Tiểu Bình chẳng nói chẳng rằng phóng nhanh ra ngoài thôn, đưa mắt tìm kiếm xung quanh. Chỉ trong chốc lát hắn đã thấy mục tiêu của mình, bầy Sơn trư đang lang thang kiếm ăn trong bụi cỏ.
《Sơn trư
Độ hiếm: Bạch cấp
Máu: 100/100
Niên hạn: 10 năm
Đặc điểm: Sống quần cư, tính hiếu chiến cao.
Kỹ năng: Không
Địa điểm phân bố: Ngoại vi thôn trấn.》
Thông tin cụ thể về hồn thú hiển thị lên trước mặt Tiểu Bình, đối mặt với lũ tiểu yêu này mặc dù Hồn sĩ như hắn chưa có kỹ năng chiến đấu nhưng cũng đủ để làm thịt chúng. Tiểu Bình rút thanh đoản đao tân thủ nhận được từ lúc làm nhiệm vụ trong thôn, nắm ngược chuôi rồi nhanh chóng lao về con gần nhất.
"Roẹt! Roẹt!" Âm thanh chiến đấu vang lên, Sơn trư đau đớn kêu thành tiếng, trị số sát thương liên tục nhảy trên đầu nó:
《-10!》
《-10!》
《-10!》
《Bạo kích! -20!》
Chỉ 5 giây, Tiểu Bình đã kết liễu nó, hắn mân mê thanh đoản đao trên tay, cảm thụ tư vị chiến thắng. "Ting...!"Hệ thống thông báo vang lên:
《Hệ thống: Bạn nhận được 1 điểm Hồn lực.》
《Hệ thống: Bạn nhận được Sơn trư bì x1.》
Từ xác con Sơn trư bắt đầu dâng lên một vòng sáng màu trắng nhu hòa hấp dẫn ánh mắt hắn. "Đây hẳn là hồn hoàn trong truyền thuyết sao!? Lần đầu tiên được trực tiếp nhìn thấy thế này, quá phấn khích, thật sự quá phấn khích! Haha, bạch niên hồn hoàn..., tiếc thay mình chưa trở thành hồn sư a!!"
Tiểu Bình lắc đầu, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu mới....
Một tiếng sau...
Nhìn mười tấm Sơn trư bì nằm trong túi đồ, hắn thu tay lại. Đã đủ vật phẩm cần thiết như Lưu Hỏa nói, giờ chỉ cần đem về nộp cho Thôn trưởng là xong. Tiểu Bình cảm thấy có chút mỏi mệt, trải qua mấy tiếng đồng hồ trong game rồi, xem ra cũng cần thư giãn nghỉ ngơi chút. Hắn đăng xuất ra khỏi hệ thống, xuống bếp làm một tô mì lót dạ, rồi xách theo chai nước suối lên phòng.
"Trăng đêm nay sáng thật! Gió cũng mát nữa!Hm... tháng này tiền điện lại tăng rồi, phải tiết kiệm thôi!" Tiểu Bình tắt bớt quạt, hắn quyết định tối nay ngủ mở cửa sổ, không khí cũng không quá nóng bức. Cầm lấy chai nước nốc một ngụm cho tỉnh táo rồi đặt lên chiếc bàn kế bên, hắn đeo VR Gear vào tiếp tục đại nghiệp của mình.
《Bíp! Bíp!》
《Xác nhận thành công, tài khoản Alpha Test số 1501!》
《Đang tiến hành liên kết giác quan, vui lòng chờ!》
《Liên kết thành công! Bắt đầu tiến vào trò chơi!》
...
Ánh trăng trên cao vừa mới sáng vằng vặc bỗng chốc bị mây đen che phủ, không khí bỗng trở nên ẩm ướt lạ thường, hiển nhiên trời sắp có mưa đêm. Từng cơn gió gắt gao thổi qua, tạt vào cửa sổ phòng Tiểu Bình, hất đổ cái chai hắn còn đang uống dở. Nước lênh láng ra bàn, dần lan tới mép rồi chảy xuống...
"Xe.ẹ..t..ttt!! Xe.ẹ...ttt!!"
Một ánh điện lóe sáng, bất chợt sau đó " BÙMMMMM..!!", tiếng nổ vang lên thật to, khói bay nghi ngút đầy căn phòng hắn.....
"Mẹ ơi... mẹ ơi! Nhà kia có cháy kìa!!" Đứa bé gái đang nắm tay mẹ nó, lay lay vạt áo, chỉ chỉ về hướng ngôi nhà đang ngập chìm trong biển lửa. Bà mẹ hốt hoảng bế con lên, nhanh chóng cầm điện thoại gọi cho Sở cứu hộ. Người dân gần đó tán loạn chạy ra đường, người thì xách nước tạt, người thì lo ôm đồ lôi ra, khung cảnh trong đêm bỗng chốc ồn ã.
...
Khung cảnh trắng xóa dần dần biến mất, Tiểu Bình từ từ mở mắt, ánh nắng hắt vào khiến hắn không tự chủ mà nhíu lại, đại não mang đến một hồi đau nhức, cả lúc lâu sau mới dần dịu đi. Tiểu Bình lẩm bẩm "Mẹ nó chứ, có cần phải chân thực quá vậy không?! Xem nào, giờ đem đống da heo này đi nộp.....A!! Cái quái.... mình đang ở đâu thế này!?"
《Sơn trư
Độ hiếm: Bạch cấp
Máu: 100/100
Niên hạn: 10 năm
Đặc điểm: Sống quần cư, tính hiếu chiến cao.
Kỹ năng: Không
Địa điểm phân bố: Ngoại vi thôn trấn.》
Thông tin cụ thể về hồn thú hiển thị lên trước mặt Tiểu Bình, đối mặt với lũ tiểu yêu này mặc dù Hồn sĩ như hắn chưa có kỹ năng chiến đấu nhưng cũng đủ để làm thịt chúng. Tiểu Bình rút thanh đoản đao tân thủ nhận được từ lúc làm nhiệm vụ trong thôn, nắm ngược chuôi rồi nhanh chóng lao về con gần nhất.
"Roẹt! Roẹt!" Âm thanh chiến đấu vang lên, Sơn trư đau đớn kêu thành tiếng, trị số sát thương liên tục nhảy trên đầu nó:
《-10!》
《-10!》
《-10!》
《Bạo kích! -20!》
Chỉ 5 giây, Tiểu Bình đã kết liễu nó, hắn mân mê thanh đoản đao trên tay, cảm thụ tư vị chiến thắng. "Ting...!"Hệ thống thông báo vang lên:
《Hệ thống: Bạn nhận được 1 điểm Hồn lực.》
《Hệ thống: Bạn nhận được Sơn trư bì x1.》
Từ xác con Sơn trư bắt đầu dâng lên một vòng sáng màu trắng nhu hòa hấp dẫn ánh mắt hắn. "Đây hẳn là hồn hoàn trong truyền thuyết sao!? Lần đầu tiên được trực tiếp nhìn thấy thế này, quá phấn khích, thật sự quá phấn khích! Haha, bạch niên hồn hoàn..., tiếc thay mình chưa trở thành hồn sư a!!"
Tiểu Bình lắc đầu, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu mới....
Một tiếng sau...
Nhìn mười tấm Sơn trư bì nằm trong túi đồ, hắn thu tay lại. Đã đủ vật phẩm cần thiết như Lưu Hỏa nói, giờ chỉ cần đem về nộp cho Thôn trưởng là xong. Tiểu Bình cảm thấy có chút mỏi mệt, trải qua mấy tiếng đồng hồ trong game rồi, xem ra cũng cần thư giãn nghỉ ngơi chút. Hắn đăng xuất ra khỏi hệ thống, xuống bếp làm một tô mì lót dạ, rồi xách theo chai nước suối lên phòng.
"Trăng đêm nay sáng thật! Gió cũng mát nữa!Hm... tháng này tiền điện lại tăng rồi, phải tiết kiệm thôi!" Tiểu Bình tắt bớt quạt, hắn quyết định tối nay ngủ mở cửa sổ, không khí cũng không quá nóng bức. Cầm lấy chai nước nốc một ngụm cho tỉnh táo rồi đặt lên chiếc bàn kế bên, hắn đeo VR Gear vào tiếp tục đại nghiệp của mình.
《Bíp! Bíp!》
《Xác nhận thành công, tài khoản Alpha Test số 1501!》
《Đang tiến hành liên kết giác quan, vui lòng chờ!》
《Liên kết thành công! Bắt đầu tiến vào trò chơi!》
...
Ánh trăng trên cao vừa mới sáng vằng vặc bỗng chốc bị mây đen che phủ, không khí bỗng trở nên ẩm ướt lạ thường, hiển nhiên trời sắp có mưa đêm. Từng cơn gió gắt gao thổi qua, tạt vào cửa sổ phòng Tiểu Bình, hất đổ cái chai hắn còn đang uống dở. Nước lênh láng ra bàn, dần lan tới mép rồi chảy xuống...
"Xe.ẹ..t..ttt!! Xe.ẹ...ttt!!"
Một ánh điện lóe sáng, bất chợt sau đó " BÙMMMMM..!!", tiếng nổ vang lên thật to, khói bay nghi ngút đầy căn phòng hắn.....
"Mẹ ơi... mẹ ơi! Nhà kia có cháy kìa!!" Đứa bé gái đang nắm tay mẹ nó, lay lay vạt áo, chỉ chỉ về hướng ngôi nhà đang ngập chìm trong biển lửa. Bà mẹ hốt hoảng bế con lên, nhanh chóng cầm điện thoại gọi cho Sở cứu hộ. Người dân gần đó tán loạn chạy ra đường, người thì xách nước tạt, người thì lo ôm đồ lôi ra, khung cảnh trong đêm bỗng chốc ồn ã.
...
Khung cảnh trắng xóa dần dần biến mất, Tiểu Bình từ từ mở mắt, ánh nắng hắt vào khiến hắn không tự chủ mà nhíu lại, đại não mang đến một hồi đau nhức, cả lúc lâu sau mới dần dịu đi. Tiểu Bình lẩm bẩm "Mẹ nó chứ, có cần phải chân thực quá vậy không?! Xem nào, giờ đem đống da heo này đi nộp.....A!! Cái quái.... mình đang ở đâu thế này!?"
Danh sách chương