Thẩm Y Y thuận miệng nói: "Nếu như anh muốn tiếp tục hợp tác với tôi thì hãy nói cho tôi một địa chỉ có thể tìm được anh, tôi nhớ bức tường bên trái cung tiêu xã có rơi mất một viên gạch, ở độ cao gần hai mét, nếu như anh muốn hàng thì hãy nhét một viên gạch vào, tôi thấy được sẽ đi tìm anh."
Nghĩ nghĩ, cô lại nói: "Nếu như anh cần nhiều, tôi còn có thể bán rẻ cho anh một chút, cụ thể phải xem số lượng anh cần để định giá."
Chu Phong Thu cầu còn không được, vội vàng nói với cô một địa chỉ.
Thẩm Y Y nhớ kỹ, trước khi đi, lại nói với anh ta, "Cũng đừng có ý đồ đi theo tôi, bằng không, bị tôi phát hiện, anh cũng đừng nghĩ sẽ lấy được bất kỳ một cái đồng hồ đeo tay nào ở chỗ tôi."
Chu Phong Thu nghe xong, vội vàng bày tỏ lòng thành, tuyệt đối sẽ không có ý đồ xấu.
Thẩm Y Y liền đi.
Lần đầu tiên vào chợ đen, cô rất thuận lợi chui ra.
Có thể là bởi vì có không gian, cho dù bị người phát hiện, cô cũng có thể trực tiếp trốn vào trong không gian, cho nên cô thoải mái, nhìn không ra một chút thần sắc chột dạ, sợ hãi.
Chu Phong Thu nói lời giữ lời, cũng không hề nảy sinh ý đồ xấu đi theo sau lưng cô, ngược lại khiến ấn tượng của cô đối với anh ta trở nên tốt hơn một chút.
Vừa đi ra, cô liền tìm một nơi không người thay đổi trang phục, thay xong cô liền chuẩn bị về nhà.
Nhìn sắc trời một chút, đoán chừng Lý Thâm cũng đã tan tầm, vậy liền không kịp nấu cơm.
Nàng liền đi đến tiệm cơm Quốc Doanh một chuyến, lúc đầu muốn mua chút màn thầu cùng bánh bao trở về, nhưng mà không có thừa bao nhiêu, cô liền mua mấy cân sủi cảo thịt heo cải trắng, sau đó vội vàng chạy về nhà.
Vừa trở về tới giao lộ thôn Thanh Thủy, ngoài ý muốn nhìn thấy xe bò của ông Ngưu vậy mà dừng ở ven đường, Thẩm Y Y hơi kinh ngạc.
Không phải là đang chờ cô đó chứ?
Bất kể có phải hay không, cô đại khái có khả năng ngồi xe trở về rồi.
Vừa nãy vì nhẹ nhàng, cô chỉ cõng cái sọt không, những vật khác cô đều bỏ vào trong không gian, nghĩ chờ sắp đến thôn lại lấy đồ vật ra.
Lần này là không được, cô tìm một cái hẻm nhỏ khuất người, lấy cái bọc mẹ Thẩm đưa cho cô ra, nhìn thấy bên trong không gian vậy mà cũng có quần áo của đứa nhỏ, cô liền cầm mấy món.
Vốn còn muốn nhìn xem có đồ nào Lý Thâm có thể mặc hay không, kết quả không có, cô lại cầm vài thớt vải cùng len sợi ra.
Sau đó từ bên trong không gian lấy ra một cái ấm nấu nước, mười quả trứng gà, một bình mạch sữa tinh, hai cái giò heo cùng một cái xương ống lớn lại thêm một bình dầu, nhét hết vào trong gùi.
Đến khi xong rồi, lúc này mới đi về phía xe bò của ông Ngưu, hỏi một chút, ông Ngưu vậy mà là đang chờ cô!
Thẩm Y Y có chút thụ sủng nhược kinh, "ông Ngưu, cháu cho là ông đã sớm trở về rồi cho nên liền đi dạo lâu một chút."
"Tôi cũng vừa từ chỗ lãnh đạo trở về, nghĩ đến cháu có thể không trở về, tính toán đợi một hồi, chờ không được thì đi." Ông Ngưu là người cởi mở, "Cầm nhiều đồ như vậy chắc nặng lắm nhỉ? Mau lên xe đi, may mắn tôi chờ được cháu."
"Vâng ạ." Thẩm Y Y vui vẻ lên tiếng, cõng đồ vật lên xe.
Cô đương nhiên biết ông Ngưu đợi cô tình nghĩa là có, nhưng không nhiều, dù sao trước kia quan hệ của cô cùng người trong thôn không được tốt lắm, ông Ngưu vô thân vô cố không cần đợi cô.
Chỉ là ông ấy trở về khẳng định cũng không kịp kéo lương thực, gặp cô còn có thể kiếm được năm xu.
Sau khi đến nhà, Thẩm Y Y liền nhảy xuống xe bò, đi mở cửa, quả nhiên thấy Lý Thâm đã trở về, đang vo gạo chuẩn bị nấu cơm, Thẩm Y Y bảo anh tới cầm đồ vật giúp cô.
"Trưa nay chúng ta không nấu cơm, em có mua sủi cảo, nấu sủi cảo đi." Thẩm Y Y vỗ vỗ túi giấy dầu, giọng điệu hào hứng.
Nghĩ nghĩ, cô lại nói: "Nếu như anh cần nhiều, tôi còn có thể bán rẻ cho anh một chút, cụ thể phải xem số lượng anh cần để định giá."
Chu Phong Thu cầu còn không được, vội vàng nói với cô một địa chỉ.
Thẩm Y Y nhớ kỹ, trước khi đi, lại nói với anh ta, "Cũng đừng có ý đồ đi theo tôi, bằng không, bị tôi phát hiện, anh cũng đừng nghĩ sẽ lấy được bất kỳ một cái đồng hồ đeo tay nào ở chỗ tôi."
Chu Phong Thu nghe xong, vội vàng bày tỏ lòng thành, tuyệt đối sẽ không có ý đồ xấu.
Thẩm Y Y liền đi.
Lần đầu tiên vào chợ đen, cô rất thuận lợi chui ra.
Có thể là bởi vì có không gian, cho dù bị người phát hiện, cô cũng có thể trực tiếp trốn vào trong không gian, cho nên cô thoải mái, nhìn không ra một chút thần sắc chột dạ, sợ hãi.
Chu Phong Thu nói lời giữ lời, cũng không hề nảy sinh ý đồ xấu đi theo sau lưng cô, ngược lại khiến ấn tượng của cô đối với anh ta trở nên tốt hơn một chút.
Vừa đi ra, cô liền tìm một nơi không người thay đổi trang phục, thay xong cô liền chuẩn bị về nhà.
Nhìn sắc trời một chút, đoán chừng Lý Thâm cũng đã tan tầm, vậy liền không kịp nấu cơm.
Nàng liền đi đến tiệm cơm Quốc Doanh một chuyến, lúc đầu muốn mua chút màn thầu cùng bánh bao trở về, nhưng mà không có thừa bao nhiêu, cô liền mua mấy cân sủi cảo thịt heo cải trắng, sau đó vội vàng chạy về nhà.
Vừa trở về tới giao lộ thôn Thanh Thủy, ngoài ý muốn nhìn thấy xe bò của ông Ngưu vậy mà dừng ở ven đường, Thẩm Y Y hơi kinh ngạc.
Không phải là đang chờ cô đó chứ?
Bất kể có phải hay không, cô đại khái có khả năng ngồi xe trở về rồi.
Vừa nãy vì nhẹ nhàng, cô chỉ cõng cái sọt không, những vật khác cô đều bỏ vào trong không gian, nghĩ chờ sắp đến thôn lại lấy đồ vật ra.
Lần này là không được, cô tìm một cái hẻm nhỏ khuất người, lấy cái bọc mẹ Thẩm đưa cho cô ra, nhìn thấy bên trong không gian vậy mà cũng có quần áo của đứa nhỏ, cô liền cầm mấy món.
Vốn còn muốn nhìn xem có đồ nào Lý Thâm có thể mặc hay không, kết quả không có, cô lại cầm vài thớt vải cùng len sợi ra.
Sau đó từ bên trong không gian lấy ra một cái ấm nấu nước, mười quả trứng gà, một bình mạch sữa tinh, hai cái giò heo cùng một cái xương ống lớn lại thêm một bình dầu, nhét hết vào trong gùi.
Đến khi xong rồi, lúc này mới đi về phía xe bò của ông Ngưu, hỏi một chút, ông Ngưu vậy mà là đang chờ cô!
Thẩm Y Y có chút thụ sủng nhược kinh, "ông Ngưu, cháu cho là ông đã sớm trở về rồi cho nên liền đi dạo lâu một chút."
"Tôi cũng vừa từ chỗ lãnh đạo trở về, nghĩ đến cháu có thể không trở về, tính toán đợi một hồi, chờ không được thì đi." Ông Ngưu là người cởi mở, "Cầm nhiều đồ như vậy chắc nặng lắm nhỉ? Mau lên xe đi, may mắn tôi chờ được cháu."
"Vâng ạ." Thẩm Y Y vui vẻ lên tiếng, cõng đồ vật lên xe.
Cô đương nhiên biết ông Ngưu đợi cô tình nghĩa là có, nhưng không nhiều, dù sao trước kia quan hệ của cô cùng người trong thôn không được tốt lắm, ông Ngưu vô thân vô cố không cần đợi cô.
Chỉ là ông ấy trở về khẳng định cũng không kịp kéo lương thực, gặp cô còn có thể kiếm được năm xu.
Sau khi đến nhà, Thẩm Y Y liền nhảy xuống xe bò, đi mở cửa, quả nhiên thấy Lý Thâm đã trở về, đang vo gạo chuẩn bị nấu cơm, Thẩm Y Y bảo anh tới cầm đồ vật giúp cô.
"Trưa nay chúng ta không nấu cơm, em có mua sủi cảo, nấu sủi cảo đi." Thẩm Y Y vỗ vỗ túi giấy dầu, giọng điệu hào hứng.
Danh sách chương