Đa số các quỷ hồn đều sợ ánh nắng mặt trời và chỉ xuất hiện vào ban đêm, chúng ẩn náu vào ban ngày, có tìm cũng tìm không thấy.
Cả hai hẹn nhau đến hiện trường vụ án vào lúc tám giờ tối – căn biệt thự được cho là có quỷ.
Bước vào phòng ngủ chính trên lầu hai, Tần Sóc liếc mắt nhìn vài lần bàn trà nhỏ trên ban công, nơi được cho là gia đình bốn quỷ đang ngồi, nhưng hắn không nhìn thấy gì cả.
"Có quỷ ở đây sao?"
Tô Vân Thiều: "Vâng."
"Vậy tôi bắt đầu nha?" Tần Sóc vô duyên vô cớ nhận được mười tấm bùa nói thật, thực sự là xấu hổ, liền móc từ trong túi ra chứng minh thư đưa qua.
Tô Vân Thiều: "Đội phó Tần, để tôi mở mắt âm dương tạm thời cho anh."
“Mắt âm dương?” Tần Sóc rất tò mò, cũng bất chấp giá trị xã hội chủ nghĩa cốt lõi của mình, “Loại có thể nhìn thấy quỷ?”
"Dùng một lần." Trước khi bắt đầu, Tô Vân Thiều đã dặn dò một câu, "Người thường gặp quỷ sẽ dễ bị âm khí ảnh hưởng tới cơ thể, cho nên ngày mai anh phải tắm nắng nhiều hơn."
Tần Sóc gật đầu đồng ý, kì thực anh cảm thấy nếu mình có thể nhìn thấy quỷ một lần, bị ảnh hưởng đến sức khỏe một chút cũng không có vấn đề.
Tô Vân Thiều làm ra một vài thao tác nhỏ, chạm vào giữa lông mày của Tần Sóc, một giây sau tầm nhìn của anh ta đột nhiên mờ đi, giống như máy ảnh đã được gắn thêm một bộ lọc làm tối.
Không chỉ vậy, anh còn nhìn thấy một thứ mà trước đó anh không thể nhìn thấy - một gia đình gồm bốn con quỷ đang run rẩy trốn trong một góc.
Tần Sóc: "..."
Anh đã xem phim ma và phim kinh dị, những con quỷ trong đó đều có khuôn mặt nhợt nhạt, dữ tợn và u ám, anh chưa bao giờ nghĩ rằng ma quỷ mình nhìn thấy trong hiện thực lại nhát gan như vậy.
Sau đó hắn cảm thấy thật nực cười khi còn nhỏ mình lại sợ hãi bởi những bộ phim ma và trốn trong chăn không dám ngủ.
"...Chuyện gì đã xảy ra với bọn họ vậy?"
"Sợ anh đó." Tô Vân Thiều nói, "Anh đã phá nhiều vụ án, dương khí trên người rất mạnh, ma quỷ bình thường rất dễ bị tổn thương nếu đến gần anh".
Nghe vậy, Tần Sóc mỉm cười và nắm chặt tay, trông có vẻ rất phấn khích.
"Điều đó có nghĩa là tôi có thể đấm một quyền vào những con quỷ này?"
Một nhà bốn quỷ âm thầm lùi vào trong góc, bọn họ mới trở thành quỷ không lâu, đây là lần đầu tiên bọn họ biết lòng người trên đời này lại hiểm ác đến vậy!
Tô Vân Thiều: "..."
Tần đội phó có lá gan quá lớn, cô không dám nhiều lời nữa, sợ một ngày nào đó anh sẽ dùng chính nghĩa của mình đi loại trừ một đám ma quỷ mà không chút sợ hãi.
"Chuyện chính quan trọng hơn."
Tần Sóc bừng tỉnh: "Đúng vậy”.
Sau đó Tần Sóc cũng không quan tâm đến gia đình bốn quỷ đang co rúc trốn tránh hay đang đứng nghe, bắt đầu nói về vụ thảm án.
"Theo kết quả giám định của pháp y, cả bốn người trong gia đình này đều chết vì mất máu quá nhiều. Trong máu chứa một lượng lớn alprazolam, đây là một loại thuốc ngủ. Họ đã chết trong trạng thái mê man trong giấc ngủ. Trước mắt phía cảnh sát đang phỏng đoán nghi phạm chính là nữ giúp việc trong nhà, cũng chính là người có quan hệ bất chính với người chồng."
Tần Sóc cũng không để hai quỷ nhỏ tránh đi, vì cả hai đều bị người tình của cha mình giết chết, làm sao anh có thể nghĩ đến việc bảo vệ hình ảnh của người cha trong tâm trí của những đứa trẻ này? Hơn nữa, trẻ con bây giờ sớm nhận thức được nhiều thứ lắm, tuổi tác cũng không phải vấn đề!
"Vũ khí giết người là một con dao gọt trái cây trong bếp, trên đó có dính máu của bốn người cùng với dấu vân tay của nữ giúp việc. Cô ta cũng mua thuốc ngủ, trên lọ thuốc chỉ có dấu vân tay của cô ta. Sau khi xảy ra chuyện, camera giám sát đã phát hiện ra cô ta hoảng sợ chạy trốn đã mang theo vết máu trên người. Động cơ, công cụ, thời gian và bằng chứng vật chứng đều có đủ, cũng không còn gì khuất tất. Chỉ cần bắt được người và lấy được lời khai thì vụ án có thể khép lại”.
Đây là một vụ án mạng bộc phát đột ngột, không có chủ ý và lên kế hoạch từ trước, sau khi xong việc cũng không cố tình che giấu chứng cứ phạm tội, vì vậy độ khó của vụ án cũng không cao.
Chỉ là lúc phát hiện ra và trình báo vụ việc thì đã quá muộn, khi bọn họ ập vào bắt người thì cô ta đã bỏ trốn, đến giờ vẫn chưa tìm thấy.
Trước mặt vợ và hai con, chuyện riêng tư của người chồng đã bị cảnh sát phanh phui, nam quỷ vô cùng xấu hổ và tức giận.
Tuy nhiên……
Nữ quỷ liền lên tiếng: "Tôi cũng đoán được đại khái, hung thủ hủy hoại dung mạo của tôi nhất định là rất hận tôi."
Câụ bé quỷ cũng cất lời: “Mẹ, con đã sớm nói với mẹ là con đã nhìn thấy bố và dì giúp việc ôm nhau mà mẹ không tin!”
Bé gái quỷ: "Con cũng từng thấy dì giúp việc lén lút dùng mỹ phẩm và trang sức của mẹ, không ngờ dì giúp việc lại ác độc đến mức giết chết cả nhà chúng ta."
Người chồng kinh hãi đến con ngươi suýt nữa rớt ra ngoài, "Con, các con đều biết?"
Cả hai hẹn nhau đến hiện trường vụ án vào lúc tám giờ tối – căn biệt thự được cho là có quỷ.
Bước vào phòng ngủ chính trên lầu hai, Tần Sóc liếc mắt nhìn vài lần bàn trà nhỏ trên ban công, nơi được cho là gia đình bốn quỷ đang ngồi, nhưng hắn không nhìn thấy gì cả.
"Có quỷ ở đây sao?"
Tô Vân Thiều: "Vâng."
"Vậy tôi bắt đầu nha?" Tần Sóc vô duyên vô cớ nhận được mười tấm bùa nói thật, thực sự là xấu hổ, liền móc từ trong túi ra chứng minh thư đưa qua.
Tô Vân Thiều: "Đội phó Tần, để tôi mở mắt âm dương tạm thời cho anh."
“Mắt âm dương?” Tần Sóc rất tò mò, cũng bất chấp giá trị xã hội chủ nghĩa cốt lõi của mình, “Loại có thể nhìn thấy quỷ?”
"Dùng một lần." Trước khi bắt đầu, Tô Vân Thiều đã dặn dò một câu, "Người thường gặp quỷ sẽ dễ bị âm khí ảnh hưởng tới cơ thể, cho nên ngày mai anh phải tắm nắng nhiều hơn."
Tần Sóc gật đầu đồng ý, kì thực anh cảm thấy nếu mình có thể nhìn thấy quỷ một lần, bị ảnh hưởng đến sức khỏe một chút cũng không có vấn đề.
Tô Vân Thiều làm ra một vài thao tác nhỏ, chạm vào giữa lông mày của Tần Sóc, một giây sau tầm nhìn của anh ta đột nhiên mờ đi, giống như máy ảnh đã được gắn thêm một bộ lọc làm tối.
Không chỉ vậy, anh còn nhìn thấy một thứ mà trước đó anh không thể nhìn thấy - một gia đình gồm bốn con quỷ đang run rẩy trốn trong một góc.
Tần Sóc: "..."
Anh đã xem phim ma và phim kinh dị, những con quỷ trong đó đều có khuôn mặt nhợt nhạt, dữ tợn và u ám, anh chưa bao giờ nghĩ rằng ma quỷ mình nhìn thấy trong hiện thực lại nhát gan như vậy.
Sau đó hắn cảm thấy thật nực cười khi còn nhỏ mình lại sợ hãi bởi những bộ phim ma và trốn trong chăn không dám ngủ.
"...Chuyện gì đã xảy ra với bọn họ vậy?"
"Sợ anh đó." Tô Vân Thiều nói, "Anh đã phá nhiều vụ án, dương khí trên người rất mạnh, ma quỷ bình thường rất dễ bị tổn thương nếu đến gần anh".
Nghe vậy, Tần Sóc mỉm cười và nắm chặt tay, trông có vẻ rất phấn khích.
"Điều đó có nghĩa là tôi có thể đấm một quyền vào những con quỷ này?"
Một nhà bốn quỷ âm thầm lùi vào trong góc, bọn họ mới trở thành quỷ không lâu, đây là lần đầu tiên bọn họ biết lòng người trên đời này lại hiểm ác đến vậy!
Tô Vân Thiều: "..."
Tần đội phó có lá gan quá lớn, cô không dám nhiều lời nữa, sợ một ngày nào đó anh sẽ dùng chính nghĩa của mình đi loại trừ một đám ma quỷ mà không chút sợ hãi.
"Chuyện chính quan trọng hơn."
Tần Sóc bừng tỉnh: "Đúng vậy”.
Sau đó Tần Sóc cũng không quan tâm đến gia đình bốn quỷ đang co rúc trốn tránh hay đang đứng nghe, bắt đầu nói về vụ thảm án.
"Theo kết quả giám định của pháp y, cả bốn người trong gia đình này đều chết vì mất máu quá nhiều. Trong máu chứa một lượng lớn alprazolam, đây là một loại thuốc ngủ. Họ đã chết trong trạng thái mê man trong giấc ngủ. Trước mắt phía cảnh sát đang phỏng đoán nghi phạm chính là nữ giúp việc trong nhà, cũng chính là người có quan hệ bất chính với người chồng."
Tần Sóc cũng không để hai quỷ nhỏ tránh đi, vì cả hai đều bị người tình của cha mình giết chết, làm sao anh có thể nghĩ đến việc bảo vệ hình ảnh của người cha trong tâm trí của những đứa trẻ này? Hơn nữa, trẻ con bây giờ sớm nhận thức được nhiều thứ lắm, tuổi tác cũng không phải vấn đề!
"Vũ khí giết người là một con dao gọt trái cây trong bếp, trên đó có dính máu của bốn người cùng với dấu vân tay của nữ giúp việc. Cô ta cũng mua thuốc ngủ, trên lọ thuốc chỉ có dấu vân tay của cô ta. Sau khi xảy ra chuyện, camera giám sát đã phát hiện ra cô ta hoảng sợ chạy trốn đã mang theo vết máu trên người. Động cơ, công cụ, thời gian và bằng chứng vật chứng đều có đủ, cũng không còn gì khuất tất. Chỉ cần bắt được người và lấy được lời khai thì vụ án có thể khép lại”.
Đây là một vụ án mạng bộc phát đột ngột, không có chủ ý và lên kế hoạch từ trước, sau khi xong việc cũng không cố tình che giấu chứng cứ phạm tội, vì vậy độ khó của vụ án cũng không cao.
Chỉ là lúc phát hiện ra và trình báo vụ việc thì đã quá muộn, khi bọn họ ập vào bắt người thì cô ta đã bỏ trốn, đến giờ vẫn chưa tìm thấy.
Trước mặt vợ và hai con, chuyện riêng tư của người chồng đã bị cảnh sát phanh phui, nam quỷ vô cùng xấu hổ và tức giận.
Tuy nhiên……
Nữ quỷ liền lên tiếng: "Tôi cũng đoán được đại khái, hung thủ hủy hoại dung mạo của tôi nhất định là rất hận tôi."
Câụ bé quỷ cũng cất lời: “Mẹ, con đã sớm nói với mẹ là con đã nhìn thấy bố và dì giúp việc ôm nhau mà mẹ không tin!”
Bé gái quỷ: "Con cũng từng thấy dì giúp việc lén lút dùng mỹ phẩm và trang sức của mẹ, không ngờ dì giúp việc lại ác độc đến mức giết chết cả nhà chúng ta."
Người chồng kinh hãi đến con ngươi suýt nữa rớt ra ngoài, "Con, các con đều biết?"
Danh sách chương