----
Sau đó cô ta từ bỏ đội hợp xướng chuyển sang luyện tập khiêu vũ, sau khi thuận lợi chuyển sang đội múa, cô ta chuyển đến ký túc xá mới.
Đây cũng là khởi đầu việc cô ta kết thù với Tưởng Linh Linh, nguyên nhân là có một hôm Tưởng Linh Linh vừa được đề bạt làm đại biểu trong đoàn, được phân công kiểm tra và giám sát công tác vệ sinh và kỷ luật phòng ngủ của nữ binh sĩ.
Tưởng Linh Linh không có kiên nhẫn, lúc kiểm tra gặp phải chỗ không đủ tư cách thì nói chuyện rất khó nghe, vừa vặn lại là lúc lòng tự trọng của Bạch Tiểu Quyên sắp sụp đổ, lời nói của Tưởng Linh Linh lập tức đâm thủng lòng tự trọng tràn ngập nguy cơ của cô ta.
Chuyện sau đó thì Thẩm Uyển cũng biết.
Sở dĩ Bạch Tiểu Quyên có thể chuyển vào phòng ngủ của cô và Trình Anh, mới đầu cũng là bởi vì cô và Trình Anh đi kiểm tra phát hiện Bạch Tiểu Quyên có dấu hiệu bị bắt nạt xa lánh.
Con người cô không hề tốt bụng, ban đầu giúp Bạch Tiểu Quyên là bởi vì cô cần một cơ hội cạnh tranh, như vậy vừa có thể giúp cô ta lại có thể biểu hiện trước mặt lãnh đạo, cho nên sau khi thương lượng với Trình Anh liền để cho Bạch Tiểu Quyên ở chung với mình.
Không ngờ Bạch Tiểu Quyên vẫn rất để ý chuyện lúc trước, cách lâu như vậy còn muốn trả thù.
Trình Anh kể cho cô nghe xong lại cảm thán một tiếng:
"Lúc trước còn tưởng rằng cô ta nhát gan và nhu nhược, không ngờ cô ta có thể làm ra chuyện ác độc như vậy.
Nghe ý của cô tôi thì nhà họ Tưởng không định buông tha cho cô ta đâu, khẳng định cô ta cũng không thể ở lại đoàn công văn nữa, có thể giữ được quân tịch hay không cũng khó nói.
Cô nói xem cô ta cần gì phải làm thế chứ."
Thẩm Uyển từ chối cho ý kiến, cô không đánh giá Bạch Tiểu Quyên, chỉ là nếu cô ta đã làm vậy thì phải tự mình gánh chịu hậu quả.
Buổi tối khi đến căng tin ăn cơm, Trình Anh lại mang đến cho cô tin tức mới nhất.
Tưởng Linh Linh lại cầu xin cho Bạch Tiểu Quyên, hiện tại trong đoàn đã hủy bỏ thông báo trừng phạt trước toàn quân đối với Bạch Tiểu Quyên.
Đoàn văn công không thể giữ cô ta ở lại được nữa, nhưng vẫn giữ quân tịch cho cô ta, cô ta có thể lựa chọn trở lại đội hợp xướng ban đầu hoặc chuyển đến đội tuyên truyền bộ đội ở vùng sâu vùng xa.
Đây đã là kết quả rất tốt rồi, phải nói may mà Tưởng Linh Linh không bị thương đến chỗ yếu hại, bằng không nhà họ Tưởng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Bạch Tiểu Quyên.
Thẩm Uyển và Trình Anh trở lại ký túc xá, vừa vặn đụng phải Bạch Tiểu Quyên đang thu dọn đồ đạc.
Ba người nhìn nhau không nói gì, Trình Anh thở dài ở trong lòng, không biết nên nói cái gì.
Thẩm Uyển không đồng tình cũng không có ý định an ủi cô ta, nhưng cô ấy không có gì để nói thì Bạch Tiểu Quyên lại có chuyện muốn nói với cô ấy.
Nhìn thấy họ trở về, Bạch Tiểu Quyên buông ba lô đã thu thập xuống, đứng thẳng dậy nhìn họ nở nụ cười, bỗng nhiên hỏi:
"Có phải các cô cũng cảm thấy tôi nên đi từ lâu rồi không?"
Trình Anh nhíu mày khẽ thở dài một tiếng nói:
"Tiểu Quyên, tốt xấu gì chúng ta cũng ở chung lâu như vậy, tôi muốn khuyên cô một câu, sau này làm việc vẫn nên suy nghĩ nhiều hơn, nếu gặp phải chuyện gì có thể nói cho lãnh đạo, đừng làm điều cực đoan như vậy..."
"Cô thì biết cái gì?"
Bạch Tiểu Quyên cắt ngang lời cô ấy, trên mặt tràn đầy châm chọc nói:
"Ai cần các cô giả mù sa mưa nói với tôi những lời này, những thứ này có ích lợi gì chứ?
