Hiện tại Lê Hân đã hoàn toàn không muốn kết giao gì với Nghiêm Sí nữa, lần đầu gặp mặt là được cơ giáp to lớn lấy lôi đình cứu, hắn có chút hảo cảm với Nghiêm Sí, thậm chí trong nháy mắt còn sinh ra ý niệm y chính là A Mộc. Nhưng hắn biết A Mộc là đơn dị năng hệ hỏa, không có dị năng hệ lôi hay hệ điện, vì vậy mà cảm thấy vô cùng áy náy với hảo cảm của mình dành cho Nghiêm Sí, có một loại ảo giác trật quỹ đạo. Loại cảm giác này làm hắn cực lực lảng tránh Nghiêm Sí, chính là ngày ở tinh hệ Hắc Ám kia, thiếu tướng anh tuấn trẻ tuổi này bảo vệ trước người hắn, kiên định bảo hộ, Lê Hân lại đáng xấu hổ mà động tâm một chút.
Điều này khiến hắn càng thêm lảng tránh Nghiêm Sí, thậm chí không muốn nghe nói chuyện gì về người này, không ngừng nhớ đến A Mộc, tuyệt đối không thể có bất cứ gút mắt nào với Nghiêm Sí.
Đương nhiên, cho dù toàn tâm toàn ý cùng A Mộc, Lê Hân cũng cảm động với thâm tình của Nghiêm Sí, một người có thể nói ra câu ‘cậu sẽ không chết trước ta’, liền tính bản thân không thích đối phương, cũng sẽ cảm kích a.
Nhưng mà hiện tại, cái gì cũng không có, Nghiêm Sí ngươi là nhất kiến chung tình chuyên nghiệp sao!
Trong lúc nhất thời, Lê Hân thầm nghĩ, nói không chừng Grant và Nghiêm Sí không hợp là vì Nghiêm Sí nhất kiến chung tình với Grant, khiến cho hai người đánh nhau từ nhỏ đến lớn ╮(╯▽╰)╭
Nhìn khuôn mặt tuấn tú Nghiêm Sí, thật ra đây là một nam nhân rất có chất lượng, đủ để làm cả trai lẫn gái mê muội. Vừa rồi lúc Milan khiêu vũ Venus liền nhắc hắn, tầm mắt Milan vẫn luôn dừng bên trái góc chỗ có Nghiêm Sí và Grant, xem ra cũng là một trong những người bị Nghiêm Sí mê hoặc.
Bất quá có giỏi thế nào hắn cũng không thích, cho dù có vô số người thích y, trong lòng hắn chỉ yêu mỗi mình A Mộc bị hủy dung kia.
Lần này không thể dùng cách đã có người trong lòng để cự tuyệt nữa, hơn nữa buổi tiệc hiện tại còn phải dựa vào Nghiêm Sí, không thể cự tuyệt quá mức tàn nhẫn. Sau một hồi do dự, Lê Hân cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Cái kia…… Ta, ta còn chưa thành niên……”
Thấy dáng vẻ cúi đầu có chút ‘ngượng ngùng’ của hắn, tim Nghiêm Sí càng đập không thôi, giơ tay muốn vuốt ve cái cổ trắng nõn kia, nghe thấy Lý Hâm nói mình là ‘vị thành niên’, lúc này mới từ trong hoảng hốt tỉnh lại, bàn tay dừng trên mái tóc mềm mại, nhẹ nhàng thuận một chút, ngắn gọn nói: “Ân, chờ cậu lớn lên.”
Lê Hân: “……”
Chờ ta lớn lên ngươi muốn làm gì ngươi nói a!
Nghiêm Sí cùng Lê Hân ngồi song song trên hai cái ghế trong màn sáng, Nghiêm Sí nhìn phía trước màn sáng không biết suy nghĩ cái gì, trong lòng Lê Hân lại đang khẩn trương, hy vọng nhanh đến tiết mục của mình, như vậy sẽ không cần tiếp xúc với Nghiêm Sí nữa. Dù sao cũng là người mình từng gặp qua, bị nhận ra liền thảm.
Hai người đều ngồi ngây người, thẳng đến khi đạo diễn cùng sách hoạch tiến vào tham dò với vẻ mặt lấy lòng, thấy hai người không có phát sinh chuyện gì khó nói, liền yên tâm đi vào nói: “Đã tới hai tiết mục đếm ngược rồi, thời gian cũng đủ, tiết mục của Lý Hâm đồng học tuyệt đối có thể lên sân khấu!”
Nghiêm Sí duỗi chân, từ trên ghế đứng lên, nghiêm túc gật đầu, ngược lại nói với Lê Hân: “Ta trở về, ở dưới đài xem tiết mục của cậu.”
“Ách, a, ân, thật cảm ơn.” Lê Hân lắp bắp trả lời.
Tuy rằng Nghiêm Sí có chút không vui vì sự xa cách của hắn, nhưng cũng hiểu Lý Hâm từ nhỏ đã gặp bạo lực gia đình, không có tiếp xúc cùng mọi người, tính cách chính là nội hướng như vậy, muốn truy người như vậy không thể nóng vội, liền nhếch môi lộ ra một nụ cười với Lê Hân, đi ra khỏi màn sáng.
Lê Hân lập tức bị nụ cười mang theo má lúm đồng tiền kia làm cho kinh diễm! Đồng dạng bị kinh diễm còn có đạo diễn cùng sách hoạch, bọn họ lẩm bẩm: “Đột, đột nhiên hiểu được tâm tình của Grant chuẩn tướng, người như vậy, cho dù bị đánh thành đầu heo cũng muốn truy a!”
“Thật … thật sự, khó trách Grant chuẩn tướng từ nhỏ đã một mảnh tình thâm với Nghiêm Sí thiếu tướng, từ lúc đi học đuổi tới lên chiến trường, thật là……”
Đột nhiên ý thức được học sinh bên cạnh này mới là chân ái của Nghiêm Sí, hai tên bát quái lập tức ngậm miệng.
Lê Hân làm bộ không nghe thấy, không muốn đi bát quái chuyện của người khác.
–
Nghiêm Sí trở lại chỗ ngồi, Nghiêm Lẫm cùng Thẩm Phong yên lặng liếc nhau, Grant và Thẩm Uyển Như bên cạnh còn lộ ra biểu tình giác ngộ. Thời gian ở hậu đài lâu như vậy, có nghĩa các tiết mục biểu diễn trước đó đều không phải tiểu tình nhân của y, chờ hạ màn mới lên sân khấu mới là người trong lòng Nghiêm Sí.
Sau khi màn trình diễn áp chót kết thúc, sân khấu đang sáng ngời đột nhiên tối dần, toàn bộ sân khấu đều được treo một tấm rèm ánh sáng màu tím nhạt, phía sau bức rèm là một thân ảnh thiếu niên đang đứng, mông lung mờ ảo, thấy không rõ dung mạo, chỉ cảm thấy dáng người mơ hồ có chút gầy yếu.
Nghiêm Sí ngồi nghiêm chỉnh, thoạt nhìn còn khẩn trương nghiêm túc hơn cả mở họp ngày thường, người khác tự nhiên không nhìn ra cái gì, nhưng với người luôn chú ý đến y đương nhiên sẽ phát hiện, hai con mắt kia cơ hồ sắp thiêu lủng bức rèm trên sân khấu.
Khi người dẫn chương trình giới thiệu là ca khúc thanh xướng 《Quyển Châu Liêm》, dưới đài liền một mảnh ồ lên, ai cũng không nghĩ tới tiết mục ngắn cuối cùng thế mà là ca khúc, hơn nữa còn là đơn ca, thanh xướng (85). Đối với đế quốc đã hơn ngàn năm không xuất hiện ca sĩ, tiết mục này quả thực chính là đang khiêu chiến với dạ tiệc truyền thống. Thính phòng ồ lên một mảnh, có chờ mong, cũng có không coi trọng, mọi người đều nghị luận sôi nổi, cũng đang chờ đợi tiếng ca vang lên.
(85) Thanh xướng: là một dạng kể chuyện bằng âm nhạc, chỉ hát chứ không làm bất cứ động tác nào.
Bức rèm trước sau đều không mở ra, thân ảnh được màu tím nhạt bao phủ ngàn hô vạn gọi vẫn không xuất hiện, giọng hát trong trẻo và thanh tao lại đang truyền vào tai mỗi người dưới hiệu quả của khuếch đại âm thanh. Một chút tương tư u sầu, nữ nhân nhíu mày trang điểm rơi lệ trước gương làm người nhịn không được thương xót.
Trong đêm yên tĩnh, làn gió nhẹ nhàng thổi bay rèm cửa sổ, vật đã sớm không còn tồn tại ở đế quốc, cổ xưa lại cũ kỹ, cho người ta một loại cảm giác lãng mạn tuyên cổ không đổi. Đó là một ngôi nhà chỉ có thể nhìn thấy trong các tài liệu cổ xưa, cửa sổ đơn sơ, trước bàn trang điểm lạc hậu, một nữ tử đang nhìn gương trang điểm, sau tấm rèm che đậy, dung mạo nàng thập phần mông lung, lại cho người ta một loại cảm giác vô cùng xinh đẹp. Nàng nhẹ nhàng rơi lệ, nước mắt tích trên bàn trang điểm, bắn tung một giọt vụn vỡ tương tư.
Rèm châu vẫn luôn nửa che nửa lộ, thân ảnh của thiếu niên ca sĩ trước sau vẫn mông lung, thẳng đến cuối ca khúc, rèm châu cuốn nửa, lộ ra dung mạo thiếu niên đã được Venus tô điểm một cách tinh tế, khuôn mặt gầy gò lại kiên cường kia, chỉ một cái liếc mắt, đã khắc sâu vào lòng mọi người.
Màn sáng tan đi, ba phút ngắn ngủn của tiết mục cứ như vậy mà kết thúc, nhưng âm thanh tốt đẹp kia vẫn còn quanh quẩn trong đầu mọi người thật lâu không thể tan đi, cái gọi là nhạc hay quẩn quanh ba ngày, chính là cái này đi? Mãi đến khi tất cả người trình diễn đều lên đài chào mọi người, một mảnh thính phòng an tĩnh mới phát ra tiếng vỗ tay vang trời. Nhưng tiếng vỗ tay này đến tột cùng là cho tất cả diễn viên, hay chỉ dành cho thiếu niên cuối cùng khiến người kinh diễm kia, thì chỉ trong lòng mỗi người mới biết được.
“Ta xem như biết trước kia vì sao ngươi vẫn luôn không động tâm.” Thẩm Uyển Như thở dài nói, “Ta rõ ràng không có hứng thú gì với tiểu nam thần lớn lên quá gầy yếu phấn nộn, nhưng khoảnh khắc khi bức màn được vén lên lại có loại cảm giác tim đập thật nhanh, lập tức muốn đoạt người đem về nhà nhốt lại, không cho người khác nhìn, thật là…… một nam hài phi thường xinh đẹp.”
Không thèm để ý Nghiêm Sí đang phóng tới ánh mắt đầy sát khí, Thẩm Uyển Như tiếp tục nói: “Nhưng mà…… Tuổi có chút nhỏ đi? Trước kia ngươi coi trọng Lê Hân hình như cũng là hài tử chưa nẩy nở, biểu đệ ta là luyến đồng ta thế nào lại không biết a!”
“Không có.” Nghiêm Sí có chút không vui, luyến đồng rõ ràng là bạn lữ không có tiết tháo kia của Lê Hân, y làm sao lại là cá mè một lứa với loại người ấy. (Ờ ờ, huynh thì hay rồi *cười khinh*)
“Ta……” Grant vuốt ngực, trong mắt phát sáng “Ta rơi vào lưới tình!”
Nghiêm Sí: “……”
Muốn giết người, sẽ phạm pháp sao?
Cùng ngày rơi vào lưới tình không chỉ có một mình Grant, một đêm ấy Lê Hân là trốn về ký túc xá. Có khoảng hơn 10 ngàn người trực tiếp tham gia dạ tiệc trong hội trường, Lê Hân hát xong một bài liền nhận được thông báo đạt được hơn 9000 fans, hơn 2000 hắc, trái tim thiếu chút nữa nhảy ra. Không phải vì lập tức tăng hơn 9000 fans, mà vì lập tức có thêm nhiều hắc như vậy cũng đủ rồi! Trước đây nhiều nhất cũng chỉ 137 hắc, lúc này lại tăng nhiều như vậy, làm sao hắn có thể tiếp thu! Có một cảm giác tan nát cõi lòng khi bị đào thịt.
Sau khi tiết mục kết thúc, Venus siết eo hắn khẽ cười: “Từ nay trở đi cậu liền phát hỏa, lúc trở về ký túc xá muốn tìm Nghiêm thiếu tướng hộ tống cậu không a, bằng không tiểu thân thể này của cậu, có khả năng bị người nuốt mất.”
Lúc đầu Lê Hân còn không coi trọng, thời điểm hắn ở Emir Nguyên Thủy tinh và Hắc Ám tinh trước đây, fans đều là hàng ngàn hàng vạn, cũng không có ai xúc động như vậy, không đến nổi đi. Nhưng mà dạ tiệc kết thúc, hắn vừa ra khỏi cửa liền phát hiện không thích hợp, trực tiếp bị người đổ đến chặn ở cửa!
Xông vào đầu tiên là đám phóng viên với sức chiến đấu siêu cường, rõ ràng cấp bậc gien không cao cũng không có dị năng, lại có thể chen trong một đoàn người cấp cao, trực tiếp vọt tới trước mặt Lê Hân phỏng vấn hắn. Kiếp trước Lê Hân đã từng thấy qua người khác phải đối mặt với cảnh tượng bị phóng viên bao vây thế này, nhưng mình lại hoàn toàn không gặp phải, lập tức phát ngốc, đại não trống rỗng, phóng viên nói gì hắn cũng không nghe được. Chỉ nhìn thấy một đám gia hỏa trông có vẻ điên cuồng đang dùng sức chen đến trước mặt mình, hắn sợ đến lui về sau một bước, sợ bị những người này chen chết.
Chính là sau khi hắn lùi về sau vài bước, không chỉ có phóng viên nhiệt tình chen chúc tiến lên, còn có một số học sinh học viện Chiến Lược nhờ vào thể chất cường hãn xông đến, nhóm sinh viên giống sói này nhất định phải biểu đạt tình yêu nhất kiến chung tình của bọn họ với Lê Hân, hơn nữa tỏ vẻ bản thân nhất định sẽ trở thành sĩ quan cấp cao, xin Lê Hân chờ bọn họ.
Không được không được, Lê Hân bị lấn đến hai mắt biến thành mắt nhang muỗi, ôm đầu chạy trở về, đầu đâm vào lòng ngực Nghiêm Sí đang chờ hắn phía sau.
Phía sau Nghiêm Sí, Grant cũng là theo giai nhân mà đến, xung quanh hai mắt mạc danh kỳ diệu xuất hiện hai cái vòng đen hư hư thực thực như gấu TaTa, hắn đang lật kính râm trong xích không gian của mình.
Lê Hân bị một cái ôm ấm áp lại quen thuộc vào lòng ngực, đột nhiên có loại cảm giác sai lệch thời gian. Hắn theo bản năng muốn gọi A Mộc, ai ngờ vừa ngẩn đầu, lại thấy mài hàm sắc nhọn của Nghiêm Sí. Lúc này Nghiêm Sí đang ôm Lê Hân, cánh tay bắt lấy bả vai Lê Hân, vẻ mặt nghiêm túc nhìn học sinh đại học Saint Tevez phía trước, nói: “Các ngươi đều là trụ cột tương lai của đế quốc, cũng đều vì trở thành một chiến sĩ bảo vệ quốc gia mà nỗ lực, nhưng hiện tại các ngươi đang làm gì? Kỷ luật đâu!”
Dù sao cũng là tướng quân được các học sinh đế quốc sùng bái, một câu của Nghiêm Sí so với Lê Hân kêu một trăm câu còn tốt hơn, đám học sinh đều lập tức đứng yên bất động, mà các phóng viên còn lại là bị sát khí trên người Nghiêm Sí làm cả kinh, một chút cũng không dám chen lên trước mặt Lê Hân.
Sát khí trên người Nghiêm Sí, là dùng máu cùng sinh mệnh nhiều năm chém giết trên chiến trường kích phát ra, bất đồng với loại địch ý mang dục chiếm hữu của A Mộc không có ký ức, là hai loại khí thế hoàn toàn khác nhau. So với A Mộc như đứa trẻ mới sinh vì mất ký ức, khí thế của Nghiêm Sí mạnh hơn quá nhiều, cũng đáng sợ hơn nhiều.
Sát ý xâm nhập vào lòng Lê Hân, hắn vội vàng đẩy ra hai bước, rời khỏi cái ôm của Nghiêm Sí. Không phải, đây không phải A Mộc, A Mộc không có loại sát khí làm người hít thở không thông này, chỉ cần ở gần người này, liền có cảm giác bị lợi kiếm xuyên tim mà chết.
Thấy Lê Hân đẩy ra, thầm bực chính mình dọa đến đối phương, Nghiêm Sí thu liễm sát khí, tầm mắt đảo qua mọi người, đám người tự động tản ra một con đường. Y dùng ánh mắt ra hiệu với Lê Hân, Lê Hân nhìn con đường giữa đám đông, quả thực bị dọa khóc, long trọng như vậy rốt cuộc là đang hoan nghênh đại nhân vật nào a! Bất quá có cơ hội rời đi hắn đương nhiên không bỏ qua, lập tức chạy ra khỏi đám đông. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất của mình chạy a chạy, rốt cuộc sau khi chạy đến dưới cửa ký túc xá thì phát hiện, nhân gia Nghiêm Sí thiếu tướng đi theo phía sau a!
Lê Hân: =_=
Quả nhiên hành vi chạy mà không ngồi xe buýt của Lê Hân ( sợ bị vây xem) bị Nghiêm Sí lý giải thành hai người tản bộ, hơi thở trên người y nhu hòa một ít, khẽ cười một cái với Lê Hân.
Lê Hân lại cúi đầu, lại lộ ra một đoạn sau cổ làm Nghiêm Sí động tâm. Hắn không thấy được biểu tình Nghiêm Sí, trong lòng thầm bực hôm nay bản thân thất sách, về sau nhất định phải mua một con tàu bay, dù sao ‘xe đạp’ chỉ có hai ba trăm đồng, mua xong sẽ không cần ngồi xe của trường, chiếu theo hiện tại, chỉ sợ sau này ngồi xe sẽ bị chen lấn, cần có phương tiện giao thông của riêng mình.
Thấp giọng cảm tạ Nghiêm Sí, căn bản cả đầu cũng không nâng Lê Hân xoay người trở về ký túc xá. Đêm nay Milan tham gia party khánh công, căn bản sẽ không về, ngược lại khiến Lê Hân an tĩnh nghỉ ngơi trong phòng, ai ngờ hắn cũng không nghỉ ngơi được bao lâu, rạng sáng đã bị tiếng chuông làm tỉnh, nhận được thông báo đặc biệt trên quang não trí năng cá nhân ( kết nối với thiết bị đầu cuối cá nhân). Lê Hân ở Emir cũng coi như đã học qua cách sử dụng quang não, biết đó là một nơi vô cùng thần kỳ, thậm chí mọi người có thể tiến vào thế giới ý thức, sống trên nền tảng ảo được tạo ra bởi quang não. Bất quá hắn vẫn luôn say mê luyện tỳ bà và ống tiêu, rất ít khi lên mạng, chỉ biết các thao tác cơ bản của quang não mà thôi. Mỗi người đều có quang não cá nhân được kết nối với thiết bị đầu cuối cá nhân của riêng mình, chẳng qua giá bất đồng mà thôi, của Lý Hâm chính là quang não bảo vệ vị thành niên do chính phủ phát, rất nhiều trang web cùng nền tảng ảo không thể truy cập, sau khi chết thiết bị đầu cuối cá nhân bị ngắt kết nối, được người Emir đưa cho Lê Hân, vì càng thêm xác định chân thật tính của thân phận.
Khi tin tức liên quan đến mình xuất hiện trên mạng, quang não cá nhân sẽ phát ra thông báo, chủ nhân có thể chặn loại thông báo này, bất quá Lê Hân lại không. Sau khi nhận được thông báo hắn mở quang não ra, lập tức bị khiếp sợ rồi. Đoạn video mình hát tối qua đã được Weibo và WeChat luân hàng trăm nghìn lần trong vài giờ, cơ hồ không thể đăng nhập vào nền tảng ảo vì bị vô số người chú ý đến số thiết bị đầu cuối cá nhân. Mà cùng lúc đó, ảnh chụp Nghiêm Sí ‘đưa’ hắn về ký túc xá tối qua cũng xuất hiện trên mạng, cũng bị luân hàng trăm nghìn lần!
Lê Hân thấy fans Weibo của mình cư nhiên biến thành hơn 200 ngàn, vội vàng mở ra giao diện hệ thống kiểm tra số fans, hắn tự hỏi tại sao mình không nhận được thông báo thăng cấp a. Kết quả vừa mở ra liền chấn kinh, vốn mình đang có hơn 70 ngàn thuần fans, hiện tại lại biến thành hơn 50 ngàn, như thế nào lại ít đi a!
【Hệ thống: Số fans hiện tại của ký chủ là 240.000, số hắc 180.000, số thuần fans 57.203, số thuần fans thấp hơn 1.000 hệ thống sẽ tự hủy, số fans thấp hơn 10.000 hệ thống sẽ hạ một bậc, thỉnh ký chủ chú ý. 】
Cái. này. là. sao!
Trong một đêm hắc phấn như thế nào tăng nhiều như vậy! Lê Hân quả thực sợ ngây người rồi, hắn luôn là một người thấp điệu, trước nay chưa bao giờ làm điều gì chán ghét, liền tính hắn ca hát làm người khác không thích, cũng không đến mức tăng nhiều như vậy đi?
Vội vàng xem phần bình luận dưới video của mình, phát hiện hầu hết đều là khen, người Thủ Đô Tinh có độ tiếp thu rất cao với giọng ca của hắn, vô cùng thích, tỏ vẻ hy vọng sau này còn có thể nghe Lý Hâm biểu diễn.
Không có vấn đề gì a? Lê Hân khó hiểu, hắn lật từng trang bình luận, kết quả thấy được một câu trong một mảnh tán dương: Tâm cơ biểu (biểu = đĩ điếm), vị thành niên đã câu dẫn nam nhân, không biết xấu hổ!
Sắc mặt Lê Hân lập tức nứt ra, lập tức hiểu ra, mở bức ảnh Nghiêm Sí ‘hộ tống’ mình ra, phát hiện ảnh chụp đã bị dẫm không biết bao nhiêu lần, thiếu chút nữa dẫm bẹp.
Lầu 1: Khó trách một tân sinh năm nhất vô danh đã có thể tham gia tiệc đón tân sinh a, nguyên lai là trèo lên cành cao, trẻ vị thành niên liều mạng như thế đến ta cũng say.
Lầu 2: Oa! Nghiêm Sí đại đại của ta cười rộ lên quả nhiên soái làm sao, bên cạnh anh ấy là cái quái gì, một đống tường ( thuật ngữ mạng chỉ shit) ? Nhìn thấy có người đứng cạnh nam thần của ta như thế nào khiến người khó chịu như vậy?
Lầu 3 ( trả lời lầu 1): Lầu trên, rốt cuộc ngươi đã xem tiệc đón tân sinh của đại học Saint Tevez chưa mà nói như vậy? Tân sinh vô danh không sai, thế nhưng bài hát kia, ngươi hát một cái cho ta nghe thử xem?
Lầu 4: Người qua đường thuần túy, tâm cơ biểu không giải thích, trẻ vị thành niên bây giờ quá liều mạng.
Lầu 5: Để tên lại trước khi HOT
……
Lầu 2345: Nghiêm Sí đại đại của ta làm sao có thể coi trọng loại tâm cơ biểu này, ta kiên định với Nghiêm Cách* đảng, tâm cơ biểu chia rẽ Nghiêm Sí đại đại cùng Grant đại đại toàn bộ đi tìm chết!
*Cách Lan Đặc tên tiếng trung của Grant
Lầu 2346: Nội dung bình luận bị nghi ngờ vi phạm lệnh cấm, đã bị quản lý viên chặn.
Lầu 2347: Nghiêm Cách tối cao, tiểu tam cút xéo!
……
Lầu 9999: Bài viết hot, lấy mười ngàn!
Lầu 10000 lâu: Mười ngàn là ta ~~~
Lầu 10001: Người cướp được lầu mười ngàn kia nhổ ra cho ta, phun a phun a!!
Lầu 10002: (⊙o⊙)! Ta là lầu mười ngàn, ta cư nhiên cướp được!
……
Lầu 14673: Lầu trên đủ rồi, đừng tùy tiện treo người, có phải tâm cơ biểu hay không lấy chứng cứ ra đi! Người ta bất quá chỉ là một tân sinh, ca hát còn dễ nghe như vậy, bộ dáng công kích của các ngươi thật sự tốt với một vị thành niên sao? Buông tha hắn đi, hắn chỉ là hài tử.
Lầu 14674( trả lời lầu 14673): Mặc kệ có phải tâm cơ biểu hay không, hủy Nghiêm Cách cp của ta chính là tiểu tam, tiểu tam đều toàn bộ đi tìm chết!
……
Lầu 68921: đảng người qua đường của Nghiêm Sí, bò dọc theo các video hình ảnh dạ tiệc nghênh xuân, nháy mắt hắc chuyển phấn, hát hay như vậy khó trách Nghiêm thiếu tướng trở thành sứ giả hộ hoa, các ngươi đang đỏ mắt, rõ ràng chính là ghen ghét người ta, có bản lĩnh các ngươi cũng hát hay như vậy nghe a?
Lầu 68922: Hừ hừ, một tân sinh như hắn cư nhiên hát bài hát của chính mình? Đế quốc đã bao nhiêu năm không có ca khúc nguyên sang, một mình hắn có thể làm? Sao chép không giải thích, gian lận không giải thích.
Lầu 68923: Nghiêm Cách Nghiêm Cách Nghiêm Cách! Bạch liên hoa tâm cơ biểu cút xéo!
……
Lầu 99998: Cư nhiên đã gần một trăm ngàn? Bài này hot đến mức nào a, ta tới đoạt một trăm ngàn.
Lầu 99999: Một trăm ngàn là của ta.
Lầu 100000: Trang web Tengu trân trọng thông báo tuyển dụng nhân viên bán thời gian, yêu cầu mỗi ngày lên mạng 4 giờ, thời gian cố định, mức lương giờ 50 tinh tệ, có trích phần trăm thưởng.
Lầu 100001: Ta đi! Lầu một trăm ngàn bị cẩu quảng cáo đoạt mất rồi. Thuận tiện dẫm tâm cơ biểu, đỉnh Nghiêm Cách.
Sau khi đóng lại hơn một trăm ngàn bình luận, mặt Lê Hân cũng đã đơ ra, hoàn toàn không biết nói gì mới tốt. Nghiêm Cách cp gì đó, hắn hoàn toàn không muốn chia rẽ a, hắn chỉ là một ca sĩ bình thường muốn kiếm fans, hát cũng không phải ca khúc nguyên sang(86) mà là cổ khúc, hắn bị chiêu hắc như vậy thật là đủ rồi. Nói Nghiêm Sí rốt cuộc có bao nhiêu fans ở đế quốc, vì sao chỉ có một tấm ảnh đã bị người luân thành như vậy, tăng fans còn không nhiều bằng tăng hắc?
(86) Nguyên sang/nguyên tác: Bản gốc do tác giả tự nghĩ ra, tự sáng tác.
Lê Hân lén lút mà tìm tòi Nghiêm Sí, phát hiện y cư nhiên là nhân vật đứng đầu đế quốc! Thứ hai là Grant, chủ đề phổ biến nhất là Nghiêm Cách cp, còn có Nghiêm Sí Tieba cùng Nghiêm Cách Tieba, người của Nghiêm Cách Tieba quả thực đều có bệnh tâm thần, phát điên cắn người trong các bài viết Nghiêm Sí cp với người khác, thấy ai cắn người đó, toàn bộ internet như đám chó điên, so với đội paparazzi còn đáng ghét hơn. Mà hiện tại hình ảnh của mình và Nghiêm Sí đang bị đính trên đầu trang Nghiêm Cách, phía dưới một loạt mắng chửi, tất cả đều tỏ vẻ muốn dẫm mình.
Cho nên mình hiện tại là…… bị đám chó điên theo dõi sao?
Lê Hân vô lực nằm vật ra giường, phát hiện số hắc trên hệ thống còn đang tăng lên, bản thân vất vả nỗ lực lại bị một cp quốc dân hóa thành không, thật là muốn chết tâm.
Lê Hân buồn bực không chỗ phát tiết, hắn chán nản một lát, mở ra máy truyền tin chuyên dụng Emir mà Phil đưa cho hắn, liên lạc với người Phil. Người nhận được liên lạc của Lê Hân, lập tức chạy đến căn cứ buôn lậu dưới lòng đất, sử dụng thiết bị căn cứ kết nối với Phil ở tinh hệ xa xôi, trên quang bình trước mặt Lê Hân, xuất hiện mặt của Phil và Phong Liệt Vân.
“Lê Hân!” Phil nhận được liên lạc hiển nhiên rất vui vẻ “Sao cậu lại không nói chúng ta biết đêm qua cậu tham gia tiệc đón tân sinh, vẫn là lúc nảy ta xem tin tức trên internet mới nhìn thấy video cậu hát đêm qua, thật sự quá hay! Cậu nhất định làm kinh diễm toàn đế quốc, ta vì cậu mà tự hào! Bất quá hiện tại cậu phải chú ý an toàn, Lý Hâm vốn là người thấp điệu, trong khoảng thời gian này cậu phải tận lực ít xuất hiện trước mặt công chúng, như vậy mới phù hợp với tính cách Lý Hâm. Phương diện xuất xứ của ca khúc cậu không cần lo lắng, Lý Hâm từ nhỏ đã không có ai chú ý, ngay cả phụ thân hắn cũng không biết hắn thích và am hiểu cái gì, đến lúc đó cậu cứ cắn chết nói giai điệu và bài hát của mình là học được từ dã sử(87), cổ văn hiến nhiều như lông trâu, cổ nhạc cũng rất nhiều, cậu cứ nói không nhớ nhìn thấy lúc nào, tự mình lại cải biên thêm, sẽ không ai tra được!”
(87) Dã sử: chỉ sách sử do tư gia biên soạn thời xưa.
Nghe Phil nói, Lê Hân lập tức khắc nhẹ nhõm. Vẻ mặt hắn giống như bị bắt nạt mà đau khổ về nhà tìm cha mẹ, ủy khuất nói: “Ta bị người ta hắc.”
“Ai dám hắc cậu?” Người nói chính là Phong Liệt Vân, y đã đem Phil ném sang một bên chiếm lấy vị trí trước quang bình.
Lê Hân đem chuyện mấy bức ảnh trên mạng kể ra, cẩn thận mà nói: “Ta, ta, ta còn có chuyện chưa nói với hai người, trừ bỏ lực tín ngưỡng có làm thể tăng sức mạnh cho ta, những sự phỉ báng và chán ghét cũng sẽ làm hao tổn sức mạnh của ta. Một khi lực chỉ trích vượt qua lực tín ngưỡng, ta sẽ chết.”
Điều này thật sự nghiêm trọng, Phong Liệt Vân không vội đẩy Phil đã bò dậy lần nữa, mà nhíu mày nói: “Cậu có được lực lượng kỳ lạ đó từ đâu?”
“Ta không thể nói.” Lê Hân cúi đầu, không muốn lừa bọn họ, cũng không thể nói ra sự tồn tại của hệ thống.
“Hiện tại lực tín ngưỡng và lực chỉ trích của cậu cái nào mạnh hơn?” Gặp phải đại sự, vẫn là Phil ổn trọng hơn, hắn nghiêm túc hỏi.
“Trước mắt là lực tín ngưỡng, bất quá lực chỉ trích còn đang tăng, cứ như vậy, sẽ vượt qua lực tín ngưỡng.” Lê Hân bất an nói.
“Được rồi, ta đã biết, cậu chờ.” Nói xong, Phil liền ngắt liên lạc, không có gọi lại.
Lê Hân bất an chờ đợi, quang não cá nhân không ngừng phát ra thông báo khiến nhân tâm phiền không chịu được, hắn không thể không cài đặt điều kiện thông báo xuống thấp nhất, internet phải xuất hiện hơn 200 ngàn tin mới thông báo, vì vậy thế giới liền thanh tĩnh.
