Trước khi đến đây cô hỏi qua Hàn Quốc Bân muốn ăn gì, anh nói muốn ăn tai heo. Tai heo rất ngon, cho nên cô lấy một cái. Phần được chia vẫn còn, Trần Nhu lấy nốt một cái chân heo.
Trong nhà vẫn còn lạc, cô sẽ dùng chân heo này để hầm với lạc thì đúng là vừa vặn.
Hôm nay thu hoạch thật không tồi, Trần Như chào hỏi Chu Trân rồi về nhà cùng Hàn Quốc Bân.
“Bây giờ, nhìn Quốc Bân cùng vợ cậu ấy càng nhìn càng có tướng phu thê rồi.” Một bà thím nhìn hai vợ chồng vừa nói vừa cười bê đồ về thì không khỏi vui mừng thay. Đây là thím của Hàn Quốc Bân, chị em dâu với bà Hàn.
“Còn không phải sao. Mỗi ngày, Quốc Bân đều lấy được công điểm tối đa, mà hiện tại vợ cậu ấy cũng đã thông suốt rồi, đã biết bắt đầu lo liệu việc trong nhà, làm việc cũng có thể lấy được bốn năm công điểm một ngày. Theo tôi ấy à, về sau hai đứa nó nhất định không thua kém ai đâu.” Một bà thím khác cũng nói.
Thể lực của phụ nữ vẫn luôn không bằng nam, phụ nữ làm việc lấy được bốn năm công điểm đã là rất giỏi rồi, không thể lấy ra so sánh với đàn ông được.
Đương nhiên vào lúc thu hoạch vụ thu thời tiết tốt, nam hay nữ cũng đều lấy được nhiều công điểm hơn ngày thường.
Làm chị em dâu với Trần Nhu Hàn đại tẩu cũng thấy được, trong lòng thầm nghĩ chú hai dường như trở nên dính người hơn, ngay cả tính tình cũng có vào phần thay đổi.
Trước kia chỉ là lớn lên đẹp mắt nhưng lại không đầu óc gì, hiện giờ nhìn bộ dạng dường như lợi hại hơn nhiều. Xem ra nàng đem nam nhân nhà mình dạy dỗ thật tốt, nghe nói trước đó không lâu mẹ chồng nàng cũng không lấy được thứ gì tốt trên tay Trần Nhu.
Đến lượt Hàn đại tẩu, thấy số thịt được chia không nhiều bằng nhà chú hai thì ngay lập tức giận nói: “Làm sao thịt nhà tôi lại ít hơn nhà chú hai được? Tôi cũng làm việc chăm chỉ cơ mà!”
“Công điểm của Quốc Võ không nhiều bằng Quốc Bân, tôi tính rồi, so với Quốc Bân kém không ít đâu.” Người chia thịt nói.
“Vậy tôi làm so với vợ chú ấy chắc chắn được nhiều công điểm hơn!” Hàn đại tẩu tiếp tục phàn nàn.
“Đúng là nhiều hơn, nhưng cũng chẳng hơn được bao nhiêu.” Người chia thịt nhìn sổ sách nói: “Lúc trước em dâu cô đúng là không kiếm được công điểm nào, nhưng sau lần thu hoạch vụ thu người em dâu kia của cô trừ ba ngày nghỉ thì dư lại ngày nào cũng lấy được sáu công điểm. Vì làm việc tốt đứng đầu bên nữ nên được đội trưởng cộng thêm cho mười công điểm khen thưởng, còn cô thì chỉ lấy được bốn công điểm, lại còn nghỉ năm ngày……”
Hàn đại tẩu ngượng ngùng một phen, nói: “Được rồi được rồi, tôi cũng chỉ thắc mắc một chút thôi mà.”
Sau đó liền bưng phần của mình rời đi.
Những chuyện này đều là do Chu Trân về sau kể với Trần Nhu, Trần Nhu cũng không để ý nhiều.
Cô có lạ gì tính tình của người chị dâu kia đâu.
Hôm trước cô đã mang chiếc bình đựng mỡ heo đi rửa, hiện tại có thể rán mỡ heo để đựng được luôn, còn có cái nồi vừa mới mua, tất cả đều có thể sử dụng để đựng mỡ heo.
Lúc này Trần Nhu liền lấy từ trong không gian ra một cân mỡ heo, từ việc hoàn toàn hiểu biết tính tình của Hàn Quốc Bân nên cô không có một chút sợ hãi nào.
Cho nên cô rán ra được rất nhiều mỡ heo cùng tóp mỡ, mỡ heo được đựng đầy cả cổ bình, còn dư lại ít mỡ heo cùng tóp mỡ cô đều đựng ở trong nồi.
Mỡ heo cùng tóp mỡ đựng trong nồi được dùng để ăn trước, mỡ heo trong bình để đóng đông sẽ cất đi trong ngăn tủ dùng cho năm sau.
Đến ngay cả mỡ còn dư lại trong nồi rán mỡ, cô cũng cho một chút cải trắng vào để xào, lại dùng nồi đó để làm thêm chút bánh ngô rán nữa, chờ cải trắng chín cô vớt ra để ra bát rồi nấu một chút canh cà chua trứng hành, đây là bữa cơm buổi sáng của hai vợ chồng cô.
Hôm nay cô cũng không cần phải đi làm công, liền ở nhà nấu ăn, Hàn Quốc Bân cùng vợ của mình ăn cơm xong mới bắt đầu đi làm.
Trần Nhu liền bắt đầu băm chân lợn để hầm với lạc.
Trong nhà vẫn còn lạc, cô sẽ dùng chân heo này để hầm với lạc thì đúng là vừa vặn.
Hôm nay thu hoạch thật không tồi, Trần Như chào hỏi Chu Trân rồi về nhà cùng Hàn Quốc Bân.
“Bây giờ, nhìn Quốc Bân cùng vợ cậu ấy càng nhìn càng có tướng phu thê rồi.” Một bà thím nhìn hai vợ chồng vừa nói vừa cười bê đồ về thì không khỏi vui mừng thay. Đây là thím của Hàn Quốc Bân, chị em dâu với bà Hàn.
“Còn không phải sao. Mỗi ngày, Quốc Bân đều lấy được công điểm tối đa, mà hiện tại vợ cậu ấy cũng đã thông suốt rồi, đã biết bắt đầu lo liệu việc trong nhà, làm việc cũng có thể lấy được bốn năm công điểm một ngày. Theo tôi ấy à, về sau hai đứa nó nhất định không thua kém ai đâu.” Một bà thím khác cũng nói.
Thể lực của phụ nữ vẫn luôn không bằng nam, phụ nữ làm việc lấy được bốn năm công điểm đã là rất giỏi rồi, không thể lấy ra so sánh với đàn ông được.
Đương nhiên vào lúc thu hoạch vụ thu thời tiết tốt, nam hay nữ cũng đều lấy được nhiều công điểm hơn ngày thường.
Làm chị em dâu với Trần Nhu Hàn đại tẩu cũng thấy được, trong lòng thầm nghĩ chú hai dường như trở nên dính người hơn, ngay cả tính tình cũng có vào phần thay đổi.
Trước kia chỉ là lớn lên đẹp mắt nhưng lại không đầu óc gì, hiện giờ nhìn bộ dạng dường như lợi hại hơn nhiều. Xem ra nàng đem nam nhân nhà mình dạy dỗ thật tốt, nghe nói trước đó không lâu mẹ chồng nàng cũng không lấy được thứ gì tốt trên tay Trần Nhu.
Đến lượt Hàn đại tẩu, thấy số thịt được chia không nhiều bằng nhà chú hai thì ngay lập tức giận nói: “Làm sao thịt nhà tôi lại ít hơn nhà chú hai được? Tôi cũng làm việc chăm chỉ cơ mà!”
“Công điểm của Quốc Võ không nhiều bằng Quốc Bân, tôi tính rồi, so với Quốc Bân kém không ít đâu.” Người chia thịt nói.
“Vậy tôi làm so với vợ chú ấy chắc chắn được nhiều công điểm hơn!” Hàn đại tẩu tiếp tục phàn nàn.
“Đúng là nhiều hơn, nhưng cũng chẳng hơn được bao nhiêu.” Người chia thịt nhìn sổ sách nói: “Lúc trước em dâu cô đúng là không kiếm được công điểm nào, nhưng sau lần thu hoạch vụ thu người em dâu kia của cô trừ ba ngày nghỉ thì dư lại ngày nào cũng lấy được sáu công điểm. Vì làm việc tốt đứng đầu bên nữ nên được đội trưởng cộng thêm cho mười công điểm khen thưởng, còn cô thì chỉ lấy được bốn công điểm, lại còn nghỉ năm ngày……”
Hàn đại tẩu ngượng ngùng một phen, nói: “Được rồi được rồi, tôi cũng chỉ thắc mắc một chút thôi mà.”
Sau đó liền bưng phần của mình rời đi.
Những chuyện này đều là do Chu Trân về sau kể với Trần Nhu, Trần Nhu cũng không để ý nhiều.
Cô có lạ gì tính tình của người chị dâu kia đâu.
Hôm trước cô đã mang chiếc bình đựng mỡ heo đi rửa, hiện tại có thể rán mỡ heo để đựng được luôn, còn có cái nồi vừa mới mua, tất cả đều có thể sử dụng để đựng mỡ heo.
Lúc này Trần Nhu liền lấy từ trong không gian ra một cân mỡ heo, từ việc hoàn toàn hiểu biết tính tình của Hàn Quốc Bân nên cô không có một chút sợ hãi nào.
Cho nên cô rán ra được rất nhiều mỡ heo cùng tóp mỡ, mỡ heo được đựng đầy cả cổ bình, còn dư lại ít mỡ heo cùng tóp mỡ cô đều đựng ở trong nồi.
Mỡ heo cùng tóp mỡ đựng trong nồi được dùng để ăn trước, mỡ heo trong bình để đóng đông sẽ cất đi trong ngăn tủ dùng cho năm sau.
Đến ngay cả mỡ còn dư lại trong nồi rán mỡ, cô cũng cho một chút cải trắng vào để xào, lại dùng nồi đó để làm thêm chút bánh ngô rán nữa, chờ cải trắng chín cô vớt ra để ra bát rồi nấu một chút canh cà chua trứng hành, đây là bữa cơm buổi sáng của hai vợ chồng cô.
Hôm nay cô cũng không cần phải đi làm công, liền ở nhà nấu ăn, Hàn Quốc Bân cùng vợ của mình ăn cơm xong mới bắt đầu đi làm.
Trần Nhu liền bắt đầu băm chân lợn để hầm với lạc.
Danh sách chương