Khi đối mặt Tô Lực Hằng Liễu Uyển Nhi vẫn do dự.
Cô không nói gì với Lâm Cẩm Quyền cũng không muốn bởi vì ông mà tổn thương tình cảm của cô,nhưng buổi chiều hôm nay Lâm Cẩm Quyền miêu tả hắn là người đàn ông vừa xa lạ vừa đáng sợ thật là người mà cô yêu sao?
“Hằng,anh vì sao dạy em bắn súng?”

Cô muốn hiểu rõ con người hắn,muốn biết hắn đã làm gì Lâm Cẩm Quyền,cô không muốn so đo,lúc này mới phát hiện thì ra là trong lòng hắn chuyện công việc rất quan trọng.
Tô Lực Hằng trong lòng lộp bộp rơi xuống,trước kia dạy cô bắn súng vì muốn cho cô gia nhập Lưu Xuyên Đường chọc tức Lâm Cẩm Quyền,nhưng kể từ khi phát hiện mình yêu cô hắn đã bỏ qua ý nghĩ này,hắn sẽ không để cho người phụ nữ của hắn sống ngày tháng chém giết.
“Tại sao hỏi vấn đề này?” Cô ấy lại nghe ai nói gì sao?

“Chỉ là đang nghĩ gần đây chúng ta rất ít đến sân bắn.”

Tô Lực Hằng thở phào nhẹ nhõm,thì ra như vậy.
“Chuyện đó không có gì để đùa,sau này cũng không luyện.” Có hắn đệ nhất cao thủ Lưu Xuyên Đường bảo vệ cô,luyện cái kia đã là dư thừa.

“Tại sao anh và anh Thiểu Đình luyện công phu quyền cước lợi hại như vậy?” Liễu Uyển Nhi lại chuyển sang câu hỏi khác.

Nha đầu này rốt cuộc muốn biết cái gì? Cứ vòng tới vòng lui với hắn.
Tô Lực Hằng hai tay vòng trước ngực,nhìn thẳng cô nói: “Tiểu Tiểu,em muốn hỏi gì cứ việc nói thẳng,theo thông minh của em muốn từ miệng ta moi thêm tin, còn phải nữa tu luyện mấy năm nữa.”
Đôi bàn tay trắng như phấn lập tức chào hỏi ngực của hắn,quá đáng ghét luôn nhục nhã thông minh của cô,cô dĩ nhiên không thể xảo quyệt bằng hắn nhưng cô không ngốc.
“Anh có phải là xã hội đen hay không?” Nếu hắn đã nói vậy,cô đành phải hỏi trực tiếp.

“Người nào lại nói gì với em?” Tô Lực Hằng liếc mắt nói.

“Không có .” Liễu Uyển Nhi lập tức chột dạ không dám nhìn thẳng mắt hắn.

“Hửm?” Còn dám chống chế với hắn.

“Là dì Trương nói .”

Xin lỗi dì Trương,trong nhà trừ dì lớn nhất,Hằng sẽ không dám đụng vào dì,nên tội danh này chỉ có thể giao cho dì.
Tô Lực Hằng có chút không biết làm sao,tại sao dì Trương muốn gây sự với hắn.
“Em có từng thấy ngươi đẹp trai dịu dàng như anh làm xã hội đen chưa?” Trong mắt mang theo một tia nghịch ngợm.

Không phải vạn bất đắc dĩ Tô Lực Hằng thật không muốn để cô biết chuyện Lưu Xuyên Đường,hắn muốn cho cô cuộc sống sạch sẻ bình thản.
“Không nên dùng vẻ mặt cợt nhả,em biết rồi.” Liễu Uyển Nhi liếc hắn một cái.

Cô biết cái gì lại dám nói mình cũng biết rồi.
“Được được,anh là xã hội đen được chưa.” Tô Lực Hằng đưa tay ôm chầm cô.

“Em muốn anh rút khỏi,không nên làm tiếp cái gì xã hội đen nữa.” Liễu Uyển Nhi nghiêm túc nhìn hắn,nhớ tới lúc trước gặp mấy lần công kích,cô không muốn sau này ngày ngày lo lắng đề phòng sợ hắn bị thương.

Trời ạ,còn chưa gả cho hắn đã bắt đầu quản hắn này nọ,Tô Lực Hằng bỗng nhiên có chút lo lắng cuộc sống tương lai của mình.
Bất quá trước mắt vẫn dụ dỗ để cô cho qua.
“Gần đây anh cũng đang suy nghĩ vấn đề này.” Tô Lực Hằng vẻ mặt đứng đắn như có điều suy nghĩ nói, “Anh tuổi cũng không nhỏ,rất nhanh sẽ lập gia đình của mình,cũng không nên cứ mãi ở trong giang hồ.”

Liễu Uyển Nhi thật vui hắn có ý nghĩ cải tà quy chính.
“Vậy anh nhanh sớm kết thúc cuộc sống xã hội đen,để cho anh Thiểu Đình cùng anh Khinh Vân tìm công việc đứng đắn làm.”

“Được,nghe lời bà xã tương lai.” Hôn môi cô một cái,Tô Lực Hằng miệng đầy lời nghe theo.

Ban đêm,tiếng điện thoại đầu giường bỗng nhiên vang lên.
Tô Lực Hằng mơ mơ màng màng cầm lên,vừa nhìn người điện tới lập tức tỉnh táo,nhẹ nhàng xuống giường,mặc thêm đồ ngủ, rời khỏi phòng.
Trên giường Liễu Uyển Nhi cũng bị điện thoại di động đánh thức,phát hiện Tô Lực Hằng len lén xuống giường lập tức sinh lòng nghi ngờ.
Đã trễ thế này hắn còn có chuyện gì sao?
Len lén xuống giường,đi theo ra ngoài.
Trong góc Liễu Uyển Nhi nhìn thấy một bóng người quen thuộc đi theo Tô Lực Hằng vào thư phòng,là Tử Quyên,cô ấy trở về lúc nào?
Rón rén đi tới cửa thư phòng,áp tai vào cạnh cửa.
“Cô lập tức mang theo tấm hình này đi một chuyến đến Nhật Bản,điều tra rõ người trong hình có quan hệ gì với Thích Vĩnh Thịnh.” Tô Lực Hằng.

“Dạ” Tử Quyên cầm hình qua,giật mình.

“Cố gắng giữ tỉnh táo,ta không hy vọng đàn em ta đối với chuyện gì cũng ngạc nhiên.”

Lời nói khiến Tử Quyên có chút ngượng ngập,lập tức thu hồi vẻ mặt kinh ngạc.
Cô rốt cục hiểu tại sao Tô Lực Hằng kêu cô thi hành nhiệm vụ này,bởi vì cô là phụ nữ.
“Đại ca,nhóm hàng Văn Lai đã bị cướp.” Lúc này Tử Quyên mới nhớ đến chuyện mình cần bẩm báo.

“Chuyện này quả nhiên trong dự liệu,đây càng nói rõ thế lực Thích gia còn sót lại,bọn họ muốn thông qua nhóm súng ống đạn được Đông Sơn tái khởi.” Tô Lực Hằng dừng một chút lại nói, “Báo cho Tam đường dọn dẹp địa bàn bên kia,ta muốn xử lý mấy vụ mua bán của Tông đại.”

Nghe thế trái tim Liễu Uyển Nhi đóng băng lại,hắn là đại ca hắc đạo hung dữ bá đạo,còn cô ngốc nghếch cho hắn sẽ thay đổi vì cô,thật là ngu xuẩn buồn cười, khó trách hắn luôn quở trách cô ngốc,cô quả thật là ngốc.
Thất hồn lạc phách trở lại gian phòng,nằm chết dí trên giường,rốt cuộc ngủ không được.
Mà lúc này trong thư phòng.
“Dọn dẹp xong địa bàn bên kia,ta muốn kết thúc làm ăn sòng bạc bên đó.”

Lời vừa nói ra Tử Quyên hoảng sợ không thôi: “Đại ca,những sòng bạc bên kia tương đối kiếm được tiền,chúng ta có hơn một ngàn anh em dựa vào sòng bạc đó mà sống.”
Hắn bộ không biết sao,chẳng qua Tiểu Tiểu đáng yêu của hắn tha thiết thỉnh cầu hắn rời khỏi hắc đạo,hắn cảm động,một khắc đó hắn có suy nghĩ đến chuyện này.
Trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn,có lẽ đây chính là thay đổi người đàn ông sắp có gia đình.
“Chờ kết thúc chuyện Thích Vĩnh Thịnh,ta sẽ thu lại những vụ làm ăn của Lưu Xuyên Đường.”

Nhìn nụ cười bình thản trên mặt hắn,Tử Quyên chợt phát hiện hắn thay đổi tựa hồ đã không còn là đại ca mạnh mẻ trong Lưu Xuyên Đường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện