3 năm sau, ở phía nam của khu vực cao nguyên, tại đảo Khu Thanh, ở bên trong quán trọ có một nhóm 3 người đang trò chuyện. Nhóm này thực chất cũng là tinh giả, nhưng mà tuvi lại không cao.
“Này, ngươi có biết bí cảnh mà lưu vân tông chuẩn bị sắp mở ra rồi không?”
Đây là Màn Khí Tục, tinh giả luyện linh kì tầng 4, hắn ta có khuôn mặt bặm trợn và có phần gầy gò, ánh mắt sắt bén giống như muốn ăn tươi nuốt sống bất cứ con gái nhà lành nào.
“A a, ta biết, ta biết nè, có phải là bí cảnh 5 năm mở ra một lần đúng không?”
Đây là Bạch Thổ Thừa, tinh giả luyện linh kì tầng 4, hắn ta có thân hình mập mạp và chạy khá chậm nhưng lại là một lớp phòng thủ cực kì rắn chắc.
Màn Khí Tục liền tỏ ra vui vẻ làm điệu bộ vui vẻ chỉ thẳng vào Bạch Thổ Thừa: “Chính xác! Tên mập ngươi biết cái này cũng hay đấy!”
Nghe Màn Khí Tục khen như vậy thì Bạch Thổ Thừa cũng vui ra mặt: “Ta mà lại.”
“Cái chuyện cỏn con đó mà các ngươi cũng phải tới tận bây giờ mới biết, cập nhập thông tin gì chậm vậy?!”
Người này là đại ca của hai tên Màn Khí Tục và Bạch Thổ Thừa, tên là Phần Khu Mục, tinh giả luyện linh kì tầng 7, hắn ta có thân hình rất vạm vỡ cũng như khuôn mặt đáng sợ, ai nhìn vào cũng phải kiêng dè ba phần.
Màn Khí Tục nghe thấy Phần Khu Mục nói vậy thì cũng làm ra vẻ mặt hối lỗi đáp: “Xin lỗi đại ca, đệ chỉ là muốn tạo nên một chút không khí vui vẻ mà thôi!”
“Không sao!”
Nhìn hắn ta nói là vậy, nhưng mà Màn Khí Tục lại nhận ra sự khác thường của Phần Khu Mục, lại băn khoăn liền hỏi: “Đại ca là có chuyện gì không vui sao?”
Nghe Màn Khí Tục nói vậy thì Bạch Thổ Thừa cũng phản ứng lại, liền hiện ra vẻ mặt vừa lo lắng vừa bất ngờ nói: “Hả?! Đại ca đây là có chuyện không vui sao?!”
“Ngươi đó, cái đầu óc ngu si của ngươi mà nhận ra được thì ta cũng phải cảm phái 3 phần đấy!” Màn Khí Tục nói.
Bạch Thổ Thừa liền đáp lại: “Ta dù có ngu thật thì ngươi cũng đâu cần phải nói những lời đau lòng như thế chứ!”
“Ta nói thì sao?” Màn Khí Tục lại nói, vẻ mặt cười khẩy ra vẻ khiêu khích.
Bạch Thổ Thừa hiện ra vẻ mặt tức giận liền nói lại: “Ta không cho ngươi nói!”
“Ta cứ nói thì sao?” Màn Khí Tục lại khiêu khích tiếp.
Thấy vậy Bạch Thổ Thừa liền không chịu được nữa liền định hét: “Ngươi…” Nhưng chưa kịp nói hết thì Phần Khu Mục chặn lại nói: “Dừng lại đi, ta thật sự không sao đâu!”
Thấy vậy, Màn Khí Tục liền tới gần và nói: “Đại ca à, người có thể qua mặt được tên mập kia chứ không thể qua mặt được tôi đâu!”
“Đúng đó đúng đó, người có thể qua mặt được tôi chứ không thể qua mặt tên gầy kia đâu!” Bạch Thổ Thừa đáp theo, cho dù hắn ta có ghét Màn Khí Tục thật, nhưng mà hắn chưa bao giờ nghi ngờ con mắt của hắn cả.
“Chúng ta tương sinh tương liên, cộng sinh cộng tử, sống chết có nhau, có gì mà khó nói cơ chứ?!” Màn Khí Tục nói, lại hiện ra vẻ mặt tràn đầy sự uy tín.
“Phải đấy, tương sinh tương liên, đồng sinh cộng tử, sống chết có nhau!” Bạch Thổ Thừa liền theo.
Thấy vậy, Phần Khu Mục cũng phải chịu thua mà thở dài: “Thật sự là chịu các ngươi mà!”
Khi Nghe vậy thì cả hai người Bạch Thổ Thừa và Màn Khí Tục liền cười: “hì hì”.
Và rồi Phần Khu Mục liền hiện ra khuôn mặt nghiêm túc khiến cho cả hai phải chăm chú lắng nghe. Khi mà cả hai đã sẵn sàng thì Phần Khu Mục bắt đầu nói: “Chuyện là thế này, điều đó cũng liên quan tới chuyện bí cảnh mà các ngươi vừa nói, đó là hiện giờ bí cảnh đó có phần nguy hiểm hơn những lần trước rất nhiều, hơn nữa, không chỉ những tán tu chúng ta là có mặt ở đó, còn có vô số tông môn lớn khác cũng tới đó nữa!”
Từng lời Phần Khu Mục nói ra liền khiến cả hai bất ngờ tột độ, liền bất giác hỏi: “Lũ bên tông môn đó lại làm gì mà đi giành một bí cảnh cho lũ tán tu chúng ta cơ chứ?”
“Ta không biết, nhưng có lẽ nó liên quan tới sự nguy hiểm này, song, có lẽ số bảo vật trong đó và vô số tài nguyên cũng nhiều hơn!” Phần Khu Mục lại nói tiếp: “Với lại ta còn nghe được một tin rằng sẽ có người chấp pháp hội sẽ tham gia bí cảnh lần này!”
Vừa nghe đến đây, cả bọn đều chấn kinh, có lẽ đây chính là sự bất ngờ lớn nhất hiện giờ mà bọn họ phải đối mặt, bọn họ liền hỏi: “Cả chấp pháp hội nữa sao?”
“Có lẽ vậy, nhưng mà cũng chỉ dừng ở mức tin đồn thôi, chưa có chứng cứ nào xác thực cả!”
Lời vừa dứt, cả hai cũng thở phào nhẹ nhõm đi đôi chút, bởi vì chứng cứ này cũng chỉ là ở mức tin đồn mà thôi.
Chấp pháp hội, nghe tên thôi cũng đủ cảm nhận thấy sự khủng bố rồi, một hiệp hội mà không ai biết trụ sở chính ở nơi nào, lại càng có vô số hội nhỏ thành lập bao bọc xung quanh vực cao nguyên này để bảo tồn sự cân bằng và trật tự, nhưng mà sự khủng bố của bọn họ lại là sự hành quyền giết người mà không chút mảy may gì, Thậm chí là còn tự do làm điều đó. Nhưng may mắn là cái đó chỉ nằm trong phạm vi mà quy tắc của bọn họ đặt ra mà thôi.
“Điều ta lo lắng là việc đi tới bí cảnh lần này liệu an toàn không? Ta không nghĩ rằng chỉ có ba chúng ta là đã có thể sống sót ra khỏi đâu!”
Nghe Phần Khu Mục nói, cả ba liền có chút sợ hãi, nhưng mà bọn họ cũng không ngốc, nếu Phần Khu Mục đưa ra lời nói này thì cũng đã có biện pháp. Vì thế, cả hai liền hỏi: “Vậy thì đại ca có phải đã mời thêm thành viên gia nhập vào nhóm chúng ta có phải không?”
“Đúng vậy, ta đã gọi thêm một người tới, người này cũng có tuvi ngang với ta, vậy nên các ngươi hãy yên tâm!” Lời Phần Khu Mục nói liền khiến cho cả hai quan tâm.
Rồi cánh cửa của quán bật ra, một người trùm kín mít cả thân thể bằng một cái khăn kèm theo một cái mặt nạ trông khá bí hiểm. Người đó bắt đầu tới gần chỗ bọn họ, thấy vậy, Phần Khu Mục liền nói: “Tới rồi à!”
Người đó liền gật đầu một cái biểu hiện, điều này làm cho Phần Khu Mục an tâm và bắt đầu đứng dậy khỏi cái ghế, liền đặt tiền xuống bàn.
“Được rồi, thời gian đã không còn sớm nữa, trên đường đi ta sẽ giới thiệu và giải thích mục đích chuyến đi cho, bây giờ thì ta tới chỗ bí cảnh thôi!” Phần Khu Mục vừa nói vừa đi ra khỏi cửa.
Liền cả ba nhanh chóng đuổi theo sau, nhưng khi đang đi ra khỏi cửa, đột nhiên ánh mắt của người đeo khăn trùm ấy liền quay sang, nhìn thẳng vào Ngọc Linh Thảo, người ngồi kế bên đó và đã nghe hết tất thảy những lời đối thoại vừa rồi của bọn họ.