Đại khái qua mười mấy tiếng đồng hồ, Lê Hân chỉ dựa vào dinh dưỡng tề qua một ngày trong phòng, hắn không ngừng thổi tiêu, giai điệu thổi ra đều là lo âu. Đến chạng vạng, hệ thống đột nhiên hiện lên thông báo ——
【Hệ thống: Chúc mừng ký chủ đạt được một fans quản lý viên ưu tú, số thuần fans hiện tại của ký chủ là 80.000, thỉnh ký chủ hảo hảo yêu thương fans quản lý viên.】
Điều này khiến hắn càng thêm lảng tránh Nghiêm Sí, thậm chí không muốn nghe nói chuyện gì về người này, không ngừng nhớ đến A Mộc, tuyệt đối không thể có bất cứ gút mắt nào với Nghiêm Sí.
Đương nhiên, cho dù toàn tâm toàn ý cùng A Mộc, Lê Hân cũng cảm động với thâm tình của Nghiêm Sí, một người có thể nói ra câu ‘cậu sẽ không chết trước ta’, liền tính bản thân không thích đối phương, cũng sẽ cảm kích a.
Nhưng mà hiện tại, cái gì cũng không có, Nghiêm Sí ngươi là nhất kiến chung tình chuyên nghiệp sao!
Trong lúc nhất thời, Lê Hân thầm nghĩ, nói không chừng Grant và Nghiêm Sí không hợp là vì Nghiêm Sí nhất kiến chung tình với Grant, khiến cho hai người đánh nhau từ nhỏ đến lớn ╮(╯▽╰)╭
Nhìn khuôn mặt tuấn tú Nghiêm Sí, thật ra đây là một nam nhân rất có chất lượng, đủ để làm cả trai lẫn gái mê muội. Vừa rồi lúc Milan khiêu vũ Venus liền nhắc hắn, tầm mắt Milan vẫn luôn dừng bên trái góc chỗ có Nghiêm Sí và Grant, xem ra cũng là một trong những người bị Nghiêm Sí mê hoặc.
Bất quá có giỏi thế nào hắn cũng không thích, cho dù có vô số người thích y, trong lòng hắn chỉ yêu mỗi mình A Mộc bị hủy dung kia.
Lần này không thể dùng cách đã có người trong lòng để cự tuyệt nữa, hơn nữa buổi tiệc hiện tại còn phải dựa vào Nghiêm Sí, không thể cự tuyệt quá mức tàn nhẫn. Sau một hồi do dự, Lê Hân cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Cái kia…… Ta, ta còn chưa thành niên……”
Thấy dáng vẻ cúi đầu có chút ‘ngượng ngùng’ của hắn, tim Nghiêm Sí càng đập không thôi, giơ tay muốn vuốt ve cái cổ trắng nõn kia, nghe thấy Lý Hâm nói mình là ‘vị thành niên’, lúc này mới từ trong hoảng hốt tỉnh lại, bàn tay dừng trên mái tóc mềm mại, nhẹ nhàng thuận một chút, ngắn gọn nói: “Ân, chờ cậu lớn lên.”
Lê Hân: “……”
Chờ ta lớn lên ngươi muốn làm gì ngươi nói a!
Nghiêm Sí cùng Lê Hân ngồi song song trên hai cái ghế trong màn sáng, Nghiêm Sí nhìn phía trước màn sáng không biết suy nghĩ cái gì, trong lòng Lê Hân lại đang khẩn trương, hy vọng nhanh đến tiết mục của mình, như vậy sẽ không cần tiếp xúc với Nghiêm Sí nữa. Dù sao cũng là người mình từng gặp qua, bị nhận ra liền thảm.
Hai người đều ngồi ngây người, thẳng đến khi đạo diễn cùng sách hoạch tiến vào tham dò với vẻ mặt lấy lòng, thấy hai người không có phát sinh chuyện gì khó nói, liền yên tâm đi vào nói: “Đã tới hai tiết mục đếm ngược rồi, thời gian cũng đủ, tiết mục của Lý Hâm đồng học tuyệt đối có thể lên sân khấu!”
Nghiêm Sí duỗi chân, từ trên ghế đứng lên, nghiêm túc gật đầu, ngược lại nói với Lê Hân: “Ta trở về, ở dưới đài xem tiết mục của cậu.”
“Ách, a, ân, thật cảm ơn.” Lê Hân lắp bắp trả lời.
Tuy rằng Nghiêm Sí có chút không vui vì sự xa cách của hắn, nhưng cũng hiểu Lý Hâm từ nhỏ đã gặp bạo lực gia đình, không có tiếp xúc cùng mọi người, tính cách chính là nội hướng như vậy, muốn truy người như vậy không thể nóng vội, liền nhếch môi lộ ra một nụ cười với Lê Hân, đi ra khỏi màn sáng.
Lê Hân lập tức bị nụ cười mang theo má lúm đồng tiền kia làm cho kinh diễm! Đồng dạng bị kinh diễm còn có đạo diễn cùng sách hoạch, bọn họ lẩm bẩm: “Đột, đột nhiên hiểu được tâm tình của Grant chuẩn tướng, người như vậy, cho dù bị đánh thành đầu heo cũng muốn truy a!”
“Thật … thật sự, khó trách Grant chuẩn tướng từ nhỏ đã một mảnh tình thâm với Nghiêm Sí thiếu tướng, từ lúc đi học đuổi tới lên chiến trường, thật là……”
Đột nhiên ý thức được học sinh bên cạnh này mới là chân ái của Nghiêm Sí, hai tên bát quái lập tức ngậm miệng.
Lê Hân làm bộ không nghe thấy, không muốn đi bát quái chuyện của người khác.
–
Nghiêm Sí trở lại chỗ ngồi, Nghiêm Lẫm cùng Thẩm Phong yên lặng liếc nhau, Grant và Thẩm Uyển Như bên cạnh còn lộ ra biểu tình giác ngộ. Thời gian ở hậu đài lâu như vậy, có nghĩa các tiết mục biểu diễn trước đó đều không phải tiểu tình nhân của y, chờ hạ màn mới lên sân khấu mới là người trong lòng Nghiêm Sí.
Sau khi màn trình diễn áp chót kết thúc, sân khấu đang sáng ngời đột nhiên tối dần, toàn bộ sân khấu đều được treo một tấm rèm ánh sáng màu tím nhạt, phía sau bức rèm là một thân ảnh thiếu niên đang đứng, mông lung mờ ảo, thấy không rõ dung mạo, chỉ cảm thấy dáng người mơ hồ có chút gầy yếu.
Nghiêm Sí ngồi nghiêm chỉnh, thoạt nhìn còn khẩn trương nghiêm túc hơn cả mở họp ngày thường, người khác tự nhiên không nhìn ra cái gì, nhưng với người luôn chú ý đến y đương nhiên sẽ phát hiện, hai con mắt kia cơ hồ sắp thiêu lủng bức rèm trên sân khấu.
Khi người dẫn chương trình giới thiệu là ca khúc thanh xướng 《Quyển Châu Liêm》, dưới đài liền một mảnh ồ lên, ai cũng không nghĩ tới tiết mục ngắn cuối cùng thế mà là ca khúc, hơn nữa còn là đơn ca, thanh xướng (85). Đối với đế quốc đã hơn ngàn năm không xuất hiện ca sĩ, tiết mục này quả thực chính là đang khiêu chiến với dạ tiệc truyền thống. Thính phòng ồ lên một mảnh, có chờ mong, cũng có không coi trọng, mọi người đều nghị luận sôi nổi, cũng đang chờ đợi tiếng ca vang lên.
(85) Thanh xướng: là một dạng kể chuyện bằng âm nhạc, chỉ hát chứ không làm bất cứ động tác nào.
Bức rèm trước sau đều không mở ra, thân ảnh được màu tím nhạt bao phủ ngàn hô vạn gọi vẫn không xuất hiện, giọng hát trong trẻo và thanh tao lại đang truyền vào tai mỗi người dưới hiệu quả của khuếch đại âm thanh. Một chút tương tư u sầu, nữ nhân nhíu mày trang điểm rơi lệ trước gương làm người nhịn không được thương xót.
Trong đêm yên tĩnh, làn gió nhẹ nhàng thổi bay rèm cửa sổ, vật đã sớm không còn tồn tại ở đế quốc, cổ xưa lại cũ kỹ, cho người ta một loại cảm giác lãng mạn tuyên cổ không đổi. Đó là một ngôi nhà chỉ có thể nhìn thấy trong các tài liệu cổ xưa, cửa sổ đơn sơ, trước bàn trang điểm lạc hậu, một nữ tử đang nhìn gương trang điểm, sau tấm rèm che đậy, dung mạo nàng thập phần mông lung, lại cho người ta một loại cảm giác vô cùng xinh đẹp. Nàng nhẹ nhàng rơi lệ, nước mắt tích trên bàn trang điểm, bắn tung một giọt vụn vỡ tương tư.
Rèm châu vẫn luôn nửa che nửa lộ, thân ảnh của thiếu niên ca sĩ trước sau vẫn mông lung, thẳng đến cuối ca khúc, rèm châu cuốn nửa, lộ ra dung mạo thiếu niên đã được Venus tô điểm một cách tinh tế, khuôn mặt gầy gò lại kiên cường kia, chỉ một cái liếc mắt, đã khắc sâu vào lòng mọi người.
Màn sáng tan đi, ba phút ngắn ngủn của tiết mục cứ như vậy mà kết thúc, nhưng âm thanh tốt đẹp kia vẫn còn quanh quẩn trong đầu mọi người thật lâu không thể tan đi, cái gọi là nhạc hay quẩn quanh ba ngày, chính là cái này đi? Mãi đến khi tất cả người trình diễn đều lên đài chào mọi người, một mảnh thính phòng an tĩnh mới phát ra tiếng vỗ tay vang trời. Nhưng tiếng vỗ tay này đến tột cùng là cho tất cả diễn viên, hay chỉ dành cho thiếu niên cuối cùng khiến người kinh diễm kia, thì chỉ trong lòng mỗi người mới biết được.
“Ta xem như biết trước kia vì sao ngươi vẫn luôn không động tâm.” Thẩm Uyển Như thở dài nói, “Ta rõ ràng không có hứng thú gì với tiểu nam thần lớn lên quá gầy yếu phấn nộn, nhưng khoảnh khắc khi bức màn được vén lên lại có loại cảm giác tim đập thật nhanh, lập tức muốn đoạt người đem về nhà nhốt lại, không cho người khác nhìn, thật là…… một nam hài phi thường xinh đẹp.”
Không thèm để ý Nghiêm Sí đang phóng tới ánh mắt đầy sát khí, Thẩm Uyển Như tiếp tục nói: “Nhưng mà…… Tuổi có chút nhỏ đi? Trước kia ngươi coi trọng Lê Hân hình như cũng là hài tử chưa nẩy nở, biểu đệ ta là luyến đồng ta thế nào lại không biết a!”
“Không có.” Nghiêm Sí có chút không vui, luyến đồng rõ ràng là bạn lữ không có tiết tháo kia của Lê Hân, y làm sao lại là cá mè một lứa với loại người ấy. (Ờ ờ, huynh thì hay rồi *cười khinh*)
“Ta……” Grant vuốt ngực, trong mắt phát sáng “Ta rơi vào lưới tình!”
Nghiêm Sí: “……”
Muốn giết người, sẽ phạm pháp sao?
Cùng ngày rơi vào lưới tình không chỉ có một mình Grant, một đêm ấy Lê Hân là trốn về ký túc xá. Có khoảng hơn 10 ngàn người trực tiếp tham gia dạ tiệc trong hội trường, Lê Hân hát xong một bài liền nhận được thông báo đạt được hơn 9000 fans, hơn 2000 hắc, trái tim thiếu chút nữa nhảy ra. Không phải vì lập tức tăng hơn 9000 fans, mà vì lập tức có thêm nhiều hắc như vậy cũng đủ rồi! Trước đây nhiều nhất cũng chỉ 137 hắc, lúc này lại tăng nhiều như vậy, làm sao hắn có thể tiếp thu! Có một cảm giác tan nát cõi lòng khi bị đào thịt.
Sau khi tiết mục kết thúc, Venus siết eo hắn khẽ cười: “Từ nay trở đi cậu liền phát hỏa, lúc trở về ký túc xá muốn tìm Nghiêm thiếu tướng hộ tống cậu không a, bằng không tiểu thân thể này của cậu, có khả năng bị người nuốt mất.”
Lúc đầu Lê Hân còn không coi trọng, thời điểm hắn ở Emir Nguyên Thủy tinh và Hắc Ám tinh trước đây, fans đều là hàng ngàn hàng vạn, cũng không có ai xúc động như vậy, không đến nổi đi. Nhưng mà dạ tiệc kết thúc, hắn vừa ra khỏi cửa liền phát hiện không thích hợp, trực tiếp bị người đổ đến chặn ở cửa!
Xông vào đầu tiên là đám phóng viên với sức chiến đấu siêu cường, rõ ràng cấp bậc gien không cao cũng không có dị năng, lại có thể chen trong một đoàn người cấp cao, trực tiếp vọt tới trước mặt Lê Hân phỏng vấn hắn. Kiếp trước Lê Hân đã từng thấy qua người khác phải đối mặt với cảnh tượng bị phóng viên bao vây thế này, nhưng mình lại hoàn toàn không gặp phải, lập tức phát ngốc, đại não trống rỗng, phóng viên nói gì hắn cũng không nghe được. Chỉ nhìn thấy một đám gia hỏa trông có vẻ điên cuồng đang dùng sức chen đến trước mặt mình, hắn sợ đến lui về sau một bước, sợ bị những người này chen chết.
Chính là sau khi hắn lùi về sau vài bước, không chỉ có phóng viên nhiệt tình chen chúc tiến lên, còn có một số học sinh học viện Chiến Lược nhờ vào thể chất cường hãn xông đến, nhóm sinh viên giống sói này nhất định phải biểu đạt tình yêu nhất kiến chung tình của bọn họ với Lê Hân, hơn nữa tỏ vẻ bản thân nhất định sẽ trở thành sĩ quan cấp cao, xin Lê Hân chờ bọn họ.
Không được không được, Lê Hân bị lấn đến hai mắt biến thành mắt nhang muỗi, ôm đầu chạy trở về, đầu đâm vào lòng ngực Nghiêm Sí đang chờ hắn phía sau.
Phía sau Nghiêm Sí, Grant cũng là theo giai nhân mà đến, xung quanh hai mắt mạc danh kỳ diệu xuất hiện hai cái vòng đen hư hư thực thực như gấu TaTa, hắn đang lật kính râm trong xích không gian của mình.
Lê Hân bị một cái ôm ấm áp lại quen thuộc vào lòng ngực, đột nhiên có loại cảm giác sai lệch thời gian. Hắn theo bản năng muốn gọi A Mộc, ai ngờ vừa ngẩn đầu, lại thấy mài hàm sắc nhọn của Nghiêm Sí. Lúc này Nghiêm Sí đang ôm Lê Hân, cánh tay bắt lấy bả vai Lê Hân, vẻ mặt nghiêm túc nhìn học sinh đại học Saint Tevez phía trước, nói: “Các ngươi đều là trụ cột tương lai của đế quốc, cũng đều vì trở thành một chiến sĩ bảo vệ quốc gia mà nỗ lực, nhưng hiện tại các ngươi đang làm gì? Kỷ luật đâu!”
Dù sao cũng là tướng quân được các học sinh đế quốc sùng bái, một câu của Nghiêm Sí so với Lê Hân kêu một trăm câu còn tốt hơn, đám học sinh đều lập tức đứng yên bất động, mà các phóng viên còn lại là bị sát khí trên người Nghiêm Sí làm cả kinh, một chút cũng không dám chen lên trước mặt Lê Hân.
Sát khí trên người Nghiêm Sí, là dùng máu cùng sinh mệnh nhiều năm chém giết trên chiến trường kích phát ra, bất đồng với loại địch ý mang dục chiếm hữu của A Mộc không có ký ức, là hai loại khí thế hoàn toàn khác nhau. So với A Mộc như đứa trẻ mới sinh vì mất ký ức, khí thế của Nghiêm Sí mạnh hơn quá nhiều, cũng đáng sợ hơn nhiều.
Sát ý xâm nhập vào lòng Lê Hân, hắn vội vàng đẩy ra hai bước, rời khỏi cái ôm của Nghiêm Sí. Không phải, đây không phải A Mộc, A Mộc không có loại sát khí làm người hít thở không thông này, chỉ cần ở gần người này, liền có cảm giác bị lợi kiếm xuyên tim mà chết.
Thấy Lê Hân đẩy ra, thầm bực chính mình dọa đến đối phương, Nghiêm Sí thu liễm sát khí, tầm mắt đảo qua mọi người, đám người tự động tản ra một con đường. Y dùng ánh mắt ra hiệu với Lê Hân, Lê Hân nhìn con đường giữa đám đông, quả thực bị dọa khóc, long trọng như vậy rốt cuộc là đang hoan nghênh đại nhân vật nào a! Bất quá có cơ hội rời đi hắn đương nhiên không bỏ qua, lập tức chạy ra khỏi đám đông. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất của mình chạy a chạy, rốt cuộc sau khi chạy đến dưới cửa ký túc xá thì phát hiện, nhân gia Nghiêm Sí thiếu tướng đi theo phía sau a!
Lê Hân: =_=
Quả nhiên hành vi chạy mà không ngồi xe buýt của Lê Hân ( sợ bị vây xem) bị Nghiêm Sí lý giải thành hai người tản bộ, hơi thở trên người y nhu hòa một ít, khẽ cười một cái với Lê Hân.
Lê Hân lại cúi đầu, lại lộ ra một đoạn sau cổ làm Nghiêm Sí động tâm. Hắn không thấy được biểu tình Nghiêm Sí, trong lòng thầm bực hôm nay bản thân thất sách, về sau nhất định phải mua một con tàu bay, dù sao ‘xe đạp’ chỉ có hai ba trăm đồng, mua xong sẽ không cần ngồi xe của trường, chiếu theo hiện tại, chỉ sợ sau này ngồi xe sẽ bị chen lấn, cần có phương tiện giao thông của riêng mình.
Thấp giọng cảm tạ Nghiêm Sí, căn bản cả đầu cũng không nâng Lê Hân xoay người trở về ký túc xá. Đêm nay Milan tham gia party khánh công, căn bản sẽ không về, ngược lại khiến Lê Hân an tĩnh nghỉ ngơi trong phòng, ai ngờ hắn cũng không nghỉ ngơi được bao lâu, rạng sáng đã bị tiếng chuông làm tỉnh, nhận được thông báo đặc biệt trên quang não trí năng cá nhân ( kết nối với thiết bị đầu cuối cá nhân). Lê Hân ở Emir cũng coi như đã học qua cách sử dụng quang não, biết đó là một nơi vô cùng thần kỳ, thậm chí mọi người có thể tiến vào thế giới ý thức, sống trên nền tảng ảo được tạo ra bởi quang não. Bất quá hắn vẫn luôn say mê luyện tỳ bà và ống tiêu, rất ít khi lên mạng, chỉ biết các thao tác cơ bản của quang não mà thôi. Mỗi người đều có quang não cá nhân được kết nối với thiết bị đầu cuối cá nhân của riêng mình, chẳng qua giá bất đồng mà thôi, của Lý Hâm chính là quang não bảo vệ vị thành niên do chính phủ phát, rất nhiều trang web cùng nền tảng ảo không thể truy cập, sau khi chết thiết bị đầu cuối cá nhân bị ngắt kết nối, được người Emir đưa cho Lê Hân, vì càng thêm xác định chân thật tính của thân phận.
Khi tin tức liên quan đến mình xuất hiện trên mạng, quang não cá nhân sẽ phát ra thông báo, chủ nhân có thể chặn loại thông báo này, bất quá Lê Hân lại không. Sau khi nhận được thông báo hắn mở quang não ra, lập tức bị khiếp sợ rồi. Đoạn video mình hát tối qua đã được Weibo và WeChat luân hàng trăm nghìn lần trong vài giờ, cơ hồ không thể đăng nhập vào nền tảng ảo vì bị vô số người chú ý đến số thiết bị đầu cuối cá nhân. Mà cùng lúc đó, ảnh chụp Nghiêm Sí ‘đưa’ hắn về ký túc xá tối qua cũng xuất hiện trên mạng, cũng bị luân hàng trăm nghìn lần!
Lê Hân thấy fans Weibo của mình cư nhiên biến thành hơn 200 ngàn, vội vàng mở ra giao diện hệ thống kiểm tra số fans, hắn tự hỏi tại sao mình không nhận được thông báo thăng cấp a. Kết quả vừa mở ra liền chấn kinh, vốn mình đang có hơn 70 ngàn thuần fans, hiện tại lại biến thành hơn 50 ngàn, như thế nào lại ít đi a!
【Hệ thống: Số fans hiện tại của ký chủ là 240.000, số hắc 180.000, số thuần fans 57.203, số thuần fans thấp hơn 1.000 hệ thống sẽ tự hủy, số fans thấp hơn 10.000 hệ thống sẽ hạ một bậc, thỉnh ký chủ chú ý. 】
Cái. này. là. sao!
Trong một đêm hắc phấn như thế nào tăng nhiều như vậy! Lê Hân quả thực sợ ngây người rồi, hắn luôn là một người thấp điệu, trước nay chưa bao giờ làm điều gì chán ghét, liền tính hắn ca hát làm người khác không thích, cũng không đến mức tăng nhiều như vậy đi?
Vội vàng xem phần bình luận dưới video của mình, phát hiện hầu hết đều là khen, người Thủ Đô Tinh có độ tiếp thu rất cao với giọng ca của hắn, vô cùng thích, tỏ vẻ hy vọng sau này còn có thể nghe Lý Hâm biểu diễn.
Không có vấn đề gì a? Lê Hân khó hiểu, hắn lật từng trang bình luận, kết quả thấy được một câu trong một mảnh tán dương: Tâm cơ biểu (biểu = đĩ điếm), vị thành niên đã câu dẫn nam nhân, không biết xấu hổ!
Sắc mặt Lê Hân lập tức nứt ra, lập tức hiểu ra, mở bức ảnh Nghiêm Sí ‘hộ tống’ mình ra, phát hiện ảnh chụp đã bị dẫm không biết bao nhiêu lần, thiếu chút nữa dẫm bẹp.
Lầu 1: Khó trách một tân sinh năm nhất vô danh đã có thể tham gia tiệc đón tân sinh a, nguyên lai là trèo lên cành cao, trẻ vị thành niên liều mạng như thế đến ta cũng say.
Lầu 2: Oa! Nghiêm Sí đại đại của ta cười rộ lên quả nhiên soái làm sao, bên cạnh anh ấy là cái quái gì, một đống tường ( thuật ngữ mạng chỉ shit) ? Nhìn thấy có người đứng cạnh nam thần của ta như thế nào khiến người khó chịu như vậy?
Lầu 3 ( trả lời lầu 1): Lầu trên, rốt cuộc ngươi đã xem tiệc đón tân sinh của đại học Saint Tevez chưa mà nói như vậy? Tân sinh vô danh không sai, thế nhưng bài hát kia, ngươi hát một cái cho ta nghe thử xem?
Lầu 4: Người qua đường thuần túy, tâm cơ biểu không giải thích, trẻ vị thành niên bây giờ quá liều mạng.
Lầu 5: Để tên lại trước khi HOT
……
Lầu 2345: Nghiêm Sí đại đại của ta làm sao có thể coi trọng loại tâm cơ biểu này, ta kiên định với Nghiêm Cách* đảng, tâm cơ biểu chia rẽ Nghiêm Sí đại đại cùng Grant đại đại toàn bộ đi tìm chết!
*Cách Lan Đặc tên tiếng trung của Grant
Lầu 2346: Nội dung bình luận bị nghi ngờ vi phạm lệnh cấm, đã bị quản lý viên chặn.
Lầu 2347: Nghiêm Cách tối cao, tiểu tam cút xéo!
……
Lầu 9999: Bài viết hot, lấy mười ngàn!
Lầu 10000 lâu: Mười ngàn là ta ~~~
Lầu 10001: Người cướp được lầu mười ngàn kia nhổ ra cho ta, phun a phun a!!
Lầu 10002: (⊙o⊙)! Ta là lầu mười ngàn, ta cư nhiên cướp được!
……
Lầu 14673: Lầu trên đủ rồi, đừng tùy tiện treo người, có phải tâm cơ biểu hay không lấy chứng cứ ra đi! Người ta bất quá chỉ là một tân sinh, ca hát còn dễ nghe như vậy, bộ dáng công kích của các ngươi thật sự tốt với một vị thành niên sao? Buông tha hắn đi, hắn chỉ là hài tử.
Lầu 14674( trả lời lầu 14673): Mặc kệ có phải tâm cơ biểu hay không, hủy Nghiêm Cách cp của ta chính là tiểu tam, tiểu tam đều toàn bộ đi tìm chết!
……
Lầu 68921: đảng người qua đường của Nghiêm Sí, bò dọc theo các video hình ảnh dạ tiệc nghênh xuân, nháy mắt hắc chuyển phấn, hát hay như vậy khó trách Nghiêm thiếu tướng trở thành sứ giả hộ hoa, các ngươi đang đỏ mắt, rõ ràng chính là ghen ghét người ta, có bản lĩnh các ngươi cũng hát hay như vậy nghe a?
Lầu 68922: Hừ hừ, một tân sinh như hắn cư nhiên hát bài hát của chính mình? Đế quốc đã bao nhiêu năm không có ca khúc nguyên sang, một mình hắn có thể làm? Sao chép không giải thích, gian lận không giải thích.
Lầu 68923: Nghiêm Cách Nghiêm Cách Nghiêm Cách! Bạch liên hoa tâm cơ biểu cút xéo!
……
Lầu 99998: Cư nhiên đã gần một trăm ngàn? Bài này hot đến mức nào a, ta tới đoạt một trăm ngàn.
Lầu 99999: Một trăm ngàn là của ta.
Lầu 100000: Trang web Tengu trân trọng thông báo tuyển dụng nhân viên bán thời gian, yêu cầu mỗi ngày lên mạng 4 giờ, thời gian cố định, mức lương giờ 50 tinh tệ, có trích phần trăm thưởng.
Lầu 100001: Ta đi! Lầu một trăm ngàn bị cẩu quảng cáo đoạt mất rồi. Thuận tiện dẫm tâm cơ biểu, đỉnh Nghiêm Cách.
Sau khi đóng lại hơn một trăm ngàn bình luận, mặt Lê Hân cũng đã đơ ra, hoàn toàn không biết nói gì mới tốt. Nghiêm Cách cp gì đó, hắn hoàn toàn không muốn chia rẽ a, hắn chỉ là một ca sĩ bình thường muốn kiếm fans, hát cũng không phải ca khúc nguyên sang(86) mà là cổ khúc, hắn bị chiêu hắc như vậy thật là đủ rồi. Nói Nghiêm Sí rốt cuộc có bao nhiêu fans ở đế quốc, vì sao chỉ có một tấm ảnh đã bị người luân thành như vậy, tăng fans còn không nhiều bằng tăng hắc?
(86) Nguyên sang/nguyên tác: Bản gốc do tác giả tự nghĩ ra, tự sáng tác.
Lê Hân lén lút mà tìm tòi Nghiêm Sí, phát hiện y cư nhiên là nhân vật đứng đầu đế quốc! Thứ hai là Grant, chủ đề phổ biến nhất là Nghiêm Cách cp, còn có Nghiêm Sí Tieba cùng Nghiêm Cách Tieba, người của Nghiêm Cách Tieba quả thực đều có bệnh tâm thần, phát điên cắn người trong các bài viết Nghiêm Sí cp với người khác, thấy ai cắn người đó, toàn bộ internet như đám chó điên, so với đội paparazzi còn đáng ghét hơn. Mà hiện tại hình ảnh của mình và Nghiêm Sí đang bị đính trên đầu trang Nghiêm Cách, phía dưới một loạt mắng chửi, tất cả đều tỏ vẻ muốn dẫm mình.
Cho nên mình hiện tại là…… bị đám chó điên theo dõi sao?
Lê Hân vô lực nằm vật ra giường, phát hiện số hắc trên hệ thống còn đang tăng lên, bản thân vất vả nỗ lực lại bị một cp quốc dân hóa thành không, thật là muốn chết tâm.
Lê Hân buồn bực không chỗ phát tiết, hắn chán nản một lát, mở ra máy truyền tin chuyên dụng Emir mà Phil đưa cho hắn, liên lạc với người Phil. Người nhận được liên lạc của Lê Hân, lập tức chạy đến căn cứ buôn lậu dưới lòng đất, sử dụng thiết bị căn cứ kết nối với Phil ở tinh hệ xa xôi, trên quang bình trước mặt Lê Hân, xuất hiện mặt của Phil và Phong Liệt Vân.
“Lê Hân!” Phil nhận được liên lạc hiển nhiên rất vui vẻ “Sao cậu lại không nói chúng ta biết đêm qua cậu tham gia tiệc đón tân sinh, vẫn là lúc nảy ta xem tin tức trên internet mới nhìn thấy video cậu hát đêm qua, thật sự quá hay! Cậu nhất định làm kinh diễm toàn đế quốc, ta vì cậu mà tự hào! Bất quá hiện tại cậu phải chú ý an toàn, Lý Hâm vốn là người thấp điệu, trong khoảng thời gian này cậu phải tận lực ít xuất hiện trước mặt công chúng, như vậy mới phù hợp với tính cách Lý Hâm. Phương diện xuất xứ của ca khúc cậu không cần lo lắng, Lý Hâm từ nhỏ đã không có ai chú ý, ngay cả phụ thân hắn cũng không biết hắn thích và am hiểu cái gì, đến lúc đó cậu cứ cắn chết nói giai điệu và bài hát của mình là học được từ dã sử(87), cổ văn hiến nhiều như lông trâu, cổ nhạc cũng rất nhiều, cậu cứ nói không nhớ nhìn thấy lúc nào, tự mình lại cải biên thêm, sẽ không ai tra được!”
(87) Dã sử: chỉ sách sử do tư gia biên soạn thời xưa.
Nghe Phil nói, Lê Hân lập tức khắc nhẹ nhõm. Vẻ mặt hắn giống như bị bắt nạt mà đau khổ về nhà tìm cha mẹ, ủy khuất nói: “Ta bị người ta hắc.”
“Ai dám hắc cậu?” Người nói chính là Phong Liệt Vân, y đã đem Phil ném sang một bên chiếm lấy vị trí trước quang bình.
Lê Hân đem chuyện mấy bức ảnh trên mạng kể ra, cẩn thận mà nói: “Ta, ta, ta còn có chuyện chưa nói với hai người, trừ bỏ lực tín ngưỡng có làm thể tăng sức mạnh cho ta, những sự phỉ báng và chán ghét cũng sẽ làm hao tổn sức mạnh của ta. Một khi lực chỉ trích vượt qua lực tín ngưỡng, ta sẽ chết.”
Điều này thật sự nghiêm trọng, Phong Liệt Vân không vội đẩy Phil đã bò dậy lần nữa, mà nhíu mày nói: “Cậu có được lực lượng kỳ lạ đó từ đâu?”
“Ta không thể nói.” Lê Hân cúi đầu, không muốn lừa bọn họ, cũng không thể nói ra sự tồn tại của hệ thống.
“Hiện tại lực tín ngưỡng và lực chỉ trích của cậu cái nào mạnh hơn?” Gặp phải đại sự, vẫn là Phil ổn trọng hơn, hắn nghiêm túc hỏi.
“Trước mắt là lực tín ngưỡng, bất quá lực chỉ trích còn đang tăng, cứ như vậy, sẽ vượt qua lực tín ngưỡng.” Lê Hân bất an nói.
“Được rồi, ta đã biết, cậu chờ.” Nói xong, Phil liền ngắt liên lạc, không có gọi lại.
Lê Hân bất an chờ đợi, quang não cá nhân không ngừng phát ra thông báo khiến nhân tâm phiền không chịu được, hắn không thể không cài đặt điều kiện thông báo xuống thấp nhất, internet phải xuất hiện hơn 200 ngàn tin mới thông báo, vì vậy thế giới liền thanh tĩnh.
Đại khái qua mười mấy tiếng đồng hồ, Lê Hân chỉ dựa vào dinh dưỡng tề qua một ngày trong phòng, hắn không ngừng thổi tiêu, giai điệu thổi ra đều là lo âu. Đến chạng vạng, hệ thống đột nhiên hiện lên thông báo ——
【Hệ thống: Chúc mừng ký chủ đạt được một fans quản lý viên ưu tú, số thuần fans hiện tại của ký chủ là 80.000, thỉnh ký chủ hảo hảo yêu thương fans quản lý viên.】
Danh sách chương