Lâm Ngọc Nhi không nghĩ chỉ vì lời nói đùa của cô với tiểu cầu cầu ở hiện đại mà bây giờ thật sự trở thành một con chó, cũng may tiểu cầu cầu là một con chó đáng yêu nên Lâm Ngọc Nhi cũng rất hài lòng với dáng vẻ hiện tại.
Lâm Ngọc Nhi là một cô nhi từ nhỏ nên cô luôn tập thích ứng với mỗi cuộc sống khác nhau, cũng vì thế cô cư nhiên dễ dàng thích ứng với cuộc sống ở đây vô cùng vô cùng nhanh. Chỉ mới một thời gian ngắn mà Lâm Ngọc Nhi đã trở thành người đứng đầu ở đây, không những vậy bạn bè của cô ở đây cũng rất nhiều. Từ mấy con chó hàng xóm ở hậu cung cho tới mấy con mèo ở ngự thiện phòng(nhà bếp), nơi đâu cô cũng có bạn, ai biểu cô vốn là một người vô cùng hòa đồng! Tất cả động vật trên dưới hoàng cung ai ai cũng gọi Lâm Ngọc Nhi là đại tỷ. Nói tới lí do Lâm Ngọc Nhi trở thành đại tỷ thì phải kể đến cuộc gặp mặt giành thức ăn với con chó tiểu Bảo – đại ca ở ngự thiện phòng. Ngày thường Lâm Ngọc Nhi khi ngứa răng nhân lúc Lăng Chi Hạ bận rộn không để ý tới mình, cư nhiên lấy áo bào của hắn ra cắn cho đỡ ngứa, làm rách một miếng vải ngay hình con rồng thêu bằng chỉ vàng trên áo. Lâm Ngọc Nhi thấy miếng vải rách ngay hình con rồng cũng không tệ với lại là chỉ vàng, cư nhiên cất đi làm của riêng, không ngờ bây giờ lại hữu dụng.
Quả thật lúc đó cô giành ăn chỉ vì thấy con chó tiểu Bảo ngày thường lưu manh nên muốn chỉnh nó một chút thôi. Cũng may cô thông minh, nhớ tới miếng vải của Lăng Chi Hạ, lấy miếng vải ra. Con chó tiểu Bảo nhìn thấy liền hiểu được Lâm Ngọc Nhi lai lịch không nhỏ nên bỏ đi. Có thể nói, chỉ một thời gian ngắn Lâm Ngọc Nhi cư nhiên đã trở thành một con chó thực thụ-khuyển vương. Khuyển vương Cầu cầu lưu danh từ đây!!! (~^~)
—————————-oOo—————————–
Lâm Ngọc Nhi trong thời gian này vô cùng vui vẻ, thảnh thơi an nhàn làm khuyển vương, còn Lăng Chi Hạ do xuất cung một thời gian nên hiện tại tấu chương chất như núi. Làm hoàng đế thực khổ! Do không có Lăng Chi Hạ cùng chơi nên ngày ngày Lâm Ngọc Nhi cũng chỉ loanh quanh trong thư phòng, ngự hoa viên với các tiểu đệ, thật là nhàm chán. Đang buồn chán thì được bọn tiểu đệ mật báo Lăng Chi Hạ còn có một biểu muội là công chúa Lăng Hạ Mạc ở Ngọc Uyển cung thường xuyên bị bệnh, Lăng Chi Hạ cũng vì lo cho muội muội của mình nên tới giờ 18 tuổi vẫn không lập phi hay hậu. Lâm Ngọc Nhi cảm thấy thập phần hứng thú với biểu muội này quyết định hôm nay tới ra mắt (ra mắt em ck hơi sớm >V)
Lâm Ngọc Nhi đi thẳng đến Ngọc Uyển cung đi ngang qua ngự hoa viên hậu cung, cây cối xanh tươi, khí trời mát mẻ, thoáng đãng vô cùng, cô quyết định sẽ rủ công chúa cùng đi dạo. Lâm Ngọc Nhi đến Ngọc Uyển cung, bọn thị vệ canh gác bên ngoài thấy Lâm Ngọc Nhi hiện tại là Cầu cầu- sủng vật của hoàng thượng nên cũng không ngăn cản.
Lâm Ngọc Nhi chạy vào bên trong tỏ vẻ đáng yêu cất tiếng sủa mà cô cho là đáng yêu nhất “gâu..gâu..âu”
Một nô tì nhìn thấy Lâm Ngọc Nhi “công chúa, có một con chó chạy loạn vào đây”. Trên giường có một tiểu cô nương tầm 12 tuổi đang nằm nhìn qua hình như đang bệnh. Tiểu cô nương nhờ nô tì nâng dậy “nga, ta thấy rồi. Ta muốn ôm nó”
Tiểu cô nương lại là biểu muội của Lăng Chi Hạ công chúa Lăng Hạ Mạc, thật khác xa với tưởng tượng của cô.
Nô tì khó xử nhìn Lăng Hạ Mạc “công chúa, không nên. Người còn đang bệnh lỡ như bị dị ứng với lông chó thì không tốt, Tiểu Nhược sẽ bị trách phạt”
Lăng Hạ Mạc nhìn con chó mỉm cười, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú tuy có chút nhợt nhạt do bệnh nhưng vẫn rất đẹp, khi cười thì Lăng Hạ Mạc càng đáng yêu hơn chỉ tiếc là bị bệnh, tiểu cô nương ở tuổi này đáng lẽ phải hoạt bát hiếu động nha.
“ Không sao. Có gì ta sẽ nói với ca ca, ngươi yên tâm”
Một tiểu thái giám bên ngoài vội vã chạy vào bẩm báo “ công chúa, hoàng thượng tới”
Lâm Ngọc Nhi là một cô nhi từ nhỏ nên cô luôn tập thích ứng với mỗi cuộc sống khác nhau, cũng vì thế cô cư nhiên dễ dàng thích ứng với cuộc sống ở đây vô cùng vô cùng nhanh. Chỉ mới một thời gian ngắn mà Lâm Ngọc Nhi đã trở thành người đứng đầu ở đây, không những vậy bạn bè của cô ở đây cũng rất nhiều. Từ mấy con chó hàng xóm ở hậu cung cho tới mấy con mèo ở ngự thiện phòng(nhà bếp), nơi đâu cô cũng có bạn, ai biểu cô vốn là một người vô cùng hòa đồng! Tất cả động vật trên dưới hoàng cung ai ai cũng gọi Lâm Ngọc Nhi là đại tỷ. Nói tới lí do Lâm Ngọc Nhi trở thành đại tỷ thì phải kể đến cuộc gặp mặt giành thức ăn với con chó tiểu Bảo – đại ca ở ngự thiện phòng. Ngày thường Lâm Ngọc Nhi khi ngứa răng nhân lúc Lăng Chi Hạ bận rộn không để ý tới mình, cư nhiên lấy áo bào của hắn ra cắn cho đỡ ngứa, làm rách một miếng vải ngay hình con rồng thêu bằng chỉ vàng trên áo. Lâm Ngọc Nhi thấy miếng vải rách ngay hình con rồng cũng không tệ với lại là chỉ vàng, cư nhiên cất đi làm của riêng, không ngờ bây giờ lại hữu dụng.
Quả thật lúc đó cô giành ăn chỉ vì thấy con chó tiểu Bảo ngày thường lưu manh nên muốn chỉnh nó một chút thôi. Cũng may cô thông minh, nhớ tới miếng vải của Lăng Chi Hạ, lấy miếng vải ra. Con chó tiểu Bảo nhìn thấy liền hiểu được Lâm Ngọc Nhi lai lịch không nhỏ nên bỏ đi. Có thể nói, chỉ một thời gian ngắn Lâm Ngọc Nhi cư nhiên đã trở thành một con chó thực thụ-khuyển vương. Khuyển vương Cầu cầu lưu danh từ đây!!! (~^~)
—————————-oOo—————————–
Lâm Ngọc Nhi trong thời gian này vô cùng vui vẻ, thảnh thơi an nhàn làm khuyển vương, còn Lăng Chi Hạ do xuất cung một thời gian nên hiện tại tấu chương chất như núi. Làm hoàng đế thực khổ! Do không có Lăng Chi Hạ cùng chơi nên ngày ngày Lâm Ngọc Nhi cũng chỉ loanh quanh trong thư phòng, ngự hoa viên với các tiểu đệ, thật là nhàm chán. Đang buồn chán thì được bọn tiểu đệ mật báo Lăng Chi Hạ còn có một biểu muội là công chúa Lăng Hạ Mạc ở Ngọc Uyển cung thường xuyên bị bệnh, Lăng Chi Hạ cũng vì lo cho muội muội của mình nên tới giờ 18 tuổi vẫn không lập phi hay hậu. Lâm Ngọc Nhi cảm thấy thập phần hứng thú với biểu muội này quyết định hôm nay tới ra mắt (ra mắt em ck hơi sớm >V)
Lâm Ngọc Nhi đi thẳng đến Ngọc Uyển cung đi ngang qua ngự hoa viên hậu cung, cây cối xanh tươi, khí trời mát mẻ, thoáng đãng vô cùng, cô quyết định sẽ rủ công chúa cùng đi dạo. Lâm Ngọc Nhi đến Ngọc Uyển cung, bọn thị vệ canh gác bên ngoài thấy Lâm Ngọc Nhi hiện tại là Cầu cầu- sủng vật của hoàng thượng nên cũng không ngăn cản.
Lâm Ngọc Nhi chạy vào bên trong tỏ vẻ đáng yêu cất tiếng sủa mà cô cho là đáng yêu nhất “gâu..gâu..âu”
Một nô tì nhìn thấy Lâm Ngọc Nhi “công chúa, có một con chó chạy loạn vào đây”. Trên giường có một tiểu cô nương tầm 12 tuổi đang nằm nhìn qua hình như đang bệnh. Tiểu cô nương nhờ nô tì nâng dậy “nga, ta thấy rồi. Ta muốn ôm nó”
Tiểu cô nương lại là biểu muội của Lăng Chi Hạ công chúa Lăng Hạ Mạc, thật khác xa với tưởng tượng của cô.
Nô tì khó xử nhìn Lăng Hạ Mạc “công chúa, không nên. Người còn đang bệnh lỡ như bị dị ứng với lông chó thì không tốt, Tiểu Nhược sẽ bị trách phạt”
Lăng Hạ Mạc nhìn con chó mỉm cười, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú tuy có chút nhợt nhạt do bệnh nhưng vẫn rất đẹp, khi cười thì Lăng Hạ Mạc càng đáng yêu hơn chỉ tiếc là bị bệnh, tiểu cô nương ở tuổi này đáng lẽ phải hoạt bát hiếu động nha.
“ Không sao. Có gì ta sẽ nói với ca ca, ngươi yên tâm”
Một tiểu thái giám bên ngoài vội vã chạy vào bẩm báo “ công chúa, hoàng thượng tới”
Danh sách chương