Sau đó cô ta từ bỏ đội hợp xướng chuyển sang luyện tập khiêu vũ, sau khi thuận lợi chuyển sang đội múa, cô ta chuyển đến ký túc xá mới.
Đây cũng là khởi đầu việc cô ta kết thù với Tưởng Linh Linh, nguyên nhân là có một hôm Tưởng Linh Linh vừa được đề bạt làm đại biểu trong đoàn, được phân công kiểm tra và giám sát công tác vệ sinh và kỷ luật phòng ngủ của nữ binh sĩ.
Tưởng Linh Linh không có kiên nhẫn, lúc kiểm tra gặp phải chỗ không đủ tư cách thì nói chuyện rất khó nghe, vừa vặn lại là lúc lòng tự trọng của Bạch Tiểu Quyên sắp sụp đổ, lời nói của Tưởng Linh Linh lập tức đâm thủng lòng tự trọng tràn ngập nguy cơ của cô ta.
Chuyện sau đó thì Thẩm Uyển cũng biết.
Sở dĩ Bạch Tiểu Quyên có thể chuyển vào phòng ngủ của cô và Trình Anh, mới đầu cũng là bởi vì cô và Trình Anh đi kiểm tra phát hiện Bạch Tiểu Quyên có dấu hiệu bị bắt nạt xa lánh.
Con người cô không hề tốt bụng, ban đầu giúp Bạch Tiểu Quyên là bởi vì cô cần một cơ hội cạnh tranh, như vậy vừa có thể giúp cô ta lại có thể biểu hiện trước mặt lãnh đạo, cho nên sau khi thương lượng với Trình Anh liền để cho Bạch Tiểu Quyên ở chung với mình.
Không ngờ Bạch Tiểu Quyên vẫn rất để ý chuyện lúc trước, cách lâu như vậy còn muốn trả thù.
Trình Anh kể cho cô nghe xong lại cảm thán một tiếng:
"Lúc trước còn tưởng rằng cô ta nhát gan và nhu nhược, không ngờ cô ta có thể làm ra chuyện ác độc như vậy.
Nghe ý của cô tôi thì nhà họ Tưởng không định buông tha cho cô ta đâu, khẳng định cô ta cũng không thể ở lại đoàn công văn nữa, có thể giữ được quân tịch hay không cũng khó nói.
Cô nói xem cô ta cần gì phải làm thế chứ."
Thẩm Uyển từ chối cho ý kiến, cô không đánh giá Bạch Tiểu Quyên, chỉ là nếu cô ta đã làm vậy thì phải tự mình gánh chịu hậu quả.
Buổi tối khi đến căng tin ăn cơm, Trình Anh lại mang đến cho cô tin tức mới nhất.
Tưởng Linh Linh lại cầu xin cho Bạch Tiểu Quyên, hiện tại trong đoàn đã hủy bỏ thông báo trừng phạt trước toàn quân đối với Bạch Tiểu Quyên.
Đoàn văn công không thể giữ cô ta ở lại được nữa, nhưng vẫn giữ quân tịch cho cô ta, cô ta có thể lựa chọn trở lại đội hợp xướng ban đầu hoặc chuyển đến đội tuyên truyền bộ đội ở vùng sâu vùng xa.
Đây đã là kết quả rất tốt rồi, phải nói may mà Tưởng Linh Linh không bị thương đến chỗ yếu hại, bằng không nhà họ Tưởng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Bạch Tiểu Quyên.
Thẩm Uyển và Trình Anh trở lại ký túc xá, vừa vặn đụng phải Bạch Tiểu Quyên đang thu dọn đồ đạc.
Ba người nhìn nhau không nói gì, Trình Anh thở dài ở trong lòng, không biết nên nói cái gì.
Thẩm Uyển không đồng tình cũng không có ý định an ủi cô ta, nhưng cô ấy không có gì để nói thì Bạch Tiểu Quyên lại có chuyện muốn nói với cô ấy.
Nhìn thấy họ trở về, Bạch Tiểu Quyên buông ba lô đã thu thập xuống, đứng thẳng dậy nhìn họ nở nụ cười, bỗng nhiên hỏi:
"Có phải các cô cũng cảm thấy tôi nên đi từ lâu rồi không?"
Trình Anh nhíu mày khẽ thở dài một tiếng nói:
"Tiểu Quyên, tốt xấu gì chúng ta cũng ở chung lâu như vậy, tôi muốn khuyên cô một câu, sau này làm việc vẫn nên suy nghĩ nhiều hơn, nếu gặp phải chuyện gì có thể nói cho lãnh đạo, đừng làm điều cực đoan như vậy..."
"Cô thì biết cái gì?"
Bạch Tiểu Quyên cắt ngang lời cô ấy, trên mặt tràn đầy châm chọc nói:
"Ai cần các cô giả mù sa mưa nói với tôi những lời này, những thứ này có ích lợi gì chứ?
Danh sách chương