Kỷ Trường dựa vào lan can cầu thang, mím môi nhìn Túc Bảo: “Ừm… may là ta đến kịp.” Lúc này, đèn bật sáng chiếu vào Túc Bảo, Kỷ Trường nhướng mày, giơ tay lên búng một cái.
Vầng sáng phảng phất nhuộm một tầng tiên khí, trên váy Túc Bảo màu hồng tím lại tỏa ra những vì sao nhỏ, giống như bầu trời đầy sao, xinh đẹp lộng lẫy!
Ngoài ra, cơ thể bé dường như được bao phủ bởi ánh sáng thần thánh, khiến bé trông giống như một tinh linh hạ phàm.
Mọi người đều kinh ngạc, thật là một bộ váy đẹp, thật là một cô gái nhỏ thanh tú.
Tất cả đều nhìn Túc Bảo.
Đây là tiểu công chúa của nhà họ Tô…..
Chậc chậc, cô bé thật là được sủng ái, chủ tịch mặt lạnh Tô Nhất Trần cam tâm cúi đầu dắt tay cô bé.
Lúc này, cô bé đang ôm một con thỏ nhỏ đã cũ, nghe nói con thỏ này là do mẹ để lại cho cô bé, bọn họ cho rằng Túc Bảo thật giỏi giả vờ.
Sau video tin tức nóng hổi của Mục Thấm Tâm, phản ứng đầu tiên của mọi người khi nhìn thấy Túc Bảo là cho rằng cô bé kiêu ngạo, mưu mô, họ sợ con mình sẽ bị tổn thương khi chơi với cô bé nên đã bảo con mình đừng có nói chuyện với Túc Bảo.
Kẻ sợ hãi đương nhiên sẽ vâng lời, cũng có một số phu nhân quý tộc không giống vậy, đẩy con của mình đi chơi cùng Túc Bảo.
Đứng ở lầu hai, Hạnh Hân nhìn Túc Bảo được vạn người ái mộ, cô bé nhếch miệng…
Cô chỉ vào chiếc váy của Túc Bảo, quay đầu lại nói: “Mẹ, con cũng muốn chiếc váy đó!”
Vệ Uyển nhìn Túc Bảo, thấy chiếc váy đầy sao của Túc Bảo hơi toả ra ánh sáng mờ ảo, như dải ngân hà vậy, một chút kinh ngạc xẹt qua ánh mắt cô ta.
Ngay lập tức, trong lòng cô ta cảm ghen tị!
Cả đời cô ta chưa bao giờ nhìn thấy chiếc váy đẹp như vậy, vừa rồi cô ta đã hoàn toàn kinh ngạc!
Một chiếc váy xinh đẹp lấp lánh như vậy nên mặc lên người công chúa nhỏ quý giá của cô ta … Họ thực sự không còn yêu thương Hạnh Hân nữa.
Vệ Uyển nói thầm: “Hạnh Hân, ngoan, lát nữa mẹ sẽ mua cho con.”
Hạnh Hân khóc: “Con không cần! Con không cần! Con muốn cái đó!”
Bà ngoại Hạnh Hân vừa mới hoàn hồn lại sau khi nhìn thấy chiếc váy, lập tức thêm dầu vào lửa: “Này, chiếc váy đó là phiên bản giới hạn của GYFY phải không? Nó chiếc duy nhất được sản xuất tại Trung Quốc. Chao ôi, nếu không có con nhỏ kia, chiếc váy này sẽ là của Hạnh Hân nhà chúng ta rồi!”
Vệ Uyển còn muốn nói cái gì đó, nhưng nghĩ lại, quả nhiên là như vậy!
Nhà họ Tô ban đầu chỉ có một cô công chúa nhỏ là Hạnh Hân.
Nếu không có Túc Bảo đến, tất cả những điều tốt đẹp trên thế giới sẽ thuộc về bé Hạnh Hân của cô.
Nhưng bây giờ thì sao?
Đôi mắt của họ dán chặt vào Túc Bảo, trái tim của họ cũng đều hướng về Túc Bảo.
Hạnh Hân đã bị họ bỏ qua một bên!
Vệ Uyển chỉ cảm thấy buồn bực, như thể cả nhà họ Tô mắc nợ cô ta và Hạnh Hân vậy.
Nhưng bọn họ hoàn toàn quên rằng, khi quần áo của Túc Bảo được giao đến, nhà họ Tô cũng mua một lô váy công chúa cho Hạnh Hân.
Túc Bảo có váy bầu trời đầy sao, Hạnh Hân cũng có, tuy kiểu dáng hơi khác nhau nhưng giá cả không chênh lệch nhiều.
Vầng sáng phảng phất nhuộm một tầng tiên khí, trên váy Túc Bảo màu hồng tím lại tỏa ra những vì sao nhỏ, giống như bầu trời đầy sao, xinh đẹp lộng lẫy!
Ngoài ra, cơ thể bé dường như được bao phủ bởi ánh sáng thần thánh, khiến bé trông giống như một tinh linh hạ phàm.
Mọi người đều kinh ngạc, thật là một bộ váy đẹp, thật là một cô gái nhỏ thanh tú.
Tất cả đều nhìn Túc Bảo.
Đây là tiểu công chúa của nhà họ Tô…..
Chậc chậc, cô bé thật là được sủng ái, chủ tịch mặt lạnh Tô Nhất Trần cam tâm cúi đầu dắt tay cô bé.
Lúc này, cô bé đang ôm một con thỏ nhỏ đã cũ, nghe nói con thỏ này là do mẹ để lại cho cô bé, bọn họ cho rằng Túc Bảo thật giỏi giả vờ.
Sau video tin tức nóng hổi của Mục Thấm Tâm, phản ứng đầu tiên của mọi người khi nhìn thấy Túc Bảo là cho rằng cô bé kiêu ngạo, mưu mô, họ sợ con mình sẽ bị tổn thương khi chơi với cô bé nên đã bảo con mình đừng có nói chuyện với Túc Bảo.
Kẻ sợ hãi đương nhiên sẽ vâng lời, cũng có một số phu nhân quý tộc không giống vậy, đẩy con của mình đi chơi cùng Túc Bảo.
Đứng ở lầu hai, Hạnh Hân nhìn Túc Bảo được vạn người ái mộ, cô bé nhếch miệng…
Cô chỉ vào chiếc váy của Túc Bảo, quay đầu lại nói: “Mẹ, con cũng muốn chiếc váy đó!”
Vệ Uyển nhìn Túc Bảo, thấy chiếc váy đầy sao của Túc Bảo hơi toả ra ánh sáng mờ ảo, như dải ngân hà vậy, một chút kinh ngạc xẹt qua ánh mắt cô ta.
Ngay lập tức, trong lòng cô ta cảm ghen tị!
Cả đời cô ta chưa bao giờ nhìn thấy chiếc váy đẹp như vậy, vừa rồi cô ta đã hoàn toàn kinh ngạc!
Một chiếc váy xinh đẹp lấp lánh như vậy nên mặc lên người công chúa nhỏ quý giá của cô ta … Họ thực sự không còn yêu thương Hạnh Hân nữa.
Vệ Uyển nói thầm: “Hạnh Hân, ngoan, lát nữa mẹ sẽ mua cho con.”
Hạnh Hân khóc: “Con không cần! Con không cần! Con muốn cái đó!”
Bà ngoại Hạnh Hân vừa mới hoàn hồn lại sau khi nhìn thấy chiếc váy, lập tức thêm dầu vào lửa: “Này, chiếc váy đó là phiên bản giới hạn của GYFY phải không? Nó chiếc duy nhất được sản xuất tại Trung Quốc. Chao ôi, nếu không có con nhỏ kia, chiếc váy này sẽ là của Hạnh Hân nhà chúng ta rồi!”
Vệ Uyển còn muốn nói cái gì đó, nhưng nghĩ lại, quả nhiên là như vậy!
Nhà họ Tô ban đầu chỉ có một cô công chúa nhỏ là Hạnh Hân.
Nếu không có Túc Bảo đến, tất cả những điều tốt đẹp trên thế giới sẽ thuộc về bé Hạnh Hân của cô.
Nhưng bây giờ thì sao?
Đôi mắt của họ dán chặt vào Túc Bảo, trái tim của họ cũng đều hướng về Túc Bảo.
Hạnh Hân đã bị họ bỏ qua một bên!
Vệ Uyển chỉ cảm thấy buồn bực, như thể cả nhà họ Tô mắc nợ cô ta và Hạnh Hân vậy.
Nhưng bọn họ hoàn toàn quên rằng, khi quần áo của Túc Bảo được giao đến, nhà họ Tô cũng mua một lô váy công chúa cho Hạnh Hân.
Túc Bảo có váy bầu trời đầy sao, Hạnh Hân cũng có, tuy kiểu dáng hơi khác nhau nhưng giá cả không chênh lệch nhiều.
Danh sách chương