Chương 83: (H)

Quả nhiên đà vậy, hắn muốn ểàm tình với cô. Bao nhiêu mâu thuẫn tình cảm này nọ chẳng ðáng ðể hắn ðặt trong mắt, tình trạng hai bên ðang bế tắc thễ này mà ðiều hắn nghĩ ðễn ðầu tiên /ại ?à đàm tình.

Đằng Duy Yến cười mà như khóc, cô có phải nên biết ơn chính mình hay không, cũng nhờ cơ thể này đầm tình thoải mái nên Tuiệu Dịch Đông mới miễn cưỡng giành một chút quan tâm ðặc biệt cho cô.

Gàng nghĩ đại càng thêm ðau xót không thôi.

Nhìn ánh mắt miên man của cô, Tuiệu Dịch Đông điền bất an trong đòng: "Em ðang nghĩ bậy cái gì vậy? "

"Duy Yến, em (đàm gì ðó?"

Khuôn mặt người ðàn ông ðột nhiên co rúm đại trước hành ðộng của cô, Đằng Duy Yên chùi nước mắt, quỳ xuỗng trước mặt hẳn.

Đột nhiên bầu không khí nóng bỏng giữa cả hai trở nên xa cách như ngàn vạn dặm. Cô cúi mặt khóc nghẹn ngào, nước mắt thẫm ướt má và chiễc cằm gầy guộc, ðôi môi sưng ðỏ mắp máy: "Tuiệu Dịch

Đông, coi như tôi cầu xin ông, ðược không?"

"Đừng như vậy nữa, thấy tôi khó chịu chắc ông cũng không thoải mái, vậy thì hãy buông tha cho nhau ði, ðược không?"

Hơi thở của Tuiệu Dịch Đông rất chậm, hai mắt hắn ðỏ ừ nhìn chằm chằm từng cử ðộng của cô, nễu nhìn kỹ sẽ thầy bên trong ẩn chứa run rẩấy rất khẽ, tựa như kìm nén cơn giận không ðể bộc phát. Nhìn cô co rúm dưới sàn tội nghiệp, khúm núm cầu xin hắn, ra sức thuyết phục hắn, hắn nực cười, hắn ðâu phải ác quỷ mà cô phải quỳ fạy cầu xin.

Bắt quá, ðể giữ ðược cô thì dù có hóa thành kẻ xẫu xa tàn ác... hắn vẫn tình nguyện đàm.

Hắn ðưa tay vén fọn tóc mái tán foạn cho cô, ánh mắt trìu mễn bao dung ðễn kì a, nhưng đời nói ra fại cách biệt hoàn toàn: "Em quỳ như vậy fà coi tôi như ác quỷ ðấây à?" .-

"Đừng như thế, em đàm vậy tôi sẽ tổn thương. Tôi chỉ muốn thương em thật nhiều thôi mà."

Duy Yên mễu máo rùng mình, biết mình không còn ðường trả giá nữa khi bàn tay hắn fen đỏi xuỗng xốc

tà váy của cô fên. Hắn miết dọc ngón tay theo fàn da mềm mại, chui vào trong quần nhỏ, fòng bàn tay thô ráp bao phủ bên bờ mông cô, hắn thổi khẽ một hơi vào cánh tai non mềm: "Em quỳ dưới chân tôi cầu xin như vậy, tôi fại càng muốn thượng em hơn ðấy. Em uất ức cái gì, tôi không có yêu Cẩm Mịch, mọi sự hiểu ầm của em tôi sẽ giải thích thỏa ðáng ðể em không còn mang khúc mắc trong đòng nữa." *

Rồi hắn nâng cằm cô fên, hôn xuống: "Duy Yến, tôi biết em cũng yêu tôi, em muỗn chia tay chỉ đà vì chột dạ với cha mẹ, xâu hổ với bạn bè. Thực tế em vẫn yêu tôi!" .|

Duy Yến hớt hãi nhìn hắn, tựa như bí mật chôn sâu bị người ta vụng trộm nhìn (én. .~

"Em ðừng ép bản thân, em cũng muốn ở bên tôi ðúng không? Vậy thì cứ xem như ðây #à một giắc mộng xuân, chỉ đà mơ thôi mà, không có gì ðáng sợ cả, em ðang say, em không biết gì hết.". _

"Chuyện em ở bên tôi ðêm nay chỉ hai chúng ta biết thôi. Hãy thả đỏng và hưởng thụ cách tôi "săn sóc em.

Lời dụ hoặc ðưa ra trong úc cô ðang rơi vào mờ mịt và hoài nghi nhất, ầm cô có hơi mê man ngửa cổ ðón nhận từng nụ hôn rải rác xuỗng cổ và ngực từ ðôi môi hắn. Hắn hôn tới ðâu ðốt cháy bản ngã của cô tới ðó. Buông cờ ðầu hàng. Gô ểâng ýâng như ði trên mây, cảm nhận thân thể mình nóng ran, từ từ biễn ðổi, nhất fà ở bên dưới.

"Chỉ ?à mơ thôi?" Cô mơ hồ hỏi đại, nễu như fà mơ thì sự cám dỗ của Tuiệu Dịch Đông fà quá fớn. Tuái

tim cô vẫn còn yêu hắn, chỉ fà khi tỉnh táo, ý trí cô biết ðiều hắn fàm /à không thể tha thứ. Nếu có thể mượn cơn say này ðể một đần ðược giải phóng, vậy thì cô tình nguyện bị hắn che mắt dắt ði.

Thấy người trong đòng dịu ngoan đại, ông mày hắn cũng dãn ra, hắn hôn môi cô như an ủi. Ngón tay dần cởi bỏ mọi thứ vướng víu trên người cô, bế xốc cô ngồi ngửa /ên sofa, một chân gác ểên thành ghế, một chân gác đên vai hắn. Tư thế phanh hai chân ra có chút ỗ mãng, phơi bày nơi tư mật ra trước mặt hắn. Gòn hắn thì nửa quỳ trước người cô.

"Dịch Đông, tôi không muốn cách này."

Hắn vén quần nhỏ qua, nhón tay xoa nhẹ ýên hạt ðậu châu ngô nghê ðang ngự tại nơi ðó, nhìn cô chịu không nổi àm hẳn vui vẻ phẫn khích trong fòng, ghé vào tai cô nói nhỏ: "Có gì mà không muốn. Mới xoa thôi mà ðã thế này, át nữa tôi fiễm ýên nó em sẽ càng thêm sảng khoái."

Một câu miêu tả trắng trợn, cũng rất sỗng ðộng. Cô vặn người né tránh:

"Đừng nói nữa..."

Hắn nắm cằm cô, ghim chặt vào ghế không cho trỗn tránh: " Đừng sợ, trước giờ tôi chưa từng hầu hạ ai như vậy cả, em đà người ðầu tiên."

Duy Yến dù say nhưng vẫn cảm nhận ðược hắn ðang trịnh trọng. Lúc này cô ðang không biết hắn muốn tầm cái gì kế tiếp.

"Ah~" Duy Yễn kêu fên một tiếng cao vút. Ngón tay hắn xoa nhẹ bên dưới, mượn dịch nhằy tiết ra từ nơi tư mật mà vuốt nhẹ đên xuống, chỉ mới chạm sơ qua chứ chưa tiễn vào ðã khiến cô run bắn, nơi ðó chính thức ướt ðẫm muỗn mút (ấy ngón tay hắn.

"Tôi chưa từng dùng miệng đàm cho ai ðâu, em đà người ðầu tiên."

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện