
- Tác giả: Tư Gia Thất
- Thể loại: Tiên Hiệp , Cổ Đại , Tiểu Thuyết
- Số chương: 97
- Trạng thái: Đang cập nhật
Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm
Bạn đang đọc bộ truyện chữ Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm của tác giả Tư Gia Thất tại web SangTacViet
Giới thiệu nội dung:
Tô Chước xuyên sách trở thành thiên kim giả của Tiên môn.
Là kẻ thù không đội trời chung của nữ chính, nếu cứ ở lại thánh địa thì sớm muộn gì cũng tiêu đời.
Tô Chước quyết đoán gia nhập tông môn phản diện, đỡ tốn mười năm đi đường vòng!
Sư môn mới toàn là đại lão, có sư phụ hết mực che chở, sư nương mạnh mẽ, sư huynh đệ tài giỏi, còn nàng thì có thể ung dung hưởng lạc.
Tô Chước nghĩ thầm: "Phong cảnh tông môn đẹp như tranh vẽ, ta cứ tà tà mà sống thôi!"
Đám khỉ trên núi hiền lành nhìn nàng, con nào con nấy đều mạnh hơn nàng.
Tô Chước kinh hãi: “Làm người không thể thua cả khỉ, phải ngừng lười biếng thôi.”
...
Để đuổi kịp trình độ trung bình của sư môn, Tô Chước chỉ có thể cố gắng thêm chút nữa.
Nàng tự hủy tu vi trùng tu, trở thành thiên tài lừng lẫy.
Lần đầu tiên chăm sóc sư muội, các sư huynh đều không có kinh nghiệm, chỉ đành ngơ ngác thống nhất ý kiến: “Tiểu Cửu là tiểu sư muội mà chúng ta mong ngóng bấy lâu, thiên phú siêu phàm là chuyện bình thường.”
“Thích gây chuyện cũng là chuyện bình thường.”
“Sư muội xưa nay ngoan ngoãn. Nếu muội ấy gây chuyện, chẳng lẽ sư đệ không có lỗi sao?”
Năm mười bốn tuổi, Tô Chước một mình đại sát tứ phương, cảm giác nguy cơ dâng trào: “So với sư huynh, mình vẫn còn quá yếu.”
Các sư huynh hoàn toàn không biết gì chuyện này, ý nghĩ của họ cũng tương tự: “Tiểu sư muội quá thiên tài, chúng ta không cần phải ngạc nhiên.”
Tô Chước đạt thành Kiếm Tôn, Đao Tôn, bỗng nhiên ngộ ra: “Thì ra sư phụ cảm thấy mình quá yếu.”
Sư phụ: “...”
Rốt cuộc có ai có thể giải thích cho ta không?
Vài năm sau, Tô Chước trở thành Kiếm Tiên trẻ tuổi nhất, lại lần nữa bị thúc ép, nàng suy nghĩ thông suốt: “Phải cố gắng trở nên mạnh mẽ để không sợ Ma Đế!”
Ma Đế: “...”
Cái quái gì thế?
- Chương 1: Tiên Thiên cảnh mười hai tuổi
- Chương 2: Tông môn phản diện Đệ Cửu Vực
- Chương 3: Tô đại tiểu thư thật lòng nghĩ cho thánh địa!
- Chương 4: Nhật Nguyệt kiếm lấy từ Vô Minh Kiếm Phong
- Chương 5: Không có chút phản cốt thì sao mà sống được
- Chương 6: Nàng muốn kể thân thế của Tô Chước cho thánh chủ
- Chương 7: Kiếm tu không muốn làm đầu bếp không phải là võ tu giỏi
- Chương 8: Con khỉ này ở Thánh Địa Hi Hòa có thể làm trưởng lão nội môn
- Chương 9: Tiểu sư muội nhất định là thiên tài tuyệt thế
- Chương 10: Tấn giai, Tiên Thiên cảnh thất trọng!
- Chương 11: "Đừng nói với người khác, cứ cảm ơn Hầu Vương trong lòng là được."
- Chương 12: Đại sư quản lý biểu cảm
- Chương 13: Nhật Nguyệt Kiếm: Lạn Kiếm Phong, chớ mong đợi
- Chương 14: Bí mật của Thiên linh căn
- Chương 15: Nhật Nguyệt Bạc Thực pháp
- Chương 16: Hù chết cả mặt trăng
- Chương 17: Chân thành vĩnh viễn là chiêu mạnh nhất
- Chương 18: Đừng hâm mộ tỷ, tỷ là chiến lang sắt thép
- Chương 19: Vì khép kín với bên ngoài, Đại sư huynh không tiếc trở nên mạnh mẽ quét hết tất cả mọi người
- Chương 20: Biết đâu Lâm trưởng lão lại là một vị lão tổ nào đó
- Chương 21: Vốn dĩ hai vực đều là miếu hòa thượng trong nội môn
- Chương 22: Tín Nữ Nguyện Một Tuần Lẻ Một Ngày...
- Chương 23: Làm đệ tử Đệ Cửu Vực chính là niềm vui
- Chương 24: Nghịch tử Nhật Nguyệt Kiếm cảm thông cho nàng vì ngày hôm qua đã luyện tập vất vả
- Chương 25: Tàn Phiến Địa giai hạ phẩm
- Chương 26: Dù là sư môn phản diện cũng không nên phạt thể xác chứ
- Chương 27: Đúng là thử một cái là mất mạng
- Chương 28: Phấn đấu mấy chục năm, an nhàn một đời!
- Chương 29: Bảo muội cố gắng, không phải để muội làm yêu thú!
- Chương 30: Cảm giác không có tổ chức không có kỷ luật thật là tốt!
- Chương 31: Đánh không lại thì ăn cho chết luôn
- Chương 32: Đánh nhau, đánh nhau!
- Chương 33: Thứ tà môn như vậy thật sự là đồ tốt sao?
- Chương 34: "Ta nhận thua!"
- Chương 35: "Chăm sóc sư huynh thiểu năng."
- Chương 36: Đây là kiểu người gì?
- Chương 37: So với yêu thú quả nhiên là kém xa
- Chương 38: Thẩm Ngữ... Thẩm cái gì Trầm? Trầm cái gì?
- Chương 39: Cứ coi hắn ta là kẻ ngốc vậy
- Chương 40: "Nội môn, Đệ Ngũ Vực, Liên Thanh Y."
- Chương 41: Ai ai cũng nói tính cách nàng cực kỳ kiêu ngạo
- Chương 42: Muội không sốt ruột sao?
- Chương 43: Có thể không thích, nhưng nhất định đáng giá
- Chương 44: Thánh Địa Hi Hòa sẽ cử người tới chứ?
- Chương 45: Dàn xếp kết quả trận đấu thì không hay lắm đâu?
- Chương 46: Gọi là tiểu yêu nữ cũng không khoa trương
- Chương 47: Thủ tịch Tân Tú!
- Chương 48: Tiểu Cửu, muội không phải người Tô gia?
- Chương 49: Núi vàng núi bạc vẫy gọi nàng
- Chương 50: Bán một món, nàng lập tức trở thành phú bà
- Chương 51: Rất có thể Tô Chước đã lĩnh ngộ được Kiếm Ý!
- Chương 52: “Trứng linh thú cửu phẩm đã chết”
- Chương 53: Cây Ma trượng này đúng là thứ khó chơi
- Chương 54: Trùng hợp thật, thánh nữ đó cũng họ Tô
- Chương 55: Thánh địa sẽ không từ bỏ ý đồ
- Chương 56: Tô Chước lên tiếng: "Để ta đấu với ngươi."
- Chương 57: Đao Ý, Kiếm Ý cứ như hàng bán sỉ
- Chương 58: Kiêu ngạo đến mức khó tin, nhưng cũng là chuyện bình thường thôi
- Chương 59: Một đánh hai – Tô Chước không thể đánh bại đối phương
- Chương 60: Chẳng lẽ nàng chỉ mất ba tháng để lĩnh ngộ Đao Ý?
- Chương 61: Tô sư tỷ dùng kiếm quyết rồi?
- Chương 62: Tô Chước... thực sự đã thắng sao?
- Chương 63: Đối đãi ngươi ân trọng như núi
- Chương 64: Tô gia ức hiếp người quá đáng
- Chương 65: Thiên linh căn bị hủy
- Chương 66: Cục diện một mất một còn
- Chương 67: Điện Sâm La… Lệnh Khách Khanh?
- Chương 68: Thân phận của sư nương…
- Chương 69: Ba vị “ranh ma chân chính”, trở lại với phiên bản hoàn hảo nhất
- Chương 70: Chỉ thế thôi! Rất đơn giản!
- Chương 71: Bản thảo của lão tổ từ vạn năm trước
- Chương 72: Truy cứu ta không bằng đi truy cứu Vô Minh Lão tổ
- Chương 73: Ta không muốn bị gọi là Tô Nhật Thiên!
- Chương 74: Nhắm mắt, thả lỏng!
- Chương 75: Thứ có giá trị đầu tiên trong hàng nghìn năm
- Chương 76: Cảnh giới Trúc Cơ, dựa vào cái gì mà nhập môn?
- Chương 77: Nhật Thiên, yên lặng!
- Chương 78: Ngươi làm loạn đạo tâm của ta!
- Chương 79: Đánh không được... Thật sự đánh không được nữa
- Chương 80: Sư tỷ, tỷ mất bao lâu mới đột phá Trúc Cơ tứ trọng?
- Chương 81: Xé rách dù của sư huynh
- Chương 82: Tại sao có người có thể cười trước phòng tu luyện
- Chương 83: Ngươi dám đánh ta?
- Chương 84: Vào bí cảnh, trộm xong rồi thì chạy
- Chương 85: Nghịch tử, ăn nhiều linh thạch như vậy
- Chương 86: Nàng ấy lại được thụy thú thừa nhận?
- Chương 87: Đây là ám chỉ của ông trời sao?
- Chương 88: Thua sạch cả quần
- Chương 89: Không ai nhìn thấy, tức là không mất mặt
- Chương 90: Đội nào lại phân phát ngọc phù như hàng đại hạ giá thế này?
- Chương 91: Vẫn còn tâm trạng nhóm lửa luyện sắt
- Chương 92: Kẻ yếu không xứng nói đến thứ tự trước sau
- Chương 93: Câu thoại cũng không đổi, quá qua loa
- Chương 94: Ta điên rồi hay ngọc phù điên rồi?
- Chương 95: Bọn họ sẽ không trở lại đâu!
- Chương 96: Vậy ta cũng đi lĩnh ngộ một chút?
- Chương 97: Ngươi là thần thú sao?