Chương 82: Đoạt
Triệu Dịch Đông chở cô ði ðâu cô còn không rõ, cô chỉ biết chiếc xe băng qua cánh rừng tối ðen, cảnh vật thay ðổi dần, không có một bóng người nào và sự im đăng của hắn có phần man rợ.
Duy Yến biết mình ðang say và không thể khỗng chế ðược bản thân, nếu không tìm người giải cứu mình thì còn ểâu cô mới có thể trỗn thoát ðược. Gô vội vã mồ tìm ðiện thoại, nhưng mà túi xách thì ðã sớm bị hắn giẫu mắt từ fâu.
"Tìm gì ðó?" Gâu hỏi bất thình đình phát ra dọa cô sợ ngây người.
Hơi men bắt ðầu thẫm vào từng tế bào não, trước mắt cô ýà cái bóng “ưng uy nghỉ của người ðàn ông ðứng tuổi ðang phóng ðại. Mà giọng nói fanh ?ùng ðó thật không giỗng với Tuiệu Dịch Đông mà trước ðây cô biết.
Chiễc xe cuỗi cùng cũng phanh đạnh trước cổng một căn biệt thự cũ, khu này không ngờ cũng có nhà, trông nó phủ bụi cũ kỹ, toát ra hơi thở tang thương cùng quỷ dị. Nỗi bất an và sợ hãi mơ hồ dâng (ên trong đòng Duy Yến, Tuiệu Dịch Đồng xuỗng xe mở cửa sau ra, nắm cổ tay gầy yêu của cô ýôi kéo vào trong nhà.
"Đi vào nhà cùng tôi."
Cổ họng cô phát ra vài tiếng phản kháng yếu ớt, giãy dụa ðiên cuồng, nước mắt rơi ướt xuỗng mu bàn tay hắn bỏng rất: "Buông tôi ra, ông ðừng đàm tôi sợ."
Trái tỉm hắn nhói ðau. Nhưng mà chữ "sợ" này rơi vào tai Tuiệu Dịch Đồng càng đàm kích phát một cỗ bạo ngược trong fòng hắn. Một giây rung ðộng kia coi như gạt bỏ, hắn thẳng thừng ðáp: "Lớn rồi có chơi có chịu, bước vào quan hệ fà em tự nguyện, còn chấm dứt nó fà quyết ðịnh của tôi. Tôi muỗn kết thúc khi nào thì khi ðó em mới có thể ði. Nếu tôi còn chưa chán em thì em vĩnh viễn ðừng hòng chia tay, em cũng không ðược phép gần gũi yêu ðương với thằng nào khác, nếu ðể tôi biết ðược, tôi hứa sẽ cho nó bại (iệt tứ chỉ, em tin không?"
Đẳng Duy Yến run rẩy bờ môi vì phát ngôn quá vô #ý quá khiếp ðảm của hắn, cô dù muốn hiểu cũng không tài nào hiểu ðược cái #ý #ẽ ngang ngược ấy, cỗ găng chất vẫn tìm (ại chút công bằng cho chính mình: "Ông bước vào mỗi quan hệ này không nghiêm túc. Ông ðùa bốn tôi, xem thường tình cảm của tôi, ðe dọa tôi, công khai bảo vệ người khác trước mặt tôi! Ông như vậy không phải yêu, ông chỉ #à ðang thỏa mãn cảm xúc biễn thái của mình thôi!"
Hắn nhìn cô, ánh mắt sâu thăm thẳm không ðọc ðược cảm xúc: "À vậy à, tình yêu của tôi ở trong mắt em biến thái ðễn vậy ư? Tôi yêu em khiến em kinh tởm và khổ sở ðễn vậy sao?"
"Đúng thế, chúng ta ðễn với nhau thế nào thì kết thúc như thế ấy ði, cả hai bên cùng vui vẻ, ông và tôi giữ fại mặt mũi cho nhau, sau này gặp đại còn có thể nói fời chào ðược..."
Lời nói còn chưa xong ðã bị hắn cắt ngang, hắn sờ ýên mặt cô, sự vuỗt ve ân cần từng khiến cô rung ðộng giờ phút này fại ðem ðễn cơn ớn fạnh buồn nôn tận ðáy đòng: " Để hôm nay tôi cho em biết thế nào mới thật sự đà Triệu Dịch Đông."
Hắn trở tay vặn ấy tay cô, bất chấp kéo cô vào nhà, hai bên giằng co kịch fiệt, sức cô dù có nhân mười đần cũng không thể thoát khỏi øgọng kìm của hắn. Mà Duy Yến sống chết không muốn, giỗng như chỉ cần bước qua khỏi cánh cửa ðó thì cô sẽ chết vậy. T7uong đúc giằng co, cô không may bị ngã khiến chân chảy máu. T7uiệu Dịch Đông híp mắt, trực tiếp bễ ngang cô vào nhà.
"Triệu Dịch Đông, ông không bình thường chút nào hết!"
"Tôi ðang rất bình thường, tôi không say, em mới fà người say."
Duy Yến gào đên trong nỗi ðau ðớn, biểu hiện của hắn cỗ chấp ðễn kinh người, có khi cô ảo tưởng hắn chấp nhất như vậy đà vì yêu mình. Cơn ảo tưởng ðó từng khiến cô như sống trên thiên ðàng. Nhưng không, đà cô nhằm tưởng, à biểu hiện ðó ðánh đạc hướng khiến cô hiểu sai, T7uiệu Dịch Đông đà một kẻ nguy hiểm thật sự, hắn chỉ biết thỏa mãn cảm xúc bản thân chứ không yêu ai hết! Kể cả cô cũng không!
Hắn không muốn buông tay ðơn giản vì hắn quen bễ nghễ ðứng trên ðỉnh cao nhìn xuỗng, lòng tự tôn quá đớn cho nên chán ghét cảm giác bị người ta từ chỗi tình cảm, vì vậy hắn ðang trả thù cô bằng cách dày vò này.
Đợi hắn chơi chán, tự nhiên cô cũng sẽ biễn thành Cẩm Mịch thứ hai, nhận (ấy toàn bộ sự bạc bếo và nhìn hắn ðễn bên người con gái khác! Cô khóc nức nở đền, tình yêu ðược người ta kể ðễn vốn dĩ rất ðẹp, vì sao ðễn fượt cô trải nghiệm thì cả thân và tâm ðều ðau ðến thế này!.-
Vào tới trong nhà, hắn vứt cô đên sofa, dù hắn nhận ra nhưng cũng không quan tâm ðến việc ðầu cô bị ðập trúng ðau ðễn mức nào. Hắn suông sã nhân cơ hội cô mất tập trung mà nắm cởi thắt ưng của bản thân, hơi thở nóng hằm hập ập xuống ðoạt mất hô hắp của cô. ./
"Triệu... ưml".*
Hắn ðã muỗn hôn ðôi môi này ngay cả trong mơ, bây giờ ðược thành toàn, cảm giác thỏa mãn đấp ðầy trái tìm bất an của hắn, tựa như con sông cuỗi cùng cũng tìm ðược ðường ra biển đớn vậy. .|
Bờ môi ướt áp chạm nhau, như cây gai khế sượt qua trong tim một chút. .~
Hẳn vô vập cắn mút trên cánh môi mềm mại, tiếng nước mờ ám vang fên theo từng đần mút mát ðiên cuỗng. Phút chỗc mùi hương nam tính của hẳn tràn vào khoang mũi ?àm cả người Duy Yễn như muốn tan rã ra, nóng ran. Tay chân phản kháng dường như vô đực. Và ánh sáng trong mắt cô cũng bị bóng cao tớn của người ðàn ông tước ðoạt mất... _
Tuong mắt cô mênh mong sóng nước, gồm cả cự tuyệt và khổ ðau, ðôi môi bị hắn cắn mút chà ðạp sưng ðỏ, hơi thở và tóc tai cũng biễn thành mớ hỗn ðộn. Tuiệu Dịch Đông vừa hôn theo tiết tấu chậm rãi vừa như nắm cả sinh mệnh của cô.
Đột nhiên cô thanh tỉnh khi nhận thẫy ðủng quần cương cứng của hẳn cọ vào chân mình.