“Dọn dẹp sạch sẻ rồi?” Tô Lực Hằng hỏi thế lực Thích gia tại Singapore.
“Đã trừ đi toàn bộ,Thích Vĩnh Thịnh đã chết trong trận nỗi loạn.” Khinh Vân nói
“Thi thể đâu?”
“Hiện trường một mảnh hỗn loạn,phân không rõ thi thể nào là của Thích Vĩnh Thịnh nhưng các anh em kiểm kê đếm rõ số lượng lượng cùng điều tra rõ số người trước khi hành động.” Khinh Vân khẳng định Thích Vĩnh Thịnh đã chết trong trận đấu súng.
Tô Lực Hằng tin tưởng năng lực làm việc của bọn Khinh Vân nhưng mơ hồ cảm thấy vẫn chưa chắc chắn.
“Tốt lắm,cậu gần đây rất cực khổ,đi nghỉ ngơi sớm chút.”
Sau khi Khinh Vân rời đi Tô Lực Hằng lại nhớ đến Liễu Uyển Nhi,không biết nhóc con kia hiện tại đang làm gì,nghĩ xong liền đứng dậy đi về phía phòng cô.
Đẩy cửa phòng ra chỉ thấy cô đang ngồi trước bàn học,cầm cuốn sách Anh ngữ ngẩn người,Tô Lực Hằng ngồi xuống bên cạnh.
Nhóc con này đang suy nghĩ gì đến mất hồn,hắn ngồi bên cạnh cô cũng không phát hiện.
Một ý niệm tà ác nổi lên trong đầu,Tô Lực Hằng ghé sát vào lỗ tai cô thở hơi nóng,ai ngờ cô chẳng qua lấy tay đuổi,tiếp tục thất thần nhìn bên ngoài.
Đây rõ ràng hủy đi mị lực phái nam của Tô Lực Hằng,tốt,vậy hắn sẽ dùng cách mạnh hơn!
Nhắm ngay tai cô,cắn xuống một cái.
“Ôi!” Cảm giác tê dại đau đớn khiến Liễu Uyển Nhi phản xạ rụt đầu về,quay đầu phát hiện Tô Lực Hằng không biết đến đây bao giờ.
“Chú.” Hắn đến đây lúc nào nha?
Cô xưng hô hắn lớn thế nghe vào trong tai Tô Lực Hằng tương đối chói tai: “Không được gọi anh là chú.”
“Vậy phải xưng hô thế nào?” Yêu cầu này thật làm Liễu Uyển Nhi cảm thấy khó xử.
Dù sao cũng không thể gọi hắn là chú,buổi sáng Tử Quyên nói hai chữ ‘ loạn luân ’ làm hắn khó chịu cả ngày,Tô Lực Hằng lần đầu tiên để ý đến cách nhìn của người khác,suy nghĩ một chút nói: “Sau này khi không có ai thì gọi anh là Hằng.”
Chờ sau khi hắn thông báo quan hệ giữa bọn họ sẽ thống nhất gọi ‘ Hằng ’,Tô Lực Hằng cũng không biết tại sao mình muốn công bố việc này,hắn từ trước đến giờ đều làm theo ý mình không để ý tới suy nghĩ của người khác,nhưng lần này ngoại lệ,hắn cho mình lý do cô thật đẹp thật thơm,ăn rất ngon,sau khi công bố quan hệ có thể dễ dàng ăn cô hơn.
“Chuyện này không được?” Liễu Uyển Nhi sợ hãi nói suy nghĩ của mình,gọi hắn là Hằng thật buồn nôn,cô sẽ không gọi.
“Em lại không nghe lời anh đúng không?” Tô Lực Hằng nhíu lại mắt.
Hắn lại uy hiếp người,Liễu Uyển Nhi trong lòng hết sức bất mãn nhưng đành chịu ai bảo cô sợ nhất chiêu này.
“Hằng ~” Giọng rất yếu,thiếu điều ngay cả Liễu Uyển Nhi cũng nghe không rõ.
“Lớn một chút.” Tại sao dáng vẻ giống như chưa ăn no.
“Hằng.” Dịu dàng từ trong miệng cô phun ra,làm trong lòng Tô Lực Hằng nở hoa.
Ôm lấy cô,cuồng hôn.
“Chú,chú,buông cháu ra trước,cháu còn chưa làm xong bài tập đây.” Liễu Uyển Nhi trốn tránh muốn đẩy ra hắn.
Nghe cách xưng hô đáng ghét,Tô Lực Hằng càng thêm siết chặt tay: “Gọi anh là gì?”
“Hằng.” Liễu Uyển Nhi không được tự nhiên đổi lại lời thoại”Anh buông ra trước,còn bài tập chưa làm.”
“Nể mặt em gọi anh là ‘ Hằng ’ cho nên buông tha em.” Có chút không tình nguyện buông cô ra “Mau làm,anh sẽ chờ.”
Bị một người đàn ông nhìn chằm chằm vào mình bảo cô làm sao làm hết bài tập được đây,suy nghĩ rối loạn làm cho Liễu Uyển Nhi qua nửa giờ cũng chưa làm xong.
“Em đang nghĩ gì thế?” Tô Lực Hằng mất hết kiên nhẫn,giẫm chận tại chỗ “Thôi,không làm gì nữa.”
Dứt lời ôm lấy cô trực tiếp đi tới bên giường.
“Không được,mau buông em xuống,bài tập em còn chưa làm xong,ngày mai sẽ bị thầy đánh.” Liễu Uyển Nhi hận chết hắn luôn muốn làm gì thì làm.
“Nếu cô ta dám đánh em thì anh sẽ bảo Tử Quyên trực tiếp đánh cô ta!” Dám động người phụ nữ của hắn,chán sống rồi sao.
“Chú,chú, để cháu làm xong bài tập.”
Lại từ ‘ chú ’chết tiệt này,Tô Lực Hằng một ngụm ngăn chận ngọn nguồn khiến hắn buồn bực.
Bàn tay to đưa vào bên trong quần áo của cô,áo ngực trong nháy mắt rơi xuống,đầu ngón tay tà ác khiêu khích nụ hoa,kích tình bắt đầu thiêu đốt. . . . . .
Đợi tất cả bình tĩnh trở lại,bên cạnh vẫn là người đàn ông chiếm đoạt cô,bàn tay to nhốt lại eo cô,chân cũng gác lên trên người cô.
Cảm thụ được hô hấp bên tai ổn định nhưng lòng Liễu Uyển Nhi không cách nào bình tĩnh,cô nghĩ lại lời ban sáng Tử Quyên nói,nó đã in đậm trong lòng cô,còn như vậy chuyện giữa cô và Tô Lực Hằng sớm muộn gì cũng sẽ có người biết,đây là chuyện cô tuyệt đối không cách nào đối mặt.Còn nữa một khi anh Thiểu Đình tỉnh lại,anh ấy sẽ thế nào,anh ấy nhất định rất đau lòng,trên thế giới này chuyện cô không muốn nhất là tổn thương anh ấy.
Nghĩ tới nghĩ lui,Liễu Uyển Nhi quyết định rời đi,rời khỏi nơi làm cô khó xử nhưng trước khi đi cô muốn đi gặp Vu Thiểu Đình,nói lời từ biệt với anh ấy.
Nhẹ nhàng lấy ra bàn tay đặt ngang hông ra,Liễu Uyển Nhi lặng lẽ xuống giường,nhìn người trên giường vẫn ngủ say,yên lòng mặc lên quần áo rời đi
.
Khi cô đóng cửa lại.người trên giường đột nhiên mở mắt ra,nhóc con này muốn đi đâu?
Chào hỏi Đao Nhân còn đang trong nội thất kiểm tra xét nghiệm,Liễu Uyển Nhi ngồi xuống trước giường Thiểu Đình, nhẹ nhàng cầm tay của hắn,sắp ly biệt thương cảm xông lên đầu.
Anh Thiểu Đình !Uyển Nhi tới đây nói lời từ biệt với anh,anh biết không,thật ra em không phải là Tô Tiểu Tiểu,em tên là Liễu Uyển Nhi,đến từ một triều đại rất xa.
Là anh giúp cho Uyển Nhi không sợ thế giới xa lạ này nhưng Uyển Nhi thật xin lỗi anh,hiện tại Uyển Nhi muốn đi,hi vọng em rời đi có thể mang đi tất cả bệnh tật cùng đau đớn của anh,anh cũng phải nhanh tỉnh lại,Uyển Nhi đi nơi khác cũng sẽ cầu nguyện cho anh.
Lưu luyến không nỡ nhưng cũng phải buông tay hắn ra,lúc xoay người không nhịn được rơi xuống nước mắt.
Trở lại gian phòng của mình đã thấy người đàn ông đó nữa nằm trên giường,mở to hai mắt nhìn thẳng tắp vào cô.
Liễu Uyển Nhi lòng căng thẳng,hắn tại sao tỉnh rồi?
“Đi đâu?” Giọng bình thản nghe không ra nóng giận.
“Em,em xuống lầu uống nước.” Bịa ra lời nói dối,cô nhanh chóng cúi đầu không muốn bị hắn phát hiện tâm sự của mình.
Tại sao gạt anh? Tô Lực Hằng siết chặt quả đấm,chẳng lẽ đến bây giờ em còn chưa quên được Vu Thiểu Đình,nửa đêm canh ba còn muốn đi thăm hắn,đang sám hối với hắn sao? Hay nói hết tâm sự với hắn?
“Đi ngủ sớm một chút.” Không nói gì nữa Tô Lực Hằng nằm chết dí trên giường nhắm hai mắt lại.
Hắn đè nén lửa giận trong lòng,sợ mình có không nhịn được chất vấn cô,vậy sẽ chạm đến tôn nghiêm phái nam,bởi vì tâm lý phụ nữ khác đàn ông khác.
Nằm xuống trên giường,cảm thấy người đàn ông bên cạnh bỗng nhiên lạnh lùng,nhưng chuyện này không quan trọng,bởi vì ngày mai cô sẽ rời đi,rời khỏi nơi rối loạn này bắt đầu cuộc sống mới.
Danh sách chương