Hàn Quốc Bân mới đầu không chú ý, một lúc sau anh mới phản ứng lại, ngơ ngác nhìn vợ của mình: “Hai mẹ con?”
Trần Nhu đang vội vàng làm cho anh bánh bao để mang đi ăn trên đường, có bánh bao thịt và bánh bao chay, bánh bao thịt cho anh mang đi chính là dùng một chút tóp mỡ, trứng gà và rau xanh để làm nhân, cô cũng không ngẩng đầu lên liền nói: “Em đang mang thai, tự nhiên là hai mẹ con.”
Hô hấp của Hàn Quốc Bân cứng lại, trực tiếp liền xoay người cô đối diện với mình.
Trần Nhu ngây ra một lúc liền nói: “Anh làm gì vậy?”
“Vợ, em thật sự có?” Hàn Quốc Bân nhịn không được nói, ánh mắt đưa xuống dưới nhìn vào bụng của cô.
“Có rồi.” Trần Nhu lườm anh một cái, cô không tính toán mang thai nhanh như vậy, nhưng cũng không chịu nổi được tên đàn ông hư hỏng quấn lấy ở trên giường đất.
Sau này cô cũng liền thoải mái tự mình tận tình hưởng thụ, hiện giờ liền tính mang thai cũng không ngoài ý muốn.
Hàn Quốc Bân liền đem cô ôm vào trong lồng ngực, Trần Nhu mới đầu còn ngại anh làm vướng tay chân, nhưng rõ ràng sau khi cảm nhận được lồng ngực đang đập nhanh chóng một cách hứng khởi của người đàn ông này, hừ nói: “Nhớ rõ, nhất định phải an toàn trở về, nếu không em sẽ cưới thêm lần nữa.”
Tuy rằng lời nói này rất vô tình, nhưng Hàn Quốc Bân cũng nghiêm túc nói: “Vợ ơi, anh đi hai ngày rồi trở về, em ở nhà chờ anh về!”
Muốn anh đem một người vợ tốt như vậy nhường một người đàn ông khác, nghĩ đều không cần nghĩ, càng đừng nói hiện tại vợ của anh còn mang đứa con của mình.
Trần Nhu làm cho anh mười cái bánh bao đưa cho anh mang đi, hơn nữa trong núi nhiệt độ thấp, cho nên đưa cho anh một cái áo bông to để mang đi.
Trong nhà đều do đàn ông gánh vác, người đàn ông của cô trong lòng có tính toán riêng, cô không cần can thiệp quá nhiều, chỉ cần ủng hộ anh là được.
Trần Nhu ở nhà sinh hoạt đến tương đối đơn giản, chính mình nấu một chút cháo hoặc nấu một chút đồ ăn đơn giản là xong.
Hôm nay bước vào tháng 11, thật là lạnh, đặc biệt sắp bước vào giữa tháng 11, trong nhà chăn bông nàng đã mang ra sử dụng.
Tối hôm qua ngủ không nhịn được có chút nhớ Hàn Quốc Bân, mỗi lần ngủ anh đều ôm cô, ấm áp thật sự, tối hôm qua ngủ tuy rằng cũng ấm áp, nhưng vẫn có chút cảm giác thiếu gì đó.
Thói quen, thứ này là thật đáng sợ.
Nhưng ngày mai rất nhanh liền có thể trở lại.
Hôm nay cô xách theo một cái rổ đi lên trấn trên một chuyến, trở về trong rổ nhiều thêm một miếng thịt dê.
Miếng thịt dê được chia thành hai, đều cầm cả hai về nhà mẹ đẻ.
“Em chồng đã trở lại.” Chị dâu thứ hai nhìn đến cô, liền cười hô lên.
Chị dâu cả cùng chị dâu út nhà họ Trần đều ra nhìn, thái độ cũng xem như vui vẻ, Trần Nhu vừa thấy liền biết đây là tác dụng của một miếng thịt lần trước cô mang sang cho nhà mẹ đẻ, bố mẹ cô quả nhiên là không có giữ lại cho chính mình ăn.
Việc này cũng nằm trong tính toán của cô, cùng các tẩu tử chào hỏi, liền từ trong rổ xách hai miếng thịt dê ra tới.
Bà Trần ngây ngẩn cả người, nói: “Như thế nào lại mang thịt sang đây, còn mang thịt dê?”
“Hôm nay đi lên trấn trên nhìn thấy, liền mua một khối, miếng này là hiếu kính bố mẹ, miếng này mẹ mang đi cho cậu, làm cậu hầm củ cải ăn, ấm thân mình.”
Một miếng cho bố mẹ cô bồi bổ thân mình, một miếng khác cho cho cậu của cô.
Thịt dê không được nhiều lắm, mỗi nhà chỉ có khoảng hai lạng thịt, mà đều là thịt ở bụng có cả thịt nạc cả mỡ, mỗi nhà cũng chỉ được một miếng nhỏ như vậy mà thôi.
Nhưng thịt gì thì cũng là thịt, ít nhất cũng là thịt dê, thịt dê hầm củ cải, nhất định là ăn rất ngon.
Trần Nhu đang vội vàng làm cho anh bánh bao để mang đi ăn trên đường, có bánh bao thịt và bánh bao chay, bánh bao thịt cho anh mang đi chính là dùng một chút tóp mỡ, trứng gà và rau xanh để làm nhân, cô cũng không ngẩng đầu lên liền nói: “Em đang mang thai, tự nhiên là hai mẹ con.”
Hô hấp của Hàn Quốc Bân cứng lại, trực tiếp liền xoay người cô đối diện với mình.
Trần Nhu ngây ra một lúc liền nói: “Anh làm gì vậy?”
“Vợ, em thật sự có?” Hàn Quốc Bân nhịn không được nói, ánh mắt đưa xuống dưới nhìn vào bụng của cô.
“Có rồi.” Trần Nhu lườm anh một cái, cô không tính toán mang thai nhanh như vậy, nhưng cũng không chịu nổi được tên đàn ông hư hỏng quấn lấy ở trên giường đất.
Sau này cô cũng liền thoải mái tự mình tận tình hưởng thụ, hiện giờ liền tính mang thai cũng không ngoài ý muốn.
Hàn Quốc Bân liền đem cô ôm vào trong lồng ngực, Trần Nhu mới đầu còn ngại anh làm vướng tay chân, nhưng rõ ràng sau khi cảm nhận được lồng ngực đang đập nhanh chóng một cách hứng khởi của người đàn ông này, hừ nói: “Nhớ rõ, nhất định phải an toàn trở về, nếu không em sẽ cưới thêm lần nữa.”
Tuy rằng lời nói này rất vô tình, nhưng Hàn Quốc Bân cũng nghiêm túc nói: “Vợ ơi, anh đi hai ngày rồi trở về, em ở nhà chờ anh về!”
Muốn anh đem một người vợ tốt như vậy nhường một người đàn ông khác, nghĩ đều không cần nghĩ, càng đừng nói hiện tại vợ của anh còn mang đứa con của mình.
Trần Nhu làm cho anh mười cái bánh bao đưa cho anh mang đi, hơn nữa trong núi nhiệt độ thấp, cho nên đưa cho anh một cái áo bông to để mang đi.
Trong nhà đều do đàn ông gánh vác, người đàn ông của cô trong lòng có tính toán riêng, cô không cần can thiệp quá nhiều, chỉ cần ủng hộ anh là được.
Trần Nhu ở nhà sinh hoạt đến tương đối đơn giản, chính mình nấu một chút cháo hoặc nấu một chút đồ ăn đơn giản là xong.
Hôm nay bước vào tháng 11, thật là lạnh, đặc biệt sắp bước vào giữa tháng 11, trong nhà chăn bông nàng đã mang ra sử dụng.
Tối hôm qua ngủ không nhịn được có chút nhớ Hàn Quốc Bân, mỗi lần ngủ anh đều ôm cô, ấm áp thật sự, tối hôm qua ngủ tuy rằng cũng ấm áp, nhưng vẫn có chút cảm giác thiếu gì đó.
Thói quen, thứ này là thật đáng sợ.
Nhưng ngày mai rất nhanh liền có thể trở lại.
Hôm nay cô xách theo một cái rổ đi lên trấn trên một chuyến, trở về trong rổ nhiều thêm một miếng thịt dê.
Miếng thịt dê được chia thành hai, đều cầm cả hai về nhà mẹ đẻ.
“Em chồng đã trở lại.” Chị dâu thứ hai nhìn đến cô, liền cười hô lên.
Chị dâu cả cùng chị dâu út nhà họ Trần đều ra nhìn, thái độ cũng xem như vui vẻ, Trần Nhu vừa thấy liền biết đây là tác dụng của một miếng thịt lần trước cô mang sang cho nhà mẹ đẻ, bố mẹ cô quả nhiên là không có giữ lại cho chính mình ăn.
Việc này cũng nằm trong tính toán của cô, cùng các tẩu tử chào hỏi, liền từ trong rổ xách hai miếng thịt dê ra tới.
Bà Trần ngây ngẩn cả người, nói: “Như thế nào lại mang thịt sang đây, còn mang thịt dê?”
“Hôm nay đi lên trấn trên nhìn thấy, liền mua một khối, miếng này là hiếu kính bố mẹ, miếng này mẹ mang đi cho cậu, làm cậu hầm củ cải ăn, ấm thân mình.”
Một miếng cho bố mẹ cô bồi bổ thân mình, một miếng khác cho cho cậu của cô.
Thịt dê không được nhiều lắm, mỗi nhà chỉ có khoảng hai lạng thịt, mà đều là thịt ở bụng có cả thịt nạc cả mỡ, mỗi nhà cũng chỉ được một miếng nhỏ như vậy mà thôi.
Nhưng thịt gì thì cũng là thịt, ít nhất cũng là thịt dê, thịt dê hầm củ cải, nhất định là ăn rất ngon.
Danh sách chương