"Tôi nghĩ là tôi nói tiếng Thái đó và anh là người Thái."

Lúc này chàng con lai đang đứng khoanh tay nhìn người tới tìm bằng ánh mắt bất động. Giọng trầm thấp hỏi bằng giọng điệu giống như người đang ngán tột cùng. Nhưng thay vì làm cho người bị mắng gián tiếp nổi giận, mà lại càng vừa lòng nhiều hơn trước.

"Hừ hừ, tôi là người Thái chính gốc, không có giả vờ như nghe không ra đâu. Nhưng dù cho cậu là con lai, đáng lẽ cậu cũng nên hiểu tiếng Thái mà tôi nói... tôi thích thuần hóa."

Shin khựng lại ngay lập tức, không ngờ là sẽ bị trả lại bằng cùng một câu nói. Và điều đó làm cho cậu bỏ đi dáng vẻ chán ngán, vươn thẳng người rồi nhìn chằm chằm đối phương như muốn nhắc nhở gián tiếp rằng đừng đụng vào cậu. Và Pakin lại càng thích dáng vẻ của cậu nhóc này nhiều hơn nữa.

Lần đầu tới trường đua, quật ngã dân chuyên trong trường đua thôi chưa đủ, còn hành xử nổi bật không sợ bị ghét. Kiểu này cậu mới thích.

Khá là lợi hại.

"Lúc đầu tôi gặp anh, tôi thấy quen quen, người như anh dường như tôi đã từng gặp qua rồi."

"Có người giống như tôi nữa sao?". Pakin hỏi một cách hứng thú, làm cho chàng đầu đỏ nhoẻn miệng cười.

"Là anh trai của tôi. Anh giống như anh họ của tôi giống như khuôn đúc vậy.". Kỳ này Shin không định đợi để đối phương hỏi, cậu giải thích ngay khi nói 2 người này giống nhau rằng họ giống nhau thế nào.

"Anh trai tôi rất hiếu thắng. Khi có ai vênh váo là bản thân tài giỏi, anh trai tôi sẽ thuần hóa tới nỗi sư tử trở thành chuột. Anh trai tôi không thích bị ai từ chối và sẽ làm cho người đó không thể từ chối. Và khi anh trai tôi để ý tới ai thì sẽ không để cho người đó dễ dàng lọt khỏi tay. Nhưng lại có bản chất xấu xa, khi nào có được rồi... thì vứt bỏ vào khi đó.". Người nghe gật đầu theo sau đó bật cười nhẹ khi đối phương nói xong.

"Vậy có lẽ không giống tôi. Bởi vì nếu tôi có được món đồ nào đó một cách khó khăn, tôi sẽ nâng niu đàng hoàng."

Shin muốn thở dài vào mặt, bởi vì có thể cậu đã quên nói rằng... anh trai cậu luôn có thể tìm ra lời biện minh cho bản thân, cũng giống như người trước mặt, chỉ cần nhìn vào mắt, cậu cũng đủ biết rằng đây là người thế nào.

Gian từ sâu bên trong và tốt nhất là cậu nên tránh xa như anh Oat đã nói.

"Vậy có biết tại sao tôi lại nói rằng anh giống như anh trai không?". Shin hỏi rồi móc điện thoại của mình ra xem thời gian, giống như nhắc nhở đường vòng rằng cậu đã phí thời gian với chuyện nhảm nhí quá nhiều rồi, sau đó cất vào trong túi, nhìn người nhướng mày như đang chờ đợi xem cậu nói gì tiếp.

Và điều đó làm cho Shin nhếch nụ cười ở khóe miệng.

"Bởi vì tôi không định ngủ với họ hàng của mình."

Pakin lặng đi ngay. Đôi mắt sắc bén sáng lên, hiểu rõ ý nghĩa mà cậu nhóc này nói mà không cần giải nghĩa nhiều hơn nữa. Toàn bộ những điều mà Shin nói ra có nghĩa là: Dù cho cậu cố gắng làm thế nào thì chắc chắn cũng không bao giờ có được cậu nhóc này lên giường một cách tình nguyện. Cố gắng thế nào cũng chỉ có thể xem cao nhất là anh trai thôi.

Biết cách từ chối kiểu mà không làm mất cảm tình nữa chứ.

"Có biết là cậu càng nói như vậy thì cậu càng thú vị không? Tôi tưởng là cậu sẽ nói dù chết tao cũng không quay cái lưng ra cho mày, đại khái như vậy.". Pakin nói một cách buồn cười với người mà cậu nghĩ rằng là người thẳng thắng, nhưng giờ lại nói vòng vo cả vòng Trái Đất để nói với cậu rằng... không.

Lời nói làm Shin bắt đầu mở túi của mình ra và cầm cái PSP lên với dáng vẻ ghẹo gan, miệng thì nói.

"Tôi biết cái gì là cái gì, biết rằng lúc nào nên nói thế nào. Dù cho tôi thẳng thắn thế nào, tôi cũng không định kiếm chuyện cho bản thân mình, đi mở miệng chửi người có quyền lực tới nỗi có chuyện theo sau đâu... Mà anh định nói gì nữa thì cứ nói đi.". Miệng nói là sẽ nghe, nhưng tay thì bắt đầu mở game ra chơi, giống như lời nói của đối phương không đáng quan tâm bằng máy game trong tay.

Dáng vẻ mà Pakin chỉ im lặng nhìn một lúc, trước khi...

Bàn tay lớn cầm lấy máy game từ tay chàng con lai, kiểu mà Shin cũng không hề la lối, chỉ nhướng mày nhìn, làm cho chàng trai nói bằng giọng ngang ngang giống như người bắt đầu không hài lòng.

"Vậy tôi nghĩ rằng cậu nên biết khi nói chuyện với người có quyền lực như tôi, cậu nên nhìn thẳng vào mắt.". Người nghe nhìn chằm chằm trong im lặng chỉ một lúc trước khi giơ 2 tay lên ngang vai giống như chịu thua.

"Vâng... anh Pakin!"

(Shin đổi xưng hô sang gọi anh theo kiểu anh trai)

Lại một lần nữa chủ nhân cái tên Pakin khựng lại, nhìn người gọi mình là anh trai trước khi sự hiểu rõ sáng lên ở trong đầu. Dáng vẻ kính trọng một cách giả vờ đó cùng từ xưng hô đã nói rõ ràng rằng kính trọng cao lắm cũng chỉ có thể xem là người lớn tuổi hơn... chỉ vậy thôi.

"Rốt cuộc dù thế nào thì thật sự cũng không thể nhỉ?"

"Tôi nghĩ là tôi nói tiếng Thái rõ ràng đó chứ.". Người nghe bật cười trong họng trước khi ném máy game trả lại, nhìn người nhận lại nó cất vào túi kiểu mà chắc đã biết cậu đã chơi chán rồi. Và dù cho có tiền thế nào, người như Pakin cũng không phải là người thích ép buộc ai. Ai nói không thì cậu cũng ok.

Nhưng rồi, Pakin lại đưa tay tới trước mặt, để cho Shin nhìn một cách thắc mắc.

"Dành cho việc làm quen thêm một người em trai.". Dù cho nghĩ rằng đối phương có ý đồ gì đó, nhưng Shin vẫn muốn cắt đứt cuộc đối thoại sao cho nhanh nhất có thể. Thế là chịu bắt tay một cách dễ dàng, mặc dù không hề định bắt quàng làm họ với cái tên nghiệp chướng này chút nào.

"Ừm, ừm, dành cho anh trai mới."

Người anh mà tao không hề muốn chút nào.

*Mặp*

"Hey!!!"

"Anh đụng vào người của em làm gì!"

Vẫn chưa kịp để Shin suy nghĩ trong lòng xong nữa là đã cảm thấy được lực kéo mạnh ở trên vai, thế là bị giật lùi ra phía sau. Cái tay đang bắt với bàn tay ấm ấm bị tách ra ngay lập tức, thế là cậu kêu lên thành tiếng trước khi khựng lại lúc tiếng nói gắt gỏng của người nào đó vang lên một cách không hài lòng. Nhưng chỉ một lúc sau thôi, Shin liền... mỉm cười.

Hừ, anh tưởng anh là anh hùng cưỡi bạch mã hay sao vậy, anh Oat?



**********************************

"Hey, mày! Đó là xe của anh Pakin mà. Tới làm gì ở trường mình vậy ta?"

Lúc Oat đang đi ở trên tòa nhà với bạn thân cùng lúc ôm thùng đựng dụng cụ của ban phong trào của khoa, thằng Saifah đang nhìn ra ngoài cửa sổ liền kêu lớn, chỉ xuống phía dưới làm cho người nghe chau mày lại. Và khi vừa di chuyển tới nhìn theo thôi, đôi mắt sắc cạnh liền mở to.

"Đó là thằng Shin mà. Hai người đó thân nhau hồi nào vậy?"

"Tao đã cảnh báo nó rồi. Sao nó lại không nghe lời cảnh báo của tao chứ!". Oat nghiến răng nói.

"Có nghĩa là sao?"

"Saifah, cho tao gửi mày hết chỗ này. Tao có chuyện phải làm!". Oat không trả lời câu hỏi của bạn, chỉ đặt thùng dụng cụ xuống bên cạnh chân đứa bạn, sau đó thì chạy khỏi tòa nhà một cách nhanh chóng, ngang qua mấy em khóa dưới đang đưa tay lên vái chào. Nhưng mà bây giờ sự chú ý của cậu đang ở chỗ cái người đầu tóc có sắc đỏ phản chiếu lại ánh nắng ở phía dưới nhiều hơn.

Một mặt cũng biết người như nó có thể tự lo liệu được, không cần thiết phải lo. Nhưng một mặt khác, đó là anh Pakin lận đó. Giỏi thế nào, thằng Shin cũng chỉ là sinh viên năm nhất. Nếu làm cho không hài lòng, chính nó sẽ bị xui xẻo. Và cậu là người dẫn nó tới trường đua sẽ phải cảm thấy tội lỗi.

Rất nhiều lý do mà Oat cố gắng nói với chính mình, mặc dù hình ảnh của cậu nhóc đó lúc dùng miệng cho cậu vụt lên trong lòng, làm cho phải gạt bỏ nó đi một cách nhanh chóng cùng với sâu tận đáy lòng có tiếng thì thầm nhỏ nhẹ.

Nhóc đó... là của tao.

Mày nghĩ cái quái gì vậy, Oat? Mày không có yêu nó, chỉ là nó dùng miệng cho mày một lần, mà tới mức phải giữ lại suy nghĩ hết lần này tới lần khác sao?

"Chết tiệt!". Người suy nghĩ nhiều chửi đổng lên với chính mình trước khi xuất hiện ở tầng dưới. Vào lúc đó, cậu thấy Pakin liếc nhìn qua trước khi nhếch khóe miệng lên và đưa tay ra cho cậu nhóc đang quay lưng lại đó nắm. Và khi nó chỉ vừa mới đưa tay ra nắm, cậu đã lao tới trước khi kịp suy nghĩ cái gì.

"Anh đụng vào người của em làm gì!"

Và chưa kịp suy nghĩ rằng bản thân đã nói lời gì ra.

**********************************

"Sao rồi, Oat? Lâu rồi không gặp nhỉ?". Thế nhưng, dáng vẻ kéo thằng con lai ra của cậu làm cho đối phương chỉ giơ tay lên chào hỏi, làm cho người bên này kiềm ném cảm giác kỳ lạ lại và nói bằng giọng lịch sự.

"Vâng, lâu rồi không gặp."

"Ờ, lạ nhỉ? Mấy người quanh đây gọi 3 ngày là lâu.". Mặc dù cậu cố gắng suýt chết để không cho Pakin nhắm vào thằng đàn em nghiệp chướng này, nhưng nó lại thốt lên một cách vu vơ, làm cho chủ nhân trường đua bật cười thích thú rồi hỏi câu hỏi làm cho Oat nghẹn lời.

"Rốt cuộc Shin thật sự là người yêu của mày à, Oat?"

"Kh...". Oat suýt nữa đã nói rằng không phải, nhưng câu nói lại bị vấp khi trong đầu đang cân nhắc câu trả lời của mình thật kỹ. Nếu nói là không, chắc chắn anh Pakin sẽ không ngừng dính vào thằng Shin. Nhưng nếu nói là phải thì cũng giống như cậu đang đùa giỡn với tình cảm của mình khi mà cậu không hề yêu nó kiểu như vậy chút nào.

Dáng vẻ nghẹn lời làm cho Shin lắc đầu một chút với tính cách hay bảo vệ người khác của cựu trưởng nhóm giáo dục.

Thật là, một số người Thái tao đã nói tiếng Thái vào mặt muốn chết rồi mà không ai chịu nghe. Đã nói là tự lo cho bản thân được mà còn cố bảo vệ nữa.

"Không phải đâu anh..."

"Đúng, Shin là người yêu của em!"

Chính vì vậy Shin đành trả lời thay, nhưng điều đó lại làm cho người im lặng thốt lên ngay lập tức, che đậy đi giọng nói của người phủ nhận. Và chắc chắn là đã làm cho chàng đầu đỏ quay ngoắt lại nhìn, nghĩ rằng anh Oat có bị cờ lê quất trúng đầu hay không mà lại trả lời câu hỏi một cách chết tiệt như vậy. Nhìn cũng đủ biết rằng cái tên Pakin gì đó chỉ muốn ghẹo chơi thôi.

"Haizz, dù cho tiếc nhưng mày cũng biết rõ rằng tao không đụng vào đồ đã có chủ."

"Đúng vậy. Em biết và em mong rằng anh sẽ không đụng vào nó."

Ờ, vui nhỉ? Tới hôm nay mới biết cảm giác được trai tranh giành.

Kỳ này người chán ngán lúc đầu chờ đợi một cách tò mò xem sẽ như thế nào tiếp. Cảm thấy hào hứng với tình huống mà bản thân chưa từng gặp bao giờ. Trước đó chỉ từng giành cùng một người với bạn, mà bây giờ được giành thì không nhịn được mà nghĩ...

Tại sao tụi thụ trong tiểu thuyết phải bày đặt ra vẻ nóng giận khi được con trai giành ta? Tao nghĩ đây là chuyện hay ho mà cần phải gặp ít nhất một lần trong đời.

Shin suy nghĩ và suýt nữa là đã phát ra tiếng cười rồi, nhưng mà vẫn nhẫn nhịn. Muốn biết xem anh Oat định làm gì cho mình ngạc nhiên tiếp.

"Bây giờ thì không. Nhưng mà chừng nào chia tay thì tao cũng muốn thử đó."

"Vậy thì anh đừng có hy vọng quá. Tụi em chắc không chia tay dễ dàng đâu.". Oat trả lời lại ngay lập tức. Lúc này chỉ nghĩ đến chuyện phải làm cho đàn em thoát khỏi tầm tay của đối phương cho bằng được, mà không hề biết rằng lời nói của mình đang khều mạnh trái tim của người nghe, tới nỗi nụ cười nhạt dần đi, tiếng cười cũng nuốt luôn vào trong họng.

Hừ, tao vẫn cứ kỳ vọng sẽ có người yêu tao thật lâu nhỉ? Nên mới nghe chỉ bấy nhiêu thôi mà đã nuốt nước bọt.

"Ok, ok. Tao không đụng vào người yêu mày cũng được. Thật ra tao tới đây bởi vì có chuyện muốn cảnh báo..."

"Thằng Max?". Khi nói tới chuyện này, mặt mũi đã căng thẳng sẵn rồi của Oat lại càng tăng gấp đôi, làm cho người cảnh báo gật đầu.

"Bạn nó tới nói với tao rằng nó thù mày với người yêu mày dữ lắm. Khoảng thời gian này cẩn thận một chút cũng tốt. Tao và mày đều biết bản chất của nó."

"Chuyện này em cũng đang suy nghĩ, nhưng chắc nó không dám tới khu trường đại học đâu. Thằng Payu chắc chắn không để yên."

"Ờ, nói với thằng Saifah luôn đi vậy.". Pakin gật đầu rồi vỗ vai người mà cậu vừa ý với tay nghề đua xe 2 cái. Nhưng rồi Oat thấy ánh mắt của người mà cậu kính trọng nhìn về phía đàn em mà cậu nắm lấy vai thì lại thấy co giật trong lòng.

"Chuyện chỉ như vậy, anh gọi điện nói cũng được."

"Tại tao muốn chặn đầu gặp một người và rồi cũng được gặp như ý.". Và rồi ánh mắt cố tình nhìn tới làm cho Shin muốn thở một hơi thật mạnh rồi nói với người trước mặt rằng...

Có biết càng nói như vậy thì mày càng giống anh họ tao không? Nhưng nếu mày định trêu anh Oat thì chắc đã trêu nhầm người rồi, khi mà tao đâu phải là người yêu của ai đâu.

"Ok, hết chuyện rồi phải không? Không có ai làm phiền thời gian ăn cơm của em nữa phải không?... Tốt! Anh Oat, nếu anh vui lòng buông cánh tay em ra thì sẽ rất là tốt... Cảm ơn ạ.". Khi thấy hết chuyện và không muốn để cho người trong khoa bàn tán nhiều hơn như vậy nữa... Chắc rồi, dù cho nhiều người ra vẻ là đi ngang qua, nhưng cái ánh mắt nhiều chuyện lại rõ còn hơn cả rõ, thế là Shin quay qua nhìn 2 người già hơn làm cho người làm đàn anh nhận ra.

"Xin lỗi!". Ánh mắt nhìn tới lạ hơn mọi lần làm cho Shin chau mày.

Lo cho tao?

"Không sao.". Nói xong, Shin đưa tay lên vái chào qua loa rồi quay người đi về hướng khác. Xin thề rằng khi thấy tên Pakin đó nháy mắt với mình, điều đó nói cho cậu biết rằng cái vụ nói có hứng thú với cậu rất nhiều gì đó là để khích cho người yêu của cậu (?) ghen mà thôi. Nhưng mà xin lỗi nhé, tình cờ là chỉ từng dùng miệng giùm cho thôi, không có nhiều hơn như vậy.

Ờ, nhưng ít ra cũng thúc đẩy được một số phản ứng của anh Oat, được làm như bản thân là chàng thụ trong tiểu thuyết sến súa và được con trai vây quanh tranh giành thì cũng đáng đó.

Shin đã đi khỏi rồi, nhưng 2 chàng trai vẫn nói chuyện với nhau ở chỗ cũ, mà Oat không hề nhận ra rằng bạn nữ thân thiết của mình, Dokkhem, đã đứng xem toàn bộ tình huống từ đầu tới cuối và đang trợn to mắt. Và chắc chắn, chuyện này... phải phát tán.

**********************************

"Shin! Shin! Shin! Shin! Shin! Shin-channnn!"

Thằng này gọi tới nỗi thiên hạ biết hết luôn rằng tao có cùng tên với cái nhân vật hoạt hình cậu bé lông mày sậm đó.

"Mày mất tích đi đâu vậy? Tại sao không tới ăn cơm với tụi tao?". Thằng Dear hỏi một cách nhiệt tình, làm vẻ mặt giống như đang nắm giữ bí mật vĩ đại, làm cho người gặp chuyện chán ngán tột cùng đặt tay lên đầu nó.

"Mày bị cái gì vậy? Xoa đầu tao làm gì nữa?... Ôi! Thằng nấm tươi!". Vẫn chưa kịp để cho Dear hỏi bạn xong, Shin đã đẩy đầu nó ra phía sau một cách hết sức, thế là chú chó con kêu lớn, nắm chặt lấy cổ của mình, trợn mắt nhìn thằng con lai đang nhún vai.

"Tự nhiên tao thấy không ưa."

Chắc rồi. Tuần trước ủ rũ còn hơn chó bị bỏ rơi. Khi anh Porsche chiều chuộng một chút thì lại cư xử như chó uống thuốc quá liều.

"Nè, nè, nè, mày có chuyện hay ho mà không nói với tao chứ gì? Và khi tao biết được rồi nên mày mới thấy không ưa.". Shin quay qua nhìn khuôn mặt trắng trẻo của đứa bạn đang mỉm cười. Và rồi đúng kiểu người khờ khạo, không biết giữ bí mật, mặt nó thể hiện rằng đã biết chuyện gì đó, làm cho người nhìn chỉ nhún vai.

"Tao nghĩ mày chỉ biết duy nhất một chuyện, chính là kích cỡ của anh Porsche. Bị tới nỗi dỗi luôn mà."

"Suỵt~~~! Thằng Shin chết tiệt!!! Mày lại nói lớn tiếng nữa rồi!". Dứt lời cậu, thằng Dear liền trách móc bằng giọng thì thầm, trong khi gò má nó có vẻ hơi đỏ lên một chút, làm cho cậu quay qua nhìn vào mắt rồi nói không bao nhiêu từ.

"Nhưng tao biết là mày thích."

"T... Tao không hề nhé."

Tao không hề thích thú mỗi khi bạn bè biết được tao và anh Porsche happy tới mức nào nhé. Thật sự không hề!

"Ừm, ừm, tao tin mày."

Đồ con ngỗng! Làm cái mặt không tin tao chút nào hết nữa chứ!

Dear chỉ biết nhe nanh, đi theo đứa bạn đang đi về phía sau lớp rồi ném túi xuống bên cạnh thằng Nam khôi khoa mà hôm nay nó cứ úp mặt xuống bàn từ sáng tới giờ. Thế nhưng cậu không đời nào để cho nó yên đâu, khi mà...

"Chị Dokkhem nói rằng mày là người yêu của anh Oat, có phải thật không vậy?"

Nhưng rồi, Dear nói ra chuyện hồi vài phút trước. Đàn chị năm 3 xuất hiện cái vèo tới tìm cậu rồi hỏi một cách phấn khởi rằng Shin và trưởng nhóm giáo dục có phải là người yêu với nhau không, làm cho cậu chỉ biết to mắt rồi nói với chị ấy rằng không biết chuyện, nhưng cũng nhận lời là sẽ hỏi giùm cho.

Chuyện của thằng con lai có ít thú vị bao giờ đâu. Hơn nữa... với anh Oat lận đó!

Dear suy nghĩ một cách hồi hộp thay, khi mà cậu không hề ngạc nhiên tại sao thằng Shin lại có tin đồn với anh Oat bởi vì nó nói rõ ràng rằng nó là gay. Hơn nữa trí tưởng tượng của bộ não đã bay cao một cách nhanh chóng. Và rồi Dear kết luận cho suy nghĩ trước đó về việc anh Oat cứ ở xung quanh cậu, lại còn ra vẻ giống như thích cậu chỉ là sự hiểu lầm.

Thật ra anh Oat tới tìm thằng Shin-chan thì đúng hơn! Tao đúng là thông minh, sắc sảo không ai bằng!

Người chỉ thông minh trong chuyện học nói với chính mình một cách tự tin, hơn nữa còn nhìn đứa bạn thân bằng ánh mắt tò mò, làm cho nó im lặng nhìn chăm chú trước khi... thở dài vào mặt.

Xem mặt tao như cái bồn hay gì vậy? Cứ thở dài vào mặt tao hoài!

"Dear, tao cũng cho rằng mày khờ đó...". Và rồi thằng con lai nói cùng lúc đặt tay lên vai cậu, kiểu mà người nghe bắt đầu thấy đáng ngờ, linh tính nói với cậu rằng nó nhất định là đang trêu cậu gì đó nữa chắc luôn.

"...Nhưng mà mày đừng tin mọi thứ nghe thấy miệng người khác cũng tốt đó... Tao sợ anh Porsche phải thông báo tìm trẻ lạc bởi vì mày đi theo người đưa viên kẹo ra dụ dỗ."

Thằng chết tiệtttt! Tao 18 tuổi rồi đó! Không phải 8 tuổi!

Tới nỗi Dear há hốc mồm, nhìn người làm vẻ mặt giống như tội nghiệp anh Porsche vô bờ bến khi mà có người yêu như cậu, thế là phải mắng vào mặt nó.

"Thằng nghiệp chướng! Không phải mình tao nghe thấy. Thằng Sun cũng nghe thấy đó... Dậy đi! Mày phải giúp tao nhiều chuyện đi chứ, Sun. Mày cũng nghe thấy chị Dokkhem nói thằng Shin ở cùng với anh Oat đúng không!!". Khi Dear quay qua tìm đồng bọn bằng cách lung lay cổ cái con nằm giống như con ma thì Sunny, người thường hay biết chuyện trước người khác ngẩng mặt lên khỏi bàn rồi gật đầu cho có lệ.

"Ờ, ờ, nghe thấy, nghe thấy."

Tụi mày đừng đụng vào tao được không vậy? Tao căng thẳng muốn chết rồi đây. Cãi nhau với vợ thôi chưa đủ, chị vợ còn hẹn nói chuyện chiều nay! Cho tao sống một cách yên bình chút đi.

"Vậy mày hỏi nó đi, rằng nó và anh Oat là gì với nhau!". Khi có đồng bọn, Dear liền khều bạn liên tục, làm cho Sun quay qua nhìn mặt rồi quay lại nhìn vào mắt thằng con lai kiểu mà mọi khi chắc cậu sẽ là người hỏi đầu tiên. Nhưng mà ngay cả khi tâm trạng không vui như vậy, cậu còn biết là không thể nào. Thằng cha Oat thích thằng lùn này, sao lại dính vào thằng Shin-chan chứ.

Chính vì vậy, chàng Arthit mới hỏi kiểu chán sống tột cùng.

"Mày với anh Oat, ai thông ai vậy?". Câu hỏi làm Dear quay ngoắt qua trợn mắt nhìn. Người phải trả lời lặng đi một chút trước khi gật đầu.

"Thay phiên nhau. Hôm nào tao mệt thì ở dưới, hôm nào tao muốn thì tao ở trên."

"Hả!!!". Thằng Dear kêu lớn, há miệng cứng đơ, nhìn người trả lời bằng khuôn mặt không cảm xúc kiểu mà làm thằng Sun bật cười. Và điều đó làm cho Shin nói cùng với nụ cười ở khóe miệng.

"Để dành đi thử nhé, Dear. Nếu hôm nào anh Porsche mệt thì mày thử xem...". Chỉ nói bấy nhiêu trước khi móc điện thoại ra chơi, để lại thằng chó con chỉ biết nhìn đứa bạn bên phải một cái, bên trái một cái như đang đánh giá xem có đáng tin tưởng hay không. Và khi chỉ vừa nghĩ rằng mình ở trên anh Porsche...

Thế quái nào tao chỉ thấy hình ảnh tao nhún một cách suиɠ sướиɠ trên người anh Porsche thay vì hình ảnh... ơ... thông...

Dáng vẻ suy nghĩ nhiều làm Shin chỉ nhếch miệng cười, nhìn cái người cứ lầm bầm rằng anh Porsche mà chịu như vậy sao.

Ờ, mà nếu tao tán anh Oat đổ thì tao nên ở trên hay ở dưới? Hừ hừ, nhưng cỡ như tao chưa từng ở dưới ai.





**********************************

"Dear, mày phải giúp tao nhé. Mày phải giúp tao."

Có nhớ hồi trưa thằng Sun ra vẻ giống như thấy Dear phiền phức tới cỡ nào không? Nhưng khi có cuộc gọi tới được 2 phút, cùng với việc mất tích đi nói chuyện bằng giọng điệu căng thẳng thì nó quay lại chớp mắt lia lịa và nói bằng giọng nài nỉ rằng...

"Mày phải đi gặp chị gái anh Ryu chung với tao. Nhé mày? Chị ấy nói là dẫn người tên Dear đi gặp đó."

"Mắc gì? Rồi sao chị gái của anh Ryu biết tao?". Dear hỏi rồi lắc đầu. Cũng biết là nó gặp rắc

rối một chút (theo như nó kể) rằng chị gái lớn của anh Ryu tới tìm lúc đang hợp thời hợp lúc (?). Dù cho đồng cảm, nhưng cậu là người ngoài thì giúp gì được chứ. Và lời từ chối đó làm cho Sun vò đầu một cách bực bội.

"Thì chuyện mà anh Ryu hiểu lầm theo như 2 đứa mặt trăng nói rằng mày là người yêu của tao đó. Khi cãi nhau, anh ấy đào bới chuyện này lên để chửi tao. Thế nên chị Rarin biết tên mày... Không biết đâu. Mày phải đi chung với tao. Đừng quên rằng lần trước anh Porsche thoát khỏi tay nữ quỷ là vì tao đó!". Khi được nước, chàng Arthit liền bắt đầu đào bới công ơn từ kiếp trước lên.

Chắc rồi. Nếu hôm đó Sun không nổi giận thay bạn tới nỗi ra vẻ định lên xử lý anh Porsche, thằng Dear này có thể đã chìm trong biển nước mắt chết luôn rồi.

"Mày đòi ơn hả!". Chắc chắn thằng Sun này trả lời bằng nụ cười thật lòng tột cùng...

"Ờ!!!"

Mày ờ thì tao ờ theo vậy!





**********************************

Có người nói rằng anh chị em với nhau thường có tính cách giống nhau, nhưng Dear xin phản đối hết lòng luôn khi mà so sánh tính cách của mình và chị gái. Nhưng với 2 người chị Rarin và anh Ryu thì... giống nhau muốn chết luôn.

"Rồi người tên Pete đâu? Tôi đã nói là dẫn tới cả Dear, cả Pete mà!"

Dữ muốn chết!

Trong quán cafe, Dear tái mặt lúc chị Rarin hỏi thằng Sun bằng giọng nghiêm khắc. Và hơn nữa hình tượng của chị ấy không hề giống kiểu phụ nữ dịu dàng như cái tên chút nào. Thế nên cậu chỉ biết cười khô khan, khều cái người đang căng thẳng.

(Rarin = hòa nhã, êm dịu)

"Pete liên quan gì vậy?"

"Liên quan chứ. Cả 2 đều là bồ Sun mà, không phải sao?". Thằng Sun không trả lời, chị Rarin lại trả lời thay, làm cho Dear há mồm chỉ tay về phía mình.

"Em là bồ thằng Sun ấy hả!"

"Chẳng lẽ không phải?"

"Không phải! Không phải đâu chị, chắc chắn không phải. Em với thằng Sun là bạn với nhau ạ. Bạn từ hồi cấp 3. Thân nhau cực kỳ, 1000% không phải bồ nhí, không phải người yêu!". Dear nhanh chóng khẳng định bằng giọng run run, lắc đầu ngoắt ngoắt rồi liếc mắt nhìn đứa bạn kiểu như... Nếu kêu ngủ với nó, em thà ngủ với chó gần nhà còn hơn... Làm cho cô gái nhìn bằng ánh mắt suy xét chỉ một lúc.

"Rồi Pete là ai?". Dù cho muốn biết suýt chết rằng công tử Pete của thằng bạn Ae nó liên quan gì, nhưng Dear vẫn nhanh chóng mở miệng trả lời bởi vì thằng Sun chỉ vừa há miệng, chị Rarin đã quét mắt qua nhìn làm cho ngậm miệng ngây lập tức.

Ờ, đỉnh hơn anh Ryu nữa. Thằng Sun sợ chị vợ!

"Ơ... Là bạn của bạn ạ. Tại sao chị... ơ... chị Rarin lại biết nó ạ?"

"Ryu nói với chị là thấy hình Sun chụp với người tên Pete, lại còn có hình trái tim ở trong điện thoại."

*Ngoắt*

"Tao cảnh báo mày rồi!!!". Tới nỗi Dear quay ngoắt qua nhìn đứa bạn thân mà lúc này mặt giống như nói là tao xin lỗi vì không nghe lời mày, làm cho Dear nhớ lại ngày mà nó chụp hình với thằng công tử đẹp trai, lại còn ngồi trang trí hình làm cho anh Ryu ghen hết mình. Dù cho cậu ngu và khờ, nhưng với cái bộ dạng này có lẽ là anh Ryu ghen chắc luôn.

Chuyện ghen tuông tao bắt đầu đạt cảnh giới advance rồi, nói luôn.

"Cảnh báo cái gì?". Nhưng khi chị Rarin mở miệng hỏi, Dear chỉ biết cười gượng, liếc mắt nhìn bạn một cái, kiểu mà nó gật đầu như nói rằng: Kể đi mày, cho tao chết luôn một lần. Mày nói đi.

"Chuyện là chị Rarin hiểu lầm ạ. Thằng Sun và Pete chắc chắn không có là gì với nhau. Pete là bạn của bạn. Rồi hôm đó Sun có vấn đề với anh Ryu một chút, nên nó chụp hình với Pete chơi chơi, chỉ định khích cho ghen một chút ạ. Nhưng em cảnh báo rồi rằng đừng có chơi như vậy và nó không có đem cho anh Ryu xem. Em nghĩ rằng... ơ... anh Ryu tự mình thấy, phải không ạ?". Đây cố gắng giúp bạn hết mình rồi đó. Bởi vì không thấy thằng Sun nhắc tới cái hình đó, ai mà ngờ rằng đột nhiên lại xảy ra chuyện xui xẻo như vậy.

"Khích cho ghen? Khốn nạn!"

Tao xin lỗi!

Ánh mắt của Dear quay qua nhìn bạn chắc chắn có ý nghĩa như vậy, bởi vì chị Rarin chỉ nói bấy nhiêu. Và nếu quan sát thì sẽ thấy chị Rarin xưng với cậu là "chị", nhưng với thằng Sun... "tôi"... Phân chia như vậy chắc là giận thằng Sun lắm.

"Em xin lỗi ạ. Chỉ là suy nghĩ bốc đồng nhất thời thôi.". Sun nói một cách ăn năn, làm cho người nghe nguội xuống một chút.

"Khẳng định rằng với Pete gì đó không có gì hết?"

"Không có ạ. Thề luôn.". Khi khẳng định chắc nịch như vậy, Rarin liền quay lại nhìn đứa trẻ còn lại mà cô thấy thiện cảm qua vẻ ngoài... Không có gì lạ nếu 2 người này từng có gì với nhau, khi mà Dear dễ thương tới như vậy. Cho nên để giải quyết xem nên giúp đỡ em trai như thế nào, cô gái liền nở nụ cười.

"Dear, Dear có người yêu chưa?"

"Ơ... Có ạ."

"Ok, chị sẽ tin rằng Sun trong sạch nếu em dẫn chị đi gặp người yêu của em... Để chị có thể biết rằng mấy đứa không có thông đồng nhau nói dối em trai chị.". Lời quyết định làm cho Dear há hốc mồm, quay qua nhìn đứa bạn thân giống như nói rằng...

Đây là chị vợ hay mẹ vợ vậy! Kỳ này rắc rối lây qua tao luôn rồi kìa!



------------ End Chap 60 ------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện