“Hừ!” Nghe được lời Lý Phong nói, hai thanh niên nhà họ Triệu đều hừ lạnh một tiếng.
Cho dù không muốn thừa nhận nhưng bọn họ biết lời Lý Phong nói là sự thật, Đan Nguyên cảnh của gia tộc bọn họ vô cùng kiêng kỵ Lý Hữu Huyền.
Lý Phong nhìn về phía hai người, trên mặt lộ ra nụ cười nói: “Các ngươi cũng giao nhẫn không gian ra đi.”
Hai thanh niên này nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, tức giận nói: “Ngươi đừng có mà quá đáng.”
“Thật sự muốn ta ra tay sao?”
Lý Phong điềm nhiên nói, hắn bước lên phía trước một bước.
Thấy động tác của Lý Phong, trên mặt hai thanh niên nhà họ Triệu lập tức lộ ra sự sợ hãi, lùi về sau, nhưng thấy Lý Phong không tiến thêm nữa, sắc mặt của bọn họ lúc xanh lúc trắng.
Cuối cùng bọn họ không nói gì cả, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi giao ra nhẫn không gian.
“Nhân không gian của ba người Triệu Thiên Cường đều bị thanh niên nhà họ Lý lấy mất rồi.”
“Thật là tàn nhân! đánh đám người Triệu Thiên Cường trọng thiên rồi còn đoạt tất cả bảo
vật trên người bọn họ.”
“Từ khi nào mà nhà họ Lý lại có người tàn nhẫn như vậy? Cho dù là Lý Hạo thì cũng không dám ra tay không kiêng nể gì như vậy?”
Những người xung quanh nhìn về phía này, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc.
Thực lực bên nhà họ Lý yếu ớt, chỉ có Lý Nham Thạch thực lực Luyện Thể cảnh tầng thứ ba và một thanh niên nhà họ Lý không biết tên, còn nhà họ Triệu là thiên tài Triệu Thiên Cường thực lực Luyện Thể cảnh tầng thứ năm và hai Luyện Thể cảnh tầng thứ tư, vậy mà kết quả nhà họ Triệu lại thua! “Ngươi là người nào của nhà họ Lý? Thực lực của ta đạt đến mức này vậy mà ta lại không biết ngươi là ai.”
Triệu Thiên Cường nhìn Lý Phong, trầm giọng nói.
Lúc này Triệu Thiên Cường với khuôn mặt âm trầm nhìn Lý Phong, không hề che giấu sát ý trong mắt.
Hiến nhiên cỗ sát ý này, Lý Phong cũng cảm giác được.
Hắn bước về phía Triệu Thiên Cường, tay phải nắm lại thành quyền.
Triệu Thiên Cường hình như cũng cảm nhận
được ý đồ của Lý Phong, sắc mặt lập tức thay đối.
“Ha ha, các ngươi mà tiếp tục chiến đấu thì quảng trường của nhà họ Tôn chúng ta sẽ bị các ngươi phá hủy mất.”
Đúng lúc này, bổng nhiên có một giọng nói vang lên, sau đó trên quảng trưởng khổng lồ có một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đen nhanh chóng đi đến.
“Gia chủ.”
Thấy người đàn ông trung niên, quản sự quảng trường lập tức thở phào một hơi, vội vàng đi lên trước rồi cung kính nói.
“Quả nhiên xuất hiện rồi.”
Lý Phong nhìn người đến, là một vị Tiên Thiên của nhà họ Tôn, mà tổng bộ của nhà họ Tôn ở nơi này nên vị Tiên Thiên này xuất hiện cũng không có gì bất ngờ cả, nhất định là cũng đang ở nơi này.
Có Tiên Thiên của nhà họ Tôn ở đây, hắn muốn giết Triệu Thiên Cường là điều không thế.
Không nói đến việc anh trai Triệu Thiên Cường là thiên tài số một của thế hệ thanh niên trẻ nhà họ Triệu, rất có khả năng trở thành Tiên Thiên, đáng sợ hơn chính là cha của Triệu Thiên Cường, là tu luyện giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ trẻ nhất nhà họ Triệu!
Nếu Triệu Thiên Cường chết trên quảng trường nhà họ Tôn, mà Tiên Thiên nhà họ Tôn ở nơi này không ngăn cản thì có thể biết được hậu quả sẽ ra sao.
“Chuyện hôm nay đến đây thôi.”
Tôn Diệu đi đến, nhìn hai người Lý Phong và Triệu Thiên Cường rồi cười nói.
Trong lòng ông ta lại cười khổ, nhà họ Lý và nhà họ Triệu đều là những quái vật khống lồ của quận Hoang Lâm, ông ta đều không đắc tội nổi. Nhưng, ông ta tuyệt đối sẽ không đế bất cứ người nào chết trên quảng trường của nhà họ Tôn bọn họ.
“Cường huynh.”
Thấy Tôn Diệu xuất hiện, hai thanh niên nhà họ Triệu cuối cùng cũng thở phào một hơi, vội vàng đến bên cạnh Triệu Thiên Cường, đỡ anh ta dậy.
Lúc này sắc mặt Triệu Thiên Cường bỗng nhiên trở nên bình tĩnh, nhưng sự bình tĩnh này còn đáng sợ hơn cả lúc trước.
Anh ta liếc mắt nhìn Lý Phong sau đó xoay người rời đi.
Nhìn đám người Triệu Thiên Cường chật vật rời đi, sắc mặt Lý Phong vẫn rất bình tĩnh.
Cho dù không muốn thừa nhận nhưng bọn họ biết lời Lý Phong nói là sự thật, Đan Nguyên cảnh của gia tộc bọn họ vô cùng kiêng kỵ Lý Hữu Huyền.
Lý Phong nhìn về phía hai người, trên mặt lộ ra nụ cười nói: “Các ngươi cũng giao nhẫn không gian ra đi.”
Hai thanh niên này nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, tức giận nói: “Ngươi đừng có mà quá đáng.”
“Thật sự muốn ta ra tay sao?”
Lý Phong điềm nhiên nói, hắn bước lên phía trước một bước.
Thấy động tác của Lý Phong, trên mặt hai thanh niên nhà họ Triệu lập tức lộ ra sự sợ hãi, lùi về sau, nhưng thấy Lý Phong không tiến thêm nữa, sắc mặt của bọn họ lúc xanh lúc trắng.
Cuối cùng bọn họ không nói gì cả, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi giao ra nhẫn không gian.
“Nhân không gian của ba người Triệu Thiên Cường đều bị thanh niên nhà họ Lý lấy mất rồi.”
“Thật là tàn nhân! đánh đám người Triệu Thiên Cường trọng thiên rồi còn đoạt tất cả bảo
vật trên người bọn họ.”
“Từ khi nào mà nhà họ Lý lại có người tàn nhẫn như vậy? Cho dù là Lý Hạo thì cũng không dám ra tay không kiêng nể gì như vậy?”
Những người xung quanh nhìn về phía này, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc.
Thực lực bên nhà họ Lý yếu ớt, chỉ có Lý Nham Thạch thực lực Luyện Thể cảnh tầng thứ ba và một thanh niên nhà họ Lý không biết tên, còn nhà họ Triệu là thiên tài Triệu Thiên Cường thực lực Luyện Thể cảnh tầng thứ năm và hai Luyện Thể cảnh tầng thứ tư, vậy mà kết quả nhà họ Triệu lại thua! “Ngươi là người nào của nhà họ Lý? Thực lực của ta đạt đến mức này vậy mà ta lại không biết ngươi là ai.”
Triệu Thiên Cường nhìn Lý Phong, trầm giọng nói.
Lúc này Triệu Thiên Cường với khuôn mặt âm trầm nhìn Lý Phong, không hề che giấu sát ý trong mắt.
Hiến nhiên cỗ sát ý này, Lý Phong cũng cảm giác được.
Hắn bước về phía Triệu Thiên Cường, tay phải nắm lại thành quyền.
Triệu Thiên Cường hình như cũng cảm nhận
được ý đồ của Lý Phong, sắc mặt lập tức thay đối.
“Ha ha, các ngươi mà tiếp tục chiến đấu thì quảng trường của nhà họ Tôn chúng ta sẽ bị các ngươi phá hủy mất.”
Đúng lúc này, bổng nhiên có một giọng nói vang lên, sau đó trên quảng trưởng khổng lồ có một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đen nhanh chóng đi đến.
“Gia chủ.”
Thấy người đàn ông trung niên, quản sự quảng trường lập tức thở phào một hơi, vội vàng đi lên trước rồi cung kính nói.
“Quả nhiên xuất hiện rồi.”
Lý Phong nhìn người đến, là một vị Tiên Thiên của nhà họ Tôn, mà tổng bộ của nhà họ Tôn ở nơi này nên vị Tiên Thiên này xuất hiện cũng không có gì bất ngờ cả, nhất định là cũng đang ở nơi này.
Có Tiên Thiên của nhà họ Tôn ở đây, hắn muốn giết Triệu Thiên Cường là điều không thế.
Không nói đến việc anh trai Triệu Thiên Cường là thiên tài số một của thế hệ thanh niên trẻ nhà họ Triệu, rất có khả năng trở thành Tiên Thiên, đáng sợ hơn chính là cha của Triệu Thiên Cường, là tu luyện giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ trẻ nhất nhà họ Triệu!
Nếu Triệu Thiên Cường chết trên quảng trường nhà họ Tôn, mà Tiên Thiên nhà họ Tôn ở nơi này không ngăn cản thì có thể biết được hậu quả sẽ ra sao.
“Chuyện hôm nay đến đây thôi.”
Tôn Diệu đi đến, nhìn hai người Lý Phong và Triệu Thiên Cường rồi cười nói.
Trong lòng ông ta lại cười khổ, nhà họ Lý và nhà họ Triệu đều là những quái vật khống lồ của quận Hoang Lâm, ông ta đều không đắc tội nổi. Nhưng, ông ta tuyệt đối sẽ không đế bất cứ người nào chết trên quảng trường của nhà họ Tôn bọn họ.
“Cường huynh.”
Thấy Tôn Diệu xuất hiện, hai thanh niên nhà họ Triệu cuối cùng cũng thở phào một hơi, vội vàng đến bên cạnh Triệu Thiên Cường, đỡ anh ta dậy.
Lúc này sắc mặt Triệu Thiên Cường bỗng nhiên trở nên bình tĩnh, nhưng sự bình tĩnh này còn đáng sợ hơn cả lúc trước.
Anh ta liếc mắt nhìn Lý Phong sau đó xoay người rời đi.
Nhìn đám người Triệu Thiên Cường chật vật rời đi, sắc mặt Lý Phong vẫn rất bình tĩnh.
Danh sách chương