Cô ta còn trẻ đẹp, vừa rồi cô ta còn đang nghĩ đến việc sau khi ra tù sẽ đổi tên đổi họ, sau đó sẽ đi tìm một tên đại gia ngu ngốc nào đó.
Trong nháy mắt bị Lâm Phong đạp chết, thật sự quá không cam lòng!
Mục Thấm Tâm hét lên, lao về phía Lâm Phong …
** . Ngôn Tình Tổng Tài
Trong trang viên, tất cả mọi người không ngừng thở dài, đều cảm thấy trong không khí có mùi khó chịu!
Dù sao hổ dữ không ăn thịt con, Lâm Phong thật sự quá đê tiện.
Tô lão phu nhân ôm lấy Túc Bảo, nghẹn ngào nói: “Túc Bảo, chúng ta trở vào nhà nhé.”
Họ không còn tâm trạng để tổ chức bữa tiệc sinh nhật này nữa.
Mọi người nhìn Túc Bảo đầy thương cảm, tất cả sự thật đều được sáng tỏ.
Túc bảo ở giữa sóng gió lại cười ngọt ngào: “Túc Bảo có sao không?”
“Không sao, bà ngoại, hiện tại Túc Bảo đã khoẻ rồi!”
Cục sữa nhỏ cười một cách ngây thơ đơn thuần, bé là người bị tổn thương nhiều nhất, lại là người đầu tiên đến an ủi người khác…
Đứa trẻ này cũng thật lương thiện.
Đôi mắt bà cụ Tô đỏ hoe.
Túc Bảo ôm con thỏ bông và con vẹt trên tay, còn một tay bé không ngừng vuốt vuốt đầu bà cụ Tô.
“Bà ngoại, đừng khóc!”
Nước mắt bà cụ Tô cuối cùng cũng không kìm được nữa, ào ào tuôn ra.
Tô Dịch Thần và những người khác đẩy bà cụ Tô trở lại phòng, Tô Nhất Trần bế Túc Bảo lên, nhỏ giọng hỏi: “Túc Bảo có buồn không?”
Ban đầu, anh cũng không muốn tiết lộ chuyện Lâm Phong không phải là cha ruột của Túc Bảo trong chính ngày sinh nhật của con bé.
Nhưng có một số việc nhất định phải nhanh chóng xử lý triệt để, không thể để đem dài lắm mộng được.
Điều duy nhất khiến Tô Nhất Trần do dự là phản ứng của Túc Bảo.
Túc Bảo lại lắc đầu: “Con không buồn đâu.”
“Lại không phải Túc Bảo làm sai mà.”
“Ba làm sai, nên người buồn phải là ba.”
Tô Dịch Thần giật mình, cô bé này…
Mặc dù cô bé còn rất nhỏ, nhưng bé dường như biết tất cả mọi thứ …
Tô Dịch Thần trong lòng mềm nhũn, sờ sờ đầu nhỏ của Túc Bảo.
Trong tương lai, anh sẽ không bao giờ để bé phải chịu bất kỳ tổn thương nào nữa.
Còn người để Lâm Phong và Mục Thấm Tâm vào đây lúc nãy… Tô Dịch Thần ngẩng đầu cười lạnh một tiếng.
Lúc này, Vệ Uyển đang lén lút quan sát tình hình bên ngoài qua cửa sổ.
Nhìn thấy Lâm Phong và Mục Thấm Tâm bị đuổi đi, tất cả những hiểu lầm đã được giải quyết, mọi người nhìn Túc Bảo với vẻ mặt đau long.
Trong nháy mắt bị Lâm Phong đạp chết, thật sự quá không cam lòng!
Mục Thấm Tâm hét lên, lao về phía Lâm Phong …
** . Ngôn Tình Tổng Tài
Trong trang viên, tất cả mọi người không ngừng thở dài, đều cảm thấy trong không khí có mùi khó chịu!
Dù sao hổ dữ không ăn thịt con, Lâm Phong thật sự quá đê tiện.
Tô lão phu nhân ôm lấy Túc Bảo, nghẹn ngào nói: “Túc Bảo, chúng ta trở vào nhà nhé.”
Họ không còn tâm trạng để tổ chức bữa tiệc sinh nhật này nữa.
Mọi người nhìn Túc Bảo đầy thương cảm, tất cả sự thật đều được sáng tỏ.
Túc bảo ở giữa sóng gió lại cười ngọt ngào: “Túc Bảo có sao không?”
“Không sao, bà ngoại, hiện tại Túc Bảo đã khoẻ rồi!”
Cục sữa nhỏ cười một cách ngây thơ đơn thuần, bé là người bị tổn thương nhiều nhất, lại là người đầu tiên đến an ủi người khác…
Đứa trẻ này cũng thật lương thiện.
Đôi mắt bà cụ Tô đỏ hoe.
Túc Bảo ôm con thỏ bông và con vẹt trên tay, còn một tay bé không ngừng vuốt vuốt đầu bà cụ Tô.
“Bà ngoại, đừng khóc!”
Nước mắt bà cụ Tô cuối cùng cũng không kìm được nữa, ào ào tuôn ra.
Tô Dịch Thần và những người khác đẩy bà cụ Tô trở lại phòng, Tô Nhất Trần bế Túc Bảo lên, nhỏ giọng hỏi: “Túc Bảo có buồn không?”
Ban đầu, anh cũng không muốn tiết lộ chuyện Lâm Phong không phải là cha ruột của Túc Bảo trong chính ngày sinh nhật của con bé.
Nhưng có một số việc nhất định phải nhanh chóng xử lý triệt để, không thể để đem dài lắm mộng được.
Điều duy nhất khiến Tô Nhất Trần do dự là phản ứng của Túc Bảo.
Túc Bảo lại lắc đầu: “Con không buồn đâu.”
“Lại không phải Túc Bảo làm sai mà.”
“Ba làm sai, nên người buồn phải là ba.”
Tô Dịch Thần giật mình, cô bé này…
Mặc dù cô bé còn rất nhỏ, nhưng bé dường như biết tất cả mọi thứ …
Tô Dịch Thần trong lòng mềm nhũn, sờ sờ đầu nhỏ của Túc Bảo.
Trong tương lai, anh sẽ không bao giờ để bé phải chịu bất kỳ tổn thương nào nữa.
Còn người để Lâm Phong và Mục Thấm Tâm vào đây lúc nãy… Tô Dịch Thần ngẩng đầu cười lạnh một tiếng.
Lúc này, Vệ Uyển đang lén lút quan sát tình hình bên ngoài qua cửa sổ.
Nhìn thấy Lâm Phong và Mục Thấm Tâm bị đuổi đi, tất cả những hiểu lầm đã được giải quyết, mọi người nhìn Túc Bảo với vẻ mặt đau long.
Danh sách chương