Tiểu Do không thể tin nổi mình đã sớm bị lộ,cô vốn đắc chí giấu diếm được mọi người thì ra kẻ ngu chân chính là cô,một lát sau cô buồn bã nói: “Các người đã sớm biết tất cả tại sao còn giữ tôi ở Tô gia làm gì?”
“Đã nắm được Thích gia trong tay còn lo lắng các người diễn kịch sao?” Tử Quyên nói,sau khi cô biết thân phận thật của Tiểu Do lập tức đề nghị trừ cô ta, nhưng đại ca nói Thích gia thành lập mấy chục năm có rất nhiều thế lực bí mật tồn tại,không thể dùng cách đơn giản diệt trừ Thích Vĩnh Thịnh trừ đi Tiểu Do,còn muốn bọn họ làm bộ như không biết đối đãi Tiểu Do như người của mình,từ đó thông qua cô thăm dò thế lực Thích gia,để có thể một lần thanh trừ thế lực Thích gia,bây giờ nghĩ lại cô thật vô cùng bội phục đại ca bình tĩnh và biết tính toán sâu sa.
Lúc này,Liễu Uyển Nhi vẫn nhắm chặc hai mắt không nhúc nhích bỗng nhiên ho mãnh liệt.”Tiểu Tiểu! Tiểu Tiểu!” Tô Lực Hằng vẻ mặt lờ mờ đột nhiên xuất hiện tia sáng,vui vẻ gọi tên cô.
Nhưng không ho được mấy cái Liễu Uyển Nhi lại khôi phục không khí trầm lặng,Tô Lực Hằng gấp gáp hỏi Đao Nhân: “Xảy ra chuyện gì?”
“Đại ca yên tâm,sau khi trở về phải tiến thêm một bước trị liệu.”
Lời Đao Nhân nói khiến Tô Lực Hằng thở phào nhẹ nhỏm,nếu như cô chết hắn thực sự không biết bản thân sẽ sống thế nào.
“Đại ca,anh cũng nên lo cho mình không nên để bị cảm.” Đao Nhân nói.
“Tôi không sao,đưa Tiểu Tiểu về trước đã.” Tô Lực Hằng đứng lên,thả lỏng tin thần hắn lúc này mới đem lực chú ý chuyển sang bọn người Tiểu Do,hắn còn chưa tính sổ bọn họ dám tổn thương bà xã của hắn.
Mà lúc này Tiểu Do đã hoàn toàn không còn mạnh mẽ,hỏi Tô Lực Hằng: “Anh hoài nghi tôi từ lúc nào?”
“Còn nhớ lần tảo mộ năm năm trước không? Rõ ràng không thích chơi game nhưng cô dùng cớ yêu cầu được nhà,bởi vì chỉ có lấy cớ này mới có thể để cô ở nhà một mình cùng Đao Nhân.”
Lời vừa nói ra cơ thể Đao Nhân cứng đờ,lời này là có ý gì? Không khỏi liếc mắt nhìn về phía Tiểu Do,cảm giác được ánh mắt của Tiểu Do tránh sang chỗ khác, thản nhiên nói: “Cho nên sau lần đó cô ở thư phòng nói chuyện với tôi thật ra đang muốn dò xét tôi đúng không?”
“Không sai,chính là để chứng thật suy đoán của mình.”
Cười khổ một tiếng,thì ra cô cho mình nói dối cao siêu lại bị người ta nhìn thấy,mà cô là một con cá sống trong hồ chờ làm thịt,còn tưởng rằng mình thống trị một vùng.
“Anh hiện tại muốn thế nào?” Thắng làm vua thua làm giặc,cô chấp nhận,chẳng qua . . . . . . ánh mắt Tiểu Do âm thầm dời về phía Đao Nhân,hắn có phải đã biết thân phận cô từ lâu?Có phải xem cô như kẻ thù không? Lòng có chút đau đớn.
Đao Nhân cúi đầu thu dọn một số dụng cụ trữa chị giống như mình là người ngoài không hay biết gì.
Bỗng nhiên một giọng nói xa lạ xé ra đám người: “Nhị đương gia tránh ra!”
Ánh mắt mọi người cũng quăng về hướng ngọn nguồn giọng nói,là người đàn ông trung niên đẩy Liễu Uyển Nhi xuống sông,chẳng biết lúc nào trên tay hắn đã có thêm một khẩu súng,nhắm thẳng vào Tô Lực Hằng.
“Đại ca cẩn thận!” Khinh Vân cùng Tử Quyên cùng hét lớn,đàn em trong Lưu Xuyên Đường cũng thấy động tác của hắn,lập tức nhào tới.
Tô Lực Hằng phản ứng nhanh chóng,vừa phát hiện nguy hiểm lập tức nghiêng người tránh được viên đạn mà Đao Nhân đứng phía sau hoàn toàn bại lộ,muốn xoay người lại cứu hắn thì đã trễ.
Khi Đao Nhân phát hiện họng súng nhắm ngay mình,hắn chưa trải qua huấn luyện nên chỉ biết ngơ ngác nhìn,hoàn toàn không biết phản ứng,mà lúc này đạn đã bắn đi không cách nào thu hồi.
Danh sách chương