ lại là trực tiếp nghiền nát mấy con sâu trong suốt mềm nhũng, đương nhiên là dễ hơn rất nhiều.
Mà Nghiêm Sí cũng đúng như lời y nói, sau nửa canh giờ đàn tấu, hắn vẫn còn sống giữa vô số trùng vũ trụ, không có một con trùng nào đột phá được hàng phòng thủ bằng lửa của y. Đương nhiên, điều này cũng có liên quan rất lớn đến việc Angel sử dụng đao gió quét trận bên cạnh.
Âm tiết cuối cùng được vang lên, cầu vồng xuất hiện sau cơn bão. Lê Hân đã sử dụng tinh thần lực vượt mức hai lần liên tục, hoàn toàn ngã vào lòng Nghiêm Sí, không thể đứng dậy nổi nữa.
Nghiêm Sí và Angel cũng tinh bì lực tẫn, ráng gượng chờ Grant mang viện binh tới, Nghiêm Sí liền đưa Lê Hân trở lại tinh chiến hạm lưỡng dụng, để Angel một mình ở lại tinh hệ Hải Lan giải thích mọi chuyện, còn y sẽ quay về tinh hệ Nam Tự.
Dị năng của y chống đỡ hết nổi, không có biện pháp bảo vệ Lê Hân ở tinh hệ Hải Lan, trước tiên phải nhanh chóng trở về nơi an toàn.
Mà chờ Lê Hân tỉnh lại, đã là năm ngày sau. Lần này hắn mệt mỏi đến mức nhấc ngón tay lên không nổi, cũng không biết mình đang ở đâu.
Binh sĩ chiếu cố Lê Hân thấy hắn tỉnh lại, lập tức thông báo cho Nghiêm Lẫm. Lê Hân nhìn nguyên soái có khuôn mặt rất giống A Mộc, nhíu mày hỏi: "Nghiêm Sí đâu?"
Hỏi xong, lông mày hắn lại nhíu chặt, Lê Hân thấy rõ hệ thống nhắc nhở——
【 Hệ thống: 230 ngàn fans tử vong, số thuần fans hiện tại của kí chủ là 8,5 triệu. 】
230 ngàn, lúc biểu diễn thăm hỏi, fans ở tinh hệ Bỉ Ngạn!
"Nghiêm Sí đâu? Tinh hệ Bỉ Ngạn đã xảy ra chuyện gì?" Lê Hân lo lắng hỏi.
"Lê Viêm mang theo 6 triệu chiến sĩ tinh hệ Bỉ Ngạn, quyết tử chiến cùng trùng vũ trụ. Sau đó binh sĩ bị khống chế quá nhiều, Lê Viêm đã nhanh chóng đưa ra quyết định, tập hợp tất cả đạn pháo cận chiến và tầm xa của trú địa, không phân địch ta không phân nhân trùng, đốt cháy toàn bộ tinh cầu." Ánh mắt Nghiêm Lẫm đầy vẻ bi thương. "Lửa lớn hiện giờ còn đang cháy, tinh hệ Bỉ Ngạn không có một con trùng vũ trụ nào đột phá. Trừ bỏ Lê Viêm thân là dị năng giả hệ hỏa sử dụng phương pháp yếm khí chạy khỏi tinh cầu, toàn bộ 6 triệu chiến sĩ của tinh hệ Bỉ Ngạn... không ai sống sót!"