Trong lúc Trần Mộ đang chơi với {Đại Nê Thu} rất vui vẻ thì cuộc chiến giữa Trữ Gia cùng Tả Gia đã đến lúc cao trào. Trần Mộ đã chế tạo bao nhiêu tấm {Vũ Toa} tạp? Chính hắn cũng không nhớ kỹ, tuy nhiên cứ mỗi ba ngày thì chế tạo ra hai mươi tấm, chưa bao giờ ngừng nghỉ. Cùng lúc đó, điểm cống hiến của hắn cũng tăng trưởng với cùng một xu thế điên cuồng như thế.

Nhưng là đang một lòng huấn luyện như thế nào để sử dụng khí lưu tạp, Trần Mộ không có tâm tình đi quản mấy cái việc đó. Cứ mỗi ba ngày, chỉ cần hắn làm ra hai mươi tấm {Vũ Toa} tạp là được. Còn cái phòng huấn luyện phi hành cao cấp này với mỗi giờ phải trả hai điểm cống hiến, với hắn bây giờ mà nói thì đây chỉ là một con số nhỏ nhoi.

Nhưng ở trên tay của Trữ Bằng đã có một con số xác thực. Từ lúc bắt đầu chế tạo {Vũ Toa} tạp cho tới bây giờ, vừa đúng một tháng ba ngày, Trần Mộ đã chế tạo tổng cộng 200 tấm {Vũ Toa} tạp.

Hai trăm tấm {Vũ Toa} tạp…

Trụ sở ở tiền tuyến, kỷ luật nghiêm khắc chặt chẽ, bảy tám đội hình đang đứng chỉnh tề ở thao trường bên ngoài trụ sở. Trên bầu trời, tạp tu phụ trách cảnh giới đang dùng thăm dò tạp của bọn họ mà tiến hành dò xét không ngừng đối với chung quanh.

Còn bên trong căn cứ, hai trăm người xếp thành một đội hình chỉnh tề, không phát ra bất kì một tiếng động nào. Một người đàn ông trung niên đang đứng trước mặt bọn họ, tướng mạo hung ác nham hiểm, lúc hai mắt mở ra thì tự nhiên lộ ra hơi thở sát phạt.

“Hôm nay, chính là lúc để quyết định thắng bại.”

Người đàn ông trung niên nhìn qua hai trăm tên tạp tu, bọn họ đều là những người xuất sắc trong đệ tử của Trữ gia. Vẻ mặt mỗi người đều rất trầm tĩnh, mơ hồ lộ ra sự dứt khoát, điều này làm tâm trạng của hắn an tâm một chút. Các tạp tu này đều cực kì ưu tú, tố chất tâm lý lại rất cứng rắn. Mỗi người đều trải qua vài vòng lựa chọn mới được tuyển vào đội ngũ này.

Cũng không nói lời dư thừa, cái gì nên nói nên làm đều đã được nói được làm, hiện tại cũng không cần hắn phải sắp xếp điều gì. Hắn nhìn chăm chú vào vị thủ lĩnh dẫn đầu, trầm giọng quát: “Chiến thắng trở về!”

“Vâng! Đại nhân!” Thủ lĩnh lớn tiếng trả lời.

Ánh mắt người đàn ông trung niên nghiêm túc, nhưng giọng nói lại trở nên có vài phần mềm mỏng: “Đem mọi người an toàn trở về!”

“Vâng!”Thủ lĩnh không nghĩ tới là đại nhân luôn luôn kiên cường sẽ nói ra một câu như vậy, nhất thời có vài phần kích động. Mà các tạp tu với vẻ mặt tôn kính đang nhìn người đàn ông trung niên, mỗi người lại càng thêm kích động.

“Xuất phát đi.” Trung niên nhân phất phất tay.

Người đàn ông trung niên hơi sững sờ nhìn đám tạp tu này rời đi.

Đại khái ai cũng không nghĩ ra, bước ngoặt của cuộc chiến này đều là do một bản báo cáo của hắn. Hắn đưa báo cáo về, vốn cũng không có mong chờ gì nhiều, không ngờ Trữ Bằng lại thực sự làm ra nhiều {Vũ Toa} tạp cho hắn như thế, hơn nữa lại còn là {Vũ Toa} tạp mới với uy lực càng thêm mạnh mẽ.

Từ lúc có được nhóm {Vũ Toa} tạp đầu tiên, hắn liền bắt đầu tổ chức cho tạp tu dưới quyền luyện tập loại tạp phiến này. {Vũ Toa} tạp, uy lực đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn rất nhiều, hắn vẫn một mực suy nghĩ nên sử dụng ách chủ bài này như thế nào.

Mà ở trong khoảng thời gian này, hắn không có phái bất kì vị tạp tu nào xuất chiến, ngay cả A Thập cũng bị hắn cấm ra khỏi trụ sở. Trong một tháng này, hai trăm tên tạp tu vẫn một mực huấn luyện như thế nào tiến hành quy mô phối hợp.

Hắn sở dĩ ngầm chịu đựng cho tới hôm nay, là vì không muốn cho đối phương có cơ hội trở mình. Hắn muốn đánh một trận để định thắng bại. Mà ngày hôm nay chính là thời gian cuối cùng..

Đánh tới lúc này, còn có lực chiến đấu cũng chỉ có Trữ gia cùng Tả gia. Nhưng là hắn biết rõ diễn viên chính hôm nay chỉ là Trữ gia.

{Vũ Toa} tạp, ngay cả vòng năng lượng cấp ba cũng có thể đâm thủng. Uy lực như thế đủ để sánh với huyễn tạp cấp bốn. Hơn nữa, nó có tốc độ bắn kinh người, hai trăm tên tạp tu tinh thông sử dụng toa tạp, khi tập trung sử dụng thì tạo ra hỏa lực dữ dội tới mức ngay cả hắn cũng cảm thấy kinh hãi.

Ở thao trường bên ngoài trụ sở, các tạp tu chờ đợi đã lâu bắt đầu phân tán hành động.

Bay lên đầu tiên chính là các tạp tu phụ thuộc. Bọn họ tạo thành các tổ nhỏ khoảng bảy, tám người, thậm chí có vài người hành động một mình. Nhiệm vụ của bọn họ là quét sạch các tên tạp tu ẩn núp trước. Bọn họ không am hiển trận địa chiến, về phối hợp cũng kém xa các đệ tử Trữ gia. Nhưng là nếu nói đến lực chiến đấu cá nhân, các tạp tu này đều có thực lực mạnh mẽ. Hơn nữa, kinh nghiệm của bọn họ phong phú, cơ bản mỗi người đều có một tuyệt chiêu, rất thích hợp cho kiểu nhiệm vụ này.

Tất cả mọi người đều ý thức được trận chiến này không giống bất kì trận chiến lúc trước nào. Đại chiến sắp tới, trong mắt của các tạp tu này ít nhiều đều lộ ra vẻ hưng phấn.

Từng vị tạp tu không ngừng bay lên trên không, cả đại doanh lập tức trở nên ồn ào. Tiếng bước chân dồn dập, khắp nơi vang lên tiếng khẩu lệnh, tất cả hỗn loạn thành một mảnh, hào khí trở mình bắt đầu trở nên căng thẳng.

Tạp tu chuyên phụ trách thông tin không ngừng gửi từng đợt từng đợt mệnh lệnh tới mỗi người.

Một trận đại chiến bắt đầu mở màn.

***

Khi Trần Mộ thu được tin tức thắng lợi của Trữ gia, kỹ thuật phi hành của hắn cũng đã rất khá. Không thể không nói, hình như hắn rất có thiên phú ở phương diện này, cũng không biết có phải là do hắn chơi đùa rất vui vẻ không.

Hắn rất hưởng thụ cảm giác bay lượn giữa không trung.

Bất tri bất giác, lúc này hắn đã có thể nhẹ nhàng thông qua cấp độ khó khăn trung bình, cao cấp của huấn luyện phi hành, thậm chí đã làm được một động tác phi hành yêu cầu kỹ thuật cao.

Tin tức thắng lợi của Trữ gia là do Trữ Diễm nói cho hắn, kèm theo đó là ủy thác số lượng lớn, hai trăm tấm {Vũ Toa} tạp. Giá cả không thay đổi, mỗi tấm là 500 điểm cống hiến, tổng số 100 ngàn điểm cống hiến. Nếu như đem điểm cống hiến đổi thành audierne, thì có lẽ không kém tổng thu nhập một năm của một tập đoàn trung bình bao nhiêu.

Hiện tại trên tay Trần Mộ còn có hơn 100 ngàn điểm cống hiến, có thể nói là khá giàu có. Bất quá cũng may lần này Trữ Diễm đã nới lỏng kỳ hạn rất nhiều, kì hạn của nhiệm vụ này là ba tháng.

Giao xong cái nhiệm vụ này, liền không thấy bóng dáng Trữ Diễm đâu. Trữ gia vì lần thắng lợi này cũng đã trả một giá thảm trọng, nhưng là kẻ thắng nên bọn họ thu được lợi ích cực kì kinh người.

Công việc phải thu xếp sau cuộc chiến cũng không thể qua loa, trấn an các thế lực còn sót lại của thành Đông Thương Vệ, tiếp quản tài sản của Tả gia, đây là các việc trực tiếp quan hệ tới lợi tức của bọn họ. Trữ Diễm cùng Trữ Bằng đều bị phái đến thành Đông Thương Vệ, hầu như tất cả mọi người của Trữ gia đều bận đầu tắt mặt tối.

Trái ngược, mấy ngày hôm trước trụ sở vẫn vắng lặng. Bây giờ mới bắt đầu trở nên náo nhiệt.

Cùng so sánh với số người khi đi, thì lượng người trở về ít hơn rất nhiều. Đối với các tạp tu còn sống thì đây là thời gian để hưởng thụ. Thần kinh bị áp lực lâu như vậy cuối cùng có thể được buông lỏng, hơn nữa các tạp tu có thể còn sống, không ai là không mang theo rất nhiều điểm cống hiến cùng chiến lợi phẩm trở về.

Lúc này, bận rộn nhất có lẽ là các thương nhân kiểu như Agu Ludici rồi.

Mà nơi kí bán cũng gặp được rất nhiều thứ cổ quái ngạc nhiên, các thứ này phần lớn là các chiến lợi phẩm do tạp tu thu được. Mà nơi kí bán cũng lập tức có sự điều chỉnh, kê khai huyễn tạp vốn được phát hành một tuần/lần cũng được đổi thành phát hành hàng ngày.

Nếu như nói tới điểm cống hiến, ngay cả một thương nhân khôn khéo như A Cổ Lực Đế cũng không nhiều bằng Trần Mộ.

Từ góc độ nào đó mà xem, Trần Mộ cũng xem như là làm giàu từ chiến tranh. Bởi vì tài liệu có thể sử dụng miễn phí, số lượng điểm cống hiến kếch xù trên tay hắn cũng chỉ có thể dùng để mua sắm các thứ của các tạp tu này.

Nhìn vào màn hình do kê khai huyễn tạp phóng ra, ở trên ghi rõ chi tiết hình ảnh cùng chú thích của các loại hàng hóa. Trần Mộ không khỏi không bội phục chế tạp sư ở nơi kí bán, với số lượng hàng hóa nhiều đến thế, chế ra một phần kê khai huyễn tạp như vậy cũng không dễ dàng. Hơn nữa còn không ngừng thay đổi từng ngày, khối lượng công việc này đúng là cực kì lớn.

Ánh mắt của hắn đột nhiên rơi vào một khối tảng đá đen huyền. Tảng đá ước chừng cỡ nắm tay, đen thui, nhìn không ra một chút ánh sáng, nhưng ở mặt ngoài của hòn đá có các đường nét màu trắng như hoa cúc, các đường trắng này lắm đều to cỡ ngón tay cái, phân bố cực kỳ đều đặn. Lời giới thiệu về tảng đá trên màn hình rất đơn giản: Tài liệu không biết, được bán với giá 1000 điểm cống hiến.

1000 điểm cống hiến, đây chắc chắn là một cái giá rất cao trong số hàng hóa được liệt kê ở đây. Trần Mộ không chút suy nghĩ liền quyết định mua nó.

Kích hoạt thông tin tạp, nối máy với chỗ kí bán. Thân phận hiện giờ của hắn đã không giống lúc trước, rất nhanh có người đem hàng hóa tới phòng. Trần Mộ rất thoải mái trả 1000 điểm cống hiến, trên mặt tên nhân viên hiện ra sự hâm mộ, rồi lại hết sức cung kính rời khỏi phòng Trần Mộ.

Cầm hòn đá đen này trên tay, Trần Mộ cẩn thận vuốt ve, trên tay truyền lại cảm giác hơi tê tê, điều này khiến hắn càng thêm chắc chắn ý nghĩ trong đầu.

Hòn đá đen này có tên là ‘bạch cúc hắc thạch’. Trần Mộ có thể nhận ra nó đều là dựa vào tấm tạp phiến thần bí kia. Trong lúc hắn học tập lý luận của ‘trù’ thì bên trong cũng có giới thiệu vài loại tài liệu chuyên dùng để chế tạo trù tạp, một trong số đó là loại ‘bạch cúc hắc thạch’ này.

‘Bạch cúc hắc thạch’ có tính mềm mại, lấy tay ướm thử thì thấy rất nhẹ.

Hạch tâm của trù chính là tính toán, mà tài liệu dùng để chế tạo ra trù tạp có năng lực tính toán cực kì xuất sắc.

Trong cuốn bách khoa về tài liệu chế tạp, Trần Mộ vẫn chưa tìm ra thông tin về ‘bạch cúc hắc thạch’. Một là do nó rất hiếm hoi, hai là mục đích sử dụng của nó chỉ có một, trừ bỏ chế tạo trù tạp ra thì không còn dùng cho việc nào khác.

Từ lời giới thiệu về món hàng này trên kê khai huyễn tạp thì có thể nhận ra, kẻ có được thứ này cũng không biết rõ về nó. Trần Mộ không biết vị tạp tu này vốn chỉ là thử thăm dò giá cả một chút. Hắn cũng không biết ‘bạch cúc hắc thạch’ là gì, nhưng vật này là hắn tìm được trong thi thể một tên tạp tu cực kì mạnh mẽ. Vì giết chết tên tạp tu này mà cả tiểu đội của bọn họ chỉ còn mình hắn sống sót.

Các món đồ trên cỗ thi thể này không có thứ nào không phải là đồ tốt, mà cái tảng đá đen thui không chút hấp dẫn này bất ngờ lại ở trong đó. Giữa một đống trân phẩm lại có một hòn đá đen, tên tạp tu này cảm giác được đây chắc không phải thứ tầm thường, cho nên dứt khoát đẩy giá lên cao một chút, không nghĩ tới hắn vừa đưa lên thì đã bị người mua.

Hắn lập tức hối hận không ngừng, xem ra thứ đó đúng là hàng tốt, chắc chắn là mình đưa ra giá quá thấp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện