Yến Khôn đứng thẳng trong đại sảnh rung chuyển không ngừng, giống như căn phòng không hề lắc lư liên tục, còn thỉnh thoảng rơi vài món trang sức.

Mấy người trong biệt thự, gồm cả Tư Không Dịch đều khiếp sợ và ngơ ngác, quần áo trên người Richard lộn xộn không chỉnh, ông ta chật vật vịn cầu thang rống to: “Yến Khôn! Tại sao mày lại ở đây?! Mày, sao mày có thể quay lại sớm như vậy?!”

Richard nói xong, vẻ mặt bắt đầu thay đổi liên tục: “Có phải mày vốn không đi, cố ý ở lại đây chờ tao?!”

Thế là mấy tên trong đại sảnh nhìn Yến Khôn lộ ra vẻ trào phúng, Yến tổng phủi phủi áo khoác dính bụi, không coi ai ra gì mà thong thả đi đến trước mặt Tư Không Dịch, chậm rãi ngồi xổm xuống vươn tay ra: “Vốn muốn cho em một kinh hỉ, đáng tiếc. Em bị thương à?”

Tư Không Dịch nhìn hai mắt chuyên chú thậm chí là thâm tình của Yến Khôn, không hiểu sao cậu lại không nhìn thẳng hắn được. Cậu ho khan hai tiếng, giơ tay đặt vào lòng bàn tay hắn, sau khi được hắn kéo lên, đại não cậu mới chuyển động, hiểu được hai chữ “kinh hỉ” là có ý gì. Hẳn là ngay từ đầu người này đã quyết định hôm nay bay đến bên cạnh cậu, đúng không? Kết quả lại bị Richard phá hủy.

Nghĩ thông suốt điểm này, khóe miệng Tư Không Dịch không khống chế được nhếch lên. Cậu ngẩng đầu yên lặng nhìn Yến Khôn, cặp mắt phượng xinh đẹp sáng ngời, dù cậu không nói câu nào nhưng Yến Khôn cũng có thể nhìn thấy được vẻ cao hứng trong mắt cậu… và cả tình cảm yêu thích của cậu đối với hắn.

Yến tổng nhịn không được cười khẽ một tiếng. Phẫn nộ suốt dọc đường ngồi máy bay tan biến hơn phân nữa, hắn nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt Tư Không Dịch, đè nén ý tưởng điên cuồng trước kia. Một người hoạt bát như vậy, nếu nhốt cậu lại mới là sai lầm lớn nhất.

“Dù anh muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân thì cũng nên cân nhắc tình huống thực tế chứ.” Tư Không Dịch bắt đầu oán giận, trên thực tế khóe miệng cậu sắp cong lên đến mang tai luôn rồi.

“Nhìn xem anh làm biệt thự của người ta biến thành cái dạng gì rồi! Còn nữa, sao không suy xét đến sự an toàn của em, lỡ như em bị thương thì sao?”

Yến Khôn cười khẽ một tiếng: “Em thông minh như vậy tất nhiên có thể trốn được, không có việc gì. Còn về biệt thự?”

Lúc Yến Khôn quay đầu lại thì gương mặt đã trở nên lạnh lùng, hắn nhìn Richard run rẩy như cái sàn rây trấu nói: “Nghe nói ông giàu làm phải không? Tôi giúp ông không mất tiền phá bỏ nơi này dời đi nơi khác. Không cần cám ơn tôi.”

Lúc này Richard mới phản ứng lại, gương mặt đã thành màu gan heo: “Yến Khôn! Mày định xé mặt với công ty Hades sao?! Mày không sợ chúng tao trả thù hả?”

Richard vừa dứt lời, sáu tên vệ sĩ trong nhà đã bị nhóm người lão Hắc khống chế trói lại, mà bản thân Richard cũng bị Tống Tranh và Lý Thanh đá xuống cầu thang, kéo như chó chết đến trước mặt Yến Khôn.

Đến lúc này Richard mới ý thức được ông ta đã làm một chuyện cực kỳ ngu xuẩn.

Yến Khôn nhấc chân dẫm mạnh xuống vai Richard, hai mắt sắc bén như dao, khóe miệng khẽ nhếch, hệt như một tên ác ma: “Mấy câu này tôi trả lại cho ông. Ông không sợ tôi trả thù à?”

Richard cảm thấy bả vai như bị người ta dẫm nát, đau đớn cực hạn làm ông ta gào to, đáng tiếc lúc này không có một ai đến giúp ông ta. Yến Khôn dứt khoát đá lão văng ra, sau đó kéo Tư Không Dịch đi ra ngoài.

“Anh dẫn em đi mua sắm, tối nay anh làm thịt kho Đông Pha, sườn kho tàu, đầu cá băm tiêu, tôm om dầu cho em được không? Đêm 30 Tết, chúng ta đoàn viên cùng nhau trải qua.”

Tư Không Dịch nghe tên mấy món ăn mà muốn chảy nước miếng, đặc biệt thành thật gật đầu. Dù là Đại Hoàng và Đại Hoa, liên tục hơn mười ngày ăn thức ăn nước ngoài, thức ăn ở phố người Hoa có hương vị rất kỳ quái, lúc này có thể ăn đồ Trung Quốc chính tông, quả thật hận không thể vẫy đuôi.

Meo méo! [Có phiếu cơm là tốt nhất.]

Gâu! [Đúng vậy đúng vậy, biết nấu cơm, sẽ mua sắm, còn có thể làm ấm giường, giúp đánh nhau! Tiểu chủ nhân, em cảm thấy anh lời rồi đó, có thể thăng cấp phiếu cơm lên thành bạn đời. Đừng làm kiêu, nhanh chóng giao phối đi!]

Bước chân Tư Không Dịch khựng lại, Yến Khôn đỡ cậu hỏi: “Em bị thương hả? Chân có sao không?”

Cậu ạch một tiếng, cũng không thế nói là do nghe mấy câu sứt sẹo của Đại Hoàng: “Không sao, trượt chân thôi.”

Yến Khôn nhìn cậu không nói lời thật lòng, bỗng nhiên nhướng nhướng mày, sau đó đột ngột ôm vai cậu, rồi lùi một bước tay kia ôm người nhấc lên, Tư Không Dịch cứ vậy bị hắn bế lên! Ôm công chúa!

Cả người cậu ngơ ra, hai mắt trợn to như chuông đồng, nhìn mặt Yến Khôn, không biết nên phun ra hay là e thẹn nép vào ngực hắn mới đúng?!

Chỉ có Tiểu Bạch là điên cuồng kêu chút chít.

[A a a a a!! Ôm công chúa ôm công chúa ôm công chúa!! Em thấy trong phim truyền hình rồi, rất muốn được ôm một cái! Tiểu chủ nhân, đừng làm kiêu, giao phối đi! Phiếu cơm như vậy khó tìm lắm!]

Khóe miệng Tư Không Dịch co giật, hơi muốn phun tào Yến Khôn.

“Ngoan ngoãn đừng lộn xộn. Anh lo lắng muốn chết, để anh ôm một lát đi.” Tâm trạng Yến tổng không tồi, ôm Tư Không Dịch mắt nhắm như chết lên máy bay trực thăng. Lúc lên máy bay, hắn quay đầu nhìn thoáng qua ngôi biệt thự rồi nói với Minh Hoàng: “Nổ.”

Minh Hoàng lập tức đứng nghiêm, còn giơ tay chào: “Vâng! Trưởng quan!”

Tư Không Dịch hơi xấu hổ mà lại có chút thỏa mãn, xuyên qua cửa sổ nhìn biệt thự ở vùng ngoại ô của Richard bị nổ tan tành.

“… Ôi, lãng phí tiền bạc.”

Yến Khôn ở bên cạnh cười nhạo, giọng nói kiêu căng: “Anh có thể cho em cả tá biệt thự loại này, chỉ cần em theo anh đi đăng ký kết hôn.”

Tư Không Dịch tuyệt đối không ngờ đề tài lại kéo đến chuyện kết hôn, thế nhưng chuyện hôm nay đúng là làm cậu có cảm giác muốn thăng cấp cho bạn trai.

“…Chuyện này, giấy hôn thú của cặp đôi đồng tính không được thừa nhận mà.”

Yến Khôn nhướng mày: “Anh thừa nhận là được, em còn muốn ai thừa nhận? Chỉ cần anh thừa nhận là nó có công hiệu. Anh không thừa nhận, nó là vàng cũng vô dụng.”

Cậu cảm thán: “Ngài thật là ngang ngược khí phách.”

Yến Khôn ôm eo Tư Không Dịch: “Bây giờ em mới biết hả? Nhưng so với anh, em cũng vậy thôi. Vừa rồi lão Hắc nhắn tin, nói có một tên vệ sĩ bị đá nát trứng, là em đúng không?”

Tư Không Dịch ha hả cười lạnh hai tiếng: “Tay ông đây để cho hắn chạm vào hả? Làm chết hắn!”

Yến Khôn cúi đầu nhìn, không riêng gì tay, ngay cả eo và cả người của cậu đều nằm trên người hắn, vừa lòng mà nở nụ cười: “Trở về lại làm gà kho ớt cho em.”

“Được đó, đi mua đồ Tết trước đi! Câu đối cửa gì đó đều mua hết, đã rất lâu rồi em không đón Tết với người khác.”

Yến Khôn cười khẽ, ôm chặt người yêu vào lòng.

Lúc này…

Richard bị lão Hắc ném ra khỏi biệt thự như ném đống rác, sau đó mở mắt trừng trừng nhìn ngôi biệt thự của ông ta bị nổ tan tành. Nửa đường Louis và Jenna cực kỳ chật vật chạy ra, ngay cả quần áo cũng không mặc, may mắn nơi này là ngoại thành, nếu không bọn họ sẽ xấu hổ mà chết.

Richard muốn phát điên: “Bọn bây phải chết! Đồ khốn nạn rác rưởi! Tụi bây chờ công ty Hades trả thù đi! Tổng tài sẽ không bỏ qua cho tụi bây!”

Lý Thanh nghe thế không sợ mà còn bật cười, hắn tiện tay ngậm một cọng cỏ khô ngồi xổm xuống trước mặt Richard, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Tên này ngu như vậy, sống đến hôm nay cũng không dễ dàng nhỉ, lúc này tổng tài công ty Hades nhất định hối hận muốn chết. Nghe cho rõ đây đồ ngu, chuyện làm ăn lần này là công ty Hades của các người chủ động tìm Yến thị của chúng tao muốn ký hợp đồng, siêu hợp kim của chúng tao mới quan trọng, loại súng bọn mày mới nghiên cứu ra không thể so sánh được. Mấy thứ súng ống đó, cho bọn tao một tháng là có thể thiết kế ra vài loại, tụi mày nghĩ mày trâu bò lắm à? Nếu không phải tụi bây hứa hẹn cho chúng tao giá ưu đãi và đi thăm phòng nghiên cứu mới, tụi bây nghĩ bọn tao sẽ đáp ứng à?”

“Vậy nên lo lắng công ty Hades trả thù không phải là bọn tao, mà là ông đó, cái tên ngu xuẩn làm hỏng chuyện làm ăn! Bình thường làm không ít loại chuyện ép người ta ký hợp đồng, đoạt tài nguyên đúng không? Ha, nghĩ ai cũng là bánh bao, quả hồng mềm cho người ta nắm à? Ít nhất Yến thị chúng tao là kim cương sắt thép, ông nắm không nổi còn có thể bị tát chết!”

Lý Thanh nhìn gương mặt ngày càng tái nhợt và hoảng sợ của Richard, phun cọng cỏ trong miệng ra: “Đồ ngu, tự tìm chết, tự lo thu dọn đi!”

“Lão Lý, nói gì với lão ta thế? Nhanh đi về thôi. Tối nay lão đại không có khả năng nấu cơm cho chúng ta, nhưng có thể đi ăn ké, để Tiểu Dịch giúp chúng ta cọ một nồi lẩu! Tối nay ăn lẩu thêm sủi cảo, còn phải xem chương trình đêm giao thừa, đừng chậm trễ!”

Lý Thanh vui vẻ hớn hở, thong thả bỏ đi, lưu lại Richard sống không bằng chết.

Sao ông ta lại ngu xuẩn như vậy, sao lại ngu như vậy?! Ông ta nên sớm biết, nếu Yến thị có thể làm tổng tài chủ động liên hệ thì tuyệt đối không phải là công ty nhỏ mặc người bắt nạt! Làm sao bây giờ? Theo như lời Lý Thanh, hiện tại ông ta nên lo lắng chuyện bị tổng tài chất vấn. Nhớ lại thủ đoạn lạnh lùng tàn khốc của tổng tài, Richard rơi lệ đầy mặt ngồi dưới đất, gần một buổi chiều mà thôi, nháy mắt ông từ một nhân viên kỳ cựu cao cấp rơi xuống hai bàn tay trắng sao? Mặc kệ Richard thê lương sợ hãi thế nào, lúc này Tư Không Dịch và Yến Khôn đang cực kỳ vui vẻ đi dạo mua sắm.

Có đại phiếu cơm quấn bên cạnh, Tư Không Dịch ra sức mua sắm. Các loại hoa quả kỳ lạ chưa từng thấy qua, nguyên liệu nấu ăn này nọ chất đầy xe. Mà cậu và Yến Khôn, một người cao lớn anh tuấn, một người thanh xuân hoạt bát, hai soái ca khác nhau đứng chung lại hấp dẫn vô số ánh mắt.

Sau đó vui quá hóa buồn, Tư Không Dịch nghe thấy tiếng la hét không hề che dấu…

“A a a a! Tui thấy ai! Tui thấy ai! Tiểu Dịch! Tư Không Dịch! Là Tư Không Dịch a a a a a!”

“A a a a! Cậu kêu la cái gì! Tư Không Dịch thì thôi, nhưng cậu thấy người bên cạnh không!! Yến tổng! Là Yến tổng!”

“Trời. đất. ơi! Nhất định hôm nay mở mắt không đúng cách rồi! Tại sao trong siêu thị cực lớn ở Mỹ lại nhìn thấy nam thần và ông xã cùng đi mua thức ăn!?”

“Trời ơi, hai người thật soái, làm tui mặt đầy máu rồi!”

“Tôi chỉ có một vấn đề, nam thần và ông xã cùng đi mua thức ăn, vậy là, bọn họ… ở cùng một chỗ sao?!”

Thế là Tư Không Dịch và Yến Khôn bị một nhóm fan Trung Quốc vây quanh, không chỉ vậy, nửa tiếng sau, cậu và Yến tổng lại lên top Weibo trong nước.

Tư Không Dịch: “…”

Mua thức ăn ở Mỹ cũng lên top, ông đây dễ dàng lắm sao?! Có cho người ta sống hay không!!

___________________________________________

Thịt kho Đông Pha, tham khảo https://dulich.vnexpress.net/tin-tuc/quoc-te/thit-kho-dong-pha-mon-an-huyen-thoai-tu-trung-quoc-3509126.html

Đầu cá băm tiêu

Tôm om dầu

Gà kho ớt
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện