Chẳng qua vừa nghĩ tới sau này nói không chừng có cơ hội hét

lớn một tiếng "xông lên" với lệ quỷ, sau đó một gậy đánh ngất xỉu

mang về nhà, hình ảnh này ngẫm lại rất đẹp.

Ồ... Hình như ngay bây giờ có một cơ hội thử nghiệm tuyệt vời.

Tô Viễn suy nghĩ một chút, buông lỏng áp chế đối với Vương Phi

đã chết, so với quỷ dập đầu, vẫn là quỷ lưng người vẫn dễ đối

phó một chút, mặc dù có vẻ cấp bậc linh dị của nó cao hơn rất

nhiều.

Bởi vì quỷ dập đầu càng làm cho người ta khó lòng phòng bị,

ngay cả quỷ vực cũng gân như có thể đột phá.

Mất đi áp chế linh dị, thi thể Vương Phi lập tức có dấu hiệu nhúc

nhích, đó là lệ quỷ trong cơ thể hắn ta đang hồi phục.

Không đợi lệ quỷ hoàn toàn hồi phục, thân hình Tô Viễn đột nhiên

xuất hiện ở phía sau hắn ta, bất thình lình dùng gậy khóc tang gõ

xuống, lệ quỷ nhất thời ngừng giãy giụa, lập tức nằm xuống.

Áp chế linh dị có hiệu lực!

Cùng lúc đó, Tô Viễn chỉ cảm thấy có một nguồn khí âm lãnh khó

hiểu từ đầu câm gậy khóc tang truyền vào trong cơ thể, sau đó

linh dị hai chân bị áp chế, nói cách khác hắn còn có thể đi lại bình

thường, nhưng không thể vận dụng linh dị quỷ cước đi xuyên qua

quỷ vực lệ quỷ khác, bao gồm cả giẫm bóng cũng như Vậy.

Loại áp chế này cũng không có kéo dài lâu, ước chừng qua vài

phút sau, thi thể Vương Phi lại xuất hiện dấu hiệu hoạt động.

Ánh mắt Tô Viễn lóe lên, đại khái hiểu được công dụng của gậy

khóc tang, hắn vừa rồi chỉ gõ một cái mà thôi, nhưng mà loại tập

kích linh dị này là có thể chồng lên nhau, như vậy có phải là

thông qua phương pháp này... con người gây ra cái chết cho lệ

quỷ? Không ai có thể đưa ra câu trả lời.

Nghĩ không thông, hắn cũng không nghĩ nữa, như vậy hiện tại có

một vấn đề, hai người ngự quỷ giả đã chết, nhưng mà bọn họ

khống chế lệ quỷ lại là một mớ hỗn độn, cân người đi xử lý, nếu

không một khi lệ quỷ hồi phục, tất nhiên tạo thành đại loạn người

vô tội thương vong.

Nhưng vấn đề là trong tay Tô Viễn cũng không có đủ vàng, cũng

không có vật phẩm linh dị có thể giam giữ lệ quỷ, hắn nên làm cái

gì đây? Không thể giam giữ lệ quỷ ở nơi này để nó hồi sinh, Tô Viễn cũng

không làm được loại chuyện này, vê phần nói gọi điện thoại cho

người phụ trách xử lý, vậy cũng không thực tế.

Hoặc là nói... hành vi này rất ngu ngốc.

Một khi gọi điện thoại, phỏng chừng lập tức câu lạc bộ sẽ biết,

tuy rằng giết chết hai ngự quỷ giả này cũng không quá khó khăn,

nhưng Tô Viễn còn không kiêu ngạo đến mức cho rằng thiên hạ

không còn đối thủ.

Cái khác không nói, đến quỷ chết thay - Diệp Chân trên diễn đàn

linh dị, Tô Viễn cũng không nắm chắc phân thắng.

Đương nhiên, đối phương cũng không làm gì được mình, hắn vẫn

có chút tự tin này. Nếu buông lỏng cũng không được, để cho

người phụ trách xử lý cũng không được, thậm chí là cầm đi bán

cũng không được, giới ngự quỷ giả không lớn không nhỏ, nhưng

tin tức lại rất linh thông, hơn nữa Tô Nguyên nhất thời cũng

không tìm được người mua thích hợp, vậy chỉ còn lại có một biện

pháp.

Ném hai con quỷ này!

Đương nhiên không thể tùy tiện ném, nhất định phải chọn một

nơi tốt mới được, mà cái chỗ này còn phải có hạn chế đối với lệ

quỷ, để cho nó không cách nào rời đi mới được.

Suy nghĩ đầu tiên của Tô Viễn là nghĩa trang kia, mộ địa trong

nghĩa trang có tác dụng giam giữ lệ quỷ, nhưng nhất thời muốn

tìm hắn rất khó nhớ ra vị trí, hơn nữa chỗ đó cũng không đơn

giản, không thể tùy tùy tiện đi vào.

Sau cùng, chỉ còn lại một sự lựa chọn.

Ném vào phòng khủng bối

Đó là một địa điểm linh dị.

Phương diện khác Tô Viễn không dám cam đoan, nhưng duy nhất

có thể biết chính là, hình như nơi đó có tác dụng hạn chế nhất

định với lệ quỷ, có thể làm cho chúng nó không thể dễ dàng chạy

ra ngoài.

Nếu không thì thành phố Tân Hải cũng không gió êm sóng lặng

như thế, với trình độ quỷ dị của phòng khủng bố, tối thiểu phải

được xác định là cấp A, mà không phải cấp C như bây giờ.

Thậm chí nói không chừng còn là cấp S.

Dù sao nơi đó đi tới một chỗ linh dị thần bí, ai biết bên trong có

thể có tôn tại thứ gì có cấp bậc tương tự ngạ quỷ hay không.

Ô... Đúng rồi, trên lầu còn có một cái túi đựng xác làm bằng

vàng, hai tên này còn muốn vứt hắn vào đó...

Chẳng qua sau khi lấy được, Tô Viễn có chút cạn lời, kích thước

túi đựng thi thể vừa vặn chứa được hắn, nhưng muốn dùng để

chứa hai ngự quỷ giả dáng người cao lớn, vậy chỉ sợ phải chặt họ

thành từng khúc rồi nhét vào mới được.

Quên đi, vẫn nên ném trong phòng khủng bố vậy.

Tô Viễn khẽ niệm trong lòng, nhìn vê phía những người khác bị

quỷ vực mê hoặc hai mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện