Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực
Bé tập tô: Bơ Chắng [@linn_Ber]
---------------------------------------------------------------
Phil nhờ Phong Liệt Vân giúp đỡ dẫn đường để tinh thần lực tiến vào mạch não, nhưng xem như xui xẻo đến cực điểm. Năm đó Lê Hân dịu dàng biết bao, lại còn cùng Phong Liệt Vân tinh thần tương thông, lại là hệ trị liệu, căn bản không gây tổn thương đến y. Kết quả bên Phil thì lại khác — nếu như Lê Hân giống một con dao điêu khắc tinh xảo dịu dàng, thì Phong Liệt Vân chính là một con dao mổ heo.
Tinh thần lực của Phong Liệt Vân nếu dùng để công kích, phá hủy tinh thần kẻ khác thì về cơ bản chính là đánh đâu thắng đó, không gì ngăn nổi. Hiện tại tinh thần lực cấp năm của y có thể sánh với lực công kích cấp bảy của Lê Hân. Đương nhiên nếu là tấn công phạm vi thì Lê Hân vẫn mạnh hơn, dù sao âm nhạc có thể truyền lan trên phạm vi rất rộng. Nhưng nếu là tấn công cá nhân, thì Lê Hân cấp bảy cũng chỉ miễn cưỡng ngang tay với y.
Nhưng nếu dùng tinh thần lực để dẫn đường, Phong Liệt Vân phải cực kỳ cẩn thận kiểm soát tinh thần lực của mình để tiến vào não Phil, không chỉ không được làm hắn tổn thương, mà còn phải thật tỉ mỉ tìm ra tinh thần lực của Phil, dẫn luồng sức mạnh đó quay lại đúng mạch của nó. Đã từng thấy ai dùng dao giết heo để điêu khắc chưa? Đó vốn là chuyện không thể nào, thế mà Phong Liệt Vân vẫn đang cố gắng làm. Lê Hân không còn nữa, y không thể để Phil cũng xảy ra chuyện. Bạn bè của y ngày càng ít đi rồi.
May mắn là trong đầu Phil vẫn còn một luồng tinh thần lực mà Lê Hân từng để lại, luồng sức mạnh ấy nỗ lực bảo vệ tinh thần của Phil giữa cảnh tàn sát bừa bãi mà Phong Liệt Vân gây ra, không để hắn chịu thương tổn tinh thần. Nhưng cũng chỉ miễn cưỡng tránh được tổn thương, còn đau đớn thì Phil vẫn phải chịu. Phong Liệt Vân ra tay kiểu gì chứ, thật sự là đao to búa lớn, một đường xông pha như bão táp, suýt chút nữa là tra tấn tinh thần Phil đến mức dị biến.
Khi tinh thần lực cuối cùng cũng trở về trong đầu, thần trí của Phil vẫn còn mơ hồ, phải một lúc sau mới dần tỉnh táo trở lại.
Vừa mới thức tỉnh tinh thần lực khiến hắn trở nên vô cùng bình tĩnh, thậm chí muốn nổi giận cũng khó. Hắn nói với Phong Liệt Vân: "Ngươi biết gì thì nói hết ra cho ta, từ đầu đến cuối."
Trùng dị hình tiến hóa, toàn quân của tinh hệ Bắc Cương bị diệt cùng với chuyện về mẫu trùng. Phil gom tất cả tin tức lại, suy nghĩ rồi nói: "Mẫu trùng thật sự rất khủng khiếp, con người chỉ có thể nhờ người mang tinh thần lực bảo vệ để tiếp cận nó, rồi dùng vũ khí trọng hình để công kích. Nếu như toàn bộ vũ khí trọng hình đều tung ra rồi mà mẫu trùng vẫn sống, trùng vũ trụ vẫn còn tồn tại, thì nhân loại chỉ có nước cận chiến. Mà nếu không có người mang tinh thần lực bảo vệ, con người thậm chí chưa kịp tới gần mẫu trùng đã bị dị biến tinh thần, hoàn toàn không có phần thắng... Trừ khi Lê Hân khiến đại bộ phận tinh thần lực của Emir thức tỉnh, bảo vệ toàn quân, mới có thể thực hiện chiến thuật này.
Nói cách khác, nếu Lê Hân chết rồi, nhân loại cũng xong, chúng ta không thể nào ngăn nổi đợt công kích của mẫu trùng."
Phong Liệt Vân gật đầu: "Ta yếu hơn Lê Hân, càng không thể khiến các thành viên Emir khác thức tỉnh."
"Vậy còn chơi gì nữa," Phil lộ ra một nụ cười giễu cợt, "Nếu Lê Hân còn sống, cho dù biết rõ nguy hiểm, thằng bé cũng sẽ đánh cược cả mạng sống để quay về tiêu diệt mẫu trùng. Nhưng giờ thì sao? Hy vọng duy nhất của nhân loại lại bị chính bọn họ hại chết. Ta còn cần gì phải bận tâm đ ến cái đế quốc này? Dù sao sớm muộn gì cũng tiêu vong."
Phong Liệt Vân nhìn về phía phòng phẫu thuật, thấp giọng nói: "Có lẽ Nghiêm Sí cũng đang nghĩ như vậy."
Thay đổi diện mạo ở đế quốc chỉ là một phẫu thuật nhỏ, đơn giản như dán một miếng băng keo cá nhân. Black rất nhanh đã giúp Lê Hân khôi phục diện mạo ban đầu, còn lấy máu và tủy của Nghiêm Sí. Hắn giao cho Nghiêm Sí vài ống nghiệm nhỏ được niêm phong, cẩn trọng dặn dò:
"Cẩn thận một chút, mấy loại virus này nếu thật sự lan rộng, có thể trong vòng một tuần biến cả một tinh cầu thành hành tinh chết. Nói thật, mấy cái này chỉ đủ để đối phó một người thôi."
"Hiểu rồi," Nghiêm Sí gật đầu đáp, "Có cách nào khiến mấy loại virus này đồng thời ký sinh trên một người, để hắn sống không bằng chết mà vẫn không chết không?"
Black sững người, rồi sau đó vỗ tay một cái: "Đúng rồi, chỉ có như vậy mới có thể kiểm tra được hiệu quả hậu kỳ của virus. Ngươi chờ một chút, ta nghĩ thử xem."
Hắn trầm ngâm một lát rồi lấy ra mấy mũi vaccine phòng bệnh, đầu tiên tiêm cho Nghiêm Sí:
"Những mũi vaccine này được nghiên cứu dành riêng cho mấy loại virus kia, có thể chống lại sự xâm nhập của virus, nhưng trước hết phải tiêm vào để cơ thể tự sinh ra kháng thể mới có tác dụng. Nếu đã bị lây rồi mới tiêm thì chỉ có thể phong tỏa virus trong cơ thể, không cho nó lây ra ngoài, đồng thời có chút tác dụng trị liệu, nhưng không thể chữa khỏi. Chỉ có thể tiếp tục tiêm lặp đi lặp lại, còn thống khổ hơn cả việc chịu đựng vài ngày rồi chết hẳn."
Nghiêm Sí lại cười, anh cất vaccine cùng virus rồi ôm Lê Hân rời đi. Anh không hề để tâm tới phòng Phil hay Phong Liệt Vân, trực tiếp điều khiển chiến hạm quay về nhà chung của anh và Lê Hân.
Trong nhà vẫn bày biện giống như trước, đối với Nghiêm Sí mà nói, đây mới là nhà của anh. Anh đặt Lê Hân vào một căn phòng, thiết lập hệ thống không khí trong phòng để duy trì trạng thái chân không và đông lạnh, phòng khi cơ thể cậu bị phân hủy. Nghiêm Sí ngồi bên cạnh Lê Hân một lúc, chỉ khi ở cạnh cậu, trong mắt anh mới lộ ra vẻ bi thương.
Anh chậm rãi đứng dậy, vẫn giữ trạng thái vô dưỡng. Trong nhà nhiệt độ khoảng âm 200 độ, nhưng Nghiêm Sí không hề thấy lạnh. Anh nằm xuống cạnh Lê Hân, lặng lẽ ôm lấy cậu, giống như hai người thuở trước. Khi ấy, anh chẳng nhớ được gì cả, chỉ biết cùng Lê Hân ngủ chung giường lớn. Ban đầu mỗi người ngủ một bên, nửa đêm anh luôn nhịn không được mà ôm cậu vào lòng. Lê Hân tỉnh lại còn tưởng là tự mình lăn vào, mặt đỏ lên một chút, đáng yêu vô cùng.
Ở bãi đỗ xe lạnh lẽo trong Emir, anh đang vật lộn với tinh thần bị tổn thương, từng giết rất nhiều người đã dị biến tinh thần ở bãi đỗ. Một thiếu niên gầy gò, nhỏ bé đang cố gắng bò men theo vách tường, cho dù cuộc sống gian khổ thế nào cũng không chịu từ bỏ, vẫn cố gắng sống tiếp. Lúc đó anh đã nghĩ gì nhỉ? À, đúng rồi. Thỉnh thoảng tỉnh táo, ánh mắt đảo qua thiếu niên ấy, trong đầu lại bất chợt hiện lên suy nghĩ: "Cậu ấy thật đáng yêu." Nhưng rất nhanh sau đó lại bị sự điên cuồng trong đầu nhấn chìm.
Khi còn là A Mộc, cuộc sống thật đơn giản, chỉ cần giữ lấy Lê Hân như báu vật, mỗi ngày lặng lẽ nhìn cậu, không để bất kỳ ai làm tổn thương cậu là được rồi. Nhưng làm Nghiêm Sí thì không thể vậy, phải chiến đấu vì đế quốc, phải thực hiện trách nhiệm quân nhân, phải đổ máu trên chiến trường, phải... kéo theo cả Lê Hân đi cùng mình.
Giờ đây, anh lại muốn quay về làm A Mộc.
Tất cả những kẻ đã tổn thương Lê Hân, đều phải chịu nỗi đau gấp trăm ngàn lần so với cậu, phải trả giá. Sau đó, anh sẽ quay lại Emir, trong căn phòng này, tiếp tục canh giữ bên cậu như trước, bảo vệ cậu, cho đến ngày đế quốc sụp đổ.
Anh hôn nhẹ lên đôi môi không còn hơi ấm kia, hôn thế nào cũng không thấy đủ, mà hôn thế nào cũng không thể đánh thức cậu được.
Nghiêm Sí siết chặt tay, hôn lên tay Lê Hân thật lâu, rồi đứng dậy rời khỏi phòng, điều khiển tinh chiến lưỡng dụng hạm rời khỏi Emir.
Cùng lúc đó, khi Nghiêm Sí mang Lê Hân đi, Phong Liệt Vân nói với Phil: "Một lát nữa sẽ có một chiếc hạm buôn lậu đi tới đế quốc, ta cũng đi theo."
Phil không ngăn cản, mà nói: "Ta cũng đi cùng!"
"Ngươi đi cũng vô dụng." Phong Liệt Vân nói. "Chi bằng nghĩ cách trấn an cảm xúc của thuộc hạ đi. Nếu ai có dấu hiệu thức tỉnh tinh thần lực, vẫn còn phải dựa vào ngươi, ta không muốn dẫn đường thêm lần nào nữa."
"Ngươi muốn đi làm gì?"
"Ta mặc kệ Nghiêm Sí muốn làm gì, ta chỉ muốn đi đòi lại công đạo." Phong Liệt Vân nhìn về phía đế quốc, "Ta muốn để tất cả mọi người biết, bọn họ đã tổn thương một người như thế nào, và chính họ đã tự đẩy mình xuống địa ngục ra sao."
"Ta sẽ tiêu diệt tận gốc viện nghiên cứu Emir!" Phil siết chặt tay nói, "Lực lượng của ta không đủ để đối đầu trực tiếp với quân đội đế quốc, nhưng ở khu vực Emir này, tổ chức Fire vẫn có thế lực rất lớn. Thành viên chính thức đã lên đến mấy trăm nghìn người, chưa kể đến những người không rõ tình hình bên ngoài nhưng vẫn có thể cùng chúng ta kháng cự, tổng cộng ít nhất cũng cả triệu. Ngần ấy năm qua, vũ khí tích trữ cũng không ít, lại thêm việc kêu gọi viện trợ từ Tinh Chiến Quân của tinh cầu Nguyên thủy, thì tầng lớp cao của Emir và viện nghiên cứu đều sẽ bị xóa sổ!"
Phong Liệt Vân gật đầu: "Bên kia cũng đang gây náo động trong đế quốc, Nghiêm Sí chắc cũng đang làm chuyện tương tự. Có bọn ta kiềm chế đế quốc, bọn họ sẽ lo đối phó chính mình còn chưa xong, không rảnh mà nhúng tay vào chuyện ở Emir."
Binh chia làm ba đường, Angel và Talaris đã âm thầm chuẩn bị cải cách suốt nhiều năm, từ chuyện này mà khởi đầu, dẫn đến một cơn bạo động không ai ngờ tới từ ba người họ.
--
Người đầu tiên bước vào Thủ đô Tinh chính là Nghiêm Sí, mục tiêu của anh là tìm cho được Lê Viêm. Điều anh cần trước tiên là hiểu rõ một chuyện: vì sao Lê Viêm lại làm như vậy. Gã không chỉ nhiều lần ra tay với Lê Hân, từng bắt cóc Lý Hâm ở hành tinh đối diện, sau đó Lê Hân còn nói với anh, Lê Viêm đã từng dùng hình chiếu thực tế ảo của chính mẹ cậu để dụ cậu sa lưới. Lê Viêm không phải muốn lấy mạng của Lê Hân, gã muốn chính con người Lê Hân – chính xác hơn là tinh thần lực của cậu.
Lần này cũng thế, tuy rằng gã đổ hết nước bẩn về việc bị trùng dị hình ký sinh lên người Lê Hân, nhưng trọng điểm lại là: để nghiên cứu loài trùng dị hình này, họ cần một thí nghiệm sống, vì thế phải cố gắng bắt sống Lê Hân. Mục đích của Lê Viêm là thu hút sự chú ý của hoàng tộc và quốc hội, hơn nữa là cả viện nghiên cứu. Có thể những người kia không tin Lê Hân đã bị ký sinh, nhưng một khi Lê Viêm công khai tin tức này, lại thêm việc có người tiêu diệt trùng dị hình ngay tại chiến trường, thì tất cả sẽ đoán được trên người Lê Hân có thứ gì đó — và ai cũng sẽ muốn có được sức mạnh của cậu.
Một mình Lê Viêm không đủ sức chống lại Quân đoàn số Một và Quân đoàn số Bốn để bắt lấy Lê Hân, nhưng nếu có sự hỗ trợ của quốc hội, hoàng tộc, viện nghiên cứu, cùng với Quân đoàn số Hai, số Ba và toàn bộ dân chúng bị mê hoặc, thì có thể dễ dàng áp đảo hai Quân đoàn kia. Dù tinh thần lực của Lê Hân mạnh mẽ đến mấy, cuối cùng cũng sẽ bị ép phải giao nộp. Khi đó, chắc chắn cậu sẽ bị giao nộp cho viện nghiên cứu — mà Lê Viêm vốn chính là người hậu thuẫn cho viện này, gã có thể dễ dàng có được Lê Hân.
Nhưng có lẽ gã không ngờ rằng sức mạnh của Lê Hân lại bắt nguồn từ sự yêu mến của mọi người dành cho cậu. Nếu chỉ cần bị mắng chửi là có thể làm cậu "chết", thì cuối cùng chẳng phải lại phản tác dụng hay sao?
Lê Viêm nghĩ gì không quan trọng. Nghiêm Sí hiện giờ chỉ muốn tìm ra gã, để gã nếm trải mùi vị bị dằn vặt như cậu đã từng.
Và hơn thế nữa, bi kịch mà Lê Hân phải chịu đựng cũng bắt nguồn từ chế độ mục nát của đế quốc này. Talaris chẳng phải vẫn luôn muốn cải cách hay sao? Vậy thì cứ để bắt đầu từ chính anh. Với thực lực cấp SSS, Nghiêm Sí có thể vào bất kỳ nơi nào, thu thập bằng chứng, lật đổ toàn bộ lý tưởng của đế quốc, công khai toàn bộ bóng tối ra ánh sáng cho thiên hạ biết.
Người đầu tiên anh tìm đến là Phí Nam Đức – chủ tịch Quốc hội. Phí Nam Đức có quyền triệu tập toàn thể Quốc hội trong tình huống khẩn cấp. Một khi toàn thể Quốc hội đồng lòng thông qua, thì họ có quyền bãi bỏ chế độ đế quốc, cải cách chế độ quân đội, và thậm chí là hủy bỏ các dự luật có lợi cho sự phát triển của viện nghiên cứu. Dĩ nhiên, hoàng tộc sẽ không dễ dàng rút lui khỏi vũ đài, Lê Viêm cũng sẽ không đơn giản giao ra quyền lực, viện nghiên cứu càng không thể để người khác cướp đi quyền lực trong tay mình. Phản ứng của dân chúng cũng sẽ rất dữ dội.
Đến lúc đó, đế quốc sẽ rơi vào loạn lạc, trở nên hỗn loạn. Nhưng Nghiêm Sí không quan tâm đ ến hậu quả, anh chỉ quan tâm đ ến việc phơi bày sự thật. Ai mà biết sau khi Lê Viêm công bố tin tức kia, để tránh bị quốc hội truy cứu trách nhiệm, gã đã trốn đi đâu mất. Nghiêm Sí phải tìm ra gã, nhưng cứ mù quáng đi tìm thế này thì chắc chắn không hiệu quả. Chỉ đợi khi mọi chuyện rối tung lên, Lê Viêm chắc chắn sẽ phải lộ diện. Khi đó, Nghiêm Sí nhất định sẽ bắt được gã.
Hiện tại là rạng sáng hai giờ, Phí Nam Đức đang nghỉ ngơi. Đừng nhìn Quốc hội ngày nào cũng vật lộn với một đống dự luật hủ bại, kéo chân quân đội lại phía sau, nhưng đế quốc khoa học kỹ thuật vẫn có thể phát triển như thế, nhân dân an cư lạc nghiệp, quân đội cũng có đủ vật tư chi viện, Quốc hội trong đó vẫn phát huy tác dụng tương đối lớn. Phí Nam Đức bận trăm công nghìn việc, mỗi ngày đều phải lo lắng nhiều chuyện, có được hai tiếng ngủ liền cũng không tồi. Hắn đã kiêm nhiệm hai chức vụ, sau khi nhiệm kỳ này kết thúc, hắn sẽ không tiếp tục làm Chủ tịch Quốc hội nữa. Mới 120 tuổi mà tóc đã bạc trắng, diện mạo trông như người 220 tuổi, đi xuống sớm muộn gì cũng vì lao lực mà chết.
Hôm nay hắn đã liên tục ba ngày xử lý tin tức bất ngờ Lê Viêm tuyên bố mang lại ảnh hưởng xấu, đến tận rạng sáng một giờ mới trở về chỗ ở, vừa nằm xuống giường thì chưa kịp c ởi quần áo đã ngủ say. Đáng tiếc chờ đợi hắn là một cơn ác mộng: mới nằm được một tiếng, đã bị người từ trong chăn kéo ra treo ngược ở trần nhà. Phí Nam Đức tức giận giãy giụa không ngừng trên không trung, quần áo càng bị siết chặt, suýt chút nữa không thở nổi.
"Khuyên ngươi đừng lộn xộn," một giọng nói đột ngột vang lên trong bóng tối, "Loại này là thiết bị đặc chủng của đội đặc nhiệm, càng giãy giụa càng siết chặt, cử động vài cái ngươi sẽ bị siết chết."
Phí Nam Đức cố gắng ngoái đầu nhìn về phía giọng nói, thị lực người Khuê Cơ rất tốt, dù trong bóng tối, hắn liếc mắt một cái đã nhận ra người kia: "Nghiêm Sí! Nghiêm Trung tướng, ngươi định làm gì? Mau thả ta xuống."
"Có thể đấy," Nghiêm Sí nói nhàn nhạt, "Ngươi triệu tập hội nghị, đề nghị hủy bỏ thể chế đế quốc, hủy bỏ dự luật tiến hóa, hủy bỏ quyền quân chức của Lê Viêm, phán quyết chung thân lưu đày, ta sẽ thả ngươi xuống."
"Ngươi điên rồi sao! Ta sao có thể chấp nhận," Phí Nam Đức rống lên giận dữ, "Nghiêm Trung tướng, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Ngươi có biết yêu cầu đó sẽ dẫn đến bao nhiêu vụ ám sát và chiến loạn, sẽ gây nên nội loạn lớn cỡ nào trong đế quốc, ngươi muốn phản quốc sao!"
"Nếu là một quốc gia hiện đại thì lời phán quyết này chẳng có ý nghĩa gì," Nghiêm Sí buông dây thừng, thả Phí Nam Đức xuống, "Dù sao thì mọi người cũng sẽ chết, chết sớm hay chết muộn cũng không khác gì nhau. Phí Nam Đức, ta nói lại lần nữa, triệu tập đặc biệt Quốc hội, cưỡng chế mọi người bỏ phiếu thông qua, nếu không thì đừng bắt ta phải đưa từng thành viên Quốc hội như ngươi, từng người từng người, kéo ra khỏi chăn mà bắt!"
"Không, ngươi không thể làm thế, ngươi làm không được! Ngay cả Quân đoàn số Một có muốn phản loạn, chúng ta còn có Quân đoàn số Hai, Ba, Bốn, còn có hơn trăm triệu đội trị an, ngươi căn bản không có khả năng... Trời ạ, gien ngươi là cấp bậc gì thế..."
Phí Nam Đức có kiến thức rộng, hiểu rõ cấp SS là mức độ thế nào, Nghiêm Sí hiện giờ lực lượng cơ bản thuộc loại vượt xa siêu cấp SS.
"Cấp SSS kèm với sự thức tỉnh tinh thần lực, Phí Nam Đức, ngươi nghĩ xem, nếu ta muốn bắt từng tên trong số các ngươi, những đội trị an đó, liệu có thể thắng ta được không?"
Phí Nam Đức lại bị Nghiêm Sí treo ngược ở trần nhà, hắn trợn to mắt nhìn Nghiêm Sí, không biết trong đầu đang nghĩ gì.
Nghiêm Sí mở quang não, truyền phát bí mật của hoàng tộc về gien SS, sự thật về người tiến hóa tinh thần siêu hạn, thông tin về mẫu trùng cùng toàn bộ tình hình hiện hữu của Lê Hân ra ngoài. Hắn không báo cho Phí Nam Đức biết chuyện Lê Hân đã chết. Mà theo hình dạng trước đây của Lê Hân, dùng tinh thần lực điều khiển giọng nói của mình, trong lúc Phí Nam Đức hoảng sợ ám chỉ hắn: "Nghe đây, Phí Nam Đức. Ta và Lê Hân, chuyện gì cũng mặc kệ, mọi người chết cũng được, chỉ cần hủy bỏ cái chế độ đáng chết này, đảm bảo an toàn cho tính mạng Lê Hân, thì cậu ấy mới chịu ra tay giúp đỡ, để cùng người trên Emir và Hắc Ám tinh thức tỉnh tinh thần, thiết lập một chế độ bình đẳng hoàn chỉnh mới, toàn thể cộng đồng đại gia cùng nhau đối phó mẫu trùng, hay nói cách khác, cùng cả đế quốc chôn nhau!"
Phí Nam Đức ánh mắt hơi đờ ra, não của hắn bị Nghiêm Sí tinh thần năng lực xâm nhập, một lúc sau mới chậm rãi nói: "Tinh thần lực, ít nhất có mấy trăm nghìn người mang tinh thần lực thức tỉnh, có thể trị tận gốc mọi người tinh thần dị biến, còn có thể trợ giúp cùng trùng vũ trụ chiến đấu, không cần phải sợ trùng dị hình ký sinh... Viện nghiên cứu nhiều năm như vậy, chúng ta bao năm qua đã làm cái gì?"
Lê Hân đã giúp Nghiêm Sí loại bỏ tinh thần lực trong não, rồi phát hiện trong óc Nghiêm Sí vì thay đổi cấp bậc gien mà xuất hiện mạch tinh thần, có thể thức tỉnh tinh thần lực. Cậu dùng biện pháp "đặc thù" chữa cho Nghiêm Sí, khiến tinh thần lực của anh tự nhiên thức tỉnh. Vì tiếp xúc lâu nhất với cậu, từ khi bị thương anh luôn chịu trị liệu của cậu, nên tự nhiên có thể sử dụng tinh thần lực. Tinh thần lực của anh chịu ảnh hưởng rất lớn từ cậu, đều là hệ hỗ trợ ám thị, dù cấp bậc tinh thần lực không cao nhưng cũng có thể ám thị người vốn đã dao động tinh thần, rất dễ sử dụng.
Trong tay anh nắm giữ sự thật này, đủ để khiến các thành viên Quốc hội ủng hộ cải cách thông qua phiếu tán thành.
Phí Nam Đức khẩn cấp triệu tập hội nghị toàn quốc, còn Phong Liệt Vân thì đã đi cùng chiến hạm vận tải vào Thủ Đô tinh.
Thủ Đô tinh có ba kiến trúc lớn: một là hoàng cung, nằm ở trung tâm Thủ Đô tinh, nơi nữ đế cùng các trưởng lão hoàng tộc và quân đội hoàng tộc trực thuộc cư trú. Hoàng cung chiếm diện tích cực rộng. Hai là căn cứ quân bộ, đóng giữ toàn bộ chiến sĩ của tinh hệ Thủ Đô, cũng là nơi tập trung người trẻ tuổi hướng về địa phương. Ba là đại hội đường, tuy không phải to nhất, cũng không dành cho người dân thường, mà là cơ quan tối cao, là nơi quyết định những chính sách quan trọng.
Tại đây, nhiều quyết sách đế quốc được đưa ra và ban bố. Nhiều lần hội nghị được phát sóng trực tiếp toàn bộ hành trình, đây là đế quốc duy nhất không chịu sự hạn chế của siêu cấp quang não, có thể phát sóng trực tiếp địa phương, lại còn có lực lượng quân sự bảo vệ nghiêm ngặt.
Phong Liệt Vân từ trước đến nay rất thích đến chỗ tối cao này, 52 năm trước y từng đứng trên tòa tháp cao nhất của Emir tối cao, nhìn trăm vạn chiến sĩ chém giết. Hiện tại, nơi đầu tiên y tìm đến cũng chính là đại hội đường tối cao ở Thủ Đô tinh.
Đại hội đường đế quốc có quân lính gác nghiêm ngặt, mỗi ngày có hơn vạn chiến sĩ canh giữ. Nếu có tình huống khẩn cấp, vài chục vạn binh lính trú tại Thủ Đô tinh sẽ được huy động, cùng với hơn trăm vạn thành viên đội giữ gìn trị an.
Chỉ có điều Phong Liệt Vân muốn đi đâu thì toàn đế quốc cũng ngăn không lại. Y chỉ cần bước ra trạm không gian, vừa ngẩng đầu đã thấy đại hội đường tối cao, chỉ trong giây lát, y đã xuất hiện ở phòng họp đại hội đường.
Phòng họp có ít nhất vài chục chiến sĩ canh gác, nhưng họ chống không lại Phong Liệt Vân — tam quyền của họ đã bị y dẹp tan, chỉ kịp vang lên tiếng cảnh báo. Y không thèm để ý sự trợ giúp, cầm lên một thiết bị internet ở góc phòng, nói với kỹ sư: "Mở phát sóng trực tiếp toàn quốc, ta có lời muốn nói."
Kỹ sư internet nào gặp kiểu tấn công kiểu này từ Phong Liệt Vân đều biết y là người cực đoan, đột nhiên xuất hiện, còn có chiến sĩ đi theo bảo vệ. Là chuyện sống chết, nghe y chỉ thị, kỹ sư mở phát sóng trực tiếp toàn quốc.
Ngay lập tức, màn hình hình chiếu ở nơi công cộng trên toàn quốc đều bị hình ảnh Phong Liệt Vân chiếm lĩnh. Y thử âm thanh, không có tín hiệu chặn sóng, liền bắt đầu nói:
"Ta tên là Phong Liệt Vân. Hiện tại tay ta đang nắm giữ vị kỹ sư internet hàng đầu đế quốc cùng mạng của vài chục vệ sĩ. Nghe nói mấy người làm chuyện xấu đều muốn bắt con tin, coi họ như vật trao đổi để tống tiền. Nếu ai dám tắt đoạn video này, ta sẽ khiến tinh thần dị biến của toàn bộ người công kích ta phát tác. Ta không đùa đâu. Dân thường đế quốc không rõ tên ta là ai, nhưng lũ khốn năm quyền lực có lẽ sẽ biết đến ta."
"Không được phép tắt toàn bộ sóng phát trực tiếp của cả nước, 52 năm trước ta có thể khiến hàng triệu quân đội của Emir phát điên, đến hiện tại ta cũng sẽ không ngại khiến binh sĩ đồn trú và đội viên trị an của Thủ đô tinh bị dị biến tinh thần. Nghĩ mà xem, tất cả bọn họ đều phát cuồng, không biết dân chúng Thủ đô tinh sẽ thế nào nhỉ, ha, để đám người này làm vật mẫu chắc cũng đủ rồi."
Đúng như lời y nói, cái tên Phong Liệt Vân này, người dân bình thường có thể không biết, nhưng tầng lớp cao cấp của đế quốc thì không một ai là không hay. Thảm kịch triệu binh lính Emir 52 năm trước là cơn ác mộng trong lòng mọi người, không ai dám tưởng tượng nếu quân đội của mình thật sự phải đối mặt với một kẻ địch như Phong Liệt Vân thì nên làm gì.
Có lẽ chỉ có vũ khí hủy diệt tầm xa hạng nặng mới có thể giế t chết y, nhưng hiện tại y đang ở trong đại hội đường, chẳng lẽ muốn tự tay hủy diệt công trình mang tính biểu tượng của đế quốc sao? Không ai có thể gánh nổi trách nhiệm này. Đội trưởng đội trị an liều mạng liên lạc với người phụ trách trong Quốc hội, mong họ nhanh chóng phát lệnh, giải tán dân chúng, phong tỏa đại hội đường, khai hỏa trọng pháo. Nhưng hiện tại, toàn bộ người của Quốc hội đều đã bị Nghiêm Sí dẫn đi mở cuộc họp bí mật trong một phòng nhỏ, tất cả thiết bị thông tin đều bị cắt, không thể liên lạc được với bất kỳ ai phụ trách.
Lúc này, trong buổi phát sóng trực tiếp toàn quốc, người đàn ông mắt đỏ ngầu kia đang xách theo kỹ sư mạng lại lên tiếng: "Còn nữa, ta là dị năng hệ không gian. Cho dù các ngươi có phá hủy được đại hội đường từ xa thì cũng không giết được ta, chỉ có thể gánh trách nhiệm phá hủy công trình biểu tượng mà thôi, cho nên cứ ngoan ngoãn mà nghe đi."
"Không có chuyện gì to tát đâu, chỉ là phát vài đoạn video thôi mà." Phong Liệt Vân cắm chip vào máy chiếu, trên toàn quốc, trong các thiết bị trình chiếu thực tế ảo, mọi người đều thấy một hành tinh đen tuyền — đó chính là Hắc Ám tinh, nơi y từng sống.
Người của Hắc Ám tinh thậm chí có thể ăn cả cơ giáp, thế mà vẫn giữ lại được một con chip quang não có chức năng tự thu. Đôi khi họ nghịch máy chiếu thì sẽ lấy ra xem, trước đây Phong Liệt Vân luôn khinh thường hành vi này, nhưng lần này Phil lại muốn y mang chip theo.
Cảnh tượng hiện trạng của Hắc Ám tinh hiện ra trước mắt toàn quốc, Phong Liệt Vân ngồi yên lặng trong đại hội đường, binh lính đến tiếp viện nhìn hình ảnh trên màn chiếu thực tế ảo cũng đều dừng bước lại.
Tiếp theo là cảnh trong viện nghiên cứu Emir, một phần là do trước đó Lê Hân và Nghiêm Sí phá hủy viện nghiên cứu mà quay lại được, một phần là do tổ chức Fire trước kia dùng thủ đoạn phi pháp thu thập từ các viện nghiên cứu đế quốc. Những binh sĩ vốn định công kích Phong Liệt Vân cũng lần lượt dừng bước.
Noretti cũng thấy đoạn video này, suýt nữa thì phát điên. Không một nghị viên Quốc hội nào liên lạc được, hắn chỉ có thể thông báo cho một vị trưởng lão trong hoàng tộc. Trưởng lão họ Willbang kia liền quát giận với đội trưởng đội trị an: "Xử lý hắn đi, cho dù không thể xử lý được cũng phải tìm mọi cách ngăn hắn truyền video ra ngoài!"
Không ngờ đội trưởng đội trị an lại tỏ thái độ rất nghiêm túc, hắn nói với vị trưởng lão kia: "Ngài à, 20 năm trước, em trai tôi bị phát hiện vượt quá giới hạn tinh thần, vì sức khỏe của người nhà, dù tôi có cố ngăn cản, nó cũng tự nguyện rời khỏi gia đình để bị lưu đày. Lúc đó nó bị đưa đến tinh cầu Emir, tôi nghĩ nó chỉ là đang sống tốt ở một nơi khác. Nhưng hiện tại, ngài nói cho tôi biết đi, liệu nó có phải đã biến thành một vật thí nghiệm được đánh số trong viện nghiên cứu rồi không?!"
Đôi mắt của đội trưởng đỏ ngầu như máu, hắn gào thét điên cuồng về phía đoạn video.
Sau khi các đoạn video về Emir kết thúc, Phong Liệt Vân lại chiếu thêm một đoạn video khác — là Lê Hân.
Đây là đoạn được quay trong phòng khám của Black, một người bị dị biến tinh thần đang đau khổ không chịu nổi. Còn Lê Hân thì nét mặt bình tĩnh an hòa, một khúc nhạc êm dịu là 《Bình Sa Lạc Nhạn》 được cậu gảy ra từ cổ cầm, người bị dị biến kia dần dần bình tĩnh lại, khôi phục trạng thái bình thường.
Khi video dừng lại, Phong Liệt Vân nói: "Người này tên là Lê Hân, chính là người mà các ngươi đang nghi ngờ bị trùng dị hình ký sinh."