“Này, ngươi có biết bí cảnh mà lưu vân tông chuẩn bị sắp mở ra rồi không?”
Đây là Màn Khí Tục, tinh giả luyện linh kì tầng 4, hắn ta có khuôn mặt bặm trợn và có phần gầy gò, ánh mắt sắt bén giống như muốn ăn tươi nuốt sống bất cứ con gái nhà lành nào.
“A a, ta biết, ta biết nè, có phải là bí cảnh 5 năm mở ra một lần đúng không?”
Đây là Bạch Thổ Thừa, tinh giả luyện linh kì tầng 4, hắn ta có thân hình mập mạp và chạy khá chậm nhưng lại là một lớp phòng thủ cực kì rắn chắc.
Màn Khí Tục liền tỏ ra vui vẻ làm điệu bộ vui vẻ chỉ thẳng vào Bạch Thổ Thừa: “Chính xác! Tên mập ngươi biết cái này cũng hay đấy!”
Nghe Màn Khí Tục khen như vậy thì Bạch Thổ Thừa cũng vui ra mặt: “Ta mà lại.”
“Cái chuyện cỏn con đó mà các ngươi cũng phải tới tận bây giờ mới biết, cập nhập thông tin gì chậm vậy?!”
Người này là đại ca của hai tên Màn Khí Tục và Bạch Thổ Thừa, tên là Phần Khu Mục, tinh giả luyện linh kì tầng 7, hắn ta có thân hình rất vạm vỡ cũng như khuôn mặt đáng sợ, ai nhìn vào cũng phải kiêng dè ba phần.
Màn Khí Tục nghe thấy Phần Khu Mục nói vậy thì cũng làm ra vẻ mặt hối lỗi đáp: “Xin lỗi đại ca, đệ chỉ là muốn tạo nên một chút không khí vui vẻ mà thôi!”
“Không sao!”
Nhìn hắn ta nói là vậy, nhưng mà Màn Khí Tục lại nhận ra sự khác thường của Phần Khu Mục, lại băn khoăn liền hỏi: “Đại ca là có chuyện gì không vui sao?”
Nghe Màn Khí Tục nói vậy thì Bạch Thổ Thừa cũng phản ứng lại, liền hiện ra vẻ mặt vừa lo lắng vừa bất ngờ nói: “Hả?! Đại ca đây là có chuyện không vui sao?!”
“Ngươi đó, cái đầu óc ngu si của ngươi mà nhận ra được thì ta cũng phải cảm phái 3 phần đấy!” Màn Khí Tục nói.
Bạch Thổ Thừa liền đáp lại: “Ta dù có ngu thật thì ngươi cũng đâu cần phải nói những lời đau lòng như thế chứ!”
“Ta nói thì sao?” Màn Khí Tục lại nói, vẻ mặt cười khẩy ra vẻ khiêu khích.
Bạch Thổ Thừa hiện ra vẻ mặt tức giận liền nói lại: “Ta không cho ngươi nói!”
“Ta cứ nói thì sao?” Màn Khí Tục lại khiêu khích tiếp.
Thấy vậy Bạch Thổ Thừa liền không chịu được nữa liền định hét: “Ngươi…” Nhưng chưa kịp nói hết thì Phần Khu Mục chặn lại nói: “Dừng lại đi, ta thật sự không sao đâu!”
Thấy vậy, Màn Khí Tục liền tới gần và nói: “Đại ca à, người có thể qua mặt được tên mập kia chứ không thể qua mặt được tôi đâu!”
“Đúng đó đúng đó, người có thể qua mặt được tôi chứ không thể qua mặt tên gầy kia đâu!” Bạch Thổ Thừa đáp theo, cho dù hắn ta có ghét Màn Khí Tục thật, nhưng mà hắn chưa bao giờ nghi ngờ con mắt của hắn cả.
“Chúng ta tương sinh tương liên, cộng sinh cộng tử, sống chết có nhau, có gì mà khó nói cơ chứ?!” Màn Khí Tục nói, lại hiện ra vẻ mặt tràn đầy sự uy tín.
“Phải đấy, tương sinh tương liên, đồng sinh cộng tử, sống chết có nhau!” Bạch Thổ Thừa liền theo.
Thấy vậy, Phần Khu Mục cũng phải chịu thua mà thở dài: “Thật sự là chịu các ngươi mà!”
Khi Nghe vậy thì cả hai người Bạch Thổ Thừa và Màn Khí Tục liền cười: “hì hì”.
Và rồi Phần Khu Mục liền hiện ra khuôn mặt nghiêm túc khiến cho cả hai phải chăm chú lắng nghe. Khi mà cả hai đã sẵn sàng thì Phần Khu Mục bắt đầu nói: “Chuyện là thế này, điều đó cũng liên quan tới chuyện bí cảnh mà các ngươi vừa nói, đó là hiện giờ bí cảnh đó có phần nguy hiểm hơn những lần trước rất nhiều, hơn nữa, không chỉ những tán tu chúng ta là có mặt ở đó, còn có vô số tông môn lớn khác cũng tới đó nữa!”
Từng lời Phần Khu Mục nói ra liền khiến cả hai bất ngờ tột độ, liền bất giác hỏi: “Lũ bên tông môn đó lại làm gì mà đi giành một bí cảnh cho lũ tán tu chúng ta cơ chứ?”
“Ta không biết, nhưng có lẽ nó liên quan tới sự nguy hiểm này, song, có lẽ số bảo vật trong đó và vô số tài nguyên cũng nhiều hơn!” Phần Khu Mục lại nói tiếp: “Với lại ta còn nghe được một tin rằng sẽ có người chấp pháp hội sẽ tham gia bí cảnh lần này!”
Vừa nghe đến đây, cả bọn đều chấn kinh, có lẽ đây chính là sự bất ngờ lớn nhất hiện giờ mà bọn họ phải đối mặt, bọn họ liền hỏi: “Cả chấp pháp hội nữa sao?”
“Có lẽ vậy, nhưng mà cũng chỉ dừng ở mức tin đồn thôi, chưa có chứng cứ nào xác thực cả!”
Lời vừa dứt, cả hai cũng thở phào nhẹ nhõm đi đôi chút, bởi vì chứng cứ này cũng chỉ là ở mức tin đồn mà thôi.
Chấp pháp hội, nghe tên thôi cũng đủ cảm nhận thấy sự khủng bố rồi, một hiệp hội mà không ai biết trụ sở chính ở nơi nào, lại càng có vô số hội nhỏ thành lập bao bọc xung quanh vực cao nguyên này để bảo tồn sự cân bằng và trật tự, nhưng mà sự khủng bố của bọn họ lại là sự hành quyền giết người mà không chút mảy may gì, Thậm chí là còn tự do làm điều đó. Nhưng may mắn là cái đó chỉ nằm trong phạm vi mà quy tắc của bọn họ đặt ra mà thôi.
“Điều ta lo lắng là việc đi tới bí cảnh lần này liệu an toàn không? Ta không nghĩ rằng chỉ có ba chúng ta là đã có thể sống sót ra khỏi đâu!”
Nghe Phần Khu Mục nói, cả ba liền có chút sợ hãi, nhưng mà bọn họ cũng không ngốc, nếu Phần Khu Mục đưa ra lời nói này thì cũng đã có biện pháp. Vì thế, cả hai liền hỏi: “Vậy thì đại ca có phải đã mời thêm thành viên gia nhập vào nhóm chúng ta có phải không?”
“Đúng vậy, ta đã gọi thêm một người tới, người này cũng có tuvi ngang với ta, vậy nên các ngươi hãy yên tâm!” Lời Phần Khu Mục nói liền khiến cho cả hai quan tâm.
Rồi cánh cửa của quán bật ra, một người trùm kín mít cả thân thể bằng một cái khăn kèm theo một cái mặt nạ trông khá bí hiểm. Người đó bắt đầu tới gần chỗ bọn họ, thấy vậy, Phần Khu Mục liền nói: “Tới rồi à!”
Người đó liền gật đầu một cái biểu hiện, điều này làm cho Phần Khu Mục an tâm và bắt đầu đứng dậy khỏi cái ghế, liền đặt tiền xuống bàn.
“Được rồi, thời gian đã không còn sớm nữa, trên đường đi ta sẽ giới thiệu và giải thích mục đích chuyến đi cho, bây giờ thì ta tới chỗ bí cảnh thôi!” Phần Khu Mục vừa nói vừa đi ra khỏi cửa.
Liền cả ba nhanh chóng đuổi theo sau, nhưng khi đang đi ra khỏi cửa, đột nhiên ánh mắt của người đeo khăn trùm ấy liền quay sang, nhìn thẳng vào Ngọc Linh Thảo, người ngồi kế bên đó và đã nghe hết tất thảy những lời đối thoại vừa rồi của bọn họ.
Danh sách chương