Địa phủ
“Quỷ ca ca,cô ấy rốt cuộc muốn ở nhà chúng ta ăn uống chùa đến khi nào?” Lâm quỷ muội chỉ vào Liễu Uyển Nhi rồi nhìn sang cổ quỷ sai nhẹ giọng nói.

Kể từ khi Tô Tiểu Tiểu cùng nam tử áo trắng náo loạn Địa phủ sau đó chủ nhiệm quản lý cầu Nại Hà tính cho Liễu Uyển Nhi trở về,mà ghi chép trên Tam Sinh Thạch cũng thay đổi,nhưng Liễu Uyển Nhi lại không chịu đi,sống chết đòi ở dưới Địa phủ.
“Ai biết được,ta ngày ngày khuyên cô ấy sớm trở về nhưng cô ấy không chịu,trước đó không lâu ngay cả con cũng có,thật không biết cô gái này nghĩ thế nào,ngay cả con cũng không muốn.”

“Hiazzz,còn như vậy tiếp,nhà chúng ta có là núi cũng bị miệng cô ta ăn lỡ.”

Hai con quỷ không khỏi thán khóc.
“Có rồi.” Cổ quỷ sai bỗng nhiên thét lên một câu.

“Nói đi,thế nào?” Lâm quỷ muội sững sờ mở to mắt,mong đợi nhìn lão công của mình.

“Chúng ta dứt khoát giết quỷ diệt khẩu,chỉ cần đẩy cô ta ra Sinh Tử Môn,cô ta sẽ tự nhiên trở về,mà nhà chúng ta sẽ đỡ một miệng cơm,cuộc sống của chúng ta thì càng tự tại!”

Lâm quỷ muội có chút do dự.”Đây là phạm pháp,lỡ như bị phát hiện ta và chàng sẽ mất chén cơm.”
“Nếu như để cô ta ở nhà chúng ta nữa,chúng ta thật có thể mất chén cơm,sớm muộn gì bị cô ta ăn hết,ăn sạch, không có tiền ăn cơm!”

Sau một hồi suy sét Lâm quỷ muội dứt khoát gật gật đầu.”Ừ,vậy thì nghe lời chàng,chúng ta làm thử xem!”
Gió dưới địa phủ đặt biệt nhẹ nhàng,hai vợ chồng cổ quỷ sai hẹn Liễu Uyển Nhi cùng đi dùng cơm sau đi tản bộ.
Đi tới đi tới Liễu Uyển Nhi phát hiện con đường này hình như đi tới Sinh Tử Môn .
“Hay là chúng ta trở về thôi,nơi này hình như có chút nguy hiểm.” Lần trước cô bị một luồng sáng ngoài Sinh Tử Môn đánh trúng,mới có thể xuyên vào thân thể Tô Tiểu Tiểu .

“Có chúng ta ở đây cô không cần sợ.” Cổ quỷ sai nói”Hiện tại phủ nơi nơi cũng là quỷ,bên tai ngày ngày gào khóc thảm thiết,tìm một chỗ thanh tịnh cũng ít,chỉ có nơi này quỷ ít,chúng ta hãy đi dạo nơi đây một chút.”

Liễu Uyển Nhi nghĩ lại thấy cũng đúng,hiện tại Địa phủ đúng là quá náo nhiệt … không có nơi nào được thanh tịnh.
Cứ như vậy Liễu Uyển Nhi từng bước bị đưa đến cửa chết,mà cô căn bản không phát hiện hai bạn quỷ bên cạnh đôi khi liếc qua nhìn cô,trên mặt còn thỉnh thoảng lộ ra một nụ cười không có ý tốt.
“Chúng ta đã đến Sinh Tử Môn, không thể tiếp tục đi về phía trước.” Liễu Uyển Nhi nói,xoay người muốn trở về.

Cổ quỷ sai cùng Lâm quỷ muội vừa thấy thời cơ đến,bỗng nhiên cùng nhau đánh về phía Liễu Uyển Nhi.
“Các người muốn làm gì?” Liễu Uyển Nhi khẩn trương nhìn hai con quỷ,muốn tránh thoát kiềm chế của bọn chúng.

“Uyển Nhi chúng ta là đang suy nghĩ cho con cô,cô nghĩ xem một đứa bé không có mẹ đáng thương cỡ nào,cô tốt nhất vẫn nên trở về đi thôi.” Cổ quỷ sai vừa nói vừa cùng thê tử kéo Liễu Uyển Nhi ra ngoài Sinh Tử Môn.

“Không,ta không trở về!” Liễu Uyển Nhi thế mới biết ý đồ của bọn họ,càng dùng sức dãy dụa,cô còn đang giận Tô Lực Hằng,cô không muốn trở về!

“Hảo muội muội nghe lời đi.” Lâm quỷ muội muội càng thêm dùng sức bắt được cô,hôm nay vô luận thế nào cô cũng phải trở về,bằng không hai vợ chồng quỷ bọn họ sẽ khó sống.

“Lão bà được rồi,buông tay đi.” Cổ quỷ sai ra lệnh,hai vợ chồng quỷ đồng thời phát lực,ngạnh sanh đẩy Liễu Uyển Nhi ra khỏi Sinh Tử Môn.

“Không !” Kèm theo một tiếng thét thảm thiết của Liễu Uyển Nhi,cô bị một luồng sáng đánh trúng,sau một năm lần nữa trở về nhân gian.